- Xu
- 3,684
Khi đọc phần mở đầu, mình bị cuốn vào một trạng thái rất hỗn loạn - như đang lật giở các mảnh kính vỡ của tâm thức - nơi mọi thứ gần như bất định và đè nặng. Sara vừa mong manh vừa cứng cỏi; người đọc muốn nắm tay cô bé, đi cùng cô trong hành trình tìm ra "lối thoát".
Mình rất mong chờ xem tác giả sẽ vẽ nên lối thoát ấy như thế nào: Có phải là một cái chết, một sự giải thoát, một thức tỉnh, hay là một chấp nhận? Thậm chí, liệu cái "lối thoát duy nhất" có thực sự duy nhất hay chỉ là ảo giác nữa?
Các phép ẩn dụ trong truyện của bạn khá cuốn, nhưng bị lạm dụng hơi nhiều. Và nên khai thác các nhân vật phụ và mối quan hệ nhằm xây dựng nhân vật phụ có chiều sâu, có động cơ rõ ràng sẽ giúp mạch truyện lan rộng và "nặng" ý nghĩa hơn.
Cảm ơn những góp ý của bạn nha! Mình có thêm rất nhiều động lực viết ^ ^