Bạn được LieuDuong mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.

lorilamtung

trà cúc trắng
138 ❤︎ Bài viết: 1 Tìm chủ đề
1183 0
Kiếm tiền
lorilamtung đã kiếm được 11830 đ
Xin người ngoảnh lại - Trà Hoa Cúc

Thể loại: Tự do

Hoàn cảnh sáng tác: Sài Gòn, vào lúc 3pm ngày 14/2/2025, không đi làm rãnh nên sáng tác.

Ý nghĩa bài thơ: Nhớ lại quá khứ rồi muốn kêu người yêu cũ nhớ lại mình.


Tôi yêu anh, tình yêu không ràng buộc

Gót vào đó đầy tràn rượu men tình

Tôi say sưa trong nồng ngọt ái ân

Nhưng quên mất mình còn đang mộng mị

Trong mơ màng, lỡ nóc cạn xuân xanh

Nhưng tỉnh giấc đã không thể gặp anh

Anh ra đi chẳng lấy tôi gì cả

Cả tình này, anh cũng để lại đây

Anh phải về tròn hiếu đạo vuông đầy

Làm con ngoan, làm người chồng thành đạt

Rạng danh tông tổ, tô đỏ tấm thiệp vui

Làm thế gian ngưỡng mộ, cười tươi.

Nhưng lại làm tôi gượng cười, ngăn khóc

Dốc hết nửa đời sau anh đếm ngày hạnh phúc

Tôi ngậm ngùi cầu chúc người an yên

Nhưng thân gửi anh một ít muộn phiền

Đừng cực lòng để cố quên tình cũ

Dẫu tình ta mọi chuyện đều ngã ngũ

Tựa như khói lam chiều tan tác trước giờ đêm

Anh một thời đã từng rất yêu em

Nhiều kỉ niệm không thể nào giấu cất

Mặc thời gian cố tìm cách ẩn che

Và đáng lẽ điều này em đã phải nói ra

Là:

Em yêu anh, một đời không lỗi nhịp
 
Chỉnh sửa cuối:
138 ❤︎ Bài viết: 1 Tìm chủ đề
Nếu một mai, anh không tìm được hạnh phúc.

Sóng đời cao vùi dập, dạt anh đến nơi xa

Anh chơi vơi, lạc lỏng giữa phố thị phồn hoa

Nơi nụ cười anh phải đánh đổi bằng nước mắt

Nơi giấc ngủ hiền phải bắt đầu từ hi sinh

Nơi bán cả linh hồn để đổi lấy ít hư vinh

Nơi tôi thấy nhưng không tìm được anh

Người tôi yêu, tôi thương của ngày xưa tôi biết

Nhưng dẫu biết thế:

Tôi vẫn cố tìm, cố kiếm anh giữa sa mạc quên lãng

Mặc thời gian như cát chảy sắp đầy đáy đồng hồ

Mộ tình kia đã rậm rạp, xanh tốt cỏ hư vô

Tôi rõ lười, cất dao lại để cỏ mọc xanh tươi

Nói vậy, nhưng tôi vẫn:

Hái ánh trăng vàng tròn sáng long lanh kia xuống

Cắt khuyết một nửa đưa anh soi đường về

Đứng đợi anh ở cuối hẻm leo lắt ánh u mê

Dìu bước anh thật nhanh qua đại lộ đời khê đắng


Trọc anh cười khi một thứ đều đã ngã đổ về không

Tỉnh cơn mơ, mộng tan nhưng tình không tàn mới quý

Hôm nay ly rượu vừa đắng vừa nồng nay đã có người cùng say
 
Chỉnh sửa cuối:

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back