Bạn được Ngocthuyhi200 mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
1 người đang xem
Bài viết: 11 Tìm chủ đề
119 0

Truyện Thơ: Ngọn Lửa Hỗn Mang

(Phần 1 - Kẻ Không Muốn Được Chọn)


Bài Thơ: Lửa Lòng

Tác giả:
Thời Không

Thể thơ: Lục bát


54743530463_599096fedb_o.png


Lời xưa khắc đá, rêu phong,

Tiên tri chìm giữa cõi lòng quạnh hiu.

Bóng đêm lan đến xế chiều,

Vương quốc run rẩy bao điều hiểm nguy.


Một người thợ rèn lặng thinh,

Bàn tay chai sạn chỉ mong yên bình.

Lò than rực cháy tin mình,

Không là anh hùng, chẳng phải chiến binh.


Nhưng sao mệnh số không buông?

Giấc mơ lôi kéo, dấu buồn vấn vương.

Triều đình gõ cửa, chiến trường,

Trao thanh gươm nặng, bước đường gian nan.


Từ chối, từ chối hoài thôi,

Bởi tim rỉ máu, chẳng vôi đá mềm.

Nhưng khi bóng tối phủ thêm,

Chàng trai đã chọn, dấn thân giữa đời.


Chẳng vì tiên tri, chẳng lời,

Chàng đi để viết nên một chương mới.

Bàn tay rèn sắt xưa rồi,

Sẽ thành sức mạnh đẩy lùi bóng đêm.

Bài thơ này được ví như khúc hát dạo đầu của Kẻ Không Muốn Được Chọn. Nó gợi lại không khí truyền thuyết và tiên tri: những lời khắc trên đá cổ, phủ rêu phong, như một điềm báo xa xưa về vận mệnh của cả một vương quốc.

Nhân vật trung tâm là một người thợ rèn bình thường – hình ảnh ẩn dụ cho Ashoka. Anh không mang trong mình khát vọng quyền lực hay danh vọng, chỉ mong sống một cuộc đời giản dị. Nhưng số phận, qua tiên tri và hiểm họa, buộc anh cầm lấy thanh gươm, bước ra chiến trường.

Điểm đặc biệt trong thơ:
Khổ đầu: dựng lên viễn cảnh tối tăm, nguy nan – lời tiên tri bao trùm.
Khổ hai: khắc họa con người giản dị, thô mộc, chỉ mong bình yên.
Khổ ba & bốn: xung đột nội tâm – từ chối định mệnh, nhưng vẫn bị cuốn vào.
Khổ cuối: tuyên ngôn mới – không đi vì tiên tri, không đi vì vinh quang, mà đi để tự viết nên một chương đời mới.
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 11 Tìm chủ đề

Hơi thở của Ngọn Lửa


Tác giả: Thời Không

Thể thơ: Lục bát


Trong đêm đen, tro bụi bay,

Bàn tay rèn sắt gõ ngày tháng qua.


Người thợ rèn nhỏ bé kia,


Không hề biết số mệnh đã buộc vào.



Tiên tri rêu phủ tường rào,

Gọi tên Ashoka – vị sao rạng ngời.

Nhưng tim cậu, một góc đời,

Chỉ mong bình lặng, chẳng vời hư danh.


Bóng tối tràn, giặc dữ quanh,

Máu loang ngõ vắng, lửa tan khói tàn.

Ngọn búa từ chối ngút ngàn,

Cuối cùng lại hóa chiến đao vô tình.


Anh không đi để hiển vinh,

Chỉ đi vì nhớ dáng hình người thân.


Đêm tàn, lửa vẫn bập bùng,


Chuyện người thợ rèn viết chung sử này.
 

Những người đang xem chủ đề này

Back