Bạn được Kateluong mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
6,411 ❤︎ Bài viết: 6 Tìm chủ đề
Đại Đạo Diễn

Tác giả: Vô Y YoYo

Thể loại: Đam mỹ - xuyên không

Editor: GiangNgan

Số chương: Đã hoàn thành

Chương 156 :(b)

Lâm Vĩ Đường bắt đầu sáng tác một bức tranh, vốn, Lương Minh Huy không nên không hề phát hiện.

Nhưng hắn bận quá.

Bức tranh kia chính là "Hôn lễ trong mộng", bên trong chỉ có khuôn mặt Lâm Vĩ Đường, mà Lương Minh Huy chỉ có một bóng dáng.

Sau khi bức tranh hoàn thành, Lâm Vĩ Đường lẳng lặng tìm cái chết.

Cảnh cuối cùng của bộ phim, là Lương Minh Huy vẻ mặt không chút thay đổi đi vào trong bóng đêm, bóng đêm tựa như nồi cháo nồng đặc đưa đẩy hắn, bài xích hắn, thẩm thấu vào hắn..

Chu Tử Mặc không giống như trong lịch sử, làm cho Lương Minh Huy giết vợ giết con cuối cùng tự sát, đây là một cảnh tràn ngập phép ẩn dụ, là một kết cục mở ra ý vị thâm trường.

Chỉ có thể ỷ lại vào kỹ xảo biểu diễn của Lương Minh Huy, bởi vì một đoạn này là hoàn toàn không tiếng động.

Di? Bạn hỏi husky cùng Trầm Bình Chương ở nơi nào?

Bọn họ chính là những người đứng xem a! Cống hiến chỉ có đôi mắt.

Bọn họ toàn bộ hành trình nhìn thấy được câu chuyện này, sau đó ghi chép lại.

Giảng cho người khác nghe.

Phía trước từng nói qua, quay chụp nhi đồng cùng động vật biểu diễn là việc làm người hỏng mất, trong đó động vật so với nhi đồng càng thêm hỏng mất nhiều hơn.

Mấy tháng này Chu Tử Mặc thiếu chút nữa bị Khang Hi giày vò điên mất.

Lúc trước hắn chỉ đến nhà làm khách nên phụ trách bồi Khang Hi chơi đùa một lát, ném đĩa hay là cho ăn, tuy rằng cảm thấy nó có chút điên, nhưng vẫn biết nhảy nhót bán manh, tinh lực vô cùng thịnh vượng, nhưng xét thấy Chu Tử Mặc chỉ đến làm khách, trong chốc lát thời gian dù sao Khang Hi lúc đó còn chưa làm cho hắn cảm thấy phiền thì hắn đã ra về, vì thế ở trong ấn tượng của hắn Khang Hi là một con chó "tốt đẹp".

Husky là loài chó tinh lực thịnh vượng, người ta là thiên phú chủng tộc, nhưng như vậy cũng không tốt sao, vừa hoạt bát vừa đáng yêu, quả thực muốn trộm về nhà nuôi a!

Nếu không phải lo lắng thời gian làm việc cùng nghỉ ngơi của mình cùng Trầm Bình Chương không thích hợp nuôi chó – dù sao bọn họ thường xuyên đi ra ngoài quay phim, vừa đi liền mấy tháng, nuôi chó chẳng lẽ phải đem gởi ở tiệm sủng vật sao? Làm vậy rất không chịu trách nhiệm, còn không bằng ngay từ đầu sẽ không nuôi – tóm lại nếu không phải điều kiện khách quan không cho phép, Chu Tử Mặc đã sớm đi tiệm sủng vật mua một con chó con về nhà nuôi, thật khả ái thật đáng yêu!

Nhưng suốt mấy tháng sớm chiều ở chung, làm cho Chu Tử Mặc khắc sâu một đạo lý.

Chính là ở chung trước hôn nhân chính là sự tất yếu!

Đúng vậy! Hắn cùng Khang Hi trước đó là đang nói thương yêu, hiện tại đột nhiên kết hôn, sớm chiều ở chung.. Mẹ nó toàn bộ mộng ảo đều phốc phốc phốc phá vỡ, lộ nguyên hình a! Ngày tháng căn bản không cách nào qua được!

Kỳ thật không riêng Chu Tử Mặc cần điên, những người khác trong đoàn phim cũng cần điên.

Nó thật sự là uổng phí có được ngoại hình khốc soái, trên thực tế lại ngu xuẩn lại nhị, còn đặc biệt mềm nắn rắn buông – khiến nó diễn trò nó liền tiêu cực lãn công, nhưng chờ nghỉ việc nó bắt đầu kỹ xảo biểu diễn, hơn nữa am hiểu giả bộ đáng thương, còn có thể giả khóc! Có một lần nó lộ ra tiếng khóc quả thật giống như đúc, bả vai run run, cho dù mấy ngày nay mọi người đều bị nó bức điên rồi, nhưng vừa thấy điệu bộ này vẫn phải quẳng ném ánh mắt khiển trách nhìn Chu đạo diễn, sau đó một đám nhân loại ngu xuẩn liền nhảy lên nhảy xuống bày đồ cúng cho nó.. Thật vất vả dỗ xong, một giọt nước mắt đều không có, cười toe toét miệng như bệnh thần kinh, quả thực muốn đem người tức chết rồi!

Chu đạo diễn không chỉ một lần nói qua, may mắn đoàn phim cũng chỉ có một con chó cản trở, bằng không hắn phỏng chừng không sống qua được bộ phim kết thúc thì đột phát bệnh tim sớm chết trẻ!

Những người khác làm sao chỉ là không cản trở!

Nói thật, quay chụp mấy bộ phim, chỉ có lần này là thống khoái nhất! Quả thực say sưa đầm đìa!

Cái gì mới kêu là tiêu chuẩn ảnh đế?

Sự thật chính là, một ảnh đế không tính gì, hai ảnh đế chính là cường cường đối kháng, ba ảnh đế.. Thuần túy chính là bão diễn!

Nga, đã quên nói, trong quá trình quay chụp, Trầm Bình Chương rút thời gian đi lĩnh Kim Kê thưởng, đến tận đây, hắn rốt cục lấy được giải thưởng ảnh đế cao nhất quốc nội!

Mới 24 tuổi chỉ gần 25 tuổi mà thôi.

Hắn trở thành ảnh đế trẻ tuổi nhất.

Có danh hiệu ảnh đế hay không kỳ thật rất trọng yếu. Tựa như phía trước, dù Trầm Bình Chương nổi tiếng thế nào cũng chỉ được truyền thông xưng là chuẩn ảnh đế. Tiểu sinh hạng a, nhân khí thì đủ rồi, nhưng "lý lịch" còn chưa đủ. Vậy bây giờ hắn rốt cục toàn đủ lý lịch, đây là khẳng định trực tiếp nhất cho kỹ xảo biểu diễn, hắn hoàn toàn được xưng là tiểu sinh hạng A – chờ một ngày kia, hắn có thể bắt được ảnh đế người Hoa cấp thế giới, khi đó hắn không còn là một sao kim bình thường, có thể xưng là nam tinh phái thực lực.
 
6,411 ❤︎ Bài viết: 6 Tìm chủ đề
Đại Đạo Diễn

Tác giả: Vô Y YoYo

Thể loại: Đam mỹ - xuyên không

Editor: GiangNgan

Số chương: Đã hoàn thành

Chương 157 :(a)

Tóm lại, ba vị ảnh đế, từ ban đầu đã rất có loại từ trường này, dù sao lúc đang đối diễn một ánh mắt, một động tác có thể tràn ngập sức dãn, giống như trong đó tràn ngập chuyện xưa. Đoạn thử chụp thứ nhất, Chu Tử Mặc liền sợ ngây người!

Thông qua việc lấy cảnh, hắn nhìn thấy Lâm Vĩ Đường cùng Lương Minh Huy im lặng ngồi trên bàn ăn cơm, sau đó ngẫu nhiên tán gẫu một câu, đối diện một chút, cảnh tượng thực bình thường lại tràn ngập một loại cảm giác ấm áp nồng đậm. Đột nhiên, Lương Minh Huy chợt khựng lại một chút, hắn như muốn nhắc nhở Lâm Vĩ Đường câu gì đó, nhưng cuối cùng không nói lời nào, khóe môi thoáng nhếch lên, nghiêng người về phía trước, vươn tay phải đưa ngón cái phật qua dưới khóe môi Lâm Vĩ Đường, một hạt cơm bị mang đi, sau đó hắn thuận tay liếm sạch, tiếp tục gắp đồ ăn.

Lâm Vĩ Đường lặng đi một chút, sau đó vành tai đột nhiên đỏ lên, mi mắt sụp xuống, ngoài miệng oán hận:

- Đã nói với anh bao nhiêu lần, như vậy không vệ sinh..

Lương Minh Huy nhướng mắt, nhìn hắn cười.

- Cắt!

Chu Tử Mặc đứng bên cạnh máy quay nhìn xem hiệu quả cảnh quay vừa rồi, sau đó thỏa mãn đứng dậy:

- Tốt, tiếp tục bổ mấy màn ảnh, vừa rồi xem như qua!

Vừa nói hắn vừa cảm khái, nếu toàn bộ diễn viên đều có thể giống như hai vị này làm cho người ta bớt lo thì tốt rồi, cho bọn họ kịch bản cũng không cần phải viết quá chi tiết, đơn giản tự thuật cảnh tượng là tốt rồi, phương diện khâu nhỏ chính bọn họ tự hiện trường phát huy, ngược lại có vẻ càng thêm tự nhiên, hiệu quả càng thêm xuất sắc.

Phía trước có bao nhiêu ấm áp bình thường, đến mặt sau hết thảy chậm rãi phá hủy, cái loại lực lượng khiến người vỡ nát càng tăng lớn.

Như thế nào mới có thể làm cho tác phẩm cũng có sức cuốn hút đây? Kỳ thật nói trắng ra thật đơn giản, chỉ cần làm cho người xem có cảm giác thay vào vị trí của nhân vật là được rồi. Tỷ như đồng dạng đề tài đồng tính luyến ái, nếu đặt bối cảnh là cổ đại, đồng tính đồng bóng chẳng hạn, người xem hoặc là cảm thấy thật duy mỹ, hoặc là cảm thấy được diễn viên rất tra, dù sao điều này đối với bọn họ mà nói là một câu chuyện xa xôi, như là xem cuộc vui, xem xong rồi cảm khái hai tiếng, coi như đã xong. Nhưng nếu đem bối cảnh thiết trí ở hiện đại, tôi và anh còn có hắn thật bình thường, còn có hạnh phúc, cũng giống như chính bản thân chúng ta chính là như thế, khi những điều này chậm rãi tiêu vong, diễn viên sẽ đau đớn tê tâm liệt phế như thế nào, người xem cũng sẽ đau đớn đứt ruột đứt gan như thế.

Hắn xoay người, nhìn thấy hai người vừa rồi còn hài hòa như "vợ chồng lâu năm", liếc nhau đều bùm bùm cách cách tỏa ra hoa lửa, lúc này đang vẻ mặt đứng đắn thảo luận cùng nhau, làm sao còn nửa điểm mờ tối? Hai người xuất diễn thật quá nhanh! Không biết vì sao rõ ràng lúc trước quay phim, cũng có nhiều diễn viên nhập diễn cùng xuất diễn cũng rất nhanh, nhưng người khác cũng không làm cho Chu Tử Mặc cảm thấy được khó chịu, cố tình chỉ có hai người này, đem Chu đạo diễn kinh nghiệm sa trường khó chịu vô cùng!

Tựa như trước một giây bạn nhìn xem, người ta còn đang yêu chết sống không rời, một giây sau đường ai nấy đi, cảm giác chua xót như vậy đại khái chỉ có thể quy công công lực hai người thật quá cao rồi đi?

Trái lại xem xong một màn ảnh của hai người, Chu đạo diễn bắt đầu vui buồn mỗi nửa.

Vui chính là, quả nhiên hắn không có nhìn lầm người, kỹ xảo biểu diễn của diễn viên thật đáng tin cậy, chất lượng tác phẩm còn có bảo đảm, không có vị đạo diễn nào không thích diễn viên có thể làm cho mình bớt lo như thế.

Nhưng lo lắng chính là, Trầm Bình Chương cần đối diễn với bọn họ a! Hắn sẽ không hoàn toàn bị áp đi xuống đi? Người ta diễn thật nhẹ nhàng, thế nhưng hắn lại phát huy thất thường, nếu Trầm Bình Chương chỉ là diễn viên dưới tay hắn thì hứn chỉ cần mắng chửi người là được, nhưng vấn đề là Trầm Bình Chương còn là người yêu của hắn, vừa nghĩ hắn sẽ bị người vô tình treo lên đánh, trong lòng chợt cảm thấy thật khó chịu.

Có lẽ do ánh mắt rất có lực xuyên thấu, Trầm Bình Chương đang cúi đầu xem kịch bản miệng còn đang lẩm nhẩm niệm lời kịch thì chợt ngẩng đầu lên, trực tiếp tiếp xúc ánh mắt của Chu đạo diễn – hắn là người thông minh như thế nào a, hàm ý trong mắt Chu đạo diễn có nghĩa gì, vừa xem liền hiểu ngay, hắn làm sao có thể nhìn không ra?

Trầm Bình Chương tức giận nhe răng, dám coi khinh mình, quay đầu lại chờ bị thu thập đi!

Chu đạo diễn bị nhìn trong lòng run lên, nhất thời nỗi lo bị ném ra phía chân trời, đem tiểu loa đưa lên miệng:

- Chuẩn bị màn tiếp theo!

Trầm Bình Chương đứng dậy, hắn thở sâu hai hơi, trong lòng chợt nảy sinh cảm giác hưng phấn, hắn tự mình biết đối mặt với "đối thủ" cường đại như vậy, ý chí chiến đấu của hắn liền bị kích thích bay lên!

Tiền bối tuy rằng vĩ đại, nhưng hắn cũng sẽ không kém!

Trầm Bình Chương đảm nhiệm vai diễn là ông chủ của tiệm sủng vật.

Con husky tinh nghịch kia chính là Lâm Vĩ Đường mua từ trong tiệm của hắn.

Bởi vì là "đồng loại", quan hệ giữa hắn cùng Lâm Vĩ Đường cũng không tệ, thông qua chậm rãi quan sát, đã phát hiện quan hệ thân mật giữa hai nhân vật chính.. Con husky là liên hệ ràng buộc giữa bọn họ, bình thường nếu Lâm Vĩ Đường cần đi ra ngoài vẽ vật thực, sẽ đem con chó giao cho hắn nhờ trông coi nửa ngày, cho nên Trầm Bình Chương có chút giao lưu đơn giản với Lâm Vĩ Đường.

So sánh với Lâm Vĩ Đường cùng Lương Minh Huy, Trầm Bình Chương càng trẻ tuổi, càng mạnh mẽ, hắn không tin trên thế giới này hai người đàn ông cũng có thể hạnh phúc, hắn thừa hành chính là quan niệm tận hưởng lạc thú trước mắt, lúc bộ phim mới bắt đầu, Trầm Bình Chương thích nhất câu nói đầu tiên là: "Đàn ông mà, tận hưởng lạc thú trước mắt!".
 
6,411 ❤︎ Bài viết: 6 Tìm chủ đề
Đại Đạo Diễn

Tác giả: Vô Y YoYo

Thể loại: Đam mỹ - xuyên không

Editor: GiangNgan

Số chương: Đã hoàn thành

Chương 157 :(b)

Hắn mặc vào đồng phục màu trắng của tiệm sủng vật thì tựa như một nhã nhặn bại hoại, nhưng khi nhìn thấy "đồng loại" liền phát ra cỗ "tà khí", đó là một người đàn ông phi thường nguy hiểm, phi thường có lực hấp dẫn.

Theo bên cạnh tô đậm cũng biểu hiện, ở trong mắt "các đồng chí", Trầm Bình Chương là loại người phi thường có lực hấp dẫn.

Sau đó trong câu chuyện "thờ ơ nhìn" của hai vị nam chính, hắn cuối cùng ném bỏ ý niệm "tận hưởng lạc thú trước mắt" trong đầu, dùng tâm chờ đợi, dùng tâm đối đãi một người, chỉ có một người kia.

Nếu ở cùng một chỗ, hai người thì tốt nhất rồi, càng nhiều ngược lại càng tịch mịch.

Ở cuối phim, Lương Minh Huy một mình lảo đảo đi trong bóng đêm dày đặc gian nan thì có một cảnh phim lướt qua, Trầm Bình Chương cùng một người đàn ông ở trong luồng ánh sáng chói mắt, lẫn nhau trao đổi nhẫn.

Cho nên nói, vai diễn của Trầm Bình Chương cũng tương đương "có chiều sâu", không dễ biểu diễn, nếu trình độ của hắn không được chỉ có thể sa vào làm nền cùng bối cảnh bản, tuy Chu Tử Mặc định nghĩa cho hắn chính là "những người đứng xem", nhưng nếu hắn sa đọa giống như con husky ngu xuẩn kia, ý nghĩa tồn tại cũng chỉ còn lại ánh mắt, bộ phim này sẽ biến thành không hoàn mỹ, cũng sẽ thành thất bại đầu tiên của Trầm Bình Chương kể từ khi xuất đạo cho tới nay.

Trầm Bình Chương mặc áo trắng không có chút nếp uốn, quả thực so với bác sĩ càng thêm giống như bác sĩ, ngồi trên ghế, khi Lâm Vĩ Đường đi vào thì hắn nghe được động tĩnh, mỉm cười ngẩng đầu lên:

- Chào anh, hoan nghênh quang lâm!

Nhìn thấy là Lâm Vĩ Đường, nụ cười của hắn như rơi vào đáy mắt, đứng dậy tiến ra đón, vuốt ve đầu husky, hỏi:

- Lại muốn đi vẽ vật thực sao? Khang Hi, làm sao cậu lại mập?

Lâm Vĩ Đường đem dây đưa cho Trầm Bình Chương, husky nghiêm túc đối diện với hắn, thoạt nhìn phi thường đáng tin cậy.

- Chỉ có thể làm phiền cậu, nếu bỏ một mình nó ở nhà, đồ dùng trong nhà xem như phế bỏ.

Chu Tử Mặc chăm chú nhìn chằm chằm màn ảnh.

Trong màn ảnh, Lâm Vĩ Đường trò chuyện với Trầm Bình Chương, sau đó dặn dò xong rồi, Lâm Vĩ Đường cầm bản vẽ rời đi, Trầm Bình Chương nhìn theo bóng lưng của hắn.

Đối với một diễn viên mà nói, là dạng diễn gì mới là khó nhất?

Tuyệt đối không phải là đoạn ngắn có tính xung đột, tỷ như là buồn vui yêu ghét cường liệt, có thể nói loại nội dung vở kịch này cơ hồ là biểu đạt dễ nhất, cho dù là một thái điểu tay mơ, nhiều nhất quay thêm vài lần cũng có thể thuận lợi thông qua.

Chân chính khó khăn chính là tiết mục bình bình đạm đạm, còn có diễn nội tâm phức tạp không tiếng động.

Điều trước rất dễ dàng khiến cho người ta cảm thấy được nhàm chán, điều sau rất dễ dàng làm cho người ta cảm thấy không hiểu ra sao cả.

Hơn nữa đối với một đạo diễn mà nói, nếu trình độ diễn viên dưới tay quá mức tốt xấu lẫn lộn, cũng là phi thường cực khổ. Bình thường biểu hiện bên tài giỏi nhất định sẽ áp diễn, hắn biểu hiện tốt bao nhiêu thì bên kia bị so sánh kém cỏi bấy nhiêu, khi bọn họ cùng xuất hiện trong một màn ảnh thì loại cảm giác không khỏe chỉ một phút liền làm người ta xuất diễn – loại tình huống này thường thường sẽ thành tựu cho diễn viên diễn giỏi, cái gọi là người nổi danh phim không nổi danh đều được, khi diễn viên dưới tay lấy ảnh đế ảnh hậu, bạn thì ngay cả đề danh đạo diễn tốt nhất cũng lấy không được thì đại khái trở thành bi kịch lớn nhất cho một vị đạo diễn.

Muốn cho bộ phim được "cân bằng", cũng rất dễ làm. Hoặc là làm cho trình độ của diễn viên giỏi kéo xuống, hoặc làm cho trình độ của diễn viên kém thêm chút sức, biểu hiện không cần sợ hãi như vậy.

Chu Tử Mặc có chút lo lắng Trầm Bình Chương, lúc trước tuy hắn từng đối diễn với diễn viên có cấp độ cao như Lâm Vĩ Đường, nhưng diễn động tác chiếm đa số, ai cũng biết diễn phim động tác cùng diễn xuất nội tâm là hai khái niệm, Trầm Bình Chương có thể khống chế được nội dung vở kịch "cuộc sống hóa" "có nội hàm" như vậy sao?

Nếu hắn bị "miểu sát", Chu Tử Mặc sẽ phi thường thất vọng, không nói trước làm đạo diễn cũng ngượng ngùng làm cho diễn viên cấp bậc ảnh đế "nhường cho người khác một chút", chỉ nói Chu đạo diễn luôn nhận chân với tác phẩm của mình, hắn cũng không chịu nổi có chút tỳ vết! Vốn có thể bão diễn, cố tình làm cho người ta thu liễm một chút, nghe hợp lý sao?

Nhưng mà chờ xem xong đoạn diễn này, Chu Tử Mặc thở ra một hơi nhẹ nhõm, hắn hoàn toàn yên tâm.

A Chương nhà hắn thật sự là giỏi quá, một chút cũng không bại đâu..

Vì thế chờ Trầm Bình Chương diễn xong đoạn phim này đi ra ngoài thì liếc mắt liền nhìn thấy vẻ mặt Chu đạo diễn "cười phóng đãng", cũng may bộ dạng hắn đủ soái, bằng không thật đúng là không mắt thấy.

Lâm Vĩ Đường vừa lúc nhìn thấy một màn hai người bọn họ đối diện nhau, dù sao hắn từng tiếp xúc qua không ít đồng chí, giới giải trí Hong Kong cũng khai phóng một chút, Chu đạo diễn cùng Trầm Bình Chương cũng không cố ý che giấu, nếu không nghĩ về hướng kia khẳng định chỉ cho là bọn họ là bạn bè tâm giao, nhưng chỉ cần liếc mắt một chút, đột nhiên làm cho Lâm Vĩ Đường cảm thấy được, có vẻ như có chút không đúng..

Nhưng hắn cũng không phải loại người lắm miệng, chỉ làm như không phát hiện, chuẩn bị quay chụp màn tiếp theo.

Sân bãi quay phim của bọn họ nằm trên quảng trường của phim trường Quảng Châu Hoành Điếm. Từ khi Hoành Điếm xây dựng phim trường cho tới nay, rất nhiều đoàn phim lựa chọn lấy cảnh ở trong này, rất phương tiện, vô luận là quay chụp trường hợp của triều đại nào, cung điện miếu thờ, hoặc là dân cư cổ kính, phố cảnh dân quốc nguyên nước nguyên vị, cầu nhỏ nước chảy, dù là khu Hong Kong nơi này đều có. Mà có nhiều đoàn phim, rất nhiều "diễn viên quần chúng" chức nghiệp cũng tụ tập tới, còn có du khách đi thăm, nối liền không dứt, vô cùng náo nhiệt.
 
6,411 ❤︎ Bài viết: 6 Tìm chủ đề
Đại Đạo Diễn

Tác giả: Vô Y YoYo

Thể loại: Đam mỹ - xuyên không

Editor: GiangNgan

Số chương: Đã hoàn thành

Chương 158:

Cần đăng nhập và nhấn Thích để xem tiếp
 
Last edited by a moderator:
6,411 ❤︎ Bài viết: 6 Tìm chủ đề
Đại Đạo Diễn

Tác giả: Vô Y YoYo

Thể loại: Đam mỹ - xuyên không

Editor: GiangNgan

Số chương: Đã hoàn thành

Chương 158 :(b)

Quần chúng vây xem đều thay đổi sắc mặt, hai vị này có tật xấu gì nha! Chú ý tố chất một chút nha hai vị ảnh đế! Sờ cái gì chứ!

Sau đó Lương Minh Huy dùng thanh âm không tưởng tượng nổi nói:

- Thế nhưng không phải vẽ ra?

Bởi vì kinh ngạc quá mức, tiếng nói của hắn có chút bén nhọn.

Nếu chỉ dùng mắt thường nhìn xem, chỉ cần không phải người tràn đầy nghiên cứu về nghệ thuật vẽ tranh nhất định sẽ nhận sai! Bởi vì thật sự là quá giống! Ánh sáng thật mẩy, trình tự rõ ràng, thật có khuynh hướng cảm xúc, toàn bộ đặc thù của một bức tranh nên có nó đều có, trình độ này hoàn toàn có thể treo trong viện bảo tàng đi bán vé triển lãm, là tác phẩm cấp đại thần, phi thường có giá trị cất chứa, nếu gặp đúng người chỉ bằng chất lượng coi như không xem xét danh khí của tác giả bức tranh này thậm chí có thể bán được mấy triệu hơn chục triệu, như vậy tuyệt đối không thành vấn đề.

Nhưng chỉ cần đi lên kiểm tra có thể cảm giác được, đại khái chỉ là một bức ảnh chụp được in ra..

Tuy rằng cũng có tính chất đánh bóng, nhưng so sánh với khuynh hướng cảm xúc của một bức tranh thật thì hoàn toàn khác hẳn, quá mức trơn nhẵn.

Chu đạo diễn ác thú vị miễn phí nhìn một vở kịch hay, nhất thời cười phi thường đắc ý:

- Ai nói là tranh vẽ sao? Chất lượng thế nào?

Người vây xem khó hiểu liên tục hỏi:

- Không phải tranh vẽ? Vì sao không phải vẽ đây? Tôi là người ngoài ngành còn cảm thấy được ngoại trừ vẽ tranh những bức tranh kiểu khác đều không phải loại phong cách này a!

- Nói giỡn sao? Cho tôi sờ thử xem?

- Chất lượng đương nhiên rất tuyệt! So với trong tưởng tượng của tôi còn giỏi hơn gấp trăm lần! Chu đạo diễn anh mời vị đại sư nào vẽ tranh sao? Rất có sức cuốn hút! Nhưng anh nói không phải tranh vẽ là sao vậy? Không phải tranh sơn dầu thì là tranh gì? Bột nước?

Lâm Vĩ Đường lúc này cảm giác mình gặp được thượng đế, sau đó thượng đế nói cho hắn biết mình thật ra là một người ngoài hành tinh..

- Đây không phải thật sự là ảnh chụp đi?

Một câu ngắn ngủi, hắn nói có chút gian nan.

- Đúng vậy, chính là ảnh chụp, là tôi làm được, kỹ thuật máy tính thế nào?

Chu đạo diễn tiếp tục đập vào tam quan của mọi người.

Trong nháy mắt mọi người có cỗ xúc động muốn quỳ xuống.

- Anh anh anh trống rỗng làm được?

Có người đầu lưỡi bị thắt lại.

Chu đạo diễn ngông nghênh gật đầu:

- Đúng vậy, nhưng có tham khảo hình tượng của Lâm ảnh đế..

Giờ khắc này ý tưởng của mọi người kinh người nhất trí: Đây là muốn bức toàn bộ họa sĩ trên thế giới bị rụng bát cơm đi?

Hố cha sao! Loại tác phẩm cấp đại thần vô cùng có sức cuốn hút, lại trống rỗng làm được? Được rồi, phải châm ngọn nến cho các họa sĩ.

Mà trên thực tế bức tranh này do chính tay Chu Tử Mặc làm được.

Đương nhiên nó có nguyên bản, chính là bức tranh « Hôn lễ trong mộng » chân chính tồn tại trong lịch sử.

Chu Tử Mặc từng đi tham quan chính phẩm, sau đó trong văn kiện tư mật trong quang não của hắn lưu lại ảnh chụp về bức tranh này.

Cameras tương lai, hiệu quả chân chính rõ ràng rành mạch.

Nhưng dù sao ảnh chụp mang tới sức cuốn hút như thế nào cũng không sánh được với nguyên tác.

Sau đó hắn còn cần « sửa chữa » một chút.

Dù sao bộ dạng của Lâm Vĩ Đường cùng vị họa sĩ kia không giống nhau.

Loại kỹ thuật PS cấp nhập môn này, đối với Chu Tử Mặc tự nhiên dễ như trở bàn tay.

Vì thế một bộ « ảnh chụp » dựa theo nguyên tác cứ như vậy ra lò.

Sau đó dùng kỹ thuật rửa ảnh tiên tiến nhất đem ảnh chụp rửa đi ra, cố ý làm thành tính chất đánh bóng, dù sao không phải muốn đem đi dự triển lãm tranh, loại chất lượng này dùng làm đạo cụ điện ảnh đã phi thường ưu tú, không thấy đứng ở khoảng cách gần như vậy quan sát một đám người ngoài ngành cơ hồ không ai nhận ra sao? Cho dù Lâm Vĩ Đường cảm giác không đúng, hắn cũng phải tiến lên sờ soạng mới có thể xác định.

Chờ quay chụp vào trong phim ảnh, đại thần cũng nhìn không ra được tỳ vết.

Kỳ thật hắn có nghĩ qua tìm một họa sĩ đáng tin cậy đem ảnh chụp vẽ đi ra. Nhưng thứ nhất không dám cam đoan hiệu quả sẽ tốt hơn, thứ hai hắn không giải thích được với người ta ảnh chụp từ đâu mà có, cho nên dứt khoát đầu cơ trục lợi, thuận tiện tiết kiệm số tiền lớn kinh phí thuê người vẽ tranh.

Tác dụng phụ duy nhất trước mắt là mọi người đều muốn quỳ phục hắn..

Kỹ thuật máy tính như thần cấp a!

Có đạo cụ mấu chốt, điện ảnh kết thúc phi thường thuận lợi.

Hơn nữa theo Lâm Vĩ Đường tự sát, Lương Minh Huy hỏng mất, hai vị ảnh đế cống hiến kỹ xảo biểu diễn như thần, tựa như đem toàn bộ cảm xúc dồn nén đều bạo phát ra ngoài, sức cuốn hút kinh người làm cho toàn bộ đoàn phim đều mang theo áp suất thấp suốt ba ngày, đây mới gọi là ngược người ta đau cả tim phổi tâm can.

Màn ảnh cuối cùng của bộ phim, Chu Tử Mặc cố ý lưu lại « lễ lớn kết hôn » giữa hắn cùng Trầm Bình Chương, nhìn xem nhìn xem, tuy rằng bộ phim là đại bi kịch hố cha, nhưng chúng ta vẫn còn lưu cái khố nha, phồn vinh giả dối, thoạt nhìn thật giống đại đoàn viên a! Người có tình sẽ thành thân thuộc chẳng hạn!
 
6,411 ❤︎ Bài viết: 6 Tìm chủ đề
Đại Đạo Diễn

Tác giả: Vô Y YoYo

Thể loại: Đam mỹ - xuyên không

Editor: GiangNgan

Số chương: Đã hoàn thành

Chương 159 :(a)

Vì quay vài cảnh màn ảnh này, đoàn phim còn đặc biệt chạy tới khu vực kiến trúc phương tây cách vách, tìm một tiểu giáo đường, thay âu phục anh tuấn, hai người đàn ông giống như trong "Hôn lễ trong mộng" biểu hiện, hướng mục sư mặt mũi hiền lành, tuyên bố lời thề, trao đổi nhẫn.

Mắt thấy Chu đạo diễn tinh thần tỏa sáng đi kết hôn, toàn bộ thành viên đoàn phim không biết nên nói gì.

Nhưng đại bộ phận mọi người cũng sẽ không nghĩ nhiều, dù sao lời đồn "Chu đạo diễn có thói quen đảm nhiệm vai diễn cameo trong phim của chính mình" đã xâm nhập lòng người, dù sao cũng chỉ là một bóng dáng, ai diễn đều giống nhau, làm như vậy còn giảm bớt chi phí đâu! Hơn nữa dáng người Chu đạo diễn cao ngất, bờ mông có thể đem mắt chó người chiếu mù, đứng chung một chỗ với Trầm Bình Chương, cho dù chỉ là một bóng dáng cũng đủ đẹp mắt.

Tuy hiểu được, nhưng nhìn qua vẫn có chút quýnh.

Cùng ai nói rõ lý lẽ đây, biểu diễn một bộ phim, kết quả còn phải nhìn thấy đạo diễn của mình lập gia đình, thật là tốt lắm.

Nhưng vẫn có vài người thật mẫn cảm phát giác khác biệt, tỷ như là Lâm Vĩ Đường. Nhưng vẫn là câu nói kia, đều không phải người ngu, loại lời nói ra sẽ đắc tội người cho dù có nghĩ cũng chính mình giấu kín trong lòng, miễn bàn hiện tại chỉ là bản thân mình tự suy nghĩ, cho dù có chứng cớ thực tế nhưng dám mạo hiểm phiêu lưu đắc tội đôi hợp tác hoàng kim cũng không có vài người làm như vậy.

Nhạc hôn lễ vang lên, hai người sóng vai đi lên phía trước.

Trầm Bình Chương cùng Chu Tử Mặc đứng lại, màn ảnh nhắm thẳng, lão mục sư tay cầm một quyển thánh kinh, bắt đầu hỏi như thường lệ.

Người trong đoàn phim đứng ở góc độ mà cameras không quay chụp tới, trong đó có vài người phụ trách diễn vai người nhà cùng bạn thân, bởi vì cũng không cần kỹ xảo biểu diễn, chỉ cần làm cọc gỗ vỗ tay thì tốt rồi, cho nên dứt khoát cũng không đi tìm đàn diễn, trực tiếp làm cho nhân viên công tác sau màn biểu diễn. Có thể xuất hiện trong bộ phim mình đang công tác, cho dù không có một lời kịch nào cũng đủ làm cho người ta hưng phấn, không có ai ngu ngốc đi cự tuyệt.

Toàn bộ vây ở phía sau, không khác biệt gì những người thật sự đi tham gia hôn lễ.

Khi âm nhạc vang lên, cho dù người có thần kinh thô to cũng cảm nhận được vài phần cảm khái.

Không vì gì khác, công lực của ảnh đế thật sự rất cao, không những bản thân bọn họ nhập diễn, cũng mang theo toàn bộ đoàn phim nhập diễn. Ngày hôm qua còn cực kỳ bi thảm, ngàn năm vĩnh cách, quả thực ngược lòng người tim gan đều đau, hôm nay lại vui vẻ đi kết hôn, mẹ nó nhân sinh thật sự là vô thường a..

Nếu từng tham dự qua hôn lễ kiểu Âu tây, sẽ biết âm nhạc là một khúc nhạc phi thường thần kỳ.

Nó càng dễ dàng thúc giục người rơi nước mắt hơn cả kèn xô na của đám tang.

Tóm lại, cho dù đã biết đây là hiện trường quay phim, nhưng vẫn có không ít người nhịn không được rưng rưng nước mắt.

Trên thế giới này chuyện tốt đẹp nhất đại khái là người có tình sẽ thành thân thuộc chứ?

Nếu yêu nhau, vậy kết hôn đi!

So sánh với sự lạnh lẽo mưa gió ngày hôm qua, loại chênh lệch thật lớn hôm nay làm sao không khiến cho mọi người cảm khái hàng vạn hàng nghìn!

Người vốn không thể hiểu được ngụ ý trong bộ phim này, đột nhiên có một loại lĩnh ngộ - chúng ta có thể kết hôn, cũng có thể không kết hôn, cũng giống như là người thường, đây là quyền lợi toàn bộ mọi người đều kỳ vọng có thể đạt được.

Có tự do lựa chọn, chính là đơn giản như vậy.

Dù là những người đứng xem cũng cảm khái vô cùng, mà Trầm Bình Chương cùng Chu Tử Mặc thì nương cơ hội đóng phim, dưới con mắt công chúng chơi trò chơi kích thích "kết hôn", ngay nháy mắt âm nhạc vang lên, thiếu chút nữa không khống chế được cảm xúc.

Bọn họ vốn tay trong tay đi về phía trước, giờ khắc này hai người đồng thời dùng sức, nắm chặt tay nhau đều có chút đau đớn, nhưng không ai thả lỏng.

Mặc dù là diễn trò, nhưng cả hai người đều không cho rằng đây là diễn trò.

Trầm Bình Chương trộm sờ túi áo của mình, nơi đó vốn đặt nhẫn mạ vàng dùng làm đạo cụ, nhưng bị hắn lặng lẽ đổi đi, đôi nhẫn này là do hắn đặc biệt định chế, đã giữ lại rất lâu, luôn muốn tìm cơ hội thích hợp đeo cho Chu đạo diễn, sau đó cần quay bộ phim "Hôn lễ trong mộng", hắn linh cơ vừ động quyết định dùng chiêu treo đầu dê bán thịt chó, nếu hắn là đạo diễn, mình là diễn viên, còn có nghi thức cầu hôn, chẳng phải càng thêm lãng mạn hơn thật sự phát sinh trong phim ảnh?

Nhẫn là do đại sư định chế châu báu Karl. Lennon chế tạo, một đôi nhẫn nam giới thoạt nhìn phi thường đơn giản, nhưng chi tiết nhỏ phi thường tinh dồn. Bên trong nhẫn khắc chữ cái viết tắt cho tên của hai người bọn họ.

Nghĩ tới cần lập tức đeo nhẫn cho Chu Tử Mặc, nội tâm Trầm Bình Chương càng thêm mênh mông.

Rốt cục đã tới thời gian thề ước của bọn họ.

Kỳ thật trong sự tính toán của Chu Tử Mặc, đoạn nội dung vở kịch này vốn tính toán chỉ là màn ảnh lướt qua mà thôi.

Bối cảnh âm nhạc là nhạc hôn lễ, nhưng hai người thề ước, thanh âm của mục sư, toàn bộ đều áp dụng cách âm xử lý, ở trong màn ảnh sẽ không xuất hiện thanh âm của nhân loại.

Trong lúc quay chụp, Chu đạo diễn cũng rất nghiêm túc yêu cầu đoạn quay chụp này nhất định phải nghiêm khắc dựa theo quy tắc, sau đó hắn sẽ lấy ra một đoạn nhưng không thể tùy tiện ứng phó cho qua, như vậy sẽ ảnh hưởng chất lượng của bộ phim!

Đương nhiên rồi, chỉ làm một người theo chủ nghĩa hoàn mỹ, lý do này không thể càng đầy đủ!

Nhưng Chu đạo diễn còn có tâm tư nào khác hay không, vậy ai cũng không biết.
 
6,411 ❤︎ Bài viết: 6 Tìm chủ đề
Đại Đạo Diễn

Tác giả: Vô Y YoYo

Thể loại: Đam mỹ - xuyên không

Editor: GiangNgan

Số chương: Đã hoàn thành

Chương 159 :(b)


Mục sư:

- Trầm Bình Chương, anh nguyện ý nhận người đàn ông này làm bầu bạn của anh sao? Thương hắn, trung thành với hắn, vô luận hắn nghèo khó, bị bệnh, tàn tật, hay là tử vong?

Trầm Bình Chương:

- Tôi nguyện ý.

Mục sư:

- Chu Tử Mặc, anh nguyện ý nhận người đàn ông này làm bầu bạn của anh sao? Thương hắn, trung thành với hắn, vô luận hắn nghèo khó, bị bệnh, tàn tật, hay là tử vong?

Chu Tử Mặc:

- Tôi nguyện ý.

Sau đó trao đổi nhẫn, mục sư tuyên bố hai chú rể có thể hôn nhau.

Nghe lời thề ước, nhóm bạn thân đoàn không ra kính đều sợ ngây người, có người buồn cười, có người không dám tin, lúc này có người nhịn không được thì thào hỏi:

- Trầm Bình Chương, Chu Tử Mặc là cái quỷ gì?

Tuy rằng những lời này không đầu không đuôi, nhưng tất cả mọi người nghe rõ – nhân vật mà Trầm Bình Chương biểu diễn tên là Khang Uy Sinh, mà Chu Tử Mặc diễn vai cameo là một nước tương đảng, trong kịch bản thậm chí không có cấp ra tên của hắn.

Cho nên người diễn mục sư đầu óc bị tú đậu sao? Vì sao lại dùng tên thật chứ?

Vừa lúc trợ lý của Chu Tử Mặc ở ngay bên cạnh, nghe được câu này liền có lòng tốt giải thích nghi hoặc của mọi người:

- Dù sao Chu đạo diễn không phải diễn viên chuyên nghiệp, hắn cũng lười đặt tên cho nhân vật nước tương, dù sao đoạn màn ảnh này không có âm thanh trong bộ phim, cho nên dứt khoát dùng luôn tên thật – tôi nghe được hắn trêu chọc Trầm Bình Chương, nói không thể một mình hắn quýnh, hắn dùng tên thật Trầm Bình Chương cũng phải dùng tên thật..

Này, này.. Giải thích này thật sự là rất có đồng thú, ha ha ha ha..

Mặc dù lý do này siêu cấp tùy tiện, giống như là trò đùa giỡn, nhưng không ít người chỉ cần suy nghĩ một chút, cố tình cảm thấy được với tính tình của Chu đạo diễn, loại đáp án giống như đùa giỡn này ngược lại rất có độ tin cậy a!

Đúng vậy, lúc Chu đạo diễn quay phim có vẻ thật quỷ súc, thật đáng tin cậy, nhưng chỉ cần nghỉ xả hơi thì lập tức lộ nguyên hình, yếu ớt vô cùng, đối với cái gì cũng đặc biệt chú ý, sau đó còn rất dễ nói chuyện.. Bằng vào quan hệ thân thiết giữa hắn cùng Trầm Bình Chương, trêu cợt người không ảnh hưởng toàn cục một chút cũng là điều rất bình thường!

Đương nhiên ở mười mấy năm sau, những người này đối mặt tin tức hình ảnh Chu đạo diễn cùng Trầm Bình Chương công khai tính hướng một đám chảy nước mắt chua xót – con mẹ nó sao năm đó mình ngu như vậy, loại lý do rắm thí như thế mà cũng tin! Có một chân tướng bày trước mặt họ, họ không biết quý trọng, bây giờ người ta đều nhấc bài, mình lại chỉ có thể ngu ngốc kinh ngạc kêu ác ác, đúng là đồ khốn!

Ai cũng nghĩ nếu người ta thực sự có cái gì, nhất định là cần né tránh hiềm nghi, cho nên bọn họ cứ thế tin tưởng cảm tình huynh đệ giữa hai người quá tốt mà thôi.. Nhưng không biết có người gian trá, thích chơi mưu kế giả thành thực, mẹ nó chính là dưới đèn đen, muốn xuyên không về mười mấy năm trước một cái tát chụp chết chính mình!

Bên này tiểu nằm vùng tẩy não quần chúng, bên kia hai tên to gan lớn mật tùy hứng làm bậy lại phi thường thản nhiên ở trước mắt mọi người đụng đụng môi, xem như tiếp một cái hôn vô cùng thuần khiết.

Chu Tử Mặc hô cắt.

Một tiếng cắt này, đại biểu cho bộ phim đã hoàn toàn kết thúc.

Vì thế toàn bộ ý tưởng linh tinh đều bị ném ra sau đầu, mọi người một trận hoan hô, xem như đã xong! Mỗi lần chấm dứt, đều có thể cho mình thả nghỉ dài hạn, quả thực không thể hạnh phúc hơn!

Chu Tử Mặc cười dài nhìn mọi người, chiếc nhẫn bạch kim nằm trên ngón tay vô danh bên trái đeo vào phi thường thích hợp, lộ ra ngón tay trắng nõn cực đẹp. Hắn dùng tay phải nhẹ nhàng vuốt ve chiếc nhẫn, vừa vui vẻ, vừa cảm thấy tiếc nuối..

Chỉ trễ một giây đồng hồ! Lúc đó tay hắn đã cắm vào trong túi áo, đem hộp nhẫn mình sớm chuẩn bị định lấy ra!

Đúng vậy, cũng giống như Trầm Bình Chương buổi cầu hôn này hắn mưu đồ đã lâu, trước tiên định chế đôi nhẫn dành cho nam giới, chỉ đợi ngày hôm nay quay phim tạo sự bất ngờ cho Trầm Bình Chương! Hắn nghĩ kỹ, màn ảnh này tốt nhất chỉ một lần liền qua, dù sao cũng chỉ là màn ảnh mười giây mà thôi.. Quan trọng là.. Không khí! Là lãng mạn! Chờ khi bọn họ đầu tóc trắng xóa, còn có thể cùng nhau xem điện ảnh lại một lần, hồi ức tình yêu thời tuổi trẻ..

Nghĩ thật là hay, đáng tiếc động tác chậm một bước.

Vì thế chỉ có thể trơ mắt nhìn Trầm Bình Chương gian trá xuất ra hộp nhẫn, sau đó mở ra đeo nhẫn cho hắn!

Thua.

Kế hoạch cầu hôn bị hẫng, quả thực đáng giá khóc lớn một hồi.

Nhưng nể tình Trầm Bình Chương tạo bất ngờ cho hắn, hắn vẫn cố cao hứng một chút đi!
 
6,411 ❤︎ Bài viết: 6 Tìm chủ đề
Đại Đạo Diễn

Tác giả: Vô Y YoYo

Thể loại: Đam mỹ - xuyên không

Editor: GiangNgan

Số chương: Đã hoàn thành

Chương 160 :(a)

Chu đạo diễn liều mạng mím môi, làm cho mình thoạt nhìn không quá ngu ngốc..

Hì hì hì hì hì.

Đạo diễn thật cao hứng, trình tự buổi tiệc đóng máy đương nhiên phải cao hơn một bậc!

Chẳng những là khách sạn cấp cao, đồ ăn cũng cao cấp, quan trọng nhất là Chu đạo diễn nổi tiếng keo kiệt thậm chí còn xuất huyết cống hiến hai bình rượu tự nhưỡng nặng 5kg! Một bình rượu đỏ, một bình rượu gạo, sau khi mở ra, hương bay bốn dặm!

Sau đó hắn giống như là chú rể, kêu gọi mọi người nhất định phải ăn uống thật ngon, không say không về!

Đương nhiên những kẻ lòng tham không đáy, kêu la hai bình rượu không đủ, toàn bộ bị hắn xem thường!

Hai bình rượu tự nhưỡng của hắn còn chưa đủ, ha ha, có phải muốn chết hay không!

Hắn đau lòng muốn nhỏ máu được không?

Nhưng cho dù tiếp tục đau lòng, vẫn phải làm như vậy. Hôm nay là ngày "đại hôn" của hai người bọn họ nha, tuy rằng không ai biết, nhưng người ở chỗ này đều đã chứng kiến, có duyên phận như vậy tự nhiên cần cảm tạ một phen!

Như là Lâm Vĩ Đường, trong bữa tiệc đóng máy của bộ phim "Vấn Thiên", hắn từng nhấm nháp qua rượu mà Chu đạo diễn tự nhưỡng, thật sự là hồi ức suốt nửa năm. Từ sau lúc đó, dù hắn uống bao nhiêu loại rượu đắt tiền xa hoa bao nhiêu cũng cảm thấy không ngon bằng lần đó, hiện tại cuối cùng lại tới bữa tiệc đóng máy, sáng sớm hắn đã ngóng trông tiếp tục nhấm nháp thêm một lần đâu! Đoàn phim "Hôn lễ trong mộng" so với đoàn phim "Vấn Thiên" ít người hơn nhiều lắm, lúc trước hắn còn bối rối, có lẽ có cơ hội uống được hai chén..

Chờ nhìn thấy hai bình rượu bị người phục vụ khách sạn cẩn thận phân chia vào mấy bình rượu nhỏ, sau đó phân phát cho mỗi bàn lớn, mùi rượu bốn phía, toàn bộ mọi người đều không nói, vươn cổ nhìn qua bên kia, nước bọt không ngừng phân bố, mùi vị quả thực!

"Chu Tử Mặc đạo diễn có một kỹ thuật nhưỡng rượu xuất thần nhập hóa", theo mỗi bộ điện ảnh đóng máy, bị truyền được càng rộng, càng ngày càng tà hồ.

Có nhiều lần Chu Tử Mặc chính là dựa vào kỹ năng này, đem diễn viên cấp quan trọng không muốn rời núi câu dẫn tiến vào đoàn phim của hắn..

Rõ ràng rất ít uống rượu, Chu đạo diễn lại thắng được ngoại hiệu "tửu tiên", xem như là một đầu đề khiến người vô cùng hứng thú.

Sau buổi tiệc đóng máy, mọi người đều tự tan vỡ.

Lúc đóng phim, bởi vì cân nhắc quá sâu, nhập diễn cũng quá sâu, trạng thái hậu kỳ của Lương Minh Huy cùng Lâm Vĩ Đường làm cho mọi người lo lắng, nhưng ảnh đế dù sao là ảnh đế, hai người cũng không cần dùng bao lâu thời gian đã đi ra trạng thái kia, một lần nữa nét mặt tỏa sáng.

Sau, Chu đạo diễn cho rằng tuyệt đối là công lao của chính mình hỗ trợ giới thiệu bác sĩ tâm lý.

Nhưng hai vị ảnh đế lại cảm thấy được, bác sĩ tâm lý là một nguyên nhân, rượu của Chu đạo diễn mới là công thần lớn nhất hắc hắc hắc..

Nếu vừa mới cử hành "hôn lễ", như vậy đêm nay dĩ nhiên là đêm động phòng hoa chúc.

Hai người bị tưới không ít rượu, hiện tại đã hơi say, nhưng Chu đạo diễn vẫn kiên trì muốn uống một chén rượu giao bôi, sau đó còn muốn đốt nến đỏ chúc mừng đặt cách giường lớn không xa.

Nến đỏ cần sáng một đêm, đợi sáng hôm sau mới tắt.

Hôm nay cử hành hôn lễ kiểu dáng Âu tây, vậy bây giờ là đêm động phòng hoa chúc dĩ nhiên cần bổ đầy đủ truyền thống của Trung Quốc.

Trầm Bình Chương trêu ghẹo hắn:

- Còn phải tát đậu phộng hạt sen quả táo quả nhãn lên giường đâu!

Chu đạo diễn ánh mắt liễm diễm nghiêng người liếc hắn:

- Như thế nào, anh cũng muốn sinh con?

Vừa mới chấm dứt điện ảnh chính là loại đề tài hố cha thế này, Trầm Bình Chương lại không điên, hơn nữa hắn cũng không thích nhi đồng:

- Trừ phi em giúp anh sinh..

- Nghĩ hay quá nhỉ!

Chu đạo diễn chuẩn bị đi tắm rửa, đang định cởi quần, đột nhiên mò tới vật thô sáp gì đó, nhất thời thù mới hận cũ nảy lên trong lòng:

- Em muốn cắn anh một ngụm!

Trầm Bình Chương ủy khuất, nhưng sau đó biết được nguyên nhân..

Đêm động phòng hoa chúc, quả thực dài lâu như vô tận.

Sau khi điện ảnh đóng máy, cần phải mưu cầu cơ hội chiếu phim.

Phía trước cũng nói, nhân tố đề tài, khả năng bộ phim được công chiếu tại đại lục còn chưa tới một thành. Nhưng như thế nào cũng muốn tranh thủ một chút đúng không?

Hiện giờ Chu Tử Mặc cũng không phải là cô độc, tập đoàn Côn Bằng, mặc dù còn chưa đưa ra thị trường, nhưng chỉ xem kim ngạch nộp thuế chỉ biết thực lực hùng hậu bao nhiêu. Hơn nữa Chu Tử Mặc cũng không phải đạo diễn vô danh khổ bức, tuy hắn rất ít quảng cáo, nhưng vừa có động tác tuyệt đối là đại động tĩnh, cho tới bây giờ cảm giác tồn tại của hắn trong quốc nội quả thực còn cao hơn sao kim hạng A, có thể nói là đóa kỳ hoa trong giới đạo diễn.

Hơn nữa tấm nhãn Chu Tử Mặc là "Nhân sĩ yêu nước" đã sớm làm cho toàn dân đều biết, một vị danh nhân chính năng lượng như vậy, hơn nữa có tiền, có thể nói chuyện bình thường chủ yếu không có ai đi làm khó hắn.

Toàn bộ những ưu thế này, liền hình thành một loại khả năng trong tương lai.

Nói cách khác, nếu không phải Chu Tử Mặc quay chụp, tùy tiện đổi lại đạo diễn, khả năng được thông qua xét duyệt gần như vô hạn bằng không.

Chu Tử Mặc còn có một ưu thế, chính là bộ điện ảnh này cơ hồ không có màn ảnh "dâm uế, bạo lực", nhiều nhất chỉ là đón cái hôn gì, quả thực so với phim tình yêu vườn trường càng thêm thuần khiết.

Hắn chủ yếu đánh bài dịu dàng, nếu màn ảnh có rất nhiều cảnh bại lộ chẳng những không có lợi, ngược lại biến thành khuyết điểm, nếu nói chỗ tốt duy nhất chỉ là hấp dẫn ánh mắt tìm kiếm cái lạ, nhưng hắn còn cần người khác đi tìm kiếm cái lạ trong phim của mình sao?
 
6,411 ❤︎ Bài viết: 6 Tìm chủ đề
Đại Đạo Diễn

Tác giả: Vô Y YoYo

Thể loại: Đam mỹ - xuyên không

Editor: GiangNgan

Số chương: Đã hoàn thành

Chương 160 :(b)

Xét thấy việc này, hắn còn không thử xem có tranh thủ được cơ hội công chiếu hay không, quả thực không cách nào cam tâm!

Cho nên bên này còn đang làm hậu kỳ, bên kia đã bắt đầu thông qua các loại con đường "đi cửa sau".

Chắp nối, dùng tiền mở đường, trước kia tuy Chu Tử Mặc chưa từng làm qua, nhưng một khi làm thì như cưỡi xe nhẹ đi đường quen vô cùng – đây là uy lực gia giáo a! Mưa dầm thấm đất, Chu Tử Mặc biết rõ uy lực đồng tiền, đương nhiên, hắn biết nên tìm ai chắp nối, làm sao chắp nối mới có tác dụng, không đến mức tung ra số lớn tiền toàn bộ đút cho một đám cặn, nhưng lại không làm được việc gì.

Đó là một công trình trường kỳ.

Nếu cuối cùng vẫn không được xét duyệt thông qua, vậy hắn chỉ có thể trước tiên công chiếu ở nước ngoài, sau đó tuyên truyền khái niệm "Phim cấm", thi hành bán đĩa phim.

Làm cho người đại diện cùng trợ lý xử lý những việc vặt này, Chu Tử Mặc ở trong phòng cắt nối biên tập, đem toàn bộ tư liệu sống chọn chọn lựa lựa, sau đó biến thành một câu chuyện tinh màu động lòng người.

Thời tiết dần ấm, hiện tại đã là năm 2005.

Bên ngoài, đề tài "đồng tính luyến ái" vẫn là từ nóng nảy, phương diện này có thủy quân dẫn đường, cũng có dân chúng tự phát chú ý. Mấy tháng thời gian, ít nhất ở trong thành thị tuyến hai tuyến ba tuyến một, đã không còn người nào ngu muội đem đồng tính luyến ái đánh đồng với tinh thần biến thái, hơn nữa mọi người đều có một khái niệm – bên AIDS chẳng hạn, ngoại trừ bị lây bệnh qua máu cùng trẻ sơ sinh, lạm giao mới là tội gốc lớn nhất, chỉ cần giữ mình trong sạch, chú ý an toàn, đại khái không cần vừa nghe nhắc tới liền biến sắc.

Sau khi điện ảnh đóng máy, hơn một tháng thời gian bộ "Hôn lễ trong mộng" xem như hoàn toàn hoàn thành.

Nghe giống như thời gian rất nhanh, nhưng đừng quên trước đó còn có thời kỳ chuẩn bị buồn chán như thế nào! Cho tới bây giờ, kết cấu của bộ phim cũng đã phi thường rõ ràng, điện ảnh phối nhạc, nhạc đệm vân vân cũng đã chuẩn bị xong, tiết kiệm được thời gian hoàn thành bộ điện ảnh.

Nhưng thời gian "quan hệ xã hội" dài như vậy, vẫn không làm cho thái độ của tổng cục quảng điện hoàn toàn rộng..

Chu Tử Mặc không muốn chờ đợi, hắn lại báo danh dự Liên hoan phim Cannes, chuẩn bị thêm một lần xuất chinh Cannes, xem có thể đem giải Cành cọ vàng cầm về hay không.

Chủ tịch Liên hoan phim Cannes đối với việc Chu Tử Mặc muốn tham gia dự thi tỏ vẻ phi thường hoan nghênh – không thể không nói, trong ba lễ điện ảnh lớn của Châu Âu, hiện giờ chỉ có Cannes đi được thật xa trên con đường thương mại hóa. Như là Lễ điện ảnh Berlin, càng ngày càng thiên về tối nghĩa khó hiểu, tựa như người trong giới tự mình làm mình vui, nhưng Cannes thì khác, vừa theo đuổi chất lượng vừa chú trọng việc mời sao kim nhân khí xuất tràng, hàng năm đi thảm đỏ đều hấp dẫn ánh mắt của vô số người, cho nên đạo diễn vừa có nhân khí danh tiếng vừa nổ bạo phòng bán vé như Chu Tử Mặc tuyệt đối là Cannes yêu nhất!

Mấy năm gần đây hắn không có tiếp tục đi qua Cannes, quả thực rất tiếc nuối! Hiện tại mang theo tác phẩm mới trở lại Cannes, cho dù dùng đầu ngón chân nghĩ, cũng biết chỉ riêng một mình Chu đạo diễn có thể đưa tới bao nhiêu ánh mắt cho Cannes.

"Hôn lễ trong mộng" là do Chu đạo diễn hoãn quay bộ "Vấn Thiên", kiên trì quay chụp!

Đề tài đồng tính luyến ái, phim nghệ thuật thuần túy, diễn viên chính là ảnh đế Cannes Lâm Vĩ Đường đều là phái thực lực, Chu đạo diễn chuyên trị phim thương mại lần đầu thử phim nghệ thuật..

Mánh lới nhiều lắm, quả thực làm lòng người cao triều mênh mông!

Để tỏ lòng hoan nghênh, chủ tịch Cannes thậm chí lực bài nghị luận của mọi người, kiên trì lựa chọn làm cho "Hôn lễ trong mộng" trở thành phim chủ đề của Lễ liên hoan phim Cannes lần này!

Bánh ít đi bánh quy lại, Chu Tử Mặc cùng đoàn phim sớm chạy tới Cannes trước hai ngày.

Vừa tới nước Pháp, liền đưa tới truyền thông cao độ chú ý, Chu Tử Mặc nổi bật nhất thời vô lượng.

Tuy rằng còn chưa chứng kiến tác phẩm của hắn, nhưng trải qua thời gian dài tích lũy danh tiếng ở nơi này, đại bộ phận báo chí giới giải trí đều biểu đạt thái độ lạc quan, theo truyền thông triển lãm bỏ phiếu mà xem, 50% người xem được tùy cơ phỏng vấn đều xem trọng "Hôn lễ trong mộng" có thể bắt được giải thưởng Cành cọ vàng, mà hơn 60% nhà bình luận điện ảnh cũng hiểu được "Hôn lễ trong mộng" thế tới hung hung, đã trở thành một trong những tác phẩm cạnh tranh cường đại nhất cho giải Cành cọ vàng năm nay.

Fan quốc nội mắt thấy Chu đạo diễn lại tái chiến Cannes, đương nhiên cần toàn bộ hành trình chặt chẽ chú ý! Sau đó từ tiền tuyến phát tới chiến báo biểu hiện, Chu đạo diễn của bọn họ quả nhiên gió thổi cỏ rạp! Một đám người giống như nhìn thấy Chu đạo diễn đã thu giải thưởng lớn vào trong túi mà vui mừng sung sướng tựa như là ăn tết.

Nhưng được khán giả xem trọng, được nhà bình luận điện ảnh xem trọng, thì nhất định sẽ lấy được giải thưởng sao?
 
6,411 ❤︎ Bài viết: 6 Tìm chủ đề
Đại Đạo Diễn

Tác giả: Vô Y YoYo

Thể loại: Đam mỹ - xuyên không

Editor: GiangNgan

Số chương: Đã hoàn thành

Chương 161 :(a)

Ha ha, hoàn toàn trái ngược, đối với Liên hoan phim Cannes luôn lưu hành lên một câu: Tác phẩm dự thi Cannes ngàn vạn lần đừng đạt được truyền thông địa phương nhất trí hâm mộ, nếu không 100% viên bi không thu.

Theo số liệu của quá khứ mà xem, khẩu vị ban giám khảo rất toát ra, hơn nữa thập phần ngạo kiều, thường xuyên xuất hiện "Nhà bình luận điện ảnh tôn sủng bộ phim nào, bọn họ liền không rảnh để ý bộ phim đó!" "Bộ phim đích xác tốt lắm, nhưng bọn họ cố tình không thích!".. Danh đạo trong nước Tưởng Tử Khôn từng nói qua, các giám khảo chỉ trỏ về phim ảnh, giống như là thái giám bình luận việc làm tình..

Cho nên ai cũng không dám nói mình nhất định có thể thắng lợi trở về, tiền cảnh vô cùng khó khăn phân biệt.

Ở năm nay, cộng thêm Chu đạo diễn, tổng cộng có bốn bộ điện ảnh Hoa ngữ tiến nhập bài mục thi đấu.

Nội địa hai bộ, Hong Kong Đài Loan mỗi nơi một bộ, nhưng ngoại trừ Chu đạo diễn, sức cạnh tranh của ba bộ còn lại cũng không quá nổi bật.

Tin tốt lành chính là, thành viên ban giám khảo năm nay, chính là một đạo diễn người Hoa nổi tiếng Ngô Quỳnh Ngọc, có hắn, ít nhất điện ảnh Hoa ngữ không gặp phải rất nhiều điều không công chính.

Hai ngày thời gian qua rất nhanh.

Năm nay Liên hoan phim Cannes bắt đầu từ ngày 11/5, tới ngày 22/5 chấm dứt, mà tiết mục đi thảm đỏ được chú ý nhất nằm ở 8h ngày 11/5 bắt đầu giật lại màn che.

Mà giờ này khắc này, ở quốc nội đúng lúc là chạng vạng 5h, thứ tư.

Hôm nay không biết có bao nhiêu nhân viên công sở, học sinh vừa tan làm cùng tan học bắt đầu bộ dạng xun xoe chạy vội, muốn chết muốn chết, chậm một chút sẽ không đuổi kịp xem trực tiếp!

Trên thảm đỏ chỉ cần có quân đoàn của Chu Tử Mặc, vậy đại biểu cho phúc lợi của nhan khống đã đến giờ! Có người bộ dạng không sai, bất đắc dĩ thẩm mỹ không nói nên lời, hoặc là thờ cái gì mà đàn ông thì nên tháo một chút, lý luận tuyệt thế nếu ăn mặc tinh tế tỉ mỉ có vẻ nương pháo gì đó, tóm lại cho dù bộ dạng không sai cũng biến thành nát bét. Nhưng Chu Tử Mặc thì khác, hắn chẳng những bộ dạng đủ soái, hơn nữa thưởng thức quả thực lợi hại! Làm cho người thấy cao hứng hắn còn đặc biệt "một mình vui không bằng mọi người cùng vui", thích định chế lễ phục cho toàn bộ nhân viên đoàn phim, đem đội ngũ kéo ra ngoài, quả thực!

Nhóm nhan khống liếm bình xong, còn có thể thuận tiện vây xem Chu đạo diễn đại sát tứ phương.. Thật tốt, chỉ một chữ: "Sướng!"

Cho nên làm sao không gọi bạn gọi bè, mọi người cùng nhau vui vẻ xem trực tiếp?

Nói thật ra, hiện giờ cư dân mạng đã sớm đối với việc một bên xem trực tiếp một bên chà bình nói kháy nhiệt tâm vô cùng, bình thường xem ti vi trực tiếp liền cảm thấy được không có người cùng mình giao lưu không hạnh phúc, nhiều người như vậy cùng lên mạng, cùng nhau kêu cùng nhau hét đây mới gọi là thống khoái!

Có máy tính thì về nhà, không máy tính đi internet, mọi người xoa tay, chỉ chờ quân đoàn Chu Tử Mặc xuất hiện trên thảm đỏ.

Nếu bọn hắn có thể trước tiên nhìn thấy lễ phục của nhóm người Chu Tử Mặc, phỏng chừng sẽ trước thất vọng một chút.

Không vì gì khác, rất bình thường!

Toàn bộ đến từ nhãn hàng mà Chu Tử Mặc làm người phát ngôn Vesarce, là âu phục lễ phục truyền thống nhất, cũng giống như những diễn viên khác, thật sự không có gì bất ngờ a!

Nhưng thất vọng chỉ là trong nháy mắt.

Bởi vì đơn giản chính là kinh điển – Lâm Vĩ Đường cùng Lương Minh Huy đều là những người đàn ông thành thục hơn 40 tuổi, loại ý nhị năm tháng lên men thật sự khó thể hình dung, quả thực là được toàn bộ những fan thích ông chú yêu nhất!

Mà Trầm Bình Chương cùng Chu Tử Mặc, tư thế oai hùng bừng bừng, soái đều phá chân trời! Tùy tiện một ánh mắt nhìn qua, có thể làm cho các hoa si mặt đỏ tim đập, căn bản không chịu được!

Đoàn phim này, thật sự là dương thịnh âm suy!

Chỉ có một nữ diễn viên duy nhất Tô Mai, hơn nữa nàng cũng không phải mỹ nữ khiến người kinh diễm, nhưng dáng người ý nhị không sai, mặc sườn xám màu lục trong hành động còn có một loại phong vận phụ nữ thành thục.

Lần này lại đến Cannes, Chu Tử Mặc đã sớm xưa đâu bằng nay.

Lần đầu tiên đi tới, hắn còn là một "tiểu lâu la" không chút danh khí, dù là một đạo diễn tam lưu của nước Pháp cũng có thể nói năng lỗ mãng với hắn. Nhưng lần này lại xuất hiện, hắn đã thanh danh lên cao, ở trong phạm vi thế giới đều được xưng tụng là đại đạo diễn, vừa xuất hiện liền đưa tới tiếng thét chói tai, còn có ánh đèn huỳnh quang của truyền thông không ngừng bao trùm lóe ra!

- Thật soái a! Cầu gả cầu gả cầu gả!

Trong lúc nhất thời, bên dưới trực tiếp quốc nội đều bị những lời này chà bình!

Sự nghiệp, vĩnh viễn là áo khoác tốt nhất trên thân một người đàn ông.

Giờ này khắc này, cho dù bộ dạng Chu đạo diễn thật bình thường, nhưng ở thời điểm muôn người chú ý, vẫn sẽ có vô số người vì hắn mê mẩn.

Không còn kẻ đui mù chạy tới khiêu khích, mà từ xa xa nhìn thấy, sau đó đi nhanh lên hai bước chào hỏi. Chu Tử Mặc ở trong này hưởng thụ đãi ngộ siêu sao, phóng viên truyền thông hai bên toàn bộ chuẩn xác phát âm tên Trung văn của hắn, không ngừng kêu gọi đoàn phim của Chu Tử Mặc nhìn qua, còn có người hô to hỏi Chu đạo diễn lần này có lòng tin hay không, sau đó chúc hắn có thể thắng lợi trở về.
 

Những người đang xem chủ đề này

Back