Kỳ huấn luyện quân sự rốt cuộc đã qua, Đào Đào vất vả nửa tháng cuối cùng cũng có thể thay bộ đồng phục kia ra, mặc vào những chiếc váy đẹp, đi ra ngoài chơi với Dịch Tuần.
Ngày cuối tuần đầu tiên sau kỳ huấn luyện quân sự, thời tiết rất đẹp, sáng sớm mọi người đều chuẩn bị ra ngoài, không ai muốn ở trong phòng hao phí thời gian.
Tối qua Dịch Tuần với Đào Đào đã hẹn nhau hôm nay sẽ đi ra ngoài chơi, sáng sớm cô đã dậy rửa mặt, cô chọn một chiếc váy caro màu đỏ thẫm*, đi giày sandal màu đen*, cả người thoạt nhìn có vẻ thành thục hơn vài phần.
Lúc sắp ra cửa Đào Đào đem tờ giấy khen ' đội quân danh dự ưu tú' kia nhét vào trong túi xách, cô còn muốn tìm Dịch Tuần đòi phần thưởng đó.
Đào Đào đi xuống bên dưới ký túc xá, thấy Dịch Tuần đang đứng gọi điện thoại, cô đi đến phía sau khẽ vỗ vai anh, sau đó ngồi xổm xuống, Dịch Tuần quay đầu lại thì không nhìn thấy người.
"Ở đây nè." Đào Đào chợt nhảy lên trước mặt anh.
Dịch Tuần duỗi tay đem cô kéo tới sát người mình, anh tắt máy rồi cất điện thoại đi, Dịch Tuần nhìn cô một cái: "Hôm nay Đào Đào thật xinh đẹp."
Đào Đào kéo váy: "Chẳng phải anh nói muốn đưa em đến văn phòng luật đó sao? Bên kia đều là người đã đi làm, nếu em trang điểm như bình thường, nói không chừng người khác sẽ cho rằng anh dụ dỗ thiếu nữ vị thành niên đấy."
"Hiện tại thoạt nhìn cũng giống vị thành niên, hơn nữa hôm nay là cuối tuần, ở văn phòng không có người." Dịch Tuần khẽ xoa đầu cô, ngốc quá.
"Đúng nha, em lại quên mất, hazz, sớm biết vậy thì em sẽ mặc cái váy màu xanh lục kia, lúc trước mẹ dẫn em đi mua, anh còn chưa thấy em mặc nó bao giờ đâu." Đào Đào đẩy tay Dịch Tuần ra, cô trừng mắt liếc nhìn anh một cái: "Không được xoa đầu em, tóc sẽ rối mất."
"Không sao, lần sau mặc cũng được, đi thôi, anh đưa em đi ăn sáng, ăn sáng xong chúng ta sẽ tới văn phòng." Dịch Tuần dắt tay cô.
"Chúng ta ngồi xe bus tới đó sao?"
"Không phải, anh đỗ xe ở cổng trường, không lái vào đây."
"Chúng ta đi đâu ăn sáng ạ?"
"Em muốn ăn cái gì?"
"Em ăn gì cũng được ạ.. Hay là chúng ta đi ăn cháo đi, gần đây có quán nào không ạ?"
"Ừ, anh dẫn em đi."
Dịch Tuần học ở đây lâu như vậy, gần trường có cửa hàng gì anh đều biết rõ như lòng bàn tay, anh dẫn Đào Đào đến quán cháo ở bên phải trường học.
"Em muốn ăn cháo trứng bắc thảo thịt băm*, còn có bánh bao nước*, anh muốn ăn cái gì?" Đào Đào lật xem thực đơn.
"Anh ăn giống em."
"Hai phần cháo trứng bắc thảo thịt băm cùng bánh bao nước, cảm ơn." Đào Đào nói với nhân viên phục vụ.
"Vâng, anh chị chờ một lát ạ."
* * *
Ăn sáng xong, Dịch Tuần lái xe đưa Đào Đào tới văn phòng luật.
Đào Đào mở cửa sổ xe, gió ngoài cửa sổ thổi vào cực kì thoải mái, hiện giờ còn sớm, trong không khí tràn đầy hương vị tươi mát.
Hai bên đường ở thành phố Lăng trồng từng hàng cây bạch quả*, bây giờ là tháng 9, một ít lá cây đã ngả sang màu vàng, chờ thêm mấy ngày nữa, tất cả lá cây bạch quả đều ngả sang màu vàng, đến lúc đó nhất định rất đẹp.
"Em xuống xe trước đi, chờ anh một lát, anh qua bên kia đỗ xe."
Đào Đào xuống xe, cô nhìn xung quanh một chút, từ bên ngoài nhìn vào nơi đây chỉ giống như chỗ ở bình thường, nếu không phải trước cửa có treo tấm biển ' Văn phòng luật sư Bão Nguyệt*' thì thật sự không giống một công ty.
* Tên trong bản convert là 'Ôm Nguyệt', mình chỉnh một chút cho dễ đọc nha!
Dịch Tuần đỗ xe xong đi tới, Đào Đào hỏi anh: "Sao anh lại chọn ở chỗ này? Thoạt nhìn giống như nơi ở vậy, em còn cho rằng sẽ là một tòa nhà văn phòng rất lớn cơ."
"Tiền thuê nhà ở đây khá hợp lý, hơn nữa văn phòng luật không cần nằm ở khu phồn hoa nhất, dù sao cũng là khách tới tìm chúng ta, chứ không phải chúng ta đi tìm khách, chỉ cần luật sư có năng lực, rượu thơm không sợ ngõ sâu*."
* "Rượu thơm không sợ ngõ sâu" : Đây là câu triết lý trong kinh doanh của người xưa hàm ý nói rằng, phàm đã là những gì tốt đẹp thì đặt ở đâu cũng không sợ người đời không biết đến.
"Cũng đúng, chuyện như thưa kiện khẳng định sẽ là khách có nhu cầu tìm các anh, dù sao cũng không phải các anh tìm kiếm khách hàng."
Đào Đào tán thành suy nghĩ của Dịch Tuần, nếu bị vướng vào mấy vụ kiện tụng, tất nhiên người ta sẽ hy vọng tìm được luật sư tốt nhất, chứ không phải luật sư nào ở gần nhất.
Dịch Tuần mở cửa, anh kéo Đào Đào đi vào, nhìn bên ngoài thì văn phòng luật này chỉ bình thường không có gì đặc biệt, nhưng cách bài trí bên trong lại cực kì thoải mái, đơn giản mà hào phóng, chỉnh thể đều lấy ba màu là đen, trắng và xám làm chủ đạo, thoạt nhìn liền cảm thấy rất ổn trọng, thành thục, quả nhiên là văn phòng luật.
Mở cửa đi vào sẽ thấy quầy lễ tân, vào trong nữa là văn phòng, mỗi bàn làm việc đều có vách ngăn, không có nhiều vị trí lắm, xem ra số người làm việc ở đây cũng không nhiều.
"Bên này là phòng khách, phòng nghỉ, phòng trà nước, còn bên kia là phòng hồ sơ, đây là nơi làm việc của nhân viên, bọn anh làm việc ở lầu hai."
"Văn phòng của các anh tổng cộng có bao nhiêu người ạ?"
"Không tính anh với bạn của anh thì chưa đến mười người, phòng ký túc của bọn anh bao gồm anh, Chung Xuyên cùng Kỷ Cao Nam, còn có Lữ Liêm là đối tác, Lữ Liêm không thi lên thạc sĩ, cậu ấy đã tốt nghiệp rồi, hiện tại công việc ở văn phòng luật chủ yếu là do cậu ấy phụ trách."
"Ngoại trừ bốn người bọn anh thì có hai luật sư, hai luật sư thực tập cùng hai thư ký, một lễ tân."
Đào Đào nghe Dịch Tuần nói, cô bẻ ngón tay tính toán một chút: "Vậy là có 11 người, cũng không ít đâu."
"Cũng tạm được, đi thôi, đưa em tới phòng làm việc của anh xem một chút." Dịch Tuần nắm tay Đào Đào dẫn cô lên lầu.
Trên lầu là phòng làm việc của Dịch Tuần và các bạn của anh, Dịch Tuần mở cửa để Đào Đào đi vào trước.
"Tất cả đều là màu tối sao? Thế này cũng quá u ám rồi!" Đào Đào đi một vòng trong phòng, ngoại trừ cửa sổ làm bằng sợi thủy tinh* cùng vách tường màu trắng ra, toàn bộ đồ đạc trong phòng đều là màu đen hoặc xám, sofa màu đen, ghế dựa màu đen, bàn màu đen, đèn bàn màu xám, sàn nhà màu xám..
Dưới lầu còn có đồ dùng màu trắng xen kẽ, nhưng ở đây tất cả đều là màu đen và xám.
"Như vậy trông có vẻ ổn trọng hơn, luật sư ở văn phòng bọn anh đều khá trẻ tuổi, cho nên bọn anh mới trang hoàng văn phòng bằng mấy màu tối, để tăng thêm cảm giác thành thục trầm ổn." Toàn bộ văn phòng luật đều là người dưới 30 tuổi, cho dù năng lực không thua kém người khác, nhưng đôi khi tuổi còn quá trẻ cũng sẽ khiến cho một số khách hàng băn khoăn.
"Nhưng em lại cảm thấy bị 'già' ấy." Đào Đào ngồi xuống ghế sofa: "Về sau phòng cưới của chúng ta nhất định không thể để anh trang trí, thẩm mỹ của anh không dùng được."
"Được, đến lúc đó sẽ giao cho em trang trí." Dịch Tuần thấy Đào Đào tự nhiên nhắc tới chuyện sau này như vậy, anh đương nhiên sẽ thuận theo ý cô.
"Đúng rồi, cho anh xem cái này, lúc trước chúng ta đã nhắc tới! Đây nè, giấy khen ' đội quân danh dự ưu tú'." Đào Đào lấy giấy khen từ trong túi xách ra đưa cho Dịch Tuần xem.
"Em thật sự làm được hả? Đào Đào vất vả rồi."
"Cũng còn ổn ạ, nhưng em cảm thấy huấn luyện quân sự thật sự rất mệt, cũng may bốn năm đại học chỉ có một lần này thôi, nếu mỗi lần khai giảng đều phải huấn luyện quân sự thì mới đáng sợ."
"Vậy tối nay dẫn em đi ăn ngon, bồi bổ thật tốt, thật sự vất vả cho Đào Đào nhà chúng ta rồi."
"Cái này nhất định phải đi! Trong lúc huấn luyện quân sự mỗi ngày em đều ăn ở căn tin, cũng không muốn đi ra bên ngoài, thật vất vả mới huấn luyện quân sự xong, em đương nhiên muốn đi ăn đồ ăn ngon."
"Nè, giấy khen cho anh đó, anh nói muốn dán ở phòng ngủ mà."
Đào Đào đem giấy khen đưa cho Dịch Tuần, dù sao thứ này đối với cô cũng không có tác dụng gì.
"Hay là dán ở phòng làm việc của anh đi." Dịch Tuần nói làm là làm, anh lấy keo dán từ trong ngăn kéo ra định dán giấy khen vào bức tường ở bên phải gần cửa phòng làm việc, nơi đó vẫn luôn trống không, giống như đang chờ tờ giấy khen này được dán lên vậy.
"Chờ một chút, anh dán ở đây không tốt lắm đâu, về sau khách hành của anh tiến vào mà thấy chẳng phải sẽ chê cười sao? Hơn nữa người trong văn phòng các anh cũng sẽ nhìn thấy mất." Đào Đào ngăn Dịch Tuần lại, thế này cũng quá mất mặt rồi.
"Vậy thì sao chứ? Đây chính là giấy khen vì Đào Đào nhà chúng ta đã biểu hiện ưu tú, cứ dán ở đây đi, sau này mỗi khi đi làm đều có thể nhìn thấy."
"A, vậy tùy anh." Đào Đào không cản anh nữa, Dịch Tuần thích là được.
"Đúng rồi, trên diễn đàn có bảng bình chọn hoa khôi của trường, anh có biết không?"
"Biết." Dịch Tuần đi tới ngồi xuống bên cạnh Đào Đào, anh khẽ nhéo chóp mũi cô: "Đào Đào được chọn làm hoa khôi, em có vui không?"
"Hazz, thật ra em không muốn tham gia đâu, cũng không biết là ai đăng kí cho em, lại không thể bỏ quyền, cho nên em đành mặc kệ, là bạn cùng phòng của em nói kết quả cho em đó, anh sẽ không tức giận chứ?"
Đào Đào có thể cảm giác được Dịch Tuần không muốn cô lộ diện trước mặt người khác, thậm chí có đôi khi Đào Đào còn cảm thấy dường như anh muốn đem cô nhốt lại vậy.
"Em ưu tú như vậy, sao anh lại không vui chứ? Anh đương nhiên rất vui, chỉ là về sau 'quả đào nhỏ' của anh sẽ bị nhiều người để ý lắm đây."
"Anh yên tâm đi, cho dù có nhiều người để ý đến em thì sao chứ? Em chỉ là của anh thôi."
Đào Đào đi tới ôm lấy eo Dịch Tuần, cô dựa vào người anh.
Dịch Tuần sờ sờ đầu cô, những lời này nghe thật xuôi tai.
"Em mới là người phải lo lắng đây, hóa ra anh ở trường học lại được hoan nghênh như vậy, tình địch của em thật nhiều nha, anh có biết em lo lắng thế nào không? Chỉ sợ ngày nào đó anh sẽ bị người khác đoạt đi, trước đây em còn không biết gì cả, hiện tại em càng ở trường lâu thêm một ngày, lại càng biết được anh lợi hại như thế nào, nói không chừng anh còn có một đoàn fans bạn gái nữa đấy."
"Bọn họ có quan hệ gì với anh đâu, toàn bộ trường học người có quan hệ với anh chỉ có em thôi." Dịch Tuần ôm chặt cô.
"Hừ, anh biết dỗ ngọt thật đấy." Đào Đào duỗi tay túm nhẹ lỗ tai Dịch Tuần: "Em mặc kệ, anh không được thân thiết với những cô gái khác, anh là của em."
"Được, anh là của em." Dịch Tuần ôm lấy eo Đào Đào, anh hơi nâng người cô lên, sau đó cúi đầu hôn lên đôi môi mềm mại của cô.
Đào Đào ôm lấy cổ anh, cô cũng không hề thẹn thùng hay khiếp đảm, lớn mật mà đáp lại anh.
Ánh mặt trời từ ngoài cửa sổ tiến vào chiếu lên trên người bọn họ, mộng ảo giống như thế giới cổ tích, tạo nên khoảnh khắc an tĩnh lại tốt đẹp.
"Cốc cốc cốc." Có người tới.
Thanh âm này như một viên đá quăng vào mặt hồ tĩnh lặng, Đào Đào lập tức đẩy Dịch Tuần ra, cô bối rối sửa sang lại quần áo cùng mái tóc, nếu như bị người ở văn phòng luật nhìn thấy cô với Dịch Tuần hôn nhau thì thật sự xấu hổ muốn chết.
Dịch Tuần bị cô đẩy ra, anh dựa vào ghế sofa nhìn cô, sau đó anh giơ tay vuốt ve môi dưới của mình, dáng vẻ anh lúc này trông có chút lưu manh.
"Mời vào."
"Đàn anh, quả nhiên là anh đã đến." Tập Nguyệt đẩy cửa tiến vào, lời còn chưa nói xong liền thấy cô gái ngồi bên cạnh Dịch Tuần.
Đào Đào cũng đang nhìn cô ta, mái tóc màu nâu cuộn sóng, váy chữ A màu đen, quần tất màu đen, giày cao gót cũng màu đen, gót giày ít nhất bảy cm, phong cách thành thục gợi cảm ập vào trước mặt Đào Đào.
"Hôm nay cuối tuần, sao cô lại tới đây?" Dịch Tuần đứng lên.
"Em có một tập tài liệu để quên ở đây nên trở về lấy, thấy cửa mở liền đoán được hẳn là đàn anh tới, cô gái này là? Sao đàn anh không giới thiệu một chút?" Tập Nguyệt nhìn về phía Đào Đào hỏi.
Dịch Tuần nắm lấy tay Đào Đào: "Đào Đào, đây là nhân viên của văn phòng luật - Tập Nguyệt, cũng là học tỷ của em."
"Tập Nguyệt, đây là vị hôn thê của tôi, Thích Nguyệt."
Tập Nguyệt nghe được lời giới thiệu của Dịch Tuần thì sửng sốt một chút, nhưng cô ta phản ứng lại rất nhanh, cô ta đi tới vài bước rồi vươn tay: "Xin chào, tôi là Tập Nguyệt."
Đào Đào cũng duỗi tay bắt tay cô ta: "Chào học tỷ, em là Thích Nguyệt."
"Ừm, chữ 'Nguyệt' của em cũng là tháng* sao? Thật trùng hợp."
* Chữ 'Nguyệt' trong tên của Tập Nguyệt là 月 = tháng nha!
"Không phải ạ, tên của em còn có một chữ Vương* bên cạnh nữa."
* Chữ 'Nguyệt' của Đào Đào là 玥 nha!
"Như vậy à, trước nay chưa từng nghe nói đàn anh còn có một vị hôn thê, hôm nay được gặp thật là mở rộng tầm mắt, chỉ sợ ở văn phòng luật chúng ta em là người đầu tiên biết đến nhỉ?" Tập Nguyệt thu hồi ánh mắt đánh giá Đào Đào, cô ta cười nhìn Dịch Tuần hỏi.
"Em ấy đang học năm nhất, năm nay vừa tới đại học Lăng, Chung Xuyên cùng Kỷ Cao Nam biết rồi, hôm nay tôi dẫn em ấy tới văn phòng xem thử."
Tập Nguyệt không nhìn cô nữa nhưng Đào Đào lại đang âm thầm đánh giá Tập Nguyệt, từ trong ánh mắt của Tập Nguyệt, Đào Đào có thể suy đoán ra cô ta đối với Dịch Tuần e là không chỉ có quan hệ đồng nghiệp.
Nhưng nhìn dáng vẻ của Dịch Tuần thì anh thật sự chỉ coi cô ta là đồng nghiệp, cũng không biết Dịch Tuần có biết tâm tư của Tập Nguyệt hay không?
"Là học muội năm nhất sao? Hóa ra đàn anh thích người kém anh nhiều tuổi như vậy, khó trách ở trường có nhiều người theo đuổi đàn anh như thế nhưng anh đều thờ ơ, học muội thật đúng là có phúc, có thể 'bắt' được giáo thảo của đại học Lăng chúng ta."
Ngữ khí của Tập Nguyệt có chút vi diệu, nhưng dù sao cô ta cũng là người đã đi làm được một thời gian, biết phải điều tiết khống chế cảm xúc của mình như thế nào, chỉ có điều con gái vốn đã mẫn cảm, Đào Đào vẫn nhận ra một chút.
"Là tôi có phúc, Thích Nguyệt là hoa khôi của đại học Lăng, giáo thảo 'già' như tôi trèo cao rồi." Dịch Tuần không hề nhiều lời, anh nắm tay Đào Đào nói: "Em lấy túi xách đi, chúng ta chuẩn bị đi thôi."
"Tập Nguyệt, cô lấy đồ rồi về nhà sớm một chút, miễn cho người khác nói văn phòng luật chúng ta bóc lột sức lao động của nhân viên, cuối tuần còn phải tăng ca."
"Đây là em tự nguyện, đàn anh, em đi trước đây." Lúc Tập Nguyệt quay đầu lại vừa hay nhìn thấy tờ giấy khen màu vàng trên vách tường, thấy cái tên Thích Nguyệt trên đó, cô ta hơi sửng sốt, sau đó lại không chút để ý mà đi ra ngoài.
Đào Đào nhìn theo bóng dáng của Tập Nguyệt, cô ta bước từng bước một đầy vẻ thướt tha yêu kiều, tiếng giày cao gót lộc cộc vang vọng ở lầu hai, sao vừa rồi cô lại không nghe thấy chứ?
Đào Đào quay đầu lại nhìn Dịch Tuần, xem ra diễm phúc của anh không cạn nha, văn phòng luật này lại cất giấu một người đẹp gợi cảm như vậy.
Dịch Tuần đang mở máy tính để gửi tài liệu cho Chung Xuyên, anh ngẩng đầu thấy ánh mắt của Đào Đào liền hỏi: "Làm sao vậy?"
Anh hoàn toàn không biết chỉ trong vài phút ngắn ngủi nội tâm của Đào Đào đã bách chuyển thiên hồi*.
* Bách chuyển thiên hồi: Nghĩ ngợi trăm ngàn lần.
"Không sao." Ngữ khí của Đào Đào có chút lãnh đạm, cô thu hồi ánh mắt, Đào Đào cảm thấy mình nghĩ nhiều rồi, dù sao giữa bọn họ chỉ là quan hệ đồng nghiệp mà thôi, Dịch Tuần có đồng nghiệp là nữ cũng là điều bình thường, cô không thể nhỏ nhen như vậy được.
Dịch Tuần đóng máy tính lại rồi đi tới, anh ôm lấy vai Đào Đào: "Có câu nói thế này, con gái nói không sao thì chính là có sao, rốt cuộc làm sao vậy?"
"Anh cũng hiểu biết rất rõ nhỉ?" Đào Đào liếc mắt nhìn Dịch Tuần, không có việc gì anh lại đi tìm hiểu những thứ này để làm gì? Chẳng lẽ anh có mưu đồ bất chính gì sao?
"Đâu có, lần trước lúc bọn Chung Xuyên nói chuyện phiếm anh có nghe được một chút, rốt cuộc vì sao em lại không vui?"
"Không có, em nói không có chính là không có, chúng ta đi thôi, em không muốn ở chỗ này ngây người nữa, thật nhàm chán."
Dịch Tuần như suy tư gì đó mà nhìn Đào Đào đã đi ra đến cửa, anh cảm thấy hình như mình đã bỏ qua cái gì thì phải?
Vốn dĩ Dịch Tuần đối với chuyện tình cảm luôn khá trì độn, hơn nữa người đầu tiên cũng là duy nhất mà anh thích chính là Đào Đào, thế nên anh thật sự không biết chút gì về tâm tư của Tập Nguyệt.
Sau khi rời khỏi văn phòng luật, Đào Đào ngồi trên xe thật lâu cũng không mở miệng nói chuyện, Dịch Tuần cảm thấy chuyện này có vẻ nghiêm trọng, nhưng anh lại không biết nên nói từ đâu.
Một lát sau, Đào Đào chủ động mở miệng: "Học tỷ, chị ấy cũng đang học nghiên cứu sinh sao?"
Dịch Tuần sửng sốt, sau đó anh mới hiểu ra 'học tỷ' mà Đào Đào nhắc tới chính là Tập Nguyệt: "Không phải, cô ta đang làm việc ở văn phòng luật."
"Vì sao chị ấy lại đến làm việc ở văn phòng của các anh?"
"Lúc trước văn phòng bọn anh thông báo tuyển dụng, cô ta liền tới ứng tuyển."
"Nhiều công ty như vậy, sao chị ấy không ứng tuyển mà lại chọn văn phòng của các anh chứ?" Đào Đào nhỏ giọng càu nhàu.
Dịch Tuần không nghe rõ: "Em nói cái gì?"
"Không có gì." Đào Đào lắc đầu.
Dịch Tuần suy nghĩ trong chốc lát, anh rốt cuộc cũng phản ứng lại: "Không phải là em đang ghen đó chứ?"
"Em ghen cái gì? Anh đừng nói linh tinh." Đào Đào quay đầu nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, Dịch Tuần khẽ nở nụ cười: "Em đây là đang ghen với Tập Nguyệt sao?"
"Lúc trước là Chung Xuyên tuyển Tập Nguyệt vào làm, anh với cô ta không thân, hơn nữa năng lực làm việc của cô ta khá tốt, bằng không cũng không thể qua được kỳ phỏng vấn, tuy rằng văn phòng bọn anh đều là người trẻ tuổi, nhưng không phải ai cũng có thể vào làm."
"Các anh không thân sao? Nhưng em lại cảm thấy các anh rất quen thuộc."
"Làm việc cùng nhau gần một năm, trong khoảng thời gian này mới dần dần quen thuộc, dù sao ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, nhưng cũng không tính là rất quen thuộc, chỉ là đồng nghiệp mà thôi."
"À." Đào Đào không nói chuyện nữa.
"Đừng suy nghĩ nhiều, tuy rằng anh rất vui khi thấy em ghen, nhưng tức giận nhiều sẽ hại thân." Dịch Tuần sờ sờ đầu Đào Đào.
"Em ghen tị bao giờ? Anh đừng nói bậy, em mới không có đâu!"
"Được, được, được, em không có, anh không nói nữa." Dịch Tuần cười khẽ, anh hiếm khi được thấy Đào Đào như vậy.
* * *
Buổi trưa hai người ăn cơm ở một nhà hàng gần văn phòng luật, buổi chiều Dịch Tuần đưa Đào Đào đến trung tâm thương mại đi dạo, buổi tối hai người đi ăn lẩu, lúc ăn lẩu còn gọi video với ba mẹ ở nhà, thấy Dịch Tuần cùng Đào Đào sống tốt, bọn họ liền yên tâm rồi.
9 giờ tối Dịch Tuần đưa Đào Đào đến dưới lầu ký túc xá, anh ôm cô không muốn buông tay: "Lúc đi ngủ không được suy nghĩ lung tung, tính tình của anh như thế nào em còn không hiểu sao?"
"Em biết, em đã sớm không suy nghĩ nữa rồi, em chỉ là nhất thời mới suy nghĩ lung tung thôi, em bảo đảm về sau sẽ không như vậy nữa."
"Ngoan, nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai em còn muốn đi đâu chơi không?"
"Không ạ, em nghe nói các câu lạc bộ trong trường đã bắt đầu tuyển thành viên rồi, em muốn đi xem một chút."
"Em muốn tham gia câu lạc bộ gì?"
"Tạm thời còn chưa nghĩ ra, chờ em xem qua đã, đến lúc đó em sẽ nói cho anh biết, anh cũng mau trở về nghỉ ngơi đi!"
"Được, vậy anh đi đây." Dịch Tuần cúi đầu hôn lên trán Đào Đào.
Đi ra ngoài một chuyến lại xách theo túi lớn túi nhỏ trở về, chiều nay đi dạo một vòng ở trung tâm thương mại, Đào Đào mua một ít đồ ăn vặt, còn có quần áo nữa, tóm lại cứ ra cửa là lại tiêu tiền, tuy rằng Đào Đào không phải tiêu một đồng nào, có Dịch Tuần ở đó, anh sẽ không để cô phải tiêu tiền.
Đào Đào tắm xong đi ra thì thấy đám Lưu Mạn đang thảo luận cái gì đó, Lưu Mạn hỏi cô: "Đào Đào, cậu ứng cử làm lớp phó học tập khi nào vậy?"
"Lớp phó học tập gì cơ?" Đào Đào không thể hiểu được.
"Chẳng phải lúc trước giảng viên đã nói nếu ai muốn ứng cử làm cán bộ lớp thì nói với cô ấy sao? Tối nay vừa ra thông báo về ban cán sự lớp rồi, cậu là lớp phó học tập đó."
"Tớ không báo danh mà, có phải các cậu nhìn lầm rồi không?" Đào Đào cầm lấy điện thoại xem thông báo mà giảng viên đã đăng lên, cô đúng là lớp phó học tập.
"Vậy có thể là giảng viên tự mình làm chủ, cô ấy nói để các cậu làm ban cán sự lớp trong một học kỳ, nếu biểu hiện không tốt thì học kỳ sau sẽ chọn lại."
"Lớp phó học tập ở đại học chắc không cần làm gì nhiều đâu nhỉ? Vậy thì kệ đi." Đào Đào cũng lười phải đi tìm giảng viên nói chuyện, cô ấy đã giao trách nhiệm này cho cô, cô thoái thác quá thì cũng không tốt.
"Ngày mai các câu lạc bộ sẽ tuyển thành viên mới, các cậu có đi không?" Đào Đào buông điện thoại hỏi.
Lưu Mạn: "Đi chứ, đương nhiên phải đi, tớ muốn tham gia câu lạc bộ tâm lý, còn có câu lạc bộ nhiếp ảnh nữa, cũng rất thú vị."
"Tớ xem giới thiệu về các câu lạc bộ rồi, tớ muốn tham gia câu lạc bộ trượt Patin." Trịnh Văn thích vận động nói.
"Còn Tiếu Tiếu, cậu muốn tham gia câu lạc bộ gì?"
"Tớ nhìn trúng câu lạc bộ âm nhạc, còn có câu lạc bộ điện ảnh nữa, nhưng ngày mai tớ muốn đi xem cẩn thận một chút."
"Đào Đào, cậu muốn tham gia câu lạc bộ nào?"
"Trước mắt tớ còn chưa nghĩ ra, nhưng tớ muốn ứng cử vào hội sinh viên của học viện."
"Hội sinh viên sao? Bọn họ đều nói hội sinh viên rất khó vào, nhiều người báo danh lắm, nhưng cuối cùng phần lớn đều bị loại, chỉ có vài người được chọn thôi."
"Nhưng Đào Đào ưu tú như vậy, nhất định sẽ được chọn."
"Tớ cũng không biết, ngày mai tớ đi thử một chút, còn có câu lạc bộ nữa, ngày mai chúng ta đi xem."
"Được nha, sáng mai chúng ta qua bên đó xem thử."
Bàn bạc xong, sáng sớm hôm sau các cô cùng đi ăn sáng, sau đó thì tới quảng trường, các câu lạc bộ đã bày sẵn bàn ghế, đang không ngừng lôi kéo sinh viên mới đến đăng kí, đám Đào Đào đi xem từng cái một.
Bàn đăng kí của hội sinh viên học viện luật cùng các học viện khác ở ngay hàng đầu, các câu lạc bộ thì xếp sau.
Hội sinh viên của đại học Lăng có một đặc điểm, đó chính là muốn vào hội sinh viên của trường thì phải vào hội sinh viên của học viện trước, năm nhất vào hội sinh viên của học viện, tới năm hai mới có cơ hội vào hội sinh viên của trường, hội sinh viên của trường phải xử lý rất nhiều việc, không có thời gian chờ đợi một người chậm rãi trưởng thành nên đã sắp xếp như vậy, dù sao ở hội sinh viên của học viện một năm sẽ biết cách xử lý rất nhiều chuyện.
Đào Đào muốn vào hội sinh viên là vì lúc Dịch Tuần học năm nhất đã vào hội sinh viên của học viện, sau đó lên năm hai anh trở thành chủ tịch hội sinh viên của học viện, cũng vào hội sinh viên của trường, tới năm ba anh trở thành chủ tịch hội sinh viên của trường.
Tuy rằng cô không có khả năng ưu tú được như Dịch Tuần, nhưng Đào Đào muốn thử đi con đường mà anh từng đi qua, cho dù chỉ một đoạn thôi cũng được, cô không dám mơ tưởng đến vị trí chủ tịch hội sinh viên đâu.
Tuy rằng có người nói ở đại học vào hội sinh viên là một chuyện cực kì phiền toái, hơn nữa còn là chuyện trăm hại không có một lợi, nhưng Đào Đào vẫn muốn đi thử một chút, người ta đều nói trong trường học nơi 'xã hội' nhất chính là hội sinh viên, cô muốn đi thể nghiệm xem như thế nào gọi là 'xã hội'.
Nếu may mắn có thể vào được một ban tương đối quan trọng trong hội sinh viên, cô cũng có thể học được rất nhiều thứ.
Huống chi có thể vào hội sinh viên hay không Đào Đào còn chưa xác định được, hiện tại cô chỉ muốn thử xem sao.
"Đào Đào, bọn tớ đi cùng cậu đến hội sinh viên của học viện lấy đơn đăng kí trước nhé?"
"Được, chúng ta đi thôi."
Đào Đào mới đi tới liền có một học trưởng tiếp đón: "Học muội muốn đăng kí vào hội sinh viên của học viện phải không?"
"Vâng, em muốn đến hỏi một chút, có điều kiện gì không ạ?"
"Muốn ứng cử vào hội sinh viên của học viện thì không có điều kiện gì, em điền thông tin vào đơn đăng kí đi, sau đó sẽ có thông báo về bài thi viết cùng phỏng vấn, đến lúc ấy phải dựa vào bản lĩnh của học muội rồi."
"Chỉ là học muội xinh đẹp như vậy, khẳng định không có vấn đề gì, hoan nghênh em gia nhập, em tới điền thông tin đi, hoặc là lấy về điền sau cũng được."
Học trưởng nhiệt tình khiến Đào Đào có chút không tiếp thu được, cô bối rối cười, nhận lấy đơn đăng kí liền vội vàng nói: "Em biết rồi ạ, cảm ơn học trưởng."
"Nếu học muội thật sự rất muốn gia nhập hội sinh viên của học viện thì anh có thể dạy em vài phương pháp, hay là chúng ta thêm wechat đi?" Học trưởng tới gần vài bước hỏi.
"A, cảm ơn học trưởng, nhưng không cần đâu ạ, nếu em may mắn gia nhập được hội sinh viên, đến lúc đó lại nói ạ." Nói xong lời này, Đào Đào vội vàng kéo đám Lưu Mạn rời đi, cô thật sự có chút xấu hổ.
Chạy đi một đoạn xa, Lưu Mạn cười to: "Đào Đào, vẫn là cậu có mị lực lớn nha, tớ thấy đôi mắt của học trưởng kia đều sắp dán lên người cậu rồi."
"Đừng nói bậy, người trong trường thật sự rất thích giúp đỡ mọi người đó!" Đào Đào cảm thán nói.
"Sao tớ không thấy người khác thích giúp đỡ tớ chút nào? Đào Đào, cậu xem học trưởng kia có phải đang nhìn cậu không?" Lưu Mạn trêu ghẹo hỏi.
"Không phải đâu, đi thôi, chúng ta qua bên kia, chẳng phải cậu nói muốn đăng kí vào câu lạc bộ gì sao?"
Ở quảng trường đi dạo một vòng, lấy được mấy tờ đơn đăng kí rồi trở về, trên tay Đào Đào có đơn đăng kí của hội sinh viên học viện, đoàn phóng viên với câu lạc bộ nhiếp ảnh.
Ngày hôm sau cô đem mấy tờ đơn đã điền xong đi nộp, thứ Tư nhận được thông báo tham gia bài thi viết của hội sinh viên học viện.
Lúc trước Đào Đào đã hỏi Dịch Tuần những vấn đề cần lưu ý khi tham gia bài thi viết của hội sinh viên, cũng coi như là có chút 'đi cửa sau'.
Sáng thứ Sáu cô lại nhận được thông báo do hội sinh viên gửi tới, bảo cô buổi tối đến phỏng vấn.
Ý tứ chính là cô đã qua bài thi viết, chỉ cần qua bài phỏng vấn nữa là cô có thể vào hội sinh viên của học viện rồi.
Đám Lưu Mạn thoạt nhìn còn có vẻ hưng phấn hơn cả Đào Đào, bọn họ chọn lựa quần áo cho cô, sau đó lại giúp cô trang điểm, xong xuôi mới để cô ra cửa.
Hình như Đào Đào là người đầu tiên phỏng vấn, lúc cô tiến vào phòng có vẻ còn có một người phụ trách phỏng vấn vẫn chưa tới, vị trí ở giữa kia không có người ngồi.
"Em chờ một chút nhé, còn có một tiền bối chưa tới." Người nói chuyện với Đào Đào chính là vị học trưởng đã đưa đơn đăng kí cho cô ngày đó, Đào Đào gật đầu ý bảo cô biết rồi.
Đợi khoảng hai ba phút, từ cửa sau có một nam sinh tiến vào hô lên: "Trưởng ban Hứa, tiền bối tới rồi."
Học trưởng kia liền vội vàng đi ra ngoài tiếp đón, sự nhiệt tình so với ngày đó nhìn thấy Đào Đào chỉ có hơn chứ không kém.
Sau đó trưởng ban Hứa lại đi vào, phía sau anh ta chính là Dịch Tuần.
Bấy giờ Đào Đào mới biết, hóa ra tiền bối mà mọi người đang chờ lại là Dịch Tuần.
* Váy caro màu đỏ:
* Giày sandal màu đen:
* Cháo trứng bắc thảo thịt băm:
* Bánh bao nước:
* Cây bạch quả: