Viễn Tưởng [Dịch] Sau Khi Xuyên Vào Trò Chơi Cyber, Hạ Gục Boss Tôi Thành Công Thượng Vị

Discussion in 'Box Dịch - Edit' started by Bunmincha, Jun 30, 2025.

  1. Bunmincha

    Messages:
    0
    Chương 16: Biển Không Ánh Sáng 16 (3/4)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Mưu kế chồng mưu kế!" Ngân Diện kinh ngạc kêu lên: "Vậy mà còn có người mai phục cô!"

    Anh ta không khỏi rùng mình.

    Ngỗi Tân trên đường bị đạn bắn trúng, không chết. Cô đến khu dân cư bỏ hoang truy đuổi sát thủ, sát thủ đã chết. Thế là Ngỗi Tân ở khu dân cư bỏ hoang kiểm tra hiện trường vụ án, lúc này lại có một viên đạn bay vút đến.

    Nếu Ngỗi Tân vì cái chết của sát thủ mà có chút lơ là, cho rằng mình đã thoát khỏi nguy hiểm, thì giờ đây cô vẫn sẽ chết!

    "Chúng ta đi đuổi theo!" Ngân Diện nói.

    "Anh có thấy chấm đỏ xuất hiện trên người tôi không? Lần này không phải súng trường, mà là súng bắn tỉa, quá xa rồi, không đuổi kịp." Ngỗi Tân bình tĩnh chọn bỏ cuộc: "Kẻ chủ mưu rất rất cẩn trọng."

    Cô và Ngân Diện rời khỏi cửa sổ, rút khỏi tòa nhà dân cư bỏ hoang, tìm một góc tương đối an toàn chờ Red đến.

    "Trong tất cả những người tham gia cuộc họp tối nay, nếu để anh chọn một người đáng tin cậy nhất, anh sẽ chọn ai?" Ngỗi Tân nhìn Ngân Diện.

    "Red." Ngân Diện nói: "Anh ấy là một trong những thành viên kỳ cựu nhất."

    "Còn nếu chọn một người anh ít tin tưởng nhất thì sao?"

    Ngân Diện nói: "Có những người tôi không quen, không thể đưa ra phán đoán."

    Ngỗi Tân nói: "Họ có thể không phản bội, mà là bị ký sinh, bị điều khiển. Nếu sinh vật dị chủng có khả năng ký sinh người thức tỉnh thì sao.."

    Ngân Diện ánh mắt thâm trầm: "Trụ sở sẽ tìm hiểu rõ sinh vật dị chủng đó là gì."

    Ngỗi Tân kéo mũ trùm, che kín mặt. Mặt nạ bị hỏng, nhưng chỉ để lộ một phần nhỏ trán. Kéo chặt mũ áo khoác là có thể che kín mặt.

    Màn đêm buông xuống, xạ thủ ở xa, thiết bị nhìn đêm có thể nhìn rõ bóng người nhưng không thể nhìn rõ khuôn mặt. Ngỗi Tân không biết khi phát súng đầu tiên trúng đích, hộp sọ kim loại của cô có bị lộ ra không. Kẻ chủ mưu đang bí mật quan sát gần đó, hay đang điều khiển từ xa? Hắn có đoán được cách cô đỡ đạn không?

    Cô hiểu rằng việc yêu cầu tất cả các thành viên gửi định vị thời gian thực không phải là một cách làm hoàn toàn nghiêm ngặt, định vị cũng có thể bị làm giả. Một kẻ chủ mưu đủ trình độ sẽ không để lộ mình ở những chi tiết nhỏ nhặt. Cô gọi điện thoại là để xác nhận trạng thái của mọi người, lừa dối đối phương một chút. Nếu đối phương có sơ hở, cô sẽ có thể xác định danh tính kẻ chủ mưu.

    Đáng tiếc, kẻ chủ mưu lần này là một "người chơi cao cấp", tự giấu mình rất kỹ, thậm chí còn sắp đặt một chuỗi kế hoạch liên hoàn.

    Năm phút sau, Red đến, anh ta lái xe máy phóng nhanh trên đường, ghế sau có Điều Tửu Sư (nghĩa là Bartender), cả hai đều đeo mặt nạ hóa trang.

    Điều Tửu Sư xuống xe trước, mắt anh ta dưới lớp mặt nạ có đồng tử đỏ ngầu, nhìn quanh: "Không có thiết bị giám sát, không có người khả nghi mang vũ khí, hiện tại an toàn."

    Red vuốt mái tóc nhuộm highlight bị gió thổi rối, nhìn Ngỗi Tân từ trên xuống dưới, ném cho cô một lọ thuốc: "Đây, thuốc bôi ngoài da. Hóa ra bị thương ở đầu, đúng là dễ thấy thật. Loại thuốc mới này bôi ba tiếng là lành, đừng lo."

    Ngỗi Tân bóc bao bì thuốc, đưa tay vào trong mũ bôi thuốc lên trán: "Báo cáo tôi đã gửi về trụ sở rồi."

    "Bắt được người chưa?" Red hỏi.

    "Chết rồi. Lúc chờ anh tôi đang điều tra hiện trường thì bị tấn công lần thứ hai. Lần thứ hai tôi không đuổi theo, tay súng quá xa." Ngỗi Tân mở vòng tay ra, gửi ảnh đã chụp cho Red: "Ảnh ở đây hết rồi, vật chứng là một máy liên lạc và một khẩu súng. Máy liên lạc Ngân Diện đang giữ."

    "Một loài dị chủng chưa từng thấy." Red cau mày ghê tởm: "Có thể chụp được những bức ảnh ghê tởm như vậy, không hổ là cô."

    Điều Tửu Sư ghé sát nhìn một cái, cũng nhíu mày.

    Ngỗi Tân nói: "Thi thể sát thủ ở tầng hai.. Tất nhiên bây giờ đã thành vũng máu rồi, chỉ có thể lấy mẫu thôi. Khi bị tấn công lần hai, lấy khu dân cư bỏ hoang làm điểm quan sát, vị trí của tay súng nên ở giữa hướng 4 giờ đến 5 giờ.. Bây giờ các anh đi kiểm tra chắc có thể nhặt được vỏ đạn gì đó."

    "Trong chúng ta có kẻ phản bội." Red không cần Ngỗi Tân nói rõ cũng đưa ra phán đoán giống cô: "Quá trùng hợp, không thể có sự trùng hợp như vậy.."

    Mặc dù Red ăn mặc kỳ quái, nhưng đầu óc anh ta vẫn nhạy bén.

    Ngỗi Tân nói: "Tôi và Ngân Diện cố ý đổi lộ trình về nhà, nhưng kẻ địch vẫn theo dõi được tôi."

    "Kẻ địch đã dùng phương tiện gì để theo dõi chúng ta? Theo dõi thủ công? Máy móc siêu nhỏ?" Ngân Diện trầm trọng nói: "Chúng ta đang ở trong tình thế quá nguy hiểm."

    Điều Tửu Sư nói: "Tôi không cảm nhận được thiết bị theo dõi, đối phương không dùng thiết bị công nghệ cao để theo dõi. Còn về việc theo dõi thủ công, phương pháp thô sơ này Ngân Diện và Phú Bà sẽ không thể không phát hiện ra. Không loại trừ khả năng đối phương sở hữu năng lực siêu phàm liên quan đến theo dõi, giám sát."

    Ngỗi Tân liếc mắt, năng lực siêu phàm của Điều Tửu Sư dường như liên quan đến cảm nhận và trinh sát, và có thể cảm nhận được thiết bị công nghệ cao?

    "Đừng về nhà nữa, quá nguy hiểm. Trước khi chưa tìm hiểu rõ phương tiện theo dõi của kẻ địch, về nhà dễ lộ địa chỉ. Phú Bà, cô và Ngân Diện về nhà an toàn nghỉ ngơi đi." Red nói: "Tôi lát nữa sẽ liên hệ trụ sở, bảo họ điều vài tiểu đội ngoại biên đến để kiểm tra hiện trường."

    Các thành viên tiểu đội ngoại biên thường là những người bình thường không có năng lực siêu phàm. Họ thường làm các công việc hậu cần, như dọn dẹp chiến trường, lắp ráp vũ khí, phân tích kỹ thuật, v. V. Không có năng lực siêu phàm không có nghĩa là họ là lính tạp nham, mỗi thành viên đều được huấn luyện cực kỳ nghiêm khắc, tinh thông kiến thức trong lĩnh vực chuyên môn.

    So với những người thức tỉnh, người bình thường mới là phần lớn trong tổ chức Bình Minh Cơ Giới.

    "Phần còn lại giao cho các anh, tôi phải đi làm, không được linh hoạt sắp xếp thời gian như các anh." Ngỗi Tân nói.

    "Được." Red nói: "Cô cứ chuyên tâm đối phó với Cục Điều Tra, kẻ phản bội phía sau, tôi sẽ xử lý giúp cô."

    Toàn thân anh ta toát ra một luồng khí lạnh lẽo đầy sát khí.

    "Nếu bắt được sống thì mang hắn ta đến gặp tôi." Ngỗi Tân nói: "Tôi muốn biết hắn ta là ai."

    * * *

    Cầu Mãng run rẩy cầm điếu thuốc, anh ta hít một hơi thật sâu điếu xì gà, rồi thì thầm vào máy liên lạc: "Tôi không làm nữa."

    "Cái 'Phú Bà' đó quá nhạy bén, sát thủ vừa bắn xong nửa phút.. có lẽ còn chưa đến nửa phút, Phú Bà đã tóm được hắn ta rồi.'Ngân Diện' bên cạnh Phú Bà, cấp độ thức tỉnh ít nhất là B, có thể gần A." Anh ta lặp lại: "Tôi không làm nữa! Tôi không muốn mất mạng!"

    "Ta đã đánh giá cao ngươi rồi, ta cứ nghĩ ngươi sẽ dũng cảm hơn một chút." Giọng nói khàn khàn truyền ra từ máy liên lạc, đó là giọng nói đã được ngụy trang bằng thiết bị đổi giọng: "Ta đã hứa với ngươi, sau khi thành công sẽ sắp xếp cho ngươi một thân phận mới, cho ngươi rời khỏi Thành phố Hắc Hải để sống ở nơi khác."

    "Trước khi có cuộc đời mới, tôi sẽ mất mạng trước." Cầu Mãng nói: "Quá nguy hiểm, chết tiệt, chết tiệt! Tôi không nên vì mê muội mà đồng ý đi giết Phú Bà! Thủ đoạn của Red còn đáng sợ hơn anh tưởng, Phú Bà cũng không phải người dễ chọc. Họ sẽ nghi ngờ tôi.. họ đã nghi ngờ tôi rồi! Phú Bà bị bắn xong đã gọi điện hỏi tôi đang ở đâu, tên này chắc chắn đang thăm dò tôi!"

    Cầu Mãng lo lắng bất an, càng nghĩ càng sợ hãi, hắn ta nói: "Rủi ro tôi phải gánh chịu lớn hơn nhiều so với những gì anh mô tả, tôi không thể mạo hiểm nữa."

    "Đừng đổ lỗi. Ngươi đã không thể gắn đủ lượng dấu vết mùi lên người đồng đội, đây mới là nguyên nhân chính dẫn đến tình thế bị động hiện nay. Nếu dấu vết mùi thành công, tất cả những người tham gia cuộc họp tối nay đều có thể được theo dõi thuận lợi, chúng ta sẽ lập tức bắt đầu hành động chặt đầu và tiêu diệt từng người, ngươi cũng không cần phải lo lắng." Người đó lạnh lùng nói: "Nhưng dấu vết mùi của ngươi chỉ đánh dấu được một vài người, hơn nữa lượng gắn quá ít, chỉ kéo dài hai giờ là tan hết, khó mà theo dõi được họ."

    "Nếu không phải thời gian quá gấp, cơ hội ngàn năm có một, thân phận của Phú Bà và vai trò của cô ấy trong cuộc họp lại quá 'quan trọng', ta cũng sẽ không để ngươi ra tay tối nay. Ngươi biết một nội gián được huấn luyện kỹ càng có thể gây ra sự ăn mòn lớn đến mức nào đối với một tổ chức nghiêm ngặt. Phú Bà phải chết, bỏ lỡ tối nay thì dấu vết mùi sẽ mất, chúng ta không thể theo dõi cô ấy! Chúng ta thậm chí không biết Phú Bà là ai! Ngươi đã không thể giết Phú Bà theo yêu cầu của ta, ngay cả mẫu mô cơ thể của cô ấy cũng không lấy được, đây là lỗi của ngươi."
     
    Hoa Nguyệt Phụng likes this.
  2. Bunmincha

    Messages:
    0
    Chương 16: Biển Không Ánh Sáng 16 (4/4)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Red chưa từng xác nhận Phú Bà là nội gián, không xác nhận tức là nghi ngờ, cần điều tra sâu hơn. Anh tự ý cho rằng Phú Bà là nội gián thì có ích gì? Anh đưa ra quyết định sai lầm vội vàng, mà tôi lại phải gánh chịu hậu quả cho anh." Cầu Mãng phản bác: "Hơn nữa cái dấu vết mùi đó.. Tôi vừa lấy thuốc lá ra hút một hơi, thằng nhóc Ngân Diện đã dập tắt điếu thuốc của tôi. Tôi có thể làm gì được? Tôi chỉ có một điếu thuốc đặc chế đó thôi, nó bị dính nước rồi, không đốt được."

    Nhắc đến chuyện này, Cầu Mãng lại thấy mệt mỏi.

    Hắn ta vào phòng họp hút một điếu xì gà, điếu xì gà đó là một vật phẩm nhiệm vụ đặc biệt, khi đốt lên, các phân tử mùi hương phát ra có thể bám vào người trong thời gian dài, tạo thành dấu vết mùi mà con người không nhìn thấy cũng không ngửi thấy được, chỉ có một loại côn trùng hoạt động về đêm mới theo dấu vết mùi đó mà bay.

    Cầu Mãng đã tính toán kỹ thời gian, trước khi cuộc họp bắt đầu đã châm xì gà, đợi khói thuốc tràn ngập phòng họp, tất cả những người vào phòng họp đều sẽ bị đánh dấu. Sau khi cuộc họp kết thúc thì thả côn trùng, nhìn hướng côn trùng bay là có thể xác định đại khái vị trí của người bị đánh dấu. Côn trùng cũng đã được xử lý đặc biệt, đeo kính nhìn đêm là có thể thấy nó phát ra ánh sáng huỳnh quang nổi bật.

    Cầu Mãng đã suy tính rất kỹ lưỡng, hắn ta biết năng lực siêu phàm của Điều Tửu Sư, một chút thiết bị theo dõi công nghệ cao cũng vô dụng.

    Đáng tiếc người tính không bằng trời tính.

    Thuốc lá vừa châm, Ngân Diện "phập" một tiếng ném một cục nước, dập tắt điếu xì gà, dập tắt hy vọng, dập tắt kế hoạch của Cầu Mãng.

    Ban đầu, Phú Bà và Ngân Diện cũng bị dính một chút dấu vết mùi. Sau khi Cầu Mãng báo cáo nội dung cuộc họp cho người cung cấp thông tin, người cung cấp thông tin đã đưa ra một cái giá cao, yêu cầu hắn ta bắn chết Phú Bà.

    Cầu Mãng thực hiện một loạt thao tác, thả côn trùng, ước tính lộ trình, đến quán bar tìm vài con tốt thí cấy dị chủng ký sinh để điều khiển chúng, tưởng rằng mọi thứ đều vạn bất đắc dĩ.

    Nhưng nhiệm vụ tiêu diệt đã thất bại, thất bại hoàn toàn.

    "Tôi không muốn mạo hiểm nữa." Cầu Mãng nói.

    "Không muốn mạo hiểm, vậy ngươi muốn làm gì? Ngươi đã lún sâu rồi, ngươi muốn tiếp tục ở lại Bình Minh Cơ Giới bị họ khống chế, bị họ tẩy não tinh thần sao?" Người trong máy liên lạc nói: "Nghe ta, nằm vùng, đợi thời cơ thích hợp đến, ta có thể giúp ngươi trở lại là chính mình. Tên của ngươi không phải 'Cầu Mãng', quá lâu không dùng tên thật, ngươi sẽ không quên mình tên gì chứ?"

    Cầu Mãng im lặng.

    "Nếu ngươi cảm thấy nguy hiểm, gần đây ngươi có thể không hành động, chỉ cần chuyên tâm truyền tin tức là được." Người trong máy liên lạc dịu giọng: "Sự tồn tại của Phú Bà đối với chúng ta là một mối đe dọa, vì vậy ta vội vàng xử lý, không ước lượng kỹ thực lực của Phú Bà và Ngân Diện dẫn đến nhiệm vụ thất bại, ta cũng có trách nhiệm, đây là lỗi của ta."

    Cầu Mãng vẫn còn do dự: "Nhưng tôi.."

    "Thêm năm triệu." Giọng nói trong máy liên lạc rất bình tĩnh: "Đợi ngươi công thành danh toại rút lui, cầm số tiền này muốn đi đâu thì đi."

    "Tôi thiếu không phải tiền, anh không hiểu đâu." Cầu Mãng nói.

    Người ở đầu dây bên kia suy nghĩ một lát: "Thêm một lọ thần huyết."

    Cầu Mãng sững sờ.

    "Thiên phú của ngươi đã đến giới hạn, con đường của người thức tỉnh dừng lại ở đây, cả đời ngươi chỉ có thể là cấp C, không thể chạm tới cấp độ cao hơn." Người đó dụ dỗ: "Khi ngươi không thấy hy vọng trên con đường thức tỉnh, ngươi có thể chọn một con đường khác để bắt đầu lại.. Ngươi biết con đường đó là gì mà."

    "Dị Huyết Giả!" Cầu Mãng hai mắt đờ đẫn.

    "Đúng vậy. Uống thần huyết, trở thành dị huyết giả, ngươi có thể mạnh hơn." Người đó nói: "Nếu ngươi đủ mạnh, Bình Minh Cơ Giới sẽ không thể làm gì ngươi."

    "Tôi nghe nói cơ thể dị huyết giả có khả năng bị dị hóa thành quái vật.."

    "Thần huyết sau khi pha loãng và lọc đã tăng cường đáng kể tính an toàn, khả năng dị hóa giảm đi rất nhiều. Ngươi không thể không chấp nhận một chút rủi ro nào."

    Cầu Mãng im lặng rất lâu: "Được, tôi có thể tiếp tục làm nội gián. Theo lời anh nói, tôi chỉ chịu trách nhiệm truyền tin tức, những việc khác tôi không quản, đừng nghĩ gọi tôi đi giết người cho các anh."

    "Không thành vấn đề." Người đó bao dung nói: "Ngươi phải nói cho ta thêm thông tin về Phú Bà, chiều cao, đặc điểm hình thể, giọng nói, càng chi tiết càng tốt."

    Cầu Mãng suy nghĩ một lát: "Phú Bà có thiết bị đổi giọng, giọng thật không rõ, chiều cao ước chừng khoảng 1m75, giới tính cũng không rõ.."

    "Giới tính không rõ?" Người đó ngạc nhiên.

    "Cái biệt danh Phú Bà này gợi ý giới tính quá rõ ràng, có thể là một chiêu nghi binh. Thân phận thật của Phú Bà có lẽ là đàn ông thì sao? Anh xem chiều cao 1m75, nói là đàn ông cũng được, nói là phụ nữ cũng được. Lỡ đâu Phú Bà vì ngụy trang mà cố tình đeo ngực giả thì sao? Trong Bình Minh Cơ Giới có nhiều kẻ điên, kẻ điên đa số có những thói quen kỳ quái, ví dụ như Red, sở thích của hắn ta khá lạ." Cầu Mãng vô cùng thận trọng: "Theo kinh nghiệm của tôi, biệt danh Phú Bà này dù nghe là phụ nữ, cũng không thể thực sự coi người này là phụ nữ! Chiều cao có thể ngụy trang bằng cách đi giày độn đế hoặc khoét rỗng đế giày. Nếu năng lực siêu phàm của Phú Bà lại đúng là liên quan đến ngụy trang thì sao?"

    ".. Thông tin này của ngươi đưa ra chẳng khác nào không đưa, ta không thể khóa được mục tiêu." Người đó nói.

    "Làm nội gián, không thể không suy nghĩ nhiều." Cầu Mãng căng thẳng nói.

    "Ngươi trước đây cũng suy nghĩ nhiều, nhưng chưa từng nghĩ nhiều đến vậy, có phải Phú Bà tối nay đã làm ngươi sợ mất mật nên mới khiến ngươi suy nghĩ lung tung không?" Người đó cười lạnh.

    Cầu Mãng định phản bác, đột nhiên thấy vòng tay của mình nhấp nháy, Thích Tường Vi gửi đến một cuộc gọi.

    "Tôi phải cúp đây, đồng đội đang tìm tôi." Cầu Mãng tắt máy liên lạc, mở vòng tay ra dùng giọng nói lớn như thường lệ: "Alo, đại tỷ!"

    "Ăn đêm xong chưa? Ăn xong rồi thì nhanh chóng tới làm việc đi." Thích Tường Vi lạnh lùng nói.

    "Vâng vâng vâng, tôi đến ngay đây! Năm phút nữa đến, đại tỷ cứ nghỉ ngơi trước!" Cầu Mãng nịnh nọt nói.

    Cúp máy liên lạc, Cầu Mãng vỗ vỗ vào khuôn mặt đầy thịt, thẳng lưng, cả người trở lại trạng thái tinh thần sảng khoái như gà trống gáy sáng.

    Anh ta rời khỏi chỗ cũ, leo lên xe máy, phóng nhanh đi tìm Thích Tường Vi.

    * * *

    "Phòng này không tệ." Ngân Diện nhìn đông nhìn tây.

    Ngỗi Tân mở tủ quần áo, phát hiện bên trong chứa đầy đủ các loại quần áo, từ đồ hip-hop đến vest, không thiếu thứ gì. Ngăn nhỏ bên cạnh có đủ loại mỹ phẩm, có lẽ là để thuận tiện cho các thành viên trong tổ chức hóa trang.

    Cô ôm quần áo ra, gõ vào đáy tủ. Tấm ván gỗ phát ra tiếng "đùng đùng" rỗng tuếch. Mở ra xem thì thấy bên dưới là một lối đi bí mật. Red nói lối đi này dẫn thẳng đến hệ thống thoát nước chằng chịt của thành phố, là một lối thoát hiểm.

    Họ lại quay về quán bar Hồng Bảo Thạch, lần này là ở tầng hầm thứ ba, trong căn nhà an toàn dành cho các thành viên tổ chức nghỉ ngơi và dưỡng thương.

    Ngân Diện xé mở một lon trái cây đóng hộp, khoanh chân ngồi dưới đất ăn.

    Tất cả thực phẩm khẩn cấp trong căn nhà an toàn đều là đồ đóng hộp, thuốc men và vật tư vũ khí cũng có những chiếc hộp riêng để đựng. Phía sau bức tranh treo tường có một két sắt, bên trong là vàng thỏi. Thế giới thứ hai là một xã hội phi tiền mặt, nhưng vàng với tư cách là kim loại quý vẫn được lưu thông, là tiền tệ cứng trong giao dịch chợ đen.

    "Sáng mai cô đi làm thế nào?" Ngân Diện hỏi.

    "Đi bằng lối bí mật." Ngỗi Tân ngồi trên giường, mở bản đồ nghiên cứu lộ trình hệ thống thoát nước.

    Cô nhìn đồng hồ, bây giờ là ba giờ sáng.

    Cứ thế này mà làm việc liên tục cả ngày lẫn đêm, cô sớm muộn gì cũng kiệt sức mà chết.

    "Tôi ngủ ở đâu?" Ngân Diện nói.

    Ngỗi Tân nói: "Trải chiếu ngủ đất?"

    Ngân Diện không có ý phản đối, anh ta khi nghỉ ngơi ở nhà Ngỗi Tân thì ngủ trên ghế sofa, chưa bao giờ mong được ngủ trên giường.

    Ăn xong đồ hộp, Ngân Diện ôm chăn trải xuống đất, nằm xuống, cuộn chăn lại, chuẩn bị ngủ.

    Ngỗi Tân tắt đèn, nằm trên giường.

    Tính ra tất cả những người cô quen hiện tại, Ngân Diện lại là người đáng tin cậy nhất.

    Nếu để Ngỗi Tân chọn một người trong tất cả những người tham gia cuộc họp mà cô cho là ít có khả năng ra tay ám sát cô nhất, thì đó chính là Ngân Diện. Năng lực siêu phàm của anh ta rất mạnh, muốn giết Ngỗi Tân hoàn toàn không cần phải tốn nhiều công sức, chỉ cần động ngón tay là cô đã mất mạng rồi. Ngân Diện thực ra là một người thuần khiết, anh ta không có nhiều mưu tính, đây là lý do chính khiến Ngỗi Tân tin tưởng Ngân Diện.

    Thứ hai là Red. Red biết thân phận của Ngỗi Tân và nhiệm vụ cô đang gánh vác, biết địa chỉ nhà cô, biết chức vụ của cô trong Cục Điều Tra, anh ta muốn giết Ngỗi Tân cũng là chuyện rất đơn giản.

    Nếu để Ngỗi Tân chọn một người cô cảm thấy đáng ngờ nhất.. cô sẽ chọn Cầu Mãng.

    Vì anh ta quá nổi bật, biểu hiện quá ngốc nghếch.

    Cầu Mãng không hề có vẻ cố tình giả ngốc, mọi hành vi của anh ta đều rất tự nhiên, không thấy dấu vết diễn xuất. Nhưng Ngỗi Tân cứ cho rằng anh ta đáng ngờ, một cách vô lý cho rằng anh ta đáng ngờ.

    Ngỗi Tân suy nghĩ mãi, tự mình phân tích, xem xét mình bắt đầu có ác cảm với Cầu Mãng từ khi nào.

    Cô hồi tưởng lại, phát hiện mình không ưa nhất là hành vi hút thuốc xì gà của Cầu Mãng.

    Ngỗi Tân ghét mùi thuốc xì gà đó.

    Cô nằm trên giường không ngủ được, Ngân Diện khẽ hỏi: "Cô sao vẫn chưa ngủ?"

    "Tiếng thở của anh lớn quá." Ngỗi Tân nói.

    Ngân Diện: ".. Tôi sẽ cố gắng thở nhẹ hơn."

    Ngỗi Tân bình tĩnh suy nghĩ một lúc, cầm lấy vòng tay gửi tin nhắn cho Red: "Red, hãy điều tra kỹ Cầu Mãng, tôi thấy hắn ta có gì đó không ổn."

    Không lâu sau, Red trả lời: "Đã nhận."

    Sắp bốn giờ sáng rồi, phải ngủ thôi.

    Ngỗi Tân ngày mai sẽ đối mặt với thử thách mới – cô cần phải tham gia buổi phỏng vấn chuyển chính thức dưới sự quan sát và đặt câu hỏi của các tổ trưởng Cục Điều Tra.
     
    Hoa Nguyệt Phụng likes this.
  3. Bunmincha

    Messages:
    0
    Chương 17: Biển Không Ánh Sáng 17 (1/3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Hoa Nguyệt Phụng likes this.
    Last edited: Jul 11, 2025 at 8:19 AM
  4. Bunmincha

    Messages:
    0
    Chương 17: Biển Không Ánh Sáng 17 (2/3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Hoa Nguyệt Phụng likes this.
  5. Bunmincha

    Messages:
    0
    Chương 17: Biển Không Ánh Sáng 17 (3/3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Hoa Nguyệt Phụng likes this.
  6. Bunmincha

    Messages:
    0
    Chương 18: Biển Không Ánh Sáng 18 (1/3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Hoa Nguyệt Phụng likes this.
    Last edited: Jul 11, 2025 at 8:20 AM
  7. Bunmincha

    Messages:
    0
    Chương 18: Biển Không Ánh Sáng 18 (2/3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Hoa Nguyệt Phụng likes this.
    Last edited: Jul 11, 2025 at 8:21 AM
  8. Bunmincha

    Messages:
    0
    Chương 18: Biển Không Ánh Sáng 18 (3/3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Hoa Nguyệt Phụng likes this.
    Last edited: Jul 11, 2025 at 8:21 AM
  9. Bunmincha

    Messages:
    0
    Chương 19: Biển Không Ánh Sáng 19 (1/2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Hoa Nguyệt Phụng likes this.
    Last edited: Jul 11, 2025 at 8:26 AM
  10. Bunmincha

    Messages:
    0
    Chương 19: Biển Không Ánh Sáng 19 (2/2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Hoa Nguyệt Phụng likes this.
    Last edited: Jul 11, 2025 at 8:25 AM
Trả lời qua Facebook
Loading...