1 người đang xem

Admin

Nothing to lose.. your love to win..
Bài viết: 4146 Tìm chủ đề
103344 12
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 3 Tìm chủ đề
Tuyển Thơ Tâm Đầu - Thần Nguyệt

* * *

1. Thu muộn

Lá rụng ven sông gió lặng lờ,

Trăng soi đá cũ bóng ai chờ.

Chèo khua mái mỏng mây trôi nhẹ,

Một thu đã tắt ở bên bờ.

* * *

2. Nhớ người

Chiều xuống hoàng hôn nhuộm sắc tơ,

Tay ai còn giữ một câu thơ.

Người đi bỏ lại mùa trăng vỡ,

Năm tháng nghiêng lòng giữa giấc mơ.

* * *

3. Tàn đông

Cành khô nghiêng bóng phủ tường rêu,

Mưa lặng như ru giấc cô liêu.

Chiếc lá cuối cùng rơi chẳng tiếng,

Tàn đông còn đọng một niềm yêu.

* * *

4. Xuân muộn

Ngõ nhỏ hoa rơi nhuộm bước chân,

Gió xuân dịu nhẹ nắng đầu sân.

Ai buông tiếng gọi trong chiều ấy,

Mà để lòng ta mãi bâng không?

* * *

5. Mộng cũ

Trăng cũ lặng trôi qua mái hiên,

Thời gian lỡ hẹn ở bên thềm.

Chút mộng năm nào hoài chẳng tỉnh,

Người xưa nay hóa khói bên rèm.

* * *
 
Bài viết: 3 Tìm chủ đề
Tiếp tập thơ Tâm Đầu - Thần Nguyệt

6. Lối cũ

Mưa nhẹ rơi qua lối đá xưa,

Rêu xanh còn nhớ bước chân thưa.

Người từng hẹn dưới vòm hoa ấy,

Giờ chỉ tàn hương với gió lùa.

* * *

7. Vỡ mộng

Mắt biếc thuở nào đã hóa sương,

Lời yêu còn vọng giữa đêm trường.

Một mai thức giấc, hồn tan vỡ,

Chỉ gió ru hoài giấc vô thường.

* * *

8. Bóng nguyệt

Nguyệt tà in bóng xuống triền đê,

Tiếng sáo ai ngân giữa sơn khê.

Ta với bóng mình không nói nữa,

Mà hồn còn vọng phía lê thê.

* * *

9. Lặng

Không tiếng người quen vọng cuối chiều,

Không ai hong gió sưởi hồn phiêu.

Một trang thơ cũ rơi không tiếng,

Mà gợi trong lòng biết bao nhiêu.

* * *

10. Sớm mai không người

Nắng sớm nghiêng qua khung cửa lùa,

Không còn tiếng nói gọi ban trưa.

Ly trà nguội ngắt, mùi hương cũ,

Đọng lại trong tim một dấu xưa.
 
Bài viết: 3 Tìm chủ đề
Tâm Đầu - Thần Nguyệt

11. Mưa khuya

Tiếng mưa gõ nhẹ mái hiên xưa,

Ngỡ bước chân quen ghé giữa trưa.

Đêm khuya trở giấc hồn thao thức,

Ngọn gió vô tình cũng đong đưa.

* * *

12. Hương ngày cũ

Chiếc khăn ai để cuối hiên nhà,

Thoảng chút hương quen giữa chiều tà.

Tưởng đã quên rồi, sao nhớ mãi –

Mùi tóc người xưa.. khẽ thoảng qua.

* * *

13. Khoảnh khắc

Chỉ một ánh nhìn – ta chợt đau,

Như trăng rơi vỡ giữa đêm sầu.

Chỉ một tiếng thở – tim run nhẹ,

Cả một đời người.. thoáng qua nhau.

* * *

14. Đợi

Thềm rụng hoa xưa gió vẫn ru,

Ta ngồi hong nỗi nhớ âm u.

Dẫu biết người đi không ngoảnh lại,

Vẫn chờ – như thể chẳng từng ngu.

* * *

15. Hạ muộn

Ve gọi buổi chiều lặng bóng cây,

Một mùa phai sắc giữa bàn tay.

Nắng rơi trên phố – không người ngắm,

Lòng bỗng nhói đau chẳng biết ai.

* * *
 

Những người đang xem chủ đề này

Nội dung nổi bật

Xu hướng nội dung

Back