Xuyên Không [Edit] Xuyên Nhanh: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên - Nhất Hồ Long Tỉnh Trà

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi Jess93, 14 Tháng năm 2020.

  1. Jess93

    Bài viết:
    1,091
    Chương 1219: Đến tột cùng ai thất đức 20

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Merichi, Pium00, Huyên Mlô90 người khác thích bài này.
  2. Jess93

    Bài viết:
    1,091
    Chương 1220: Đến tột cùng ai thất đức 21

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  3. Jess93

    Bài viết:
    1,091
    Chương 1221: Đến tột cùng ai thất đức 22

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  4. Jess93

    Bài viết:
    1,091
    Chương 1222: Đến tột cùng ai thất đức 23

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  5. Jess93

    Bài viết:
    1,091
    Chương 1223: Đến tột cùng ai thất đức 24

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  6. Jess93

    Bài viết:
    1,091
    Chương 1224: Đến tột cùng ai thất đức 25

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Elena Truong, Merichi, Pium0051 người khác thích bài này.
  7. Jess93

    Bài viết:
    1,091
    Chương 1225: Đến tột cùng ai thất đức 26

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Edit: Jess93

    "Tỉnh?" Một giọng nói thâm trầm mà hỏi.

    Thường Thiên Minh đột nhiên giật mình, đây là giọng Trang Tử Đống!

    Không đợi hắn mở miệng kêu "Trang gia," theo một tiếng "Bộp" roi da vang động, sườn trái Thường Thiên Minh đột ngột đau nhức kịch liệt, hắn vô thức há miệng rú thảm, kết quả lại chỉ phát ra tiếng nghẹn ngào trầm thấp mà kỳ quái.

    Lúc này Thường Thiên Minh mới phát hiện, trong miệng mình lại bị nhét một viên cầu!

    Nghĩ đến nội dung video Sơ Từ truyền về, Thường Thiên Minh không khỏi một hồi sởn tóc gáy, sẽ không là những chuyện kia, cũng sắp phát sinh ở trên người chính mình đi?

    Chỗ nào đó lại đau đớn một hồi, hắn vô thức nâng bờ mông lên, nghiêng đầu nhìn xuống.

    Dựa vào ánh nến chớp tắt, Thường Thiên Minh trông thấy trên mặt đất đối diện vị trí bờ mông hắn, có một giá cắm nến bằng bạc, mặt trên đang thiêu đốt một ngọn nến to bằng cánh tay trẻ con.

    Trên vách tường xung quanh cũng đều là loại nến này, tỏ ra cả căn phòng quỷ khí âm trầm.

    Cảm giác vừa nóng vừa đau quen thuộc lần nữa ập tới.

    Thường Thiên Minh đành phải cố gắng nâng thân thể của mình lên, tận lực làm cái mông cách ngọn nến phía dưới xa một chút, nếu không qua một hồi mông hắn sẽ bị nướng chín mất.

    "Thế nào? Tiền Trang gia tiêu thoải mái sao?"

    "Bộp" một tiếng lại là một roi, toàn thân Thường Thiên Minh co lại, lần này là sườn phải, đau đớn kịch liệt làm thân thể hắn lắc lư một hồi rồi bắt đầu vô lực xụi lơ xuống dưới, nhưng mà hắn đột nhiên lại nâng thân thể lên cao, miệng tiếp tục phát ra tiếng nghẹn ngào.

    Nướng cái mông.

    Không thể không nói, Trang Tử Đống thật mẹ nó biết chơi.

    Nếu Thường Thiên Minh không muốn bị ngọn nến làm bỏng PP cùng với một số linh kiện, thì phải luôn làm động tác nâng mông lên, thế nhưng đau đớn do roi da bất ngờ quật vào da thịt lại khiến cho hắn khống chế không nổi xụi lơ xuống dưới, kỳ thật cho dù không có roi quật, một người cũng không có khả năng từ đầu đến cuối duy trì động tác nâng mông trong thời gian dài như vậy.

    Thường Thiên Minh thực sự sợ hãi.

    Nhưng dù có sợ đến toàn thân run rẩy, hắn cũng phải tận lực khống chế thân thể không rủ xuống dưới, nếu không ngọn nến sẽ lập tức đốt mông hắn.

    Theo tiếng roi da không ngừng vang lên, Thường Thiên Minh nhanh chóng mình đầy thương tích.

    Hắn từ sợ hãi biến thành phẫn nộ, miệng lớn tiếng mắng "Trang Tử Đống là đồ khốn kiếp, nói không giữ lời," thế nhưng lời phát ra, cũng chỉ có tiếng nghẹn ngào mơ hồ không rõ.

    Nước mắt nước mũi nước bọt dọc theo gương mặt chảy xuôi đến lỗ tai, lại nhỏ giọt xuống mặt đất.

    Thân thể Thường Thiên Minh bắt đầu rũ xuống, nhưng mà lời mắng chửi trong miệng hắn cũng không có dừng lại.

    Đau đớn kịch liệt làm con mắt hắn muốn nứt ra, không ngừng nguyền rủa Trang Tử Đống.

    Dường như biết hắn đang nguyền rủa chính mình, trên mặt Trang Tử Đống là nụ cười ấm áp chưa từng có: "Mày bị tiền làm mù mắt hả, trước khi muốn lừa gạt Trang gia, mày cũng không thèm điều tra thêm tao dựa vào cái gì lập nghiệp sao? Tiền của Trang Tử Đống tao không phải dễ lấy như vậy."

    Trang Tử Đống chậm rãi dạo bước đến gần Thường Thiên Minh, dùng chuôi roi nâng khuôn mặt chật vật không chịu nổi của hắn lên: "Mày biết mày làm hại tao tổn thất bao nhiêu tiền không? Trọn vẹn hơn ba triệu! Dù tao có đem xương cốt mày đạp vỡ, moi sạch tâm can tỳ phổi đi nghiền nát cũng không giải hận!"

    Hơn ba triệu?

    Thường Thiên Minh liều mạng lắc đầu đạp chân, một đôi mắt phẫn nộ trừng Trang Tử Đống, miệng "A a" nói ra những lời chỉ có chính hắn mới biết.

    "Quả thật, mày cầm không nhiều như vậy, mày chỉ lấy của tao ba ngàn vạn." Trang Tử Đống như là biết hắn muốn nói gì, tự mình lẩm bẩm giải thích: "Thế nhưng cũng bởi vì chúng mày hại chết Lâu Viễn, con mẹ nó làm tao phải cầm hai triệu bồi cho Lâu gia!"

    Càng nói càng tức, lửa giận của ông ta tựa hồ lại không cách nào áp chế, Trang Tử Đống hung hăng đạp một cước vào bụng Thường Thiên Minh.

    Thường Thiên Minh lập tức phát ra tiếng kêu rên nghẹn ngào, không ngừng làm động tác nâng mông lên, giống như một đầu côn trùng ngọ nguậy.

    Hắn không chỉ đau bụng, cái mông cũng đau!

    Cái gì "Chỉ lấy ba ngàn vạn," hắn chỉ lấy một ngàn vạn có được hay không? Còn có cái gì hại chết Lâu Viễn? Tại sao hắn càng nghe càng không hiểu vậy?

    "Cái này cũng coi như xong, con mẹ nó mày lại tìm đường chết cầm video của Lâu Viễn đi dọa dẫm Lâu gia!"

    Làm hại ông ta dùng hết lời ngon ngọt, vẫn như cũ phải lấy ra một triệu tới lắng lại chuyện này.

    Hiện giờ người cầm quyền Lâu gia chính là Lâu Miểu kẻ khiến Lâu Viễn căm hận nhưng lại bất lực.

    "Thật ra tôi nên cảm ơn ông, nếu không phải ông giúp tôi loại trừ Lâu Viễn, Lâu gia cũng không tới phiên tôi nắm quyền, cho nên, một triệu này là giá hữu nghị, mua cái trường học dơ bẩn kia của ông có thể tiếp tục mở cửa." Lâu Miểu giống như cười mà không phải cười nói với ông ta.

    Trừ bỏ bồi thường cho Lâu gia, lại thêm Trang Tử Đống trên dưới chuẩn bị, mười mấy triệu thân gia lập tức bốc hơi một phần tư.

    Phải biết, nói là có được hơn mười mấy triệu, kỳ thật rất nhiều người có giá trị tài sản tương tự muốn cầm giữ mấy ngàn vạn đều phải lao lực.

    Đại đa số đều vận hành tại dây chuyền sản nghiệp cùng dùng để mua bất động sản.

    Từ lúc xảy ra chuyện rò rỉ video kia, Trang Tử Đống thận trọng đã lập tức dừng lại chương trình học dưới tầng hầm cùng với hết thảy việc dạy học không quy phạm, cho nên đoạn thời gian này Trang Tử Đống chẳng những bận đến sứt đầu mẻ trán, về mặt kinh tế cũng có chút giật gấu vá vai.

    "Mày đúng là giỏi, cầm video ả đàn bà của mày quay được, chúng mày lại trước trước sau sau từ chỗ Trang gia này lấy đi năm ngàn vạn." Mặt Trang Tử Đống gần như sắp dán lên Thường Thiên Minh, có thể là bởi vì nhớ tới chuyện vừa phẫn nộ vừa nghẹn khuất kia, hô hấp của ông ta có chút hỗn loạn: "Mạng mày cũng rất quý giá, trị giá năm ngàn vạn cơ đấy!"

    Con mắt Thường Thiên Minh cơ hồ sắp trừng ra hốc mắt!

    Không thích hợp!

    Nhất định là có chỗ nào ra vấn đề, hắn thật sự chỉ lấy một ngàn vạn liền ngoan ngoãn xử lý hết thảy video trên tay.

    Thường Thiên Minh không phải người tốt, nhưng là làm gì cũng có luật lệ, hắn làm sao lại không biết đạo lý "Quân tử ái tài thủ chi hữu đạo?"

    Hắn đây là nhổ răng cọp, nhổ một viên chính mình lông tóc không thương đã cám ơn trời đất, trải qua lần trước hai người gặp mặt, Thường Thiên Minh mặc dù thành công lấy được tiền, nhưng đồng thời một nỗi sợ hãi đã cắm rễ ở trong lòng, Trang Tử Đống loại người này không phải hắn có thể chọc được, kính nhi viễn chi mới là cách làm của người thông minh.

    Một ngàn vạn này, chỉ cần hắn không rượu chè be bét, ăn uống thả cửa, dù không hề làm gì cũng đủ bình an sống hết một đời.

    Thế nên dù hắn có mộng du, cũng tuyệt đối sẽ không tìm Trang Tử Đống dọa dẫm bắt chẹt nữa.

    Nhưng dưới tình huống như vậy Trang Tử Đống cũng tuyệt đối sẽ không nói dối.

    Như vậy, hiện tại vấn đề đến rồi, đến tột cùng là ai cầm đi bốn ngàn vạn còn lại?

    Thường Thiên Minh tâm sinh sợ hãi đồng thời nội tâm không khỏi có một chút hối hận, Trang Tử Đống lại có thể vì video ra năm ngàn vạn, hắn quả nhiên vẫn là không đủ hung ác, đòi ít quá!

    "Nói đi, những số tiền kia đều giấu ở nơi nào rồi? Người của tao lật tung cả nhà mày, cũng chỉ cầm tới hơn sáu trăm vạn, tiền còn lại đâu?"

    Trang Tử Đống vừa ra hiệu cho thủ hạ vẫn luôn lặng im ở trong góc lấy đi miếng bịt miệng trên miệng Thường Thiên Minh vừa tiếp tục nói: "Chỉ cần trả lại số tiền còn lại, Trang gia lại phế bỏ một cái chân của mày, việc này chúng tao coi như bỏ qua."

    Trong nháy mắt thứ nhét vào trong miệng bị lấy ra, Thường Thiên Minh liền khàn cả giọng hô hào: "Trang.. Trang gia, tôi chỉ lấy một ngàn vạn, tôi thề, thật sự chỉ lấy một ngàn vạn!"

    "Chưa thấy quan tài chưa rơi lệ!" Nụ cười âm lãnh của Trang Tử Đống lập tức cứng ở trên mặt. Ông ta phân phó thủ hạ: "Đã như vậy, vậy cho Thường đại ký giả xem chút kích thích đi."
     
    Vava1810 thích bài này.
  8. Jess93

    Bài viết:
    1,091
    Chương 1226: Đến tột cùng ai thất đức 27

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Edit: Jess93

    Theo lời Trang Tử Đống, trong phòng lập tức sáng như ban ngày.

    Đôi mắt Thường Thiên Minh bị ánh sáng thình lình đâm vào khiến hắn phải nhắm mắt chừng nửa phút mới lại mở ra, hắn trông thấy vách tường vốn ở đối diện bị chậm rãi kéo ra, bên trong là một gian phòng nhỏ.

    Trong phòng nhỏ có một người phụ nữ toàn thân trần trụi, cũng bị cố định trên một khung sắt hệt như giường kiểm tra phụ khoa.

    Bởi vì hoảng sợ, ngũ quan người phụ nữ đã vặn vẹo gần như dữ tợn, mà thời gian dài thút thít càng làm cho đôi mắt cô ta sưng đỏ như một quả đào nát, bởi vì cũng bị bịt miệng, cho nên đôi môi vốn no đủ gợi cảm giờ phút này căng đến thật to, đã thay hình đổi dạng.

    Nhưng thế này vẫn cứ không ảnh hưởng Thường Thiên Minh chỉ nhìn thoáng qua liền nhận ra, đó chính là Tôn Gia Nghê cô dâu mới chính mình muốn cưới về nhà!

    "Nghê Nghê!"

    Lần này Thường Thiên Minh thật sự cảm thấy tim mật lạnh lẽo.

    Hai ngày trước hắn vừa mới nhờ quan hệ giúp Nghê Nghê làm kiểm tra, trong bụng cô ta thế nhưng là một bé trai!

    Trải qua đoạn thời gian hành hạ xấu hổ mà tàn nhẫn này, Thường Thiên Minh biết, Trang Tử Đống làm một bộ này tuyệt đối không phải cho Nghê Nghê làm sinh kiểm.

    "Trang gia, ngài thả cô ấy đi, có cái gì ngài nói với tôi, tôi.. Tôi nhất định nghĩ biện pháp đem tiền còn lại đều trả lại ngài!"

    Thường Thiên Minh nhìn Tôn Gia Nghê nước mắt chảy ngang, bộ dáng thê thảm không ngừng lắc đầu lại không phát ra tiếng nào, lập tức cảm thấy đau đớn giống như có người đang không ngừng dùng tay níu lấy trái tim hắn sau đó lại từng chút một xoa nắn.

    "Rất đơn giản, nuốt của gia thì phun ra cho gia. Năm ngàn vạn, hừ, đúng rồi, mày đã không thể bỏ ra nổi năm ngàn vạn, là bốn ngàn sáu trăm vạn, hiện tại tao đã lấy được hơn sáu trăm vạn, đem bốn ngàn vạn còn lại trả hết, lại thêm một cái chân, tao liền xóa sổ sách."

    Gã đàn ông vốn ở trong góc thoạt nhìn vô cùng bưu hãn dùng đao dưa hấu trong tay vỗ mặt Thường Thiên Minh: "Nhóc con, thức thời một chút, Trang gia đây là phá lệ khai ân, bằng không, ả đàn bà của mày đã không phải xuất hiện như thế này rồi."

    Đứng bên cạnh Tôn Gia Nghê là hai gã đàn ông mặt mũi hung dữ, một cao một thấp, tất cả đều trần truồng thân trên, không hề giống xã hội đen đầy người hình xăm như trong ấn tượng, chỉ là hung quang trong mắt lại đang nhắc nhở người khác, bọn họ đều đã từng giết người.

    Sợ hãi đã khiến Tôn Gia Nghê quên đi xấu hổ, cô ta không ngừng chảy nước mắt cầu xin nhìn qua Thường Thiên Minh, liều mạng gật đầu. Theo động tác gật đầu của cô ta, cái miệng bởi vì miếng bịt miệng mà không thể khép kín lại chảy nước dãi.

    Thường Thiên Minh biết, hiện tại ba đầu tính mạng của chính mình cùng Nghê Nghê tính cả con trai còn chưa xuất thế đều nằm trong tay Trang Tử Đống, chỉ cần có tiền là có thể giải quyết vấn đề trước mắt.

    Nhưng vấn đề là không có tiền!

    Hắn thật sự chưa từng lấy nhiều tiền như vậy.

    Nghe được Thường Thiên Minh mang theo tiếng khóc nức nở giải thích, gã đàn ông kia dùng sống đao dưa hấu đập vào xương sườn của Thường Thiên Minh, phát ra tiếng "Lộp bộp lộp bộp" trầm đục, đau đến Thường Thiên Minh tru lên hệt như tiếng mổ heo.

    "Trang gia, tôi thật sự không cầm, không cầm mà!"

    Vẻ mặt Trang Tử Đống có chút âm trầm, cùng đao dưa hấu liếc nhau một cái: "Xem ra thật đúng là nữ phóng viên kia làm. Tất cả chúng ta đều lầm rồi!"

    "Sợ cái gì, Trang gia, Lục sẹo ra tay, ngài còn lo lắng cái gì? Một hồi trói lại đây, nên cầm về cầm về, đợi tiếng gió qua đi, trực tiếp ném vào trường học cho vào khóa đặc biệt đi."

    Đao dưa hấu hèn mọn cười hắc hắc: "Đám nhà giàu đó đều đang chờ đợi lên lớp đấy, làm một gái điếm thối dơ bẩn ô uế lại thấp hèn, thế mà không hiểu chuyện như vậy, quả thật cần phải đi học đàng hoàng, học tới chết mới thôi!"

    Hai gã đàn ông còn lại đứng bên cạnh giường bằng khung sắt kia cũng cười lên, trong đó có một gã hai mắt nhìn chằm chằm Tôn Gia Nghê đang trần trụi: "Nếu hai kẻ phế vật này không bỏ tiền ra nổi, vậy để hai vợ chồng bọn hắn cũng đi học chung đi, thai phụ nha, đám nhà giàu đó cũng chưa có đi học lớp như vậy!"

    Hắn lại dùng những ngón tay vừa thô vừa ngắn vuốt vết sẹo hệt như con rết trên cằm mình, ánh mắt giống như thực chất dính chặt trên người Tôn Gia Nghê ngắm tới ngắm lui.

    Mà Thường Thiên Minh cuối cùng cũng từ trong kinh ngạc lấy lại tinh thần, Sơ Từ cô ta thật sự không có chết? Lúc trước Trang Tử Đống nói cô ta mất tích lại là thật?

    Theo nhau mà đến chính là một ý nghĩ khác đáng sợ hơn, sau khi cô ta chạy ra vì cái gì không liên lạc với mình? Mà kẻ giả mạo chính mình công phu sư tử ngoạm lường gạt bốn ngàn vạn kia, thật sự là Sơ Từ?

    Cô gái nhỏ vì không cầm tiền trái với lương tâm mà đi theo chính mình cả ngày ăn mỳ tôm xóc nảy trên xe, cô gái nhỏ ăn mỳ tôm thêm viên trứng mặn đều rất vui vẻ kia, là cô gái nhỏ cười nói với hắn "Em thích như vậy, tiêu tiền chính mình vất vả kiếm được trong lòng an tâm" ư?

    Một cỗ lửa giận bị trêu đùa bỗng nhiên bùng lên trong lòng Thường Thiên Minh, hoặc là người phụ nữ này không phải không tham tiền, mà là ngại tiền quá ít; hoặc là cô ta đã sớm biết chuyện giữa mình cùng Tôn Gia Nghê, cô ta cũng tìm gã đàn ông khác, chuyện bốn ngàn vạn, là gã đàn ông kia làm.

    Mặc kệ là nguyên nhân nào, đều không thể tha thứ cho cô ta!

    Một cơn nóng rát đau đớn lần nữa nhắc nhở hắn, nên làm động tác nâng mông lên, nếu không sẽ biến thành chim nướng giống như chim DoDo trong << Kỷ Băng Hà >>.

    Thế nhưng hắn luôn luôn dùng sức, vị trí bị đao dưa hấu đập dưới xương sườn liền đau thấu tim, vị trí bị roi đánh trúng ẩn ẩn rướm máu.

    Cũng bởi vì Sơ Từ lòng tham không đáy, mới làm hại chính mình hiện giờ gặp phải tình cảnh như thế này, vết thương chằng chịt không nói, người phụ nữ của mình cũng bị cởi trần cột vào chỗ đó, một nhà ba người sinh tử chỉ ở trong một ý niệm của người khác.

    Đều bởi vì cô ta!

    "Theo lý thuyết, Lục sẹo hẳn là về sớm hơn Hải Càn, tại sao chậm hơn ngược lại là bọn họ cơ chứ?"

    Giống như là muốn trả lời vấn đề của Trang Tử Đống, tầng hầm bịt kín chỉ có cửa ra vào này -- cửa bị hung hăng phá tan, Chu Hải Càn máu me đầy mặt từ ngoài cửa lăn vào: "Trang gia, mau.."

    Chữ "Chạy" còn chưa nói ra miệng, hắn đã bị người ta coi như vũ khí hình người trực tiếp vung mạnh về hướng đao dưa hấu.

    Là Sơ Từ!

    Đao dưa hấu theo thói quen vung một đao, trực tiếp chém ra một vệt máu thật sâu ở trên người Chu Hải Càn, có thể là chém trúng xương cốt, thanh đao dưa hấu lóe hàn quang kia thế mà trực tiếp kẹt ở trên ngực Chu Hải Càn.

    Đao dưa hấu rút một chút cũng rút không ra, quay người chạy nhanh về hướng cửa ra vào.

    Giờ phút này Sơ Từ quả thực hệt như gấu chó phụ thể, lực lớn vô cùng.

    Cô tiện tay ném ra loại vũ khí lớn nhất trên thế giới -- Chu Hải Càn, trực tiếp đem đao dưa hấu đập nằm xuống, vừa khéo chính là đầu Chu Hải Càn vừa vặn đụng vào đầu đao dưa hấu, "Phụt" một tiếng vang trầm qua đi, hai người đầu rơi máu chảy, mềm nhũn nằm ở trên mặt đất.

    Bình sinh lần đầu tiên tận mắt thấy tràng cảnh đẫm máu trong khoảng cách gần thế này, hai mắt Tôn Gia Nghê trợn to liền hôn mê bất tỉnh.

    "Xin lỗi nhé, tôi tới chậm." Lâm Tịch thực không có thành ý nói xin lỗi.

    Lâm Tịch chậm rãi đi tới cửa, rút thanh đao dưa hấu kẹt trên ngực Chu Hải Càn ra cầm ở trong tay, lại không vội không chậm đóng kỹ cửa, khóa kín: "Nghe nói các người đang thanh toán sổ sách trong này, vì cái gì không mang theo tôi cùng nhau tính?"
     
    Vava1810 thích bài này.
  9. Jess93

    Bài viết:
    1,091
    Chương 1227: Đến tột cùng ai thất đức 28

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Edit: Jess93

    Nói đến thám tử tư loại người này, chuyện tốt chuyện xấu đều để bọn họ làm giúp.

    Đây là một đám đám người du tẩu ở khu vực màu xám.

    Hầu hết đều có danh dự cùng hậu đài cũng không tệ.

    Chẳng hạn như người mà Lâm Tịch tìm.

    Mặc dù Lâm Tịch đã từ trong miệng Lục sẹo bọn họ biết được kết cục nếu như một nhà ba người bị bắt cóc thành công, cũng biết trong căn biệt thự thoạt nhìn rách rách nát nát lại có càn khôn này đại khái giấu kín bao nhiêu người, nhưng cũng không có khiến người an tâm như dùng thám tử tư.

    Một đường xe bay đem Lâm Tịch đưa đến mục đích, trong khoảng thời gian đó Lâm Tịch thậm chí có thể an tâm đả tọa khôi phục một chút thể lực bị tiêu hao.

    Có lẽ Trang Tử Đống không tính có bao nhiêu thông minh, nhưng tối thiểu đủ hung ác, mạnh mẽ vang dội, chia binh hai đường.

    Đây là tiết tấu muốn đem hai gia đình cả cô cùng Thường Thiên Minh một lưới bắt hết!

    Hơn nữa người này phi thường giỏi về ẩn nhẫn, bởi vì việc này đã ăn bao nhiêu thua thiệt lại không phản ứng chút nào, sau đó một khi thời cơ chín muồi, một chút dấu hiệu đều không có lại đột nhiên động thủ.

    Kỳ thật đến lúc này, trải qua hoảng sợ ban đầu, Thường Thiên Minh đều cho rằng hết thảy đã qua, cuộc sống tốt đẹp mà phóng túng của hắn bắt đầu từ đó, thậm chí bắt đầu thủ tục hôn lễ, chuẩn bị cưới Tôn Gia Nghê.

    Ai biết tỉnh lại sau giấc ngủ, liền từ nhân gian đi vào địa ngục.

    Những gì Lục sẹo làm với Lâm Tịch bọn họ, cũng là cách Chu Hải Càn sử dụng, trước thổi thuốc mê, sau đó mở ra cửa sổ phòng trộm, chui vào bắt người.

    Chỉ là đãi ngộ khác biệt chính là Chu Hải Càn thành công, hai người như chó sắp chết thuận lợi bị đưa vào tầng hầm biệt thự.

    Mà thời điểm Lục sẹo tiến vào phòng, trông thấy chính là sáu con mắt phát sáng rạng rỡ tràn đầy phấn khởi nhìn bọn họ ngay trong đêm tối.

    Nhất là bà dì nghe nói lâu dài bị bệnh liệt giường kia, quả thực hệt như lưu manh trông thấy con gái đẹp nhìn chằm chằm hắn.

    Bọn họ thậm chí còn chuyển ghế ngồi vây xem.

    Dọa đến Lục sẹo lúc ấy chính là giật mình, mẹ ơi~chẳng lẽ hắn cướp người không thành, bị cướp sắc?

    Lâm Tịch: Cô chỉ là muốn đánh nhau mà thôi, là chính hắn suy nghĩ nhiều.

    Sơ Chấn Triết: Con gái nói rất đúng, không thể chỉ xem biểu tượng. Ngươi nhìn ta mặc dù bây giờ một mặt bình thản ngồi ở chỗ này, kỳ thật nội tâm ta đang níu lấy cổ áo ngươi, hành hung đầu chó nhà ngươi.

    Đợi đến khi khống chế tràng diện, đem mấy người trói chặt, Lâm Tịch vốn định để Lục sẹo lái xe đưa cô tới chỗ biệt thự kia, kết quả bị lão ba lão mẹ kịch liệt phản đối.

    Cuối cùng vẫn là thám tử tư đảm nhiệm lái xe, đem Lâm Tịch đưa đến nơi này không nói, còn cung cấp rất nhiều tình báo, chẳng hạn như chỗ nào phòng ngự tương đối yếu kém, vị trí đại khái của tầng hầm, đồng thời phụ trách tránh ở chỗ tối giúp Lâm Tịch canh chừng.

    Đương nhiên cần ngoài định mức thêm tiền.

    Cho nên mới nói, tiền thật sự là một thứ tốt, thời điểm nó đứng lên nói chuyện, chân lý liền phải ngoan ngoãn ngủ đi.

    Cũng may thế giới này vẫn có thể cứu vớt, cũng không phải tất cả mọi người đều như vậy, chẳng hạn như Sơ Từ cùng với lão mẹ mắc hội chứng tuổi teen cùng lão ba thê nô.

    Sơ Từ người này, Trang Tử Đống lần đầu tiên trông thấy trên bức ảnh chụp dán trên đơn xin nhập học, cộng thêm sau đó điều tra, hắn biết cũng chỉ là cô nàng này có hơi ngốc, mặc kệ là luận điệu "Công đạo tại lòng người" của cô ta cũng tốt, bị Thường Thiên Minh lừa gạt tìm đến chính mình gây phiền phức cũng được, lấy hạt dẻ trong lò lửa nói chính là cô nàng này.

    Hành động lần này, mục đích ban đầu của hắn đúng là muốn đem mấy người này đều đưa tới tầng hầm ngầm rồi bọn hắn tự mình "Dạy" bọn họ, đồng thời thuận tiện truy hồi những số tiền kia của mình, đoạn thời gian gần đây, hắn bị Lâu gia cùng Thường Thiên Minh tai họa đến mức túi tiền còn sạch sẽ hơn mặt.

    Bốn bề thọ địch, hiện tại hắn thậm chí còn không bỏ ra nổi phí đi lại cho thủ hạ của mình.

    Năm ngàn vạn có thể để hắn làm rất nhiều chuyện.

    Thời gian là vàng bạc, trái lại, tiền tài cũng có thể đổi lấy rất nhiều thời gian.

    Không biết bởi vì cái gì, gần đây có vài phụ huynh cùng với thân hữu của học viên mò đến, có yêu cầu nghỉ học, có yêu cầu gặp mặt người nhà.

    Trong lòng Trang Tử Đống ẩn ẩn có loại cảm giác mưa gió sắp đến.

    Cho nên hắn chuẩn bị mang mấy người đi tỉnh Nam Hải bên kia tránh một chút.

    Đây mới là mục đích chân chính khiến hắn nóng lòng lấy lại năm ngàn vạn kia.

    Hiện tại người quả thật đều đến đông đủ, nhưng cũng không phải như hắn mong muốn.

    Căn biệt thự này bình thường không có ai, Trang Tử Đống mang đến cũng chỉ là chọn hai người thân thủ không tệ trong đám bạch thêm hắc ở trường học bên kia, lúc đầu vốn nghĩ thêm Thập Tam Thái Bảo, thu thập kia hai ổ sâu kiến đều có chút đại tài tiểu dụng.

    Thế nhưng hắn không nghĩ tới, đám người Lục sẹo một đi không trở lại, bây giờ ngay cả thủ hạ đệ nhất cao thủ Chu Hải Càn của hắn đều bị bà cô này giết chết.

    Người canh giữ ở bên ngoài một chút cảnh báo đều không có, chắc hẳn cũng là dữ nhiều lành ít.

    Có loại bản lĩnh này, khó trách dám độc thân mạo hiểm đi trường học làm nội ứng.

    Hiện giờ Trang Tử Đống ngược lại là tin tưởng người lúc trước hình như quỷ mị mang theo đám bạch thêm hắc trong trường trình diễn << Huynh đệ, chạy đi! >> chính là Sơ Từ.

    Hiện tại hắn không có nhiều thời gian đi phỏng đoán đến tột cùng là ai quay chụp những video đáng chết kia, chuyện ở nơi này dường như càng ngày càng phức tạp, Trang Tử Đống đã sinh ra sợ hãi, chỉ muốn lấy được tiền chạy trốn.

    Ra hiệu cho hai người thủ hạ còn lại ngăn Lâm Tịch lại, Trang Tử Đống mặt không đổi sắc tới gần Tôn Gia Nghê toàn thân trần truồng kia.

    Thế nhưng Chu Hải Càn đều bị xem như vũ khí vung mạnh tới, còn có thể trông cậy vào hai gã này sống quá mấy hiệp?

    Hai người rất nhanh liền bị Lâm Tịch đạp lăn trên mặt đất, chiến thắng tuyệt đối Lâm Tịch đột nhiên cúi người, xách một người lên chắn ở trước người.

    Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, một tiếng súng vang lên, viên đạn xuyên qua người gã thủ hạ vốn đã trọng thương mang theo một mảnh huyết hoa, lần này vị thủ hạ kia rốt cuộc công đức viên mãn, chết đến không thể chết hơn.

    Gần như trong nháy mắt tiếng súng vang lên, << Thiên Cơ Chiếu Ảnh >> của Lâm Tịch đã như một đầu độc long vọt ra ngoài!

    "..."

    "Sơ Từ, cô dám.."

    Hai tiếng kêu khác biệt đồng thời truyền đến.

    Một tiếng tự nhiên là đánh lén không thành Trang Tử Đống, tiếng còn lại là của Tôn Gia Nghê bị cắt trúng gương mặt, vừa mới "Thức tỉnh."

    Súng ngắn của Trang Tử Đống đã bị thanh dao găm đột nhiên xuất hiện kia bổ thành hai nửa, bị gọt sạch một nửa thuận tiện mang đi ngón tay bóp cò của hắn.

    Xin gọi ta chín ngón thần cái, cám ơn!

    Trang Tử Đống cũng không nói nhảm, phi thường lưu loát giật xuống đai lưng áo ngủ của Tôn Gia Nghê trên giường tình thú bằng khung sắt bao chặt ngón tay.

    Phảng phất người bị gọt sạch ngón tay không phải hắn.

    Sau đó dùng bàn tay hoàn hảo còn lại hệt như ảo thuật cũng lấy ra một thanh dao găm đặt trên động mạch ở cổ Tôn Gia Nghê.

    "Chúng ta tới nói điều kiện." Trong giọng nói của hắn thậm chí đều nghe không được cái gì đau đớn, càng nhìn không thấy đai lưng màu trắng máu tươi do tổn thương trên tay nhanh chóng nhuộm đỏ.

    "Tôi nhận thua, tôi có thể ký tên chuyển nhượng tài sản, đem trường học trên danh nghĩa của tôi, hội quán dưỡng sinh, ba căn biệt thự đều cho cô, đổi lại một cái mệnh cho tôi."

    Đây chính là Trang Tử Đống.

    Âm tàn đến mắt cũng không nháy để cho thủ hạ chịu chết đồng thời tìm công sự che chắn cho chính mình, đã vậy còn quyết định thật nhanh áp dụng đánh lén Lâm Tịch.

    Ngay cả dưới trạng thái xem như vô cùng an toàn này, trên người hắn vẫn như cũ mang theo súng cùng dao găm.

    Bị chém rụng một ngón tay kịch liệt đau nhức như vậy, hắn thậm chí ngay cả hừ đều không hừ một tiếng, còn có thể tỉnh táo lập tức băng bó cho mình, tuyệt không nói nhảm, tuyệt không già mồm.

    Một khi thất bại cũng không dây dưa dài dòng, lập tức lấy ra điều kiện đủ hấp dẫn cùng Lâm Tịch đàm phán.

    Trang Tử Đống có thể thành lập cho mình đế quốc thương nghiệp cùng thế lực ngầm trong hai mươi năm ngắn ngủi, quả nhiên là có nguyên nhân.

    "Nếu tôi không đồng ý thì sao?" Lâm Tịch lười biếng trả lời.

    Dao găm trong tay Trang Tử Đống hạ thấp xuống, đổi lấy Tôn Gia Nghê mang theo tiếng khóc cầu xin: "Đừng.. Đừng.. Đừng giết tôi!"

    "Mẹ cô tên là Tôn Á Ngưng phải không?" Sắc mặt Trang Tử Đống trắng bệch, nhất là bờ môi tái nhợt do mất máu quá nhiều: "Cô ta tên là Tôn Gia Nghê, có phải rất trùng hợp hay không?"

    Link từ chương 1224 ở đây nhé mọi người: Xuyên Không - [Edit]Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên - Nhất Hồ Long Tỉnh Trà - Từ Chương 1224
     
    Vava1810 thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 3 Tháng bảy 2025
Trạng thái chủ đề:
Đã bị khóa
Trả lời qua Facebook
Đang tải...