Ký: Theo chân quỳnh thơm trực họa quê hương

Thảo luận trong 'Cuộc Sống' bắt đầu bởi Lê Gia Hoài, 7 Tháng sáu 2025.

  1. Lê Gia Hoài

    Bài viết:
    616
    Ký: Theo chân Quỳnh Thơm trực họa quê hương

    Tác giả bài viết: Lê Gia Hooài - Tạp chí Văn nghệ Vĩnh Phúc

    Họa sĩ Quỳnh Thơm (Hội viên Hội Mỹ thuật Việt Nam) đã có một hành trình nghệ thuật đáng nể, ghi dấu ấn sâu đậm bằng bốn cuộc triển lãm "Sắc Quê" liên tiếp tại Nhà triển lãm Mỹ thuật 16 Ngô Quyền (Hà Nội) chỉ trong hai năm 2024 & 2025. Tranh của anh không chỉ được công chúng đón nhận nồng nhiệt, mà còn lọt vào mắt xanh của nhiều nhà sưu tập trong và ngoài nước. Thế nhưng, ít ai biết được phía sau ánh hào quang rực rỡ ấy là những năm tháng vất vả, cần mẫn, âm thầm học vẽ từ thuở bé. Thành công hôm nay của anh là kết quả của một hành trình gian nan nhưng cũng đặc biệt, đầy cơ duyên với nghệ thuật hội họa.

    [​IMG]

    (Chân dung họa sĩ Quỳnh Thơm)

    Khoảng năm 2020, khi nhiều người tưởng rằng Quỳnh Thơm đã gác bút, cất cọ thì bất ngờ anh trở lại. Bắt đầu từ những bức tranh tĩnh vật nhỏ nhắn, giản dị như bát nước chè xanh, đôi đũa gỗ, nải chuối chín đặt trên mâm gỗ.. anh khơi dậy lại cảm hứng vẽ bằng sự kiên trì và niềm đam mê nguyên sơ. Không lâu sau, anh mở rộng đề tài, bắt đầu vẽ phong cảnh, cũng chính là lúc anh thực sự thăng hoa cùng nhành cọ định mệnh đời mình. Triển lãm tranh đầu tiên năm 2021 tại quê nhà ở huyện Vĩnh Tường với chủ đề "Cảm xúc Vĩnh Tường", diễn ra giản dị, trang trọng nhưng để lại ấn tượng mạnh mẽ với công chúng yêu hội họa và những người làm công tác văn hóa quê nhà.

    [​IMG]

    (Trần Tuấn – trái, Lê Gia Hoài – Phải)

    Trong buổi triễn lãm đầu tiên ấy tôi và nghệ sĩ kiêm nhiếp ảnh gia Trần Tuấn (cùng là Hội viên Hội VHNT Vĩnh Phúc) vừa đến giúp việc, vừa để cỗ vũ cho Quỳnh Thơm. Chúng tôi dựng giá vẽ, treo tranh, sắp đặt không gian, in ấn lời ngỏ.. tất bật mà vui như mở hội. Không khí hôm ấy rộn ràng và ấm cúng, như một ngày hội của những người yêu nghệ thuật quê nhà. Tôi vẫn nhớ rõ cảm giác khi đứng giữa hàng mấy chục bức tranh chan chứa hồn quê ấy: Một cảm xúc vừa thân thuộc, vừa xúc động dâng trào. Có cụ già đến xem tranh lặng lẽ lau mắt, có em bé chỉ tay vào bức vẽ ao sen rồi cười tươi như hoa. Và ở chính giữa không gian ấy là họa sĩ Quỳnh Thơm, lặng lẽ mà rạng ngời như một người vừa đi xa trở về, mang theo giấc mơ quê hương được dệt bằng sắc màu dành tặng những người đã biết và chưa biết anh trong cuộc sống và trong nghệ thuật.

    [​IMG]

    Sau phong cảnh, anh bắt tay vào chân dung, trong đó, loạt tranh vẽ Chủ tịch Hồ Chí Minh chính là điểm sáng rực rỡ. Triển lãm "Bác đã về đây với chúng con" diễn ra ngay sau triển lãm ở Vĩnh Tường. Với 60 bức tranh tượng trưng cho 60 năm Đảng bộ và Nhân dân Vĩnh Phúc thự hiện lời di huấn của Người "Phải làm cho Vĩnh Phúc thành một trong những tỉnh giàu có, phồn vinh nhất ở miền Bắc nước ta" đã khiến người xem xúc động, không chỉ vì hình tượng Bác mà còn vì cái tâm của người họa sĩ. Vẽ Bác, theo lời Quỳnh Thơm, là như vẽ chính trái tim mình, trân trọng, thành kính và đầy cảm xúc.

    Ngay trong triển lãm này, bức tranh vẽ chân dung Chủ tịch Hồ Chí Minh của Quỳnh Thơm đã được lãnh đạo tỉnh Vĩnh Phúc khi đó giới thiệu trao tặng tới Văn phòng Quốc hội như một sự tri ân sâu sắc của văn nghệ sĩ Vĩnh Phúc với Đảng, Chính phủ và Quốc hội trong công cuộc xây dựng, đổi mới đất nước. Hành động ấy không chỉ là một nghĩa cử đẹp, mà còn là một dấu ấn văn hóa đáng nhớ, thể hiện tinh thần trách nhiệm và lòng biết ơn của văn nghệ sĩ với những người đang chèo lái con thuyền dân tộc.


    [​IMG]

    Quỳnh Thơm khi nhận tin bức tranh sẽ được trao tới Văn phòng Quốc hội, anh đã lặng đi một lúc. Anh xúc động nói với tôi: "Mình không ngờ, một người như mình, từ làng quê Vĩnh Tường hẻo lánh, hành trang ban đầu cho nghệ thuật chỉ là mấy ống sơn và cây cọ, lại có ngày được góp một nét cọ nhỏ bé vào không gian trang trọng của cơ quan quyền lực cao nhất nước. Đó là niềm hạnh phúc lớn mà suốt đời mình sẽ không quên." Một lãnh đạo chi Hội Mỹ thuật Vĩnh Phúc khi phát biểu tại buổi lễ cũng đã nói đầy cảm kích: "Chúng ta tự hào vì có một người họa sĩ như Quỳnh Thơm, người đã dùng hội họa để nói lên lòng dân, chuyển tải ý Đảng thật cao đẹp. Khi nghệ thuật chạm tới trái tim những nhà làm chính sách, ấy là lúc nghệ thuật sống đời thực sự."

    Buổi lễ trao tặng bức tranh hôm đó còn có sự hiện diện và phát biểu đầy xúc động của vị đại biểu Quốc hội cao nhất lúc đó, người luôn dành mối quan tâm đặc biệt tới nghệ thuật mang bản sắc dân tộc. Ông nói: "Hành động của họa sĩ Quỳnh Thơm không chỉ là tặng một tác phẩm hội họa. Đó là sự gửi gắm tâm hồn của một người con quê hương vào chốn linh thiêng của lập pháp. Khi người nghệ sĩ biết hòa nhịp trái tim mình với vận mệnh dân tộc, thì mỗi nét vẽ đều trở nên có giá trị như một biểu tượng văn hóa."

    Thành công tiếp nối thành công, bốn cuộc triển lãm "Sắc Quê" lần lượt diễn ra tại Hà Nội, mỗi cuộc như một chương mới của bản trường ca hội họa về quê hương. Những bức tranh sơn dầu, acrylic, than chì, mực nho.. tái hiện phong cảnh đồng quê Bắc Bộ với thiên nhiên trù phú, cảnh sắc tươi đẹp, con người chân chất, cảnh sinh hoạt đời thường trữ tình lãng mạn.. Tất cả hiện lên vừa mộc mạc, vừa thấm đẫm hơi thở linh thiêng của quê hương Việt Nam. Trong cả bốn lần triển lãm tại đây Quỳnh thơm may nắm được các lãnh đạo cao nhất Hội Mỹ thuật Việt Nam tới dự.. Họ không chỉ ghi nhận sự miệt mài sáng tạo của anh, mà còn đánh giá cao cách mà anh đã gắn hội họa với cội nguồn dân tộc, với chiều sâu văn hóa vùng đất trung du Bắc Bộ.


    [​IMG]

    Trong một lần đứng bên tác phẩm "Chiều vàng trên sông Lô", họa sĩ Lương Xuân Đoàn – Chủ tịch Hội Mỹ thuật Việt Nam đã nói với tôi: "Quỳnh Thơm vẽ quê hương không phải để minh họa, mà để sống lại với nó, truyền linh hồn cho cảnh vật. Tranh của anh có hồn, có khí, có một nội lực âm ỉ mà sâu lắng. Đó là nghệ thuật thực thụ." Nhà sử học Dương Trung Quốc trong một lần tới thăm triễn lãm của anh tại Hà Nội cũng không giấu nổi xúc động khi nói về Quỳnh Thơm: "Tôi nhìn thấy trong đôi mắt và bàn tay của người họa sĩ ấy một niềm tin son sắt, một tình yêu thuần hậu. Tranh của anh không khoa trương, mà đi vào lòng người nhẹ như một làn khói bếp chiều. Rồi nó sẽ lan tỏa những năng lượng tích cực tới mọi người". Mỗi cuộc triển lãm là một bước tiến mới của người nghệ sĩ quê nhà. Mỗi lần anh đứng bên khung tranh, trò chuyện cùng người xem, là một lần nghệ thuật hội họa trở thành chiếc cầu nối giữa hồn quê và lòng người đô thị.

    [​IMG]

    Anh vẽ say mê đến mức nhiều người gọi vui là "vẽ như lên đồng". Có thời gian, sáng 5 giờ anh đã cầm cọ, miệt mài đến tận 11 giờ đêm mới nghỉ. Chính trong những ngày cao trào cảm hứng ấy, anh ngỏ lời rủ tôi cùng anh đi vẽ trực họa quê hương với anh và nhóm của anh. Tôi không cầm cọ, nhưng tôi mang theo giấy, bút và trái tim đồng cảm với cái đẹp thiên nhiên, đất và người sẽ hiện lên trong tranh của anh. Tôi lẽo đẽo theo anh trên những nẻo về quê hương đầy nắng, gió và những chất phác lam lũ phận số người quê.

    [​IMG]

    Chúng tôi đi khắp nơi: Từ Đền Hùng linh thiêng, thiền viện Trúc Lâm Tây Thiên thanh tịnh, tới Tam Đảo mờ sương, Đại Lải mênh mang sóng nước; từ làng cổ Đường Lâm yên ả đến lăng Ngô Quyền và đền Và rêu phong cổ kính. Chúng tôi đi qua những bến phà xưa như Vĩnh Thịnh, ghé những ao làng, bờ ruộng, những triền đê, ngọn đồi, bãi lở.. Cái gì thuộc về "quê" dù là một cánh đồng, một hàng rào dâm bụt, một mái nhà xiêu hay một con đường lầm bụi.. cũng có thể trở thành đối tượng trong tranh Quỳnh Thơm.

    Những lúc nghỉ tay, Quỳnh Thơm hay kể tôi nghe về hành trình cuộc đời anh từ tuổi thơ đến hôm nay. Một mình lọ mọ đến nhà thầy Hoàng Tá học vẽ, tay trái bút chì, tay phải cuốn vở học sinh nhàu nát, có hôm vừa học vừa chống lại cơn đói do đứt hai bữa. Khi học chuyên nghiệp, anh được thầy Nguyễn Lưu dìu dắt tận tình, chỉ bảo từng ly từng tý với hy vọng anh sẽ có được thành tựu nào đó sau khi tốt nghiệp. Mới đi vẽ được họa sĩ Lưu Công Nhân chỉ dạy những bài học đầu tiên về hình khối, ánh sáng, cách pha màu, chọn hình thế, lấy điểm họa sao cho chuẩn chỉnh nhất để có thể cho ra đời tác phẩm đúng nghĩa.. Sau này, được các bậc danh họa như thầy Nguyễn Thế Hùng, họa sĩ Lương Xuân Đoàn – Chủ tịch Hội Mỹ thuật Việt Nam, quan tâm, khích lệ để ra được các triển lãm. Có những giai đoạn khó khăn trên con đường nghệ thuật, anh phải vay mượn tiền mua toan, cọ, sơn dầu. Tự tổ chức triển lãm, từ lo giấy phép, treo tranh, thiết kế thiệp mời đến in catalogue.. tất thảy đều một mình xoay sở. Tất cả được anh kể với vẻ điềm tĩnh đến thản nhiên. Tôi nghe, khâm phục và cứ mường tượng về những điều anh kể trong vô thức mà thấy quý mến anh hơn sau mỗi lần lang thang cùng anh về nơi anh trực họa.

    [​IMG]

    Quả thật trời không phụ người có tâm. Các cấp lãnh đạo địa phương, từ huyện đến tỉnh, cùng Hội Văn học nghệ thuật Vĩnh Phúc, Hội Mỹ thuật Việt Nam đã luôn đồng hành, hỗ trợ anh trong suốt hành trình đó. Nhờ thế, nhiều bức tranh của anh đã được trưng bày trong Bảo tàng tỉnh Vĩnh Phúc và các không gian văn hóa trọng điểm khác trên địa bàn hai tỉnh Phú Thọ và Vĩnh Phúc. Nói về Quỳnh Thơm, nhà thơ Bùi Văn Dung – tác giả phần lời của những bài hát nổi tiếng như "Gửi nắng cho em", "Con kênh ta đào; Giá anh đừng yêu em".. đã từng phát biểu đầy xúc động tại một cuộc giao lưu văn hóa: "Tôi từng viết nhiều bài thơ về quê, nhưng có lẽ chưa ai làm tôi thấy quê mình hiện ra rõ ràng đến thế như khi xem tranh của Quỳnh Thơm. Tranh anh không chỉ là bức ảnh tĩnh, mà là một phần ký ức của tôi, của chúng ta. Mỗi đường nét, mỗi gam màu đều đánh thức những miền hoài niệm. Trong tranh ấy, tôi nghe được tiếng gà gáy, tiếng gió đồng, tiếng mẹ gọi con từ bến nước. Anh không chỉ vẽ, anh đang khâu lại hồn quê cho chúng ta."

    Các báo, tạp chí như: Mỹ thuật, Văn nghệ, Văn hóa Nghệ thuật, Truyền hình Vĩnh Phúc, VTV.. đã có nhiều bài viết, phóng sự giới thiệu về tranh của anh. Mỗi mùa xuân, anh lại không quên gửi tôi chút nhuận bút, như lời cảm ơn người bạn đã đồng hành cùng tranh của anh trong hành trình ngôn từ song hành với sắc màu.

    [​IMG]

    Từ cơn bĩ cực, Quỳnh Thơm đã đi đến ngày thái lai. Thành công ngày hôm nay là xứng đáng với tài năng và lòng kiên nhẫn không ngơi nghỉ của anh. Nhưng anh chưa dừng lại. Anh đang ấp ủ kế hoạch triển lãm tranh tại Huế và TP. Hồ Chí Minh, hai vùng đất văn hóa rực rỡ sắc màu. Ước mơ ấy sẽ không xa nếu nhận được thêm sự quan tâm, tạo điều kiện từ các nhà quản lý nghệ thuật và Hội Mỹ thuật Việt Nam cũng như công chúng yêu hội họa trên khắp đất nước này.

    Quỳnh Thơm đã có một hướng đi riêng, một con đường sáng tạo không lẫn với ai. Đó là con đường của tình yêu quê hương, của nghệ thuật vị nhân sinh, của cái đẹp mộc mạc nhưng linh thiêng. Mỗi lần thấy anh đứng trang nghiêm cắt băng khai mạc triển lãm, lòng tôi lại rưng rưng. Hình ảnh ấy đẹp như một biểu tượng, biểu tượng của một người nghệ sĩ đã đi hết lòng với quê hương mình.

    Tôi cầu chúc Quỳnh Thơm mãi giữ được ngọn lửa đam mê, ngày càng có nhiều cảm hứng sáng tạo, cho đời thêm nhiều tác phẩm đẹp. Và tôi hy vọng, tranh của anh, với nét vẽ dân tộc, tâm hồn Việt sẽ ngày càng được các nhà sưu tập trong nước và quốc tế nâng niu, gìn giữ như một phần hồn quê, đất Việt in hằn trong nghệ thuật hội họa đương đại.


    Lê Gia Hoài

    (Tạp chí Văn nghệ Vĩnh Phúc)
     
  2. Đăng ký Binance
  3. Lê Gia Hoài

    Bài viết:
    616
    Tranh phong cảnh của họa sĩ Quỳnh Thơm

    Họa sĩ Quỳnh Thơm – người làng Phù Chính, huyện Vĩnh Tường, tỉnh Vĩnh Phúc – là một trong những cây cọ đặc sắc của mỹ thuật đương đại vùng trung du Bắc Bộ. Anh là người sống trọn vẹn với cảm xúc, một họa sĩ vẽ bằng trái tim hơn cả kỹ thuật, và là người đặt niềm yêu quê vào từng gam màu. Không khoa trương, không cầu kỳ hình thức, tranh phong cảnh của anh đơn sơ, lặng lẽ nhưng luôn mang một năng lượng nội tâm mạnh mẽ – như chính con người anh: Mộc mạc, chân thành, và đầy đam mê.

    [​IMG]

    Từng thành công với ba triển lãm mỹ thuật lớn tại quê nhà: "Cảm xúc Vĩnh Tường", "Sắc Xuân Vĩnh Tường" và "Sáu mươi năm Bác Hồ với Vĩnh Phúc", Quỳnh Thơm tiếp tục khẳng định phong cách hội họa cá nhân qua hàng loạt tác phẩm sơn dầu, acrylic, mực nho, than chì.. với nội dung chủ đạo là quê hương, làng mạc, cánh đồng, dòng sông, mái nhà, bến nước.. Trong tranh anh, phong cảnh không chỉ là phong cảnh – mà là tâm cảnh, là ký ức sống động về một miền quê đang dần mất đi trong sự phát triển chóng mặt của đô thị hóa.

    [​IMG]

    Điều đáng quý ở tranh phong cảnh Quỳnh Thơm là sự hiện diện của cái "hồn làng" – cái hồn không thể vẽ được nếu người vẽ không thực sự sống và thở cùng nó. Anh vẽ ao sen mùa hạ như vẽ chính giấc mơ tuổi thơ, vẽ hàng tre đổ bóng ven sông như vẽ lại cái lặng im của những chiều quê mưa đổ, vẽ ngõ làng, sân gạch, bờ ruộng, bụi chuối.. như khâu lại những mảnh ký ức quê trong lòng người xa xứ. Những chi tiết bình dị ấy, khi đi vào tranh anh, trở thành biểu tượng sống động của một nền văn hóa nông thôn – nền văn hóa đang cần được gìn giữ bằng chính tình yêu và ký ức.

    [​IMG]

    Có thể chia tranh phong cảnh của Quỳnh Thơm thành ba tuyến chủ đề lớn: Cảnh quê trung du Bắc Bộ, cảnh thiên nhiên vùng cao – miền biển, và cảnh sắc các vùng đất văn hóa. Ở tuyến thứ nhất, anh dành nhiều thời gian và cảm xúc nhất để khắc họa vùng đất Vĩnh Tường – quê hương anh. Những bức như "Chiều bên bờ ruộng", "Ao bèo xóm nhỏ", "Đường quê mùa gặt", "Lũy tre làng".. đều mang hơi thở của đời sống nông thôn truyền thống. Màu sắc không quá rực rỡ nhưng rất ấm. Tông màu trầm chủ đạo giúp không gian trong tranh trở nên sâu và có chiều tâm linh nhẹ nhàng. Họa pháp của anh thiên về diễn tả không khí – không phải là sự mô tả tỉ mỉ từng chi tiết mà là cảm xúc, là trạng thái.

    [​IMG]

    Ở tuyến chủ đề thứ hai – tranh về vùng cao và miền biển – Quỳnh Thơm tỏ ra rất linh hoạt trong sử dụng chất liệu và phối sắc. Tranh về Tây Bắc, anh dùng nhiều gam đỏ thắm và xanh lá đậm, tạo nên sự trầm hùng và thơ mộng trong khung cảnh rừng núi. Trong khi đó, với cảnh biển, anh thiên về gam lam, tím, và ánh sáng trong vắt – tạo nên một cảm giác lãng đãng, xa xăm, gợi nhớ và cũng đầy thi vị. Có thể kể đến những bức tranh ấn tượng như "Bình minh trên biển", "Núi rừng Hà Giang", "Mù Cang Chải mùa gặt".. Những bức tranh ấy không chỉ dừng ở mô tả phong cảnh mà còn phản ánh sự giao hòa giữa con người với thiên nhiên.

    [​IMG]

    Tuyến đề tài thứ ba – tranh phong cảnh gắn với các vùng đất văn hóa – là nơi Quỳnh Thơm thể hiện sự thấu cảm văn hóa sâu sắc. Anh từng vẽ nhiều bức tranh về Đền Hùng, Tây Thiên, Lăng Ngô Quyền, làng cổ Đường Lâm, đình chùa cổ ở miền Bắc.. Những công trình ấy, dưới nét vẽ của anh, không phải là kiến trúc đơn thuần mà là không gian tâm linh sống động. Anh đặc biệt nhấn mạnh ánh sáng và bóng đổ – như để tăng chiều sâu linh thiêng cho không gian thiêng liêng ấy. Trong một bức tranh vẽ Tây Thiên, mây trời hòa quyện cùng mái ngói rêu phong, ánh sáng chảy từ phía sau tượng Phật tạo nên một không gian gợi mở và đầy tôn kính.

    Cái tài của Quỳnh Thơm là anh không bao giờ để phong cảnh bị chết. Mỗi bức tranh đều có một "trạng thái sống". Đó là nhờ sự xuất hiện khéo léo của những chi tiết nhỏ – một đứa trẻ cưỡi trâu, một bà cụ gánh rạ, một con chó nằm dưới bóng râm, hay đơn giản là chiếc xe đạp cũ dựng bên gốc bàng.. Những chi tiết nhỏ ấy chính là "hơi thở" trong tranh. Người xem cảm nhận được nhịp sống trong tranh, chứ không phải một bức ảnh tĩnh.


    [​IMG]

    Một điểm đáng chú ý khác trong tranh phong cảnh Quỳnh Thơm là tính nhạc và tính thơ. Nhạc – thể hiện qua nhịp điệu bố cục, màu sắc đan xen uyển chuyển, giàu giai điệu; thơ – thể hiện qua cảm xúc, qua lối tạo hình mơ hồ, gợi mở, không khép kín. Có bức chỉ vẽ lưng trời, có bức chỉ có bóng cây, có bức toàn cảnh sương mờ.. nhưng đều khơi gợi cảm xúc, liên tưởng. Đó là lý do vì sao người yêu tranh của anh thường là người yêu thơ, người yêu tĩnh lặng.

    Người ta thường nói: "Muốn biết người họa sĩ yêu điều gì, hãy xem tranh phong cảnh của họ." Nếu vậy thì có thể khẳng định: Quỳnh Thơm yêu quê, yêu đất, yêu thiên nhiên đến tận cùng. Anh không tìm cách làm mới bằng những chiêu trò, không tỏ ra "nghệ sĩ lập dị" bằng những nét vẽ phá cách, mà đi vào lòng người bằng vẻ đẹp chân thật, trong trẻo, mộc mạc – như chính đất mẹ nuôi anh trưởng thành.


    [​IMG]

    Và chính sự mộc mạc đó lại là điều hiếm có giữa thời buổi nghệ thuật đương đại nhiều biến tấu. Tranh phong cảnh của Quỳnh Thơm là lời nhắc nhở rằng: Quê hương là nơi để về, là nơi để yêu, là nơi để lưu giữ. Mỗi bức tranh là một lát cắt không gian sống, một mảnh vỡ của ký ức – được vá lại bằng cọ vẽ, bằng ánh sáng và niềm yêu tha thiết.

    Hi vọng rằng, những triển lãm tiếp theo của anh – nếu có – sẽ tiếp tục dành không gian xứng đáng cho dòng tranh phong cảnh mang linh hồn Việt này. Để tranh không chỉ được treo trong nhà sưu tập, không chỉ hiện diện trên báo chí – mà còn đi vào trường học, bảo tàng, không gian công cộng.. như một hình thức "giáo dục thẩm mỹ" từ tự nhiên và tâm hồn.

    Lê Gia Hoài
     
  4. Lê Gia Hoài

    Bài viết:
    616
    Tranh chân dung & nhân vật của Quỳnh Thơm

    Con người là trung tâm của vũ trụ, trung tâm của sự sống, trung tâm của sự sáng tạo. Sáng tác văn học nghệ thuật cũng không nằm ngoài mục đích cốt lõi, nhân bản ấy. Tranh của họa sĩ Quỳnh Thơm – Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật Vĩnh Phúc – đã thể hiện, phát huy một cách tích cực hình ảnh và giá trị tuyệt vời của con người bằng những "họa pháp" cơ bản và sự sáng tạo hết sức khoáng đạt, mang đậm dấu ấn cá nhân của một cây cọ tài hoa, luôn say đắm với nghệ thuật thị giác.


    [​IMG]

    "Con người" – hay nói cách khác là các nhân vật hội họa – đi vào tranh của Quỳnh Thơm không đơn thuần là đối tượng thẩm mỹ, mà là sự tiếp xúc, đối thoại giữa nghệ sĩ và cuộc sống. Đó có thể là một em bé ngây thơ, một bà cụ hiền hậu, một người phụ nữ tảo tần, một thanh niên ánh mắt mơ mộng, một văn nghệ sĩ đang thăng hoa sáng tạo, một nhà khoa học trầm ngâm hay một chính khách đầy bản lĩnh. Dù là ai, tất cả đều được họa sĩ tái hiện bằng sự tôn trọng, trân quý, và yêu thương sâu sắc.

    [​IMG]

    Nét độc đáo trong chân dung Quỳnh Thơm là ở cảm xúc chứ không chỉ ở hình. Có những bức chân dung lặng lẽ nhưng ánh mắt nhân vật nói lên cả một đời người; có những bức chỉ là nửa thân, thậm chí là góc nghiêng, nhưng vẫn khiến người xem rung động vì chất "người" quá rõ nét. Đó là kết quả của một quá trình quan sát tinh tế, nhập tâm và đồng cảm sâu sắc từ người vẽ.

    [​IMG]

    Đặc biệt đáng chú ý là loạt tranh chân dung các chính khách, lãnh đạo và danh nhân của anh – mà như họa sĩ Vi Quốc Hiệp từng nhận xét là "những bức tranh để đời". Đó là các tác phẩm chân dung Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, Đại tướng Võ Nguyên Giáp, Chủ tịch Hồ Chí Minh.. với phong cách giản dị, ánh sáng nội tâm, thần thái điềm tĩnh, vừa chân thật lại vừa cao cả. Những bức tranh ấy không tô vẽ mà khắc họa. Không mỹ lệ hóa mà thấm đẫm sự đời.

    [​IMG]

    Ngoài các nhân vật nổi tiếng, Quỳnh Thơm còn rất thành công với chân dung đời thường – những người vô danh nhưng đầy nghĩa tình. Anh vẽ người mẹ quê, cụ già nuôi trâu, cậu bé học trò, người đàn ông bên xe nước, cô giáo làng.. Dưới nét cọ của anh, mỗi người đều có một câu chuyện, một thế giới riêng, một linh hồn được giữ lại bằng màu sắc. Chính điều đó đã giúp tranh chân dung của Quỳnh Thơm vượt khỏi ranh giới thị giác – để chạm vào tầng sâu cảm xúc người xem.

    Chất liệu chủ yếu anh sử dụng cho dòng tranh này là sơn dầu và acrylic, nhưng điều khiến người xem ấn tượng nhất không phải là kỹ thuật, mà là "chất người". Màu sắc thường không quá nổi bật, bố cục không phức tạp, nhưng ánh sáng trong tranh rất đặc biệt – như là ánh sáng tâm hồn, ánh sáng từ bên trong nhân vật. Đôi khi chỉ cần một nụ cười mỉm, một ánh mắt nhìn nghiêng, một đôi bàn tay gầy gò, là đã đủ tạo nên một trường liên tưởng rộng lớn.


    [​IMG]

    Không chỉ dừng lại ở tranh giá vẽ, một số chân dung của Quỳnh Thơm còn được các tổ chức, cơ quan lựa chọn để trưng bày, làm quà tặng hoặc treo tại các không gian trang trọng như phòng họp, bảo tàng, văn phòng nghị viện. Đó là sự công nhận không lời về giá trị thẩm mỹ và nhân văn mà tranh của anh mang lại.

    Chia sẻ về hành trình vẽ chân dung, Quỳnh Thơm từng nói: "Tôi không vẽ người vì cần có mẫu. Tôi vẽ người khi tôi thấy có cảm hứng, thấy xúc động trước một ánh nhìn, một phận người, một nếp nhăn. Vẽ người là vẽ ký ức sống động. Vẽ người là giữ lại một phần của đời sống đang trôi qua rất nhanh." Chính vì lẽ đó, tranh chân dung của anh giàu tính tư liệu, nhưng không mang dáng dấp tư liệu khô cứng. Trái lại, mỗi bức tranh như một khúc tâm tình, lặng lẽ và thấm thía.


    [​IMG]

    Có thể nói, tranh chân dung của Quỳnh Thơm không chỉ là minh họa cho nhân dạng, mà là khắc họa nhân tính. Ở đó, mỗi khuôn mặt là một bản nhạc, mỗi ánh mắt là một câu thơ, mỗi nếp nhăn là một chặng đường. Tranh chân dung của anh giúp ta lắng lại, chậm lại, để cảm và thấu cái đẹp người – cái đẹp sâu hơn cả làn da hay nụ cười.

    Hy vọng rằng, bên cạnh phong cảnh, cỏ cây, hoa lá.. mảng tranh chân dung & nhân vật của Quỳnh Thơm sẽ tiếp tục được phát triển, mở rộng thành triển lãm chuyên đề – để người xem có cơ hội chiêm ngưỡng đầy đủ hơn cái nhìn về con người Việt Nam trong tranh của một người họa sĩ luôn mang trái tim ấm nóng với đời.

    Lê Gia Hoài
     
  5. Lê Gia Hoài

    Bài viết:
    616
    Tranh cỏ cây hoa lá của Quỳnh Thơm

    Quỳnh Thơm đâu chỉ hào hoa lãng tử với đời, với người mà còn hào hoa lãng tử với thiên nhiên, cỏ cây, hoa lá. Minh chứng rõ nhất cho nhận định ấy chính là việc anh đã tạo ra những bức tranh về hoa cỏ với vẻ đẹp "khác biệt", tạo nên niềm hứng khởi mạnh mẽ cho người xem mỗi khi thưởng lãm. Hoa cỏ vốn mang vẻ đẹp bản thể do thiên nhiên ban tặng, nay qua nét cọ của người họa sĩ biết yêu thiên nhiên, biết trân trọng cái đẹp, đã trở nên sinh động, lung linh, huyền ảo và ẩn tàng sức quyến rũ đến mê mẩn lòng người.

    [​IMG]

    Từ những chùm hoa nơi thôn dã khiêm nhường e ấp, những bông hoa nơi phố phường ngan ngát sắc hương, đến những cánh hoa bung nở nơi núi rừng bát ngát hay những dãy hoa lồng lộng nắng gió ở miền biển cả bao la.. đi vào tranh Quỳnh Thơm đều tỏa ngát mùi hương, rực rỡ sắc màu. Đó là những tác phẩm nghệ thuật có sức lay động tâm hồn những con người đồng điệu, biết yêu hoa, biết thưởng lãm vẻ đẹp của hoa và biết nâng niu, yêu quý vẻ đẹp "phôi thai" của thiên nhiên, của cuộc sống.

    [​IMG]

    "Tôi cảm thấy rất vui, rất hãnh diện khi được nắm tay, song hành cùng mối tình đầu và cũng là người bạn đời xinh đẹp, mà cô ấy lại mang tên một loài hoa (loài hoa trong trắng tinh khiết nhất trong các loài hoa, chỉ nở vào lúc chính Ngọ) – hoa QUỲNH. Bút danh Quỳnh Thơm đến với tôi cũng từ ý nghĩa ấy mà ra. Tôi yêu Quỳnh và yêu tất thảy mọi loài hoa trên thế giới này.." – lời bộc bạch ấy khiến người nghe không khỏi xúc động. Và khi ngắm tranh của anh, người ta dễ dàng nhận ra: Quỳnh là loài hoa được anh vẽ tương đối nhiều, có lẽ chỉ sau sen. Có những đóa Quỳnh mộc mạc, có đóa kiêu sa, có đóa ẩn tàng một nét huyền bí khó gọi tên.. tất cả đều lung linh dưới ánh sáng của lòng yêu thương.

    [​IMG]

    Trong khối lượng các sáng tác của mình, Quỳnh Thơm dành một phần không nhỏ để vẽ hoa sen. Sen là biểu tượng, là quốc hoa của dân tộc Việt Nam. Quê hương Quảng Cư, Vĩnh Tường – nơi họa sĩ sinh ra và lớn lên – cũng là vùng đất nổi tiếng trồng sen. Những bức sen trong tranh anh mang vẻ đẹp thanh cao, bình dị nhưng sâu lắng. Không cần quá nhiều chi tiết, chỉ vài nét phác thảo cũng đủ gợi lên vẻ tinh khiết và thuần hậu của loài hoa ấy. Có khi là đóa sen buổi sớm tinh khôi, có khi là búp sen khép nhẹ trong chiều tà.. mỗi hình ảnh đều ngân lên một dư âm đẹp đẽ.

    [​IMG]

    Không chỉ có Quỳnh, có Sen, người ta còn thấy trong tranh anh là cả một bốn mùa hoa: Xoan tím đầu xuân, phượng đỏ cháy mùa hạ, cúc vàng mùa thu, xuyến chi trắng muốt đón đông về.. Mỗi loài hoa, mỗi nhánh cỏ đều như có tiếng nói riêng, được họa sĩ truyền cho sức sống và cảm xúc qua từng đường cọ. Điều ấy cho thấy Quỳnh Thơm không chỉ yêu hoa mà còn hiểu hoa – hiểu về hình dáng, màu sắc, và cả khí chất của từng loài.

    [​IMG]

    Một trong những điểm làm nên "chất Quỳnh Thơm" trong tranh hoa lá là ánh sáng. Anh luôn biết cách "đặt" ánh sáng để làm bật lên tinh thần của loài hoa. Có ánh sáng trong sương sớm, có ánh nắng gắt ban trưa, có thứ ánh sáng chạng vạng ửng tím buồn.. Mỗi khung cảnh ánh sáng đi kèm đều như gợi một câu chuyện, một nỗi niềm riêng của từng cánh hoa.

    Có nói bao nhiêu về nghệ thuật tạo hình của Quỳnh Thơm cũng không đủ. Hãy xem, thưởng thức và cảm nhận để thấu được tình yêu mà người họa sĩ ấy dành cho cỏ cây, hoa lá – và cả thiên nhiên bao la đang hiện lên bằng màu sắc và xúc cảm trong tranh.


    Lê Gia Hoài
     
  6. Lê Gia Hoài

    Bài viết:
    616
    Những con vật đáng yêu trong tranh của Quỳnh Thơm

    Trong mạch sáng tác đa dạng của họa sĩ Quỳnh Thơm, mảng tranh vẽ các con vật là một điểm nhấn đặc sắc, góp phần tạo nên bản sắc hội họa riêng biệt và đầy cá tính. Với lối tạo hình dung dị, gần gũi, cách sử dụng màu sắc mềm mại và tinh tế, anh đã mang đến những hình ảnh động vật không chỉ có tính thẩm mỹ cao mà còn gợi được chiều sâu cảm xúc và sự sống động của đời sống nông thôn Việt.

    [​IMG]

    Quỳnh Thơm không vẽ động vật theo lối "khoa học minh họa", mà bằng góc nhìn của một người sống giữa làng quê, yêu từng hơi thở của đồng ruộng, chuồng trại, bờ ao. Trong tranh anh, con chó nằm lười biếng dưới bóng râm hiên nhà, con mèo lặng lẽ bên cửa sổ mùa đông, đàn gà con rúc bên mẹ lúc chiều buông.. Tất cả đều được khắc họa bằng một tình yêu thiết tha với đời sống bình dị và gần gũi. Những con vật ấy không chỉ là hình ảnh trang trí, mà là những "người bạn nhỏ" trong ký ức, trong cuộc sống thường nhật, trong tuổi thơ của biết bao thế hệ.

    [​IMG]

    Từ con ốc, con cua, con cá – những loài vật gắn liền với thôn quê sông nước – đến những chú chó, chú mèo quen thuộc trong đời sống gia đình, rồi cả trâu, bò, dê, ngựa – những bạn đồng hành của người nông dân vùng cao – tất cả đều hiện lên sống động qua bàn tay tài hoa và cảm xúc mộc mạc của họa sĩ. Với mỗi loài, Quỳnh Thơm đều nắm bắt được "thần thái" đặc trưng: Ánh mắt của trâu như trầm mặc và nhẫn nại, tư thế của mèo vừa uể oải vừa kiêu sa, còn đàn vịt bơi ao thì rộn ràng như một bản giao hưởng mùa hè.

    Anh từng tâm sự: "Tôi không học mẫu khi vẽ con vật. Tôi vẽ theo ký ức và cảm xúc. Mỗi bức tranh là một cuộc gặp gỡ lại với những người bạn tuổi thơ, những người bạn không nói mà tôi từng gắn bó cả một thời trai trẻ." Chính điều đó khiến tranh vẽ động vật của Quỳnh Thơm mang lại cảm giác thân thuộc lạ lùng – như thể người xem từng bắt gặp đâu đó trong ký ức mình hình ảnh con mèo trên mái nhà, con trâu ngoài bãi cỏ, hay đàn gà bên thềm.


    [​IMG]

    Điểm nổi bật trong kỹ thuật vẽ con vật của Quỳnh Thơm là sự tối giản có dụng ý. Anh không quá cầu kỳ trong chi tiết, không vẽ theo lối tả thực đầy đủ, mà biết cách nhấn nhá những điểm "đắt" nhất: Một ánh mắt, dáng nằm, độ nghiêng của cổ hay một đường cong uyển chuyển của lưng. Chính sự tiết chế ấy lại khiến tranh của anh có sức gợi lớn. Người xem không bị chi phối bởi quá nhiều thông tin thị giác mà được tự do tưởng tượng và cảm nhận.

    Màu sắc trong tranh động vật của Quỳnh Thơm không rực rỡ mà trầm ấm, có chiều sâu. Anh thường dùng tông đất, nâu, ghi, xanh lục.. tạo nên bầu không khí yên tĩnh, phù hợp với nhịp sống chậm rãi của làng quê. Có khi, cả bức tranh chỉ xoay quanh ba bốn gam màu, nhưng nhờ tài hòa sắc và nhấn sáng khéo léo, không gian tranh vẫn đầy sức sống và cảm xúc.


    [​IMG]

    Tranh vẽ con vật của Quỳnh Thơm cũng giàu tính biểu tượng. Đàn vịt xếp hàng đi qua đường là biểu tượng của nếp sống trật tự nông thôn; chú chó nằm canh bếp lửa là hình ảnh của sự trung thành, đầm ấm gia đình; con trâu đứng lặng trên đồng gợi nhắc về sức lao động bền bỉ và hình ảnh người nông dân Việt. Qua từng bức tranh, người xem có thể nhận ra không chỉ con vật, mà còn cả hồn quê – thứ mà Quỳnh Thơm luôn mang theo trong mỗi nét cọ của mình.

    [​IMG]

    Không ít người đã so sánh tranh động vật của Quỳnh Thơm như những bài thơ không lời – bởi sự dung dị, chân thật và gần gũi. Đó không phải là sự trưng bày động vật, mà là sự sống cùng chúng, cảm thông với chúng, và kể câu chuyện về chúng bằng hội họa. Chính điều ấy tạo nên sức sống bền vững cho dòng tranh tưởng như nhỏ này.

    Hy vọng rằng trong tương lai gần, mảng tranh về động vật trong hội họa Quỳnh Thơm sẽ tiếp tục được mở rộng, phát triển thành một triển lãm riêng – nơi những "người bạn nhỏ" của làng quê Việt sẽ được tỏa sáng dưới ánh đèn gallery, để kể tiếp câu chuyện về tình yêu, ký ức và vẻ đẹp của đời sống nông thôn trong nghệ thuật hôm nay.

    Lê Gia Hoài – Quỳnh Thơm
     
  7. Lê Gia Hoài

    Bài viết:
    616
    Họa sĩ Quỳnh Thơm với đất và người Vĩnh Phúc

    Vĩnh Phúc "địa linh nhân kiệt", nơi có Tam Đảo mộng mơ kề bên xứ phật Tây Thiên huyền diệu, Lô Giang hùng vĩ, Đại Lải biếc xanh, tháp Bình Sơn ngàn năm trầm mặc, làng gốm Hương Canh nức tiếng sứ sành, di chỉ Đồng Đậu vang bóng một nền văn minh, quán Xuân Hương thấp thoáng văn chương mấy trăm năm và thủ phủ Vĩnh Yên đầy năng động.. Là niềm tự hào cho nhân dân các dân tộc nơi đây, là điểm đến lý tưởng cho du khách thập phương về chiêm bái. Vĩnh Phúc vinh dự được Chủ tịch Hồ Chí Minh lúc sinh thời về thăm tám lần và "đã trở thành một trong những tỉnh giàu có nhất miền Bắc" nước ta. Vẻ đẹp thiên nhiên trù phú ấy, chiều sâu văn hóa đa sắc ấy, phẩm chất con người kiên trung nhân hậu ấy.. là nguồn đề tài vô tận cho sự thăng hoa cảm xúc của các văn nghệ sĩ sáng tác nên các tác phẩm để đời của mình. Đã có một họa sĩ vẽ về Vĩnh Phúc rất thành công, đó là họa sĩ Quỳnh Thơm – Hội viên Hội VHNT Vĩnh Phúc.


    [​IMG]

    Như bao Văn nghệ sĩ khác, Quỳnh Thơm mang nỗi khao khát dâng hiến vẽ về quê hương mình. Vẽ về Vĩnh Phúc, anh vẽ như lên đồng, vẽ như để giải tỏa cơn khát niềm yêu quê hương. Anh chính là "phu cọ" theo đúng nghĩa đen và cả nghĩa bóng. Nào có ai bắt anh vẽ đâu, có ai trả giá hời để anh "làm một hợp đồng" cầm cọ đâu, có chăng chỉ là niềm yêu mãnh liệt với đất và người Vĩnh Phúc thôi thúc anh sáng tác mà thôi.

    Không Quỳnh Thơm không vẽ, Quỳnh thơm chỉ chải lòng, chải niềm yêu với vẻ đẹp quê hương, với vẻ đẹp của thiên của đời sống vĩnh hằng như muôn năm vẫn là thế.. Mấy trăm bức tranh của Quỳnh Thơm khi thể hiện hình ảnh Vĩnh Phúc không dẫn dắt, không dẫn dụ, không hướng đạo mà Quỳnh Thơm khắc tạc nét đẹp của tạo vật, của con người theo cảm xúc anh cảm nhận từ sâu thẳm trái tim mình..


    [​IMG]

    Quỳnh Thơm đã viết nên những bài thơ về quê hương Vĩnh Phúc bằng ngôn ngữ của màu sắc, bằng vần điệu của hình khối, bằng âm hưởng của đường nét, bằng nghệ thuật tu từ của những nét chấm phá.. Bài thơ nào cũng hay, cũng xúc động lòng người. Có những bài thơ ngân vang, lan tỏa bởi những gam màu nóng, có những bài thơ dịu dàng, sâu lắng bởi những gam màu lạnh, có những bài thơ mang giai điệu hài hòa của những gam màu trung tính.. tất cả đều hướng về và mang tới vẻ đẹp chân thiện mĩ của nghệ thuật hội họa đầy mê đắm, của quê hương Vĩnh Phúc đầy vẻ đẹp của sự hài hòa giàu có.

    "Khi niềm yêu trỗi dậy, khi tài năng đạt đến độ chín thì đương nhiên những sản phẩm chất lượng sẽ ra đời. Quỳnh Thơm làm được điều ấy khi" phong độ "sáng tác của anh đã và đang lên đến đỉnh cao của sự nghiệp. Tôi mừng vì chi hội Mỹ thuật quê nhà có sự trở lại đầy" ngoạn mục "của Quỳnh Thơm và mong họa sĩ hãy sáng tạo, sáng tạo hơn nữa để có thêm nhiều bức trang cho độc giả thưởng lãm. Rồi chúng ta sẽ tự hào về Vĩnh Phúc nhiều hơn, có lẽ nào không có một phần (nhỏ thôi) đóng góp của họa sĩ Quỳnh Thơm.." Những lời bộc bạch chân tình, không kém phần vui mừng ấy của nhà thơ Bùi Văn Dung, người rất nổi tiếng với các bài thơ như "Gửi nắng cho em, Con kênh ta đào, Giá em đừng yêu anh.." đã chứng tỏ một điều – Tranh của Quỳnh Thơm có sức lan tỏa làm lay động lòng người là không thể chối cãi.


    [​IMG]

    "Tôi đã lấy phong cảnh của quê hương làm điểm tựa, niềm tin yêu với con đường của Đảng đã chọn làm bệ phóng, con người của quê hương Vĩnh Phúc làm sức bật và sự phát triển vượt trội của quê hương Vĩnh Phúc ở mọi mặt để làm điểm đến.. Đó là lý do để tôi vẽ mà không hề tính toán, không hề mệt mỏi, không hề đòi hỏi bất kể điều gì cho riêng mình. Nếu thực sự những bức tranh nhỏ bé của tôi có đóng góp một phần nào đó giúp lan tỏa hình ảnh đẹp của quê hương Vĩnh Phúc hôm nay tới bạn bè cả nước và trên thế giới thì cũng chỉ là trách nhiệm của một Văn nghệ sĩ chân chính cần phải làm với đời sống và với thời cuộc mà thôi.." Lời tâm sự khiêm tốn này đã giúp bạn bè và người yêu tranh Quỳnh Thơm hiểu rõ hơn về cái tâm, cái tài của một họa sĩ rất đáng được trân trọng trong nghề và trong lòng bạn yêu tranh khắp nơi.

    Các tác phẩm văn học nghệ thuật luôn là tấm gương phản chiếu hiện thực cuộc sống, đó là điều đã được khẳng định từ rất lâu rồi. Chính vì vậy xem tranh của Quỳnh Thơm ta sẽ biết thêm về Vĩnh Phúc và tới Vĩnh Phúc sẽ hiểu thêm triết lý sáng tác tranh của Quỳnh Thơm. Diện mạo quê hương Vĩnh Phúc có thể đổi thay theo thời gian nhưng những bức tranh của Quỳnh Thơm sẽ còn mãi trong lòng người yêu tranh, đó là điều tất yếu của sự sáng tạo nghệ thuật. Chúng ta đã tin và tiếp tục hy vọng Quỳnh Thơm sẽ bung tỏa tài năng hội họa bằng các sáng tác về quê hương không chỉ ở Vĩnh Phúc mà còn ở khắp nơi trên đất nước Việt Nam thân yêu này. Cũng hy vọng một ngày đẹp trời không xa được anh báo tin sẽ có tranh ở một "triển lãm quốc tế" hay chiếc thẻ Hội viên hội Mỹ thuật Việt Nam.. Quỳnh Thơm – Họa sĩ người Vĩnh Phúc xứng đáng với vinh dự ấy!


    Lê Gia Hoài
     
  8. Lê Gia Hoài

    Bài viết:
    616
    Chân dung người phụ nữ Việt Nam trong tranh Quỳnh Thơm

    Nếu như phong cảnh, hoa lá và muông thú trong tranh Quỳnh Thơm mang vẻ đẹp dung dị, thuần khiết thì hình tượng người phụ nữ lại mang đến chiều sâu tâm hồn, nhân văn và vẻ đẹp thánh thiện của đời sống Việt. Họa sĩ Quỳnh Thơm – với tâm thế của một người con yêu mẹ, yêu vợ, yêu đất nước – đã vẽ nên chân dung người phụ nữ Việt Nam bằng những nét cọ trìu mến, nâng niu và giàu cảm xúc. Trong tranh anh, người phụ nữ hiện lên đa diện, đa tầng, là kết tinh của cái đẹp – không chỉ vẻ đẹp hình thể mà còn là vẻ đẹp tinh thần, lao động và hi sinh.

    [​IMG]

    Trước hết, đó là hình ảnh em bé gái – thường hiện diện trong tranh anh với ánh mắt thơ ngây, nụ cười hồn nhiên và đôi má ửng hồng. Quỳnh Thơm đặc biệt chú trọng tới ánh sáng trong tranh thiếu nhi, với gam màu trong trẻo, tươi tắn, gợi cảm giác bình yên. Có em bé đứng bên giếng nước, có bé ngồi chơi hoa giữa sân, có bé ngủ ngoan trong lòng mẹ.. Mỗi hình ảnh đều là biểu tượng cho tương lai, cho sự khởi nguyên dịu dàng và đẹp đẽ của kiếp người.

    [​IMG]

    Lớn lên một chút, thiếu nữ trong tranh Quỳnh Thơm lại mang nét đằm thắm, e ấp, duyên dáng mà không kém phần hiện đại. Họ có thể là những cô gái mặc áo dài thướt tha, dạo bước bên hồ sen, ngồi bên khung cửa lộng gió hay thả dáng trong chiều phố cổ. Từng nét tóc, dáng nghiêng, chiếc khăn quàng nhẹ đều toát lên sự nữ tính thuần Việt. Không gợi cảm một cách lộ liễu, thiếu nữ trong tranh anh luôn giữ được sự trong trẻo, thanh xuân mà ai ngắm cũng nao lòng.

    [​IMG]

    Người phụ nữ trưởng thành trong tranh lại mang dáng vẻ chín chắn, điềm đạm, như một nhành lúa trổ đòng, như mùa gặt chín trong nắng chiều. Đó có thể là người vợ, người chị, người mẹ – những người đang gánh gồng một phần gia đình và xã hội. Họ hiện lên trong bếp lửa, trên cánh đồng, nơi phố chợ.. ánh mắt lo toan nhưng vẫn ấm áp lạ kỳ. Quỳnh Thơm thường lựa chọn màu nâu đất, vàng thẫm, lam nhẹ để thể hiện vẻ đẹp của lớp người này – như thể họ là "màu nền" của cuộc sống.

    [​IMG]

    Một điểm độc đáo trong tranh Quỳnh Thơm là anh còn dành vị trí trang trọng để vẽ doanh nhân nữ – những người phụ nữ năng động, hiện đại, bước ra từ thời đại mới. Họ có thể mặc áo dài hoặc âu phục, nhưng luôn giữ nét dịu dàng Á Đông. Tranh vẽ họ không khô cứng như ảnh chân dung hành chính, mà sống động và có chiều sâu. Đó là những gương mặt của trí tuệ, của bản lĩnh, của khát vọng dấn thân và cống hiến.

    [​IMG]

    Bên cạnh đó, trong không ít tác phẩm, Quỳnh Thơm khắc họa người phụ nữ lao động ngoài đồng ruộng – những người nông dân tảo tần, tay lấm chân bùn. Có những dáng hình cong lưng cấy lúa, có gánh hàng rong khuất dần cuối triền đê, có nụ cười rạng rỡ khi vớt bèo, hái rau. Những người phụ nữ ấy được anh đưa vào tranh với tất cả sự tôn kính. Họ chính là biểu tượng cho sức sống bền bỉ, cho bản lĩnh và sự dâng hiến không lời của người phụ nữ Việt Nam bao đời nay.

    [​IMG]

    Không thể không nhắc tới hình tượng nghệ sĩ nữ trong tranh Quỳnh Thơm – những ca sĩ, nhạc công, nhà văn, nhà thơ.. hiện lên với nét bay bổng, đa cảm và đầy nội tâm. Mỗi bức tranh như một bản nhạc thính phòng về vẻ đẹp tâm hồn – nơi người phụ nữ sống bằng cảm xúc, bằng đam mê và sự sáng tạo. Ở họ, Quỳnh Thơm tìm thấy vẻ đẹp vượt thời gian, vượt hình hài – một vẻ đẹp của ánh mắt biết mơ, bàn tay biết rung động, và tâm hồn biết hiến dâng.

    [​IMG]

    Và cuối cùng, không thể thiếu hình ảnh người mẹ, người bà, cụ già – biểu tượng của sự bao dung, hiền hậu và bền vững như đất. Trong tranh anh, có cụ bà ngồi bên khung cửa thêu khăn, có người mẹ lặng lẽ bên nồi cháo sôi, có bóng dáng già nua rọi vào tường trong ánh chiều muộn.. Từng nếp nhăn, từng sợi tóc bạc đều được anh vẽ bằng sự kính trọng và biết ơn. Đó không chỉ là chân dung – đó là ký ức, là phận người, là dòng máu âm thầm chảy qua từng thế hệ.

    [​IMG]

    Tranh vẽ người phụ nữ của Quỳnh Thơm không hề bi lụy, cũng không lên gân. Anh không tô hồng cũng không bôi đen, mà chọn cách đi vào cái đẹp vĩnh cửu – cái đẹp của hi sinh thầm lặng, của sức sống nội tâm, của ánh sáng nhân văn toát ra từ từng dáng người.

    Hy vọng trong thời gian tới, họa sĩ sẽ có một triển lãm chuyên đề riêng về chân dung người phụ nữ Việt Nam – để vẻ đẹp ấy không chỉ dừng lại ở bức tranh, mà còn lan tỏa trong tâm hồn người xem, như một bản tình ca thị giác đầy xúc cảm và yêu thương.

    Lê Gia Hoài
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...