Đại Đạo Diễn
Tác giả: Vô Y YoYo
Thể loại: Đam mỹ - xuyên không
Editor: GiangNgan
Số chương: Đã hoàn thành
Tác giả: Vô Y YoYo
Thể loại: Đam mỹ - xuyên không
Editor: GiangNgan
Số chương: Đã hoàn thành
Chương 91 :(b)
Lần này đổi thành Trầm cha nói, hắn đẩy kính mắt, diễn cảm thật nghiêm túc:
- Nghe nói cậu làm đạo diễn? Vừa mới trưởng thành? Tôi luôn không đồng ý cho Bình Chương tiến giới giải trí, vòng luẩn quẩn này rất loạn, cậu còn trẻ như vậy, tâm tính không chừng, thật có thể bảo chứng mình sẽ không thay đổi tâm cùng Bình Chương sống với nhau sao?
Hỏi trước bất động sản, hỏi lại năng lực làm việc nhà, cuối cùng bàn lại công tác.. Cha mẹ Trầm Bình Chương quả nhiên thực truyền thống thôi! Việc này không làm khó được hắn!
Chu Tử Mặc cũng rất nghiêm túc đáp:
- Chú có lẽ có chút hiểu lầm về nghề nghiệp của con, giới giải trí đúng là loạn, nhưng cần phân biệt là người nào, giống Bình Chương, không phải luôn giữ mình trong sạch sao? Con cùng hắn, mong đợi nhất là tình yêu một đời một thế, cho nên ở điểm này ngài hoàn toàn không cần phải lo lắng. Hơn nữa người ưu tú như Bình Chương, ai bỏ được cô phụ hắn đây? Tuy con nhỏ tuổi, nhưng lòng trách nhiệm của một người không quan hệ với tuổi, cặn bã dù già rồi vẫn là lão cặn bã, người đàn ông tốt dù còn trẻ vẫn là người đàn ông tốt, trong điểm này chú cùng dì có thể nhìn xem biểu hiện sau này của con!
Sau khi hắn nói xong, lại cẩn thận suy nghĩ một phen, phát hiện có thể điểm một trăm lời khen cho chính mình! Thật sự là đàn ông tốt đáng tin cậy a! Con rể tốt của Trung Quốc chính là hắn!
Kỳ thật.. Hắn không có phát hiện chính là, đầu óc của hắn lúc này không khác gì một đoàn tương hồ.
Trong chốc lát là con rể nói chuyện với cha mẹ vợ, trong chốc lát là con dâu nói chuyện với cha mẹ chồng, hoàn toàn cùng chính mình đắm chìm vào nội dung vở kịch cẩu huyết không hề trúc trắc, chờ Trầm Bình Chương nấu cơm xong mang ra, hắn còn làm tiểu bộ dáng "mau tới thổi phồng em, biểu hiện của em cực kỳ giỏi", hai vợ chồng Trầm Hoa Cẩm cùng Khấu Nguyệt Hoa đều không lời diễn tả..
Ở trong phòng bếp Trầm Bình Chương luôn lo lắng ngoài này, vì thế làm cho tài nấu bếp của hắn bị sơ sẩy, bình thường có thể đạt tới trình độ chín phần hôm nay chỉ phát huy không được bảy phần, tổng cộng làm ba bốn món ăn, cũng không tiếp tục làm, Chu đạo diễn đang bệnh, cũng không biết có bị khó xử hay không?
Chờ sau khi đi ra, hắn đột nhiên an tâm, bởi vì Chu đạo diễn thật sự cười vô cùng sáng lạn, mà cha mẹ của hắn, sắc mặt thoạt nhìn thật vi diệu.
- Cơm xong rồi, ăn trước nói sau?
Bởi vì có vẻ như đã thông qua khảo nghiệm của cha mẹ vợ, lúc này Chu đạo diễn ngồi bên cạnh bàn ăn, cười như một đóa hoa lay động đón gió..
Nhưng tiểu yêu tinh cảm mạo luôn làm hắn xấu mặt, trong chốc lát muốn ách xì, trong chốc lát muốn ho khan hai tiếng, nước mắt sinh lý che kín lông mi, làm cho hắn muốn mở mắt đều khó khăn. Trầm Bình Chương thật sự không đành lòng nhìn hắn cố gắng chống đỡ, cưỡng chế đem hắn đưa vào phòng ngủ, còn khóa cửa bên ngoài.
Chờ Trầm Bình Chương đi xuống lầu, cũng chỉ có một mình hắn đối mặt cha mẹ của mình.
Không khí giữa ba người cũng không dịu đi, ngược lại có vẻ càng thêm xấu hổ, ngưng trọng.
Không ai có tâm tư ăn uống cái gì, không hẹn mà cùng ngừng đũa.
Trầm Hoa Cẩm trầm mặt nói:
- Cha cùng mẹ của con trong khoảng thời gian này tra xét rất nhiều tư liệu.
Tạm dừng vài giây đồng hồ.
- Cha muốn xin lỗi vì sự bất công trước kia với con.
Biểu tình Trầm Hoa Cẩm thật khó chịu, nhưng hắn vẫn kiên trì không dời mắt:
- Con thẳng thắn quá đột nhiên, cha cùng mẹ con không được chuẩn bị tinh thần, bởi vì bên cạnh cũng không có ví dụ gì ngay mặt, khi đó chúng ta chỉ nghĩ đồng tính luyến ai chính là ẻo lả, là chết biến thái, tinh thần có vấn đề, lúc đó vì xúc động nên đã mắng những lời thật quá đáng, hi vọng con bỏ qua cho, có thể tha thứ cha mẹ.
Trầm Bình Chương hiển nhiên không dự liệu được sẽ là hướng đi này, hắn mở to hai mắt, cơ hồ ánh mắt lập tức liền đỏ.
- Nhưng mà.
Trầm Hoa Cẩm tiếp tục nói:
- Cha mẹ đối với đối tượng yêu đương của con.. giữ lại thái độ xem chừng.
Nhắc tới Chu đạo diễn, Trầm Bình Chương theo bản năng liền phản bác:
- Hắn..
- Con không cảm thấy hắn quá trẻ tuổi sao?
Trầm Hoa Cẩm cắt đứt lời của hắn, thuận tiện biểu đạt oán niệm của mình:
- Hơn nữa còn ưu tú – khụ khụ, cha cơ hồ xem qua toàn bộ đưa tin về hắn, phía trước chỉ biết hắn mới trưởng thành không lâu, nhưng gặp mặt mới biết được, căn bản là vẫn còn con nít đi? Chẳng lẽ con chẳng những là đồng tính luyến ái, còn là một người mến đồng (thích vị thành niên) ? Hơn nữa con có thể có chút chí khí không? Con là đàn ông, ở lại trong nhà người ta, dựa vào người ta đóng phim kiếm cơm ăn, địa vị hai người bất bình đẳng, làm sao con ngẩng đầu lên được a?
Vừa nói ánh mắt hắn quét đến tạp dề còn đeo trên lưng đứa con – hẳn là đã quên cởi xuống – khóe mắt như bị rút gân, hắn thật sự là không quen nhìn!
Khấu Nguyệt Hoa cũng đi theo khai đạo cho đứa con:
- Tốt xấu bây giờ con đã nghĩ thông suốt, mấy năm nay ở lại trường học đi học, đại hoàn cảnh trong quốc nội chúng ta vẫn không có biện pháp tiếp nhận trường hợp như các con, mẹ sợ chuyện của con bị những ký giả hay biết, đưa tin ra ngoài, không còn ai tìm con đóng phim, con lại không có được bản lĩnh nào khác, cơ hội muốn mở rộng thi thêm văn bằng cũng không có, chẳng lẽ sau này muốn đi xin ăn sao.. Cha con cũng là vì tốt cho con, tuổi quá nhỏ tâm tính sẽ không định, con nếu trời sinh đã thích đàn ông, chúng ta cũng không bức con, nhưng vẫn ngóng trông con tìm người đáng tin cậy một chút, chờ thêm vài năm đi nước ngoài lĩnh giấy hôn thú, sống với nhau thực tế mới tốt đâu!
- Nghe nói cậu làm đạo diễn? Vừa mới trưởng thành? Tôi luôn không đồng ý cho Bình Chương tiến giới giải trí, vòng luẩn quẩn này rất loạn, cậu còn trẻ như vậy, tâm tính không chừng, thật có thể bảo chứng mình sẽ không thay đổi tâm cùng Bình Chương sống với nhau sao?
Hỏi trước bất động sản, hỏi lại năng lực làm việc nhà, cuối cùng bàn lại công tác.. Cha mẹ Trầm Bình Chương quả nhiên thực truyền thống thôi! Việc này không làm khó được hắn!
Chu Tử Mặc cũng rất nghiêm túc đáp:
- Chú có lẽ có chút hiểu lầm về nghề nghiệp của con, giới giải trí đúng là loạn, nhưng cần phân biệt là người nào, giống Bình Chương, không phải luôn giữ mình trong sạch sao? Con cùng hắn, mong đợi nhất là tình yêu một đời một thế, cho nên ở điểm này ngài hoàn toàn không cần phải lo lắng. Hơn nữa người ưu tú như Bình Chương, ai bỏ được cô phụ hắn đây? Tuy con nhỏ tuổi, nhưng lòng trách nhiệm của một người không quan hệ với tuổi, cặn bã dù già rồi vẫn là lão cặn bã, người đàn ông tốt dù còn trẻ vẫn là người đàn ông tốt, trong điểm này chú cùng dì có thể nhìn xem biểu hiện sau này của con!
Sau khi hắn nói xong, lại cẩn thận suy nghĩ một phen, phát hiện có thể điểm một trăm lời khen cho chính mình! Thật sự là đàn ông tốt đáng tin cậy a! Con rể tốt của Trung Quốc chính là hắn!
Kỳ thật.. Hắn không có phát hiện chính là, đầu óc của hắn lúc này không khác gì một đoàn tương hồ.
Trong chốc lát là con rể nói chuyện với cha mẹ vợ, trong chốc lát là con dâu nói chuyện với cha mẹ chồng, hoàn toàn cùng chính mình đắm chìm vào nội dung vở kịch cẩu huyết không hề trúc trắc, chờ Trầm Bình Chương nấu cơm xong mang ra, hắn còn làm tiểu bộ dáng "mau tới thổi phồng em, biểu hiện của em cực kỳ giỏi", hai vợ chồng Trầm Hoa Cẩm cùng Khấu Nguyệt Hoa đều không lời diễn tả..
Ở trong phòng bếp Trầm Bình Chương luôn lo lắng ngoài này, vì thế làm cho tài nấu bếp của hắn bị sơ sẩy, bình thường có thể đạt tới trình độ chín phần hôm nay chỉ phát huy không được bảy phần, tổng cộng làm ba bốn món ăn, cũng không tiếp tục làm, Chu đạo diễn đang bệnh, cũng không biết có bị khó xử hay không?
Chờ sau khi đi ra, hắn đột nhiên an tâm, bởi vì Chu đạo diễn thật sự cười vô cùng sáng lạn, mà cha mẹ của hắn, sắc mặt thoạt nhìn thật vi diệu.
- Cơm xong rồi, ăn trước nói sau?
Bởi vì có vẻ như đã thông qua khảo nghiệm của cha mẹ vợ, lúc này Chu đạo diễn ngồi bên cạnh bàn ăn, cười như một đóa hoa lay động đón gió..
Nhưng tiểu yêu tinh cảm mạo luôn làm hắn xấu mặt, trong chốc lát muốn ách xì, trong chốc lát muốn ho khan hai tiếng, nước mắt sinh lý che kín lông mi, làm cho hắn muốn mở mắt đều khó khăn. Trầm Bình Chương thật sự không đành lòng nhìn hắn cố gắng chống đỡ, cưỡng chế đem hắn đưa vào phòng ngủ, còn khóa cửa bên ngoài.
Chờ Trầm Bình Chương đi xuống lầu, cũng chỉ có một mình hắn đối mặt cha mẹ của mình.
Không khí giữa ba người cũng không dịu đi, ngược lại có vẻ càng thêm xấu hổ, ngưng trọng.
Không ai có tâm tư ăn uống cái gì, không hẹn mà cùng ngừng đũa.
Trầm Hoa Cẩm trầm mặt nói:
- Cha cùng mẹ của con trong khoảng thời gian này tra xét rất nhiều tư liệu.
Tạm dừng vài giây đồng hồ.
- Cha muốn xin lỗi vì sự bất công trước kia với con.
Biểu tình Trầm Hoa Cẩm thật khó chịu, nhưng hắn vẫn kiên trì không dời mắt:
- Con thẳng thắn quá đột nhiên, cha cùng mẹ con không được chuẩn bị tinh thần, bởi vì bên cạnh cũng không có ví dụ gì ngay mặt, khi đó chúng ta chỉ nghĩ đồng tính luyến ai chính là ẻo lả, là chết biến thái, tinh thần có vấn đề, lúc đó vì xúc động nên đã mắng những lời thật quá đáng, hi vọng con bỏ qua cho, có thể tha thứ cha mẹ.
Trầm Bình Chương hiển nhiên không dự liệu được sẽ là hướng đi này, hắn mở to hai mắt, cơ hồ ánh mắt lập tức liền đỏ.
- Nhưng mà.
Trầm Hoa Cẩm tiếp tục nói:
- Cha mẹ đối với đối tượng yêu đương của con.. giữ lại thái độ xem chừng.
Nhắc tới Chu đạo diễn, Trầm Bình Chương theo bản năng liền phản bác:
- Hắn..
- Con không cảm thấy hắn quá trẻ tuổi sao?
Trầm Hoa Cẩm cắt đứt lời của hắn, thuận tiện biểu đạt oán niệm của mình:
- Hơn nữa còn ưu tú – khụ khụ, cha cơ hồ xem qua toàn bộ đưa tin về hắn, phía trước chỉ biết hắn mới trưởng thành không lâu, nhưng gặp mặt mới biết được, căn bản là vẫn còn con nít đi? Chẳng lẽ con chẳng những là đồng tính luyến ái, còn là một người mến đồng (thích vị thành niên) ? Hơn nữa con có thể có chút chí khí không? Con là đàn ông, ở lại trong nhà người ta, dựa vào người ta đóng phim kiếm cơm ăn, địa vị hai người bất bình đẳng, làm sao con ngẩng đầu lên được a?
Vừa nói ánh mắt hắn quét đến tạp dề còn đeo trên lưng đứa con – hẳn là đã quên cởi xuống – khóe mắt như bị rút gân, hắn thật sự là không quen nhìn!
Khấu Nguyệt Hoa cũng đi theo khai đạo cho đứa con:
- Tốt xấu bây giờ con đã nghĩ thông suốt, mấy năm nay ở lại trường học đi học, đại hoàn cảnh trong quốc nội chúng ta vẫn không có biện pháp tiếp nhận trường hợp như các con, mẹ sợ chuyện của con bị những ký giả hay biết, đưa tin ra ngoài, không còn ai tìm con đóng phim, con lại không có được bản lĩnh nào khác, cơ hội muốn mở rộng thi thêm văn bằng cũng không có, chẳng lẽ sau này muốn đi xin ăn sao.. Cha con cũng là vì tốt cho con, tuổi quá nhỏ tâm tính sẽ không định, con nếu trời sinh đã thích đàn ông, chúng ta cũng không bức con, nhưng vẫn ngóng trông con tìm người đáng tin cậy một chút, chờ thêm vài năm đi nước ngoài lĩnh giấy hôn thú, sống với nhau thực tế mới tốt đâu!