Xuyên Không [Edit] Tất Cả Những Người Khám Bệnh Trên Livestream Đều Muối Mặt Với Xã Hội - Giảo Bổng Băng

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi Moon1003, 10 Tháng năm 2025.

  1. Moon1003

    Bài viết:
    0
    [​IMG]

    Tên gốc: 直播问诊全员社死!


    Tên Hán Việt: Trực bá vấn chẩn toàn viên xã tử

    Tên Việt: Tất cả những người khám bệnh trên livestream đều muối mặt với xã hội

    Tác giả: Giảo Bổng Băng

    Tình trạng: 115 chương (112 chương chính văn + 3 PN)

    Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Sảng văn, Phát sóng trực tiếp, Kim bài đề cử, Thị giác nữ chủ, Xuyên về thế giới cũ

    Editor: Moon1003​

    1. Cảm hứng đến từ trải nghiệm muối mặt nơi công cộng của phần lớn cư dân mạng khi đi khám trung y.

    2. Để đảm bảo bộ truyện thú vị và dễ đọc, sẽ có một mức độ buff nhất định về năng lực của nữ chính, chi tiết hư cấu đầy rẫy, tồn tại giả thiết và cốt truyện hư cấu, vì nghĩ cho huyết áp và chỉ số thông minh của mọi người, những độc giả không muốn khai sáng và các chuyên ngành có liên quan cẩn thận trước khi nhảy hố.

    3. Không phải là truyện nghiêm túc liên quan đến y học, chủ yếu là viết láo, mọi người đừng nên xem là thật, muốn khám bệnh cần phải tới bệnh viện chính quy.

    4. Cả truyện hư cấu, đừng mang người và sự kiện có thật vào.

    LỊCH UPDATE: MỖI NGÀY 1 CHƯƠNG (T4, T5, T6)
     
    Đậu đen 205ThanhHằng170204 thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 19 Tháng năm 2025
  2. Đăng ký Binance
  3. Moon1003

    Bài viết:
    0
    Chương 1:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thời tiết giữa hè, thời tiết nặng nề khô nóng đã cũng đủ làm người ta bực bội, càng làm người ta bực bội hơn chính là cách 20 năm, Hoa Hân lại thấy được gương mặt làm người ghét bỏ.

    Hoa Hân cẩn thận nhìn Bạch Giới Tuệ ở đối diện chằm chằm quan sát một lúc lâu, bà ta không thể không thừa nhận, gương mặt này ít nhất có bảy tám phần tương tự với mối tình đầu quốc dân Bạch Sương lúc trước.

    Còn hai phần còn lại, tự nhiên là giống ảnh đế tam kim (ảnh đế ba giải: Kim Kê, Kim Tượng, Kim Mã) - Nghiêm Dục Sơn.

    Không nghĩ đến lá gan của Bạch Sương lại lớn như vậy, cũng dám lén sinh hạ con của Nghiêm Dục Sơn.

    Mấy ngày hôm trước con gái Trác Kỳ nói cho bà ta, nói mơ thấy con gái ruột của chú Nghiêm Dục Sơn sẽ tìm đến cửa, bà ta còn không tin, may mắn bà ta không chịu nổi sự năn nỉ ỉ ôi của con gái, mượn quyền lợi của người đại diện chấp hành, đưa Nghiêm Dục Sơn đến khu không người phía tây đóng phim, không tốn non nửa năm là sẽ không về được.

    Nếu không bây giờ hai người có lẽ cũng đã nhận nhau.

    Bà ta làm bạn hơn hai mươi năm, kiên trì hơn hai mươi năm, thật vất vả mới làm thái độ cảm tình của Nghiêm Dục Sơn có chút hòa hoãn với mình, mấy năm nay cũng coi con gái bà ta - Trác Kỳ như con ruột, toàn thân toàn tâm Nghiêm Dục Sơn chấp nhận hai mẹ con bà ta chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian.

    Bà ta không dám tưởng tượng nếu Nghiêm Dục Sơn nhận con gái ruột sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng có một điều có thể khẳng định, sẽ ảnh hưởng đến hiện trạng của hai mẹ con bà ta.

    Dù sao bà ta cũng tận mắt nhìn thấy, Nghiêm Dục Sơn khi đó thích Bạch Sương biết bao.

    Dường như là nghĩ đến hình ảnh chói mắt gì đó, cái tay Hoa Hân nắm muỗng bạc quấy cà phê không tự giác nắm thật chặt, cách hai ba giây mới buông ra.

    Hoa Hân tìm người điều tra kỹ càng tỉ mỉ tư liệu của Bạch Giới Tuệ, lý lịch nhân sinh của cô gái này không có chỗ nào tỏa sáng.

    Mẹ của cô - Bạch Sương đã qua đời trong một cuộc tai nạn xe cộ từ sớm, cô được một lão trung y tàn tật nhận nuôi, lão nhân không có bất động sản cố định, chỉ có thể chạy khắp nơi trên toàn quốc, dựa vào việc xem bệnh vặt đau đầu mất óc để duy trì cuộc sống.

    Kiếm được ít, cũng không tiết kiệm được tiền, tự nhiên cũng không có cách nào cung cấp hoàn cảnh học tập tốt đẹp cho Bạch Giới Tuệ, thường xuyên học ở trường này hai ngày, lại học ở trường kia hai ngày, thành tích quả thực không nỡ nhìn thẳng.

    Đến năm Bạch Giới Tuệ 17 tuổi, cũng không biết lão nhân tìm được quan hệ nhân mạch ở đâu, đưa Bạch Giới Tuệ vào khoa y của Đại học.

    Bạch Giới Tuệ vào khoa y của Đại học cũng không có bất cứ thay đổi gỉ như cũ, đánh cá ba ngày, phơi lưới hai ngày, trong trường học thường xuyên không tìm thấy cô.

    Sau khi cô tốt nghiệp không vào bệnh viện, cả ngày ăn không ngồi rồi chơi bời lêu lổng, vừa nhìn chính là đi theo lão nhân tản quán, không có mục tiêu cuộc đời, không có quy hoạch dã tâm, ngày tháng sống đến đâu hay đến đó.

    Hoa Hân xem xong tư liệu điều tra của Bạch Giới Tuệ, thở lỏng ra một hơi.

    Không có dã tâm là tốt nhất, sợ nhất chính là cô có dã tâm.

    Hoa Hân buông muỗng khuấy cà phê: "Tôi cũng không quanh co với cháu, tôi biết cháu muốn gặp anh Nghiêm, nhưng cháu không thích hợp gặp mặt anh ấy. Thân phận của anh ấy đặc thù, bao nhiêu paparazzi đào rỗng tâm tư muốn khai quật chút tin tức trên người anh ấy, còn có người đối diện nhìn anh ấy chằm chằm, thời thời khắc khắc muốn kéo anh ấy xuống đạp dưới lòng bàn chân. Bây giờ anh ấy đang ở đỉnh cao sự nghiệp, không muốn bởi vì một lần ngoài ý muốn hơn hai mươi năm trước, hủy đi sự nghiệp mình dốc sức cày cấy nhiều năm, cháu cũng không ích kỷ như vậy, tự tay hủy diệt anh ấy chứ."

    Ngữ điệu lạnh băng của bà ta bất cận nhân tình, bà ta định đánh vỡ mộng đẹp của con gái Bạch Sương ngay từ đầu, để cô nhìn rõ hiện thực, đừng ảo tưởng sẽ nhận nhau với Nghiêm Dục Sơn.

    Thấy Bạch Giới Tuệ không nói gì, Hoa Hân coi như cô nghe lọt lời mình nói.

    Sau khi gõ xong, Hoa Hân biết không sai biệt lắm nên thưởng quả táo ngọt tiếp theo.

    "Đương nhiên, chúng tôi cũng sẽ không mặc kệ cháu hoàn toàn, chỉ cần cháu ký hợp đồng, bảo đảm không nói cho người thứ hai về quan hệ của cháu và anh Nghiêm, giữ chặt bí mật này, chúng tôi sẽ cung cấp cho cháu một số tiền, cũng đủ cho cháu giàu có sung túc cả đời."

    Hoa Hân lấy hợp đồng và chi phiếu đã chuẩn bị từ trước ra, bà ta cũng đã ký xong tên, chỉ thiếu chữ ký của Bạch Giới Tuệ.

    Bạch Giới Tuệ nhìn hợp đồng trước mặt chằm chằm, sau một lúc lâu không nói gì.

    Cô không ngờ vừa mới xuyên về đã gặp được chuyện máu chó như vậy.

    Ba ruột là đại minh tinh, nhưng ba ruột minh tinh không muốn nhận cô, phái bạn gái hiện tại đến tống cổ cô.

    Bạch Giới Tuệ thật sự là ba ruột không tốt, mẹ thì chết sớm, được một lão trung y nhận nuôi.

    Nhưng lão trung y nhận nuôi Bạch Giới Tuệ không phải người bình thường, lão nhân được buộc cùng hệ thống y tế, hệ thống thường xuyên đưa ông ấy xuyên qua vô số dị thế giới kỳ ảo, đi giải quyết 9999 chứng bệnh nan y phức tạp.

    Nhưng mỗi lần lão nhân xuyên qua đều đưa cô đi cùng, hoàn toàn mặc kệ Tiểu Bạch Giới Tuệ có thích ứng hay không.

    Sau đó, hai thầy trò ở mỗi dị thế giới đều trở thành thần y vang danh.

    Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, lão nhân trọng sinh trở về thế giới vốn có của của ông, mà Bạch Giới Tuệ còn xuyên lại về đây.

    Trong lúc bọn họ xuyên qua, hệ thống tự động sửa lại thế giới này.

    Hệ thống sửa lại trong thế giới này lão nhân vừa mới chết, trước khi chết nhảy ra phương thức liên hệ của ba ruột Bạch Giới Tuệ chuẩn bị gửi gắm cô nhi, hy vọng hai cha con nhận nhau, sau này Bạch Giới Tuệ có thể có chỗ để dựa vào.

    Thiết lập nhân vật hệ thống sửa lại có hơi khác so với tính cách thật của bọn họ, nếu là chính lão nhân, chết cũng không thể gọi cuộc điện thoại này.

    Tính tình của lão nhân rất lớn, nhất định còn sẽ thổi râu mắng to một trận, ba con hơn hai mươi năm không quản đến tìm làm gì, để cậu ta có thêm một đứa con gái xinh đẹp? Mơ mộng xuân thu cái gì chứ!

    Chẳng qua việc đã đến nước này, tiền đưa đến cửa không cần thì phí, tiền vô tội mà.

    Bạch Giới Tuệ nhìn hạn mức trên tấm chi phiếu kia chằm chằm, mày đẹp hơi nhíu lại, nhỏ giọng lẩm bẩm: "500 vạn, cũng không đủ mua mấy loại dược liệu."

    Hoa Hân nghe vậy trong lòng cười lạnh một tiếng, thật đúng là sẽ tìm cớ cho lòng tham của chính mình, chỉ chút công phu mèo cào cùng học với lão trung y của cô, dược liệu tốt đến mức nào ở trên tay cô cũng là trâu nhai mẫu đơn.

    Bà ta để chính mình tận lực coi trọng tương tác có vẻ có lực, mỉm cười nói: "500 vạn này là để cho cháu dùng để chi tiêu hàng ngày, cháu muốn mua dược liệu gì thì cứ tùy tiện mua, tôi lại cho cháu thêm một số tiền khác, như vậy chắc được rồi chứ."

    "Dì, dì thật tốt." Bạch Giới Tuệ cong cong mi với Hoa Hân: "Sư phụ tôi đời này nằm mơ cũng muốn thu thập dược liệu trung y trên toàn thế giới, cảm ơn dì đã giúp chúng tôi giải mộng."

    Đứa nhỏ này trông dị thường xuất sắc, hoàn mỹ kế thừa gen tốt đẹp của cha mẹ, ngũ quan tinh xảo, lông mi nhỏ dài cong vút, da thịt sáng trong trắng nõn, khi cười rộ lên ấm áp khả nhân vô cùng có sức cuốn hút.

    Cô nghiêm túc đếm số trên đầu ngón tay: "Tôi muốn mua Long Tiên Hương, linh chi dại, dã sơn tham một trăm năm trở lên, xạ hương Lâm Dạ Xản, hoa đông trùng hạ thảo trên cao nguyên, 20 khúc tam thất.."

    "Những dược liệu cháu nói cần bao nhiêu tiền?" Hoa Hân thật sự không có công phu nghe cô đếm từng chút, nhìn gương mặt này là không có tâm tình gì tốt, rất nỗ lực mới có thể khống chế được cảm xúc ghen ghét của mình không lộ ra ngoài.

    "Ít nhất cũng cần nhiều như vậy." Bạch Giới Tuệ giơ bàn tay ra giơ năm ngón tay.

    Hoa Hân đồng ý rất sảng khoái, lấy một quyển chi phiếu từ trong túi ra: "Được, tôi lại viết một tờ chi phiếu 500 vạn cho cháu.."

    "Không đúng, dì à, là lại thêm năm ngàn vạn, tổng cộng 5500 vạn, dược liệu quý hiếm rất đắt, mười kilogram Long Tiên Hương đã 400 vạn rồi."

    Động tác ký chi phiếu của Hoa Hân dừng lại.

    Bà ta hoàn toàn không nghĩ đến miệng của Bạch Giới Tuệ lớn như vậy, mở miệng đã xin hỏi bà ta muốn 5500 vạn.

    Mà 5500 vạn là kim ngạch lớn nhất bà ta có thể lấy ra được, đều là bà ta rất vất vả mới kiếm được, tiền của Nghiêm Dục Sơn bà ta không lấy được, mỗi một phân tiền hôm nay cho Bạch Giới Tuệ đều là đào từ trong túi bà ta ra.

    Nhìn thấy sự chần chừ của Hoa Hân, Bạch Giới Tuệ tốt bụng kiến nghị: "Hay là, dì gọi điện thương lượng với ba tôi chút đi?"

    Nghe thấy con gái của Bạch Sương gọi Nghiêm Dục Sơn là ba, Hoa Hân phản cảm đến mức sắp nôn cà phê vừa uống ra ngoài.

    Bà ta không hề do dự, không nói hai lời ký chi phiếu, đưa hợp đồng và ấn đến trước mặt Bạch Giới Tuệ.

    "Hy vọng cháu nói được thì làm được, đừng đến quấy rầy chúng tôi, hôm nay tôi có thể cho cháu tiền, sau này cũng có thể làm cháu nhổ ra gấp bội."

    "Dì cứ yên tâm, con người của tôi giữ chữ tín nhất." Bạch Giới Tuệ thu chi phiếu lại, nhấc bút ký tên.

    Đi từ phòng VIP ra ngoài, Bạch Giới Tuệ đến nhà vệ sinh, khi rửa tay, điện thoại trong túi rung lên một chút, là tin tức trong nhóm.

    [Tuyết Bảo]: Tuệ Tuệ, Tuệ Tuệ! Làm sao chị còn không trở lại thế, Tuyết Bảo nhớ chị.

    [A Tham]: Nói chuyện thế nào rồi?

    Là cô mang dã sơn tham tinh ngàn năm và thiên sơn tuyết liên tinh từ dị giới về, sự kiên nhẫn của hai tiểu tinh quái chẳng ra gì, không chờ đến khi cô trở về, đã bắt đầu thúc giục.

    [Bạch Giới Tuệ]: Nhặt không được 5500 vạn, sau này mua một chiếc xe đóng băng nươc khoáng cao 5100 mét so với mặt biển để tưới cho các em.

    Tuyết Bảo vui mừng giống như ăn Tết ở trong nhóm, đã gửi vài biểu cảm rải hoa vặn mông.

    Rửa tay xong, cô mới nhớ đến mình quên túi ở trong phòng.

    Chẳng qua lúc này cô không biết phòng riêng ngoại trừ Hoa Hân, còn có một cô gái trẻ tuổi, đang ngồi ở vị trí mà Bạch Giới Tuệ từng ngồi.

    Trắc Kỳ đang xem phần hợp động vừa ký xong kia, vẫn có chút lo lắng: "Cô ta sẽ không tìm đến cửa nữa chứ?"

    "Hợp đồng là cô ta tự nguyện ký, muốn đổi ý cũng chậm rồi, nói nữa cô ta muốn gặp anh Nghiêm cũng không dễ như vậy, phàm là cô ta còn có liêm sỉ cũng nên biết tự động biến mất, ba ruột không muốn nhận cô ta, cầm tiền thì không cần tiếp tục li3m lên trên nữa." Lúc nhắc đến Bạch Giới Tuệ vẻ mặt Hoa Hân đen xì.

    Trác Kỳ thở dài nhẹ nhõm một hơi, cục đá đè ở trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống đất.

    Trước đó không lâu cô ta mơ một giấc mơ, mơ thấy con gái của chú Nghiêm tìm đến.

    Ở trong mộng, lần đầu tiên cô ta nhìn thấy sự vui vẻ tươi cười như vậy trên mặt chú Nghiêm, hận không thể đưa tất cả tình yêu cho con gái, lập tức bổ sung sự thua thiệt đối với con gái mấy năm nay lại, công bố cô là con gái của mình với toàn thế giới.

    Trước khi con gái riêng xuất hiện, người chú Nghiêm yêu thương nhất là cô, bởi vì cô không có ba, chú Nghiêm vẫn luôn thương cô ta như con gái ruột, quần áo cô ta muốn, túi xách cô ta thích, chú Nghiêm chưa bao giờ bủn xỉn.

    Sau khi đứa con gái riêng xuất hiện, ông ấy một lòng nhào vào trên người con gái của mình, hoàn toàn ném cô ta ra sau đầu, tài nguyên trước đó đã nói cầm cho đứa con gái riêng kia toàn bộ.

    Mượn quan hệ của chú Nghiêm, đứa con gái riêng quen biết một đại lão, đại lão kia là một cái ấm sắc thuốc đoản mệnh, tuy người không sống được bao lâu, nhưng lúc anh qua đời đưa thân gia hàng tỷ anh kiếm được đều tặng cho đứa con gái riêng kia.

    Trác Kỳ biết, chỗ này khẳng định là bởi vì quan hệ của chú Nghiêm, đại lão đang báo đáp chú Nghiêm.

    Nếu không có đứa con gái riêng kia, cơ hội làm quen đại lão sẽ là cô ta - Trác Kỳ, di sản hàng tỷ cũng nên là của cô ta!

    Sau khi cô ta tỉnh lại, chuyện thứ nhất chính là ngăn cản con gái riêng của chú Nghiêm tìm đến cửa.

    Cũng may hữu kinh vô hiểm, cô ta thành công.

    Trác Kỳ buông hợp đồng, nói: "Chúng ta còn chưa thể thả lỏng cảnh giác, tốt nhất là nghĩ cách để cô ta rời khỏi thành phố này."

    Hoa Hân đương nhiên cũng hy vọng con gái của Bạch Sương rời đi, vấn đề là nên hợp lý để cô rời đi như thế nào.

    Hai mẹ con đang nghĩ cách, cửa phòng bị người gõ hai cái, sau đó đột nhiên không kịp phòng ngừa mà mở ra từ bên ngoài.

    Bạch Giới Tuệ đứng ở cửa: "Thật ngại quá, tôi quên cầm túi."

    Đột nhiên nhìn thấy cô xuất hiện, hai mẹ con toát ra một thân mồ hôi lạnh, sợ cuộc nói chuyện trước đó bị cô nghe thấy.

    Chẳng qua nhìn thấy sắc mặt của cô như thường, đã biết cô không nghe thấy.

    Biểu cảm của Hoa Hân chỉ kinh ngạc trong chớp mắt, sau đó hòa ái dễ gần nói: "Đứa nhỏ này làm sao lại vứt bừa bãi thế, Kỳ Kỳ, còn không hỗ trợ đưa túi cho chị."

    Trác Kỳ nhìn gương mặt đã gặp vô số lần trong mộng này, sự không cam lòng và ghen ghét ở trong lòng lại bò lên, may mắn Hoa Hân kịp thời đánh thức cô ta.

    Cô ta cúi đầu nhìn về phía trên sô pha, dưới chỗ dựa lưng quả nhiên có một bao vải nhỏ của cô, vừa nhìn chính là hàng vỉa hè tiện nghi.

    Trác Kỳ bĩu môi, đặt túi của Bạch Giới Tuệ đến góc bàn, để cô tự lấy.

    Bạch Giới Tuệ chỉ nhẹ nhàng liếc mắt một cái, tiến lên lấy túi của mình chuẩn bị rời đi, Hoa Hân đột nhiên đáp lời.

    "Tôi nghe nói cháu cũng đã tốt nghiệp một năm, giống như còn chưa có công việc, cũng không đi làm việc ở bệnh viện, là không thích bầu không khí của bệnh viện sao?"

    Bạch Giới Tuệ nhướng mày cười nói: "Dì điều tra còn rất kỹ càng tỉ mỉ đó."

    Hoa Hân cười cười theo: "Tôi và anh Nghiêm chỉ muốn quan tâm hiện trạng của cháu, cháu đừng đa tâm. Tôi biết cháu đi theo lão trung y đã quen tự do rồi, nhưng người trước sau cũng phải có một công việc đứng đắn, cháu không thể hối hả ngược xuôi cả ngày giống lão trung y được, màn trời chiếu đất, mà cháu là con gái, trên người đột nhiên có một số tiền lớn cũng không an toàn, dễ bị những người không tốt theo dõi."

    Đến lúc đó không có tiền nói không chừng lại muốn đến tìm bọn họ.

    Thấy Bạch Giới Tuệ đang suy tư, Hoa Hân nói tiếp: "Không bằng cháu lấy số tiền đi đầu tư, tôi có một người quen gây dựng sự nghiệp ở tỉnh Nam, tôi có thể gọi điện thoại cho cậu ta, để cậu ta mang theo cháu làm hạng mục. Nội dung hạng mục cháu không cần lo lắng, tôi có cổ phần không có khả năng bẫy cháu, đến tỉnh Nam cũng không đến mức ăn không ngồi rồi, thuận tiện còn có thể kiếm tiền, tôi và anh Nghiêm cũng yên tâm."

    Hạng mục ở tỉnh Nam có cổ phần của bà ta, đã có thể làm tiền của bà ta chạy về một phần, lại có thể đẩy con gái của Bạch Sương đến tỉnh Nam xa xôi.

    Hoa Hân đây là nhất tiễn song điêu.

    Mặc cho Hoa Hân nói ba hoa chích chòe, Bạch Giới Tuệ không dao động.

    "Dì đừng nhọc lòng, tôi có công việc."

    "Cháu có công việc? Cháu có công việc gì?" Hoa Hân vô cùng kinh ngạc, bà ta làm sao lại không biết, trên tư liệu điều tra cũng không viết.

    "Tôi phát sóng trực tiếp ở ứng dụng Lục Giang, chuyên môn giải đáp vấn đề trung y cho cư dân mạng." Nói đến đây Bạch Giới Tuệ không quên đẩy mạnh PR cho chính mình: "Nếu dì có yêu cầu cũng có thể đến tìm tôi, chì cần gửi tên lửa mười đồng tiền là có thể thăm khám online."

    Hoa Hân khinh thường cười lạnh một chút: "Cảm ơn, thân thể của tôi rất tốt, không có bệnh."

    Nghĩ có bệnh cũng không có khả năng để cô khám, chính mình có bản lĩnh hay không trong lòng không rõ hay sao.

    Bạch Giới Tuệ: "Dì à, táo bón cũng là bệnh, không thể bỏ qua đâu. Dạ tràng của dì tích nhiệt, sắc mặt đen tối, bựa lưỡi trắng bệch, trong khoang miệng có mùi lạ, tôi đoán dì đại khái đã một tuần không bài tiện bình thường."

    Trác Kỳ lập tức nhìn về phía Hoa Hân, ánh mắt dời xuống, rơi xuống trên bụng bà ta, hoài nghi trong bụng mẹ cô ta có phải thật sự tích góp không thể đi một tuần hay không.

    Hoa Hân tốt xấu cũng là người đẹp tinh xảo, sao có thể chịu được chuyện người khác trước mặt trực tiếp kéo nỗi khổ của mình ra.

    "Cháu đừng nói chuyện lung tung."

    Bạch Giới Tuệ dường như không nghe thấy sự tức giận ẩn nhẫn của bà ta, tiếp tục phổ cập sự nguy hại của táo bón cho bà ta: "Phân sẽ đọng tại, sẽ làm làn da dì ám trầm, buồn đậu bị đốm, ảnh hưởng nội tiết, dẫn đến xảy ra bệnh giang tràng, nghiêm trọng còn sẽ bị ung thư kết tràng, không thể không bỏ trong lòng. Xa không nói, táo bón sẽ làm người ta khí thối hơn khi tần phát.."

    Cô nói đến một nửa, chỉ nghe dưới mông của Hoa Hạ "phụt" một tiếng trầm vang, ngay sau đó có một cỗ khí vị khó lòng giải thích lan tràn mở ra.

    Trác Kỳ bịt mũi trước.

    Sắc mặt của Hoa Hân thoáng chốc đã thay đổi, bà ta vốn có thể nghẹn lại, nhưng lời nói của Bạch Giới Tuệ làm bà ta khó thở công tâm, nhất thời không khống chế được cơ vòng.

    "Thân thể bài độc cùng với khí vị k1ch thích, sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc xã giao của người bệnh." Làm lơ sắc mặt của Hoa Hân, Bạch Giới Tuệ cắt ngang tiếng đánh rắm của Hoa Hân nói hết.

    Sắc mặt của Hoa Hân đã rất khó coi, kiệt lực khống chế biểu cảm của mình như cũ: "Đừng lo lắng, tự tôi sẽ giải quyết."

    Bạch Giới Tuệ như là biết cách bà ta giải quyết táo bón, tận tình khuyên bảo: "Dì uống thuốc táo bón chỉ trị ngọn không trị gốc, huống hồ thành phần chủ yếu của thuốc táo bón là thuốc xổ, uống nhiều sẽ dẫn đến chất điện phân hỗn loạn, mất nước, người bệnh càng không thể tự chủ bài tiện, mà uống thuốc xong dì sẽ thường xuyên đi tả, rất có thể không khống chế được cơ vòng của mình ở trường hợp xã giao, đến lúc đó không chỉ là vấn đề k1ch thích khí vị này."

    Giả thiết của cô vô cùng có cảm giác hình ảnh.

    Biểu cảm trên mặt Trác Kỳ một lời khó nói hết.

    Thoạt nhìn cảm xúc của Hoa Hân đã bùng nổ ở bên cạnh.

    Bạch Giới Tuệ cũng không tiếp tục kích thích bà ta, trước khi rời đi nói tiếp: "Chỗ tôi có phương pháp điều trị dạ dày, có yêu cầu nhớ đến tìm tôi, chỉ cần gửi một tên lửa 10 đồng nha."
     
    Đậu đen 205ThanhHằng170204 thích bài này.
    Last edited by a moderator: 10 Tháng năm 2025
  4. Moon1003

    Bài viết:
    0
    Chương 2:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trước mắt Bạch Giới Tuệ đang ở một căn nhà kiểu Tây xinh đẹp, đó là phòng ở của sư phụ cô, bởi vì hoàn cảnh địa lý tốt, giá trị đánh giá trước mắt đã vượt qua một trăm triệu.

    Lão nhân giấu căn nhà đi, đi theo ông ấy màn trời chiếu đất 20 năm, lúc gần đi ông ấy mới nói ra bất động sản ở một chỗ của chính mình.

    Bên cạnh là một đôi vợ chồng già, một người họ Tề, một người họ Nghiêm, con trai làm việc vô cùng bận, quanh năm suốt tháng không về nhà được mấy lần, cũng không kết hôn sinh con, căn nhà Tây xinh đẹp bây giờ chỉ có hai vợ chồng già ở với nhau.

    Lúc Bạch Giới Tuệ trở về đụng phải hai vợ chồng già, sau khi ăn xong nắm tay nhau đi tản bộ là thói quen thường ngày của bọn họ.

    "Tiểu Bạch ăn cơm chưa?" Ông Tề chào hỏi từ rất xa.

    Thăm hỏi ăn cơm chưa ở chỗ ông ấy không phải từ xã giao đơn thuần, là thật sự đang quan tâm Bạch Giới Tuệ có ăn cơm chưa.

    Lần đầu gặp mặt Bạch Giới Tuệ không có kinh nghiệm, thành thật thừa nhận vội vàng chuyển nhà còn chưa ăn cơm, hai vợ chồng già vô cùng nhiệt tình, đầu tiên là giúp cô dọn dẹp nhà ở, sau đó đưa cô vào nhà mình, xào cho cô hai món ăn và một món canh cho cô, sau đó song song ngồi vào phía đối diện bàn ăn.

    Bạch Giới Tuệ thịnh tình không thể chối từ, dưới hai ánh mắt từ ái của hai ông bà, căng da đầu ăn sạch hai món ăn và một món canh.

    Hai vợ chồng già vui vẻ không khép miệng được, đáng thương dạ dày của Bạch Giới Tuệ chống đến nửa đêm không ngủ, suốt đêm bò dậy châm cứu cho mình vài châm, lúc này mới miễn cưỡng tiêu hóa được những đồ ăn đêm đó.

    Từ sau lúc đó Bạch Giới Tuệ cũng không dám nói với bọn họ mình chưa ăn cơm nữa.

    "Ăn rồi ạ, vừa mới ăn hai chén cơm."

    Bà Nghiêm nhìn dáng người mảnh khảnh của cô lắc lắc đầu: "Vẫn là ăn quá ít, nhìn đứa nhỏ này gầy đến mức không ra hình người, trước đó không lâu bà tìm người đặt một con gà mái già ở nông thôn, chờ gà mái già đến bà để ông nhà hầm một nồi canh gà, bồi bổ thân thể của cháu thật tốt."

    "Cháu không cần ngại, trong nhà chỉ có hai vợ chồng già này thôi, ngày thường ăn cơm đều quạnh quẽ, cháu đến nhà ăn cơm còn náo nhiệt một chút, cơm ăn càng ngon."

    Ánh mắt của hai ông bà nhất thiết.

    Xem ra món canh gà này là không trốn thoát.

    Bạch Giới Tuệ: "Cháu không thể ăn không của hai người, ông nội Tề bà nội Nghiêm sau này có vấn đề đau đầu nhức óc đều có thể tìm cháu ạ, cháu hiểu một chút y thuật."

    Hai ông bà cổ vũ nói được.

    "Hai vợ chồng ông bà lớn tuổi ốm đau nhiều, sau này không thể thiếu thời gian thêm phiền cho cháu."

    Từ biệt hai ông bà, Bạch Giới Tuệ về đến nhà mình.

    Căn nhà Tây sư phụ để lại này là kiến trúc thời kỳ dân quốc, gạch được dùng đều là gạch dày, ánh mặt trời khó có thể chiếu vào, trong phòng đặc biệt mát mẻ.

    Bạch Giới Tuệ trở về nhìn sân và ban công một cái trước, loại thảo dược trong viện còn rất tốt, hai cái chậu hoa trên ban công đã trống rỗng, trên mặt đất còn rơi rụng một ít đất.

    Bạch Giới Tuệ: "..."

    Thúc giục cô trở về, chính mình lại chạy ra ngoài chơi.

    Hai tinh quái nhỏ là thảo dược duy nhất có thể hóa hình, vừa đến thế giới này tràn ngập tò mò với tất cả mọi thứ quanh mình, trừ bỏ thời gian ngủ đông, thời gian còn lại đều chạy ra ngoài chơi.

    Bạch Giới Tuệ thật sự không lo lắng đến sự an toàn của hai tinh quái nhỏ, hai đứa này rất thông minh, sẽ không dễ dàng hóa thành hình người, gặp được nguy hiểm lập tức chui vào trong đất, trốn nhanh hơn bất cứ thứ gì.

    Cô đi tắm rửa một cái trước, sau đó nhận được tin nhắn của thẻ ngân hàng, tài khoản vừa được cộng thêm 55, 000, 000.

    Sau khi nhận được chi phiếu cô đã đến ngân hàng đổi tiền, không nghĩ đến hiệu suất nhanh hơn so với dự tính của cô, đã được cộng ngay trong ngày.

    Vừa lòng buông điện thoại, Bạch Giới Tuệ đăng nhập tài khoản trên nền tảng Lục Giang của mình.. phổ cập khoa học trung y - Tiểu Bạch.

    Tài khoản là "Bạch Giới Tuệ" hệ thống sáng tạo, phát sóng trực tiếp phổ cập khoa học tri thức trung y.

    Vừa đăng nhập vào, đã nhận được thông báo hoạt động của nền tảng.

    [Vận Doanh Mộc Mộc]: Tiểu Bạch tiết mục "Cuộc sống khoẻ mạnh" của chúng ta đã định ra thời gian, bắt đầu vào thứ hai tuần sau, tôi gửi tư liệu tiết mục cho cô, nhận được xin mau chóng trả lời.

    Gameshow của nền tảng Lục Giang cũng là "Bạch Giới Tuệ" hệ thống đồng ý trước đây, đã ký hợp đồng.

    Nền tảng Lục Giang tốn nhiều tiền làm gameshow cho chính mình như vậy, đương nhiên không có khả năng quên việc nâng người một nhà, ngoại trừ mời minh tinh nổi danh để trấn cửa, còn mời không ít blogger hot ký hợp đồng với nền tảng, đều là cây cột cao đài, tùy tiện lấy một người ra đều là các blogger lớn có hàng trăm hàng ngàn vạn fans.

    Bạch Giới Tuệ là blogger ít fans nhất trong những blogger này, chỉ có hơn một ngàn fans.

    Chỉ là bởi vì cô là một blogger duy nhất làm phổ cập khoa học tri thức trung y, hoàn toàn phù hợp với chủ đề tiết mục, mời cô càng có thể thể hiện ra blogger của nền tảng Lục Giang bao hàm toàn diện.

    Kết quả là để cô nhặt được lợi.

    Bạch Giới Tuệ nhận văn kiện, trả lời cho Mộc Mộc một cậu "Đã nhận."

    Mộc Mộc trả lời ngay: Trong khoảng thời gian này cô phát sóng trực tiếp nhiều vào, trước khi bắt đầu tiết mục hấp dẫn thêm một chút fans, tôi mặc kệ cô dùng cách gì, số fans cần phải đạt đến một vạn, đây là yêu cầu thấp nhất của nền tảng.

    Hoạt động lạnh nhạt vô tình, sắp xếp xong nhiệm vụ là không còn xuất hiện nữa.

    Làm người phổ cập khoa học, khám bệnh cho người khác Bạch Giới Tuệ còn biết làm.

    Tăng fans? Cô thật sự không có kinh nghiệm.

    Dùng thái độ học tập là chính, Bạch Giới Tuệ đi nghiên cứu bảng nhân khí của nền tảng Lục Giang một chút.

    Hàng phía trước đã bị ba hot blogger ôm lấy, trò chơi, bán hàng, giải trí, nhân khí khu tri thức của cô đều vô cùng giống nhau, top phân khu cũng chỉ có 50 vạn người online.

    Lại xem blogger có nhân khí cao ở trang đầu, mặt bìa dường như đều là avatar xinh đẹp, hoặc là ảnh toàn thân s3xy, cosplay các loại chế phục.

    Xem xong một vòng, Bạch Giới Tuệ ngộ đạo.

    Cầm lấy điện thoại chụp bản thân mười mấy tấm, cuối cùng chọn bức ảnh mình vừa lòng nhất ở trong đó, ấn vào phần mềm sửa anh, thao tác một lúc mạnh như hổ.

    Được một gương mặt như cái dùi, làm mờ da level 10, đôi mắt cũng giống như xà tinh.

    Nhận được thành phẩm, cô nghiêm cẩn so sánh ảnh bìa của trang đầu phòng phát sóng trực tiếp, xác định mình hoàn mỹ dung nhập vào đó, lúc này mới ấn tải lên.

    Nếu đều làm ảnh lừa người, cô quyết định vô sỉ đến cùng.

    Cô còn phải làm một cái tiêu đề lớn!

    Vì thế cô gõ tiếp dòng chữ tiếp theo trên bàn phím:

    "Người đẹp thần y nhất toàn mạng, thăm khám trung y online, diệu thủ hồi xuân bao trị bách bệnh! Đứng đầu ngành sản xuất, không phục thì đến chiến!"

    Tiêu đề khoa trương được đăng lên, cô cho rằng có thể hấp dẫn một nhóm người xem đến, kết quả phòng phát sóng trực tiếp chỉ có mấy người máy của nền tảng.

    [Người dùng 2987348 tiến vào phòng phát sóng trực tiếp]

    [Người dùng 98374949 tiến vào phòng phát sóng trực tiếp]

    [Người dùng 16284902 tiến vào phòng phát sóng trực tiếp]..

    Bạch Giới Tuệ nhìn chằm chằm người máy trong phòng phát sóng trực tiếp, sinh ra sự nghi ngờ với chính mình.

    Là cô không sửa tốt hình ảnh, tiêu đề không đủ sáng mắt sao?

    Vì sao không ai tiến vào? Rõ ràng cô có hơn một ngàn fans mà!

    Ngay lúc cô định sửa ảnh thêm một lần nữa, cuối cùng cũng có người sống tiến vào.

    [Mẹ kiếp! Đây mẹ nó ai vậy, lướt đến mặt bìa tôi còn tưởng tôi chú ý đến một xà tinh, suýt thì báo cảnh sát]

    [Đến từ trang đầu, suýt chút thì bị mặt bìa dọa chết]

    [Trước khi ấn vào cũng không ai nói cho tôi biết blogger yên tĩnh như vậy, nhìn thấy mặt bìa suýt thì chửi người]

    [Chủ live thật xinh đẹp, vì sao lại sửa ảnh mình thành xà tinh thế, chẳng lẽ lại là một thiếu nữ xinh đẹp ngốc nghếch? ]

    [Chủ live có tài nghệ gì, biết khiêu vũ không? Biết ca hát không? Có thể đặt bài hát không? ]

    Bạch Giới Tuệ: "Không biết kiêu vũ, cũng không biết ca hát, nơi này là cố vấn trung y, có yêu cầu xem bệnh thì gửi tên lửa 10 đồng tiền sẽ nối live."

    Không có mấy fans hứng thú với chuyện này, bọn họ không hứng thú với trung y.

    [Trước đó không phải cô làm phổ cập khoa học tri thức trung y sao, bắt đầu khám bệnh từ khi nào vậy? ]

    [Chủ live vẫn là khiêu vũ đi, ai đầu óc có bệnh khám trung y trên mạng chứ]

    [Ha ha ha ha ha khởi bước của việc khám bệnh ung thư trên mạng, có gan thì đến đây]

    [Cách mạng cũng không thể xem, ngửi, hỏi, sờ, cô xem bệnh kiểu gì? ]

    Bạch Giới Tuệ: "Tôi đây không chém gió, đứng đầu ngành sản xuất, có thể dựa việc" xem "," hỏi "nhìn ra một vài bệnh rõ ràng, một số người bị ung thư cũng có thể nhìn ra từ trên mặt."

    Bộ dáng nghiêm trang của cô, làm tập thể fans châm chọc.

    [Cô chém gió đi, những thái đẩu trung y tôi đã gặp cũng chưa dám nói như cô]

    [Không nhịn nổi, mới phát hiện chủ live tự gọi bản thân là thần y trên tiêu đề]

    [Ha ha ha ha ha cười không sống nữa, tôi chỉ thấy có người dùng từ thần y trong phim cổ trang thôi]

    Bạch Giới Tuệ: "Tiêu đề là hơi khoa trương, nhưng năng lực của tôi là có, không có chút giở trò bịp bợm nào."

    [Cô đừng chỉ dựa vào việc nói bằng miệng, cô chọn một chủ live khác ở hiện trường khám bệnh đi, nếu cô khám chuẩn tôi sẽ gửi cho cô mười cái bom nước nổ]

    Bom nước nổ là mất 100 đồng, mười cái là 1000 đồng.

    Dưới sự dụ hoặc của bom nước nổ, Bạch Giới Tuệ dùng công năng nối live của nền tảng.

    "Trước đó tôi đã nói, thân thể người đối diện nếu là có vấn đề tôi có thể khám miễn phí, không có vấn đề tôi sẽ thay đổi người."

    [Đến cuối cùng chủ live sẽ không nói chủ live nối live hôm nay sẽ rất khoẻ mạnh đi (a, đây là có thể nói sao) ]

    [Chờ đao nhà tiên tri]

    [Chủ live: Đây là từ của tôi, đây là từ của tôi!]

    Bạch Giới Tuệ không bị ảnh hưởng bởi bình luận bay, tiếp tục chờ hệ thống ghép đôi.

    Ước chừng qua mười giây, hệ thống thể hiện ghép đôi thành công.

    Vận khí của cô không tồi, lần đầu tiên đã ghép được với một chủ live nhân khí cao.

    Đại V mỹ thực "Phòng bếp một mình", blogger mỹ thực số fans qua ngàn vạn nhân khí cao, cũng là blogger được fans nói mặt còn dễ làm người thèm ăn hơn đồ ăn, K. W.

    K. W nhìn thấy số fans của cô rõ ràng hơi sửng sốt, đại khái là bị người làm sợ, anh ta đối với các blogger khác phái của nền tảng, đặc biệt là người mới khác phái nhiều fans có lòng đề phòng rất lớn, đối phương càng đẹp, lòng đề phòng của anh ta càng nặng.

    Mặt của Bạch Giới Tuệ xuất hiện trên điện thoại, tiếng chuông cảnh báo trong lòng K. W đã vang lên.

    Nhưng fans trong phòng phát sóng của anh ta không biết ý nghĩ của anh ta, đắm chìm trong giá trị nhan sắc của chị gái nối live.

    [Chị gái đối diện thật xinh, tên gọi là gì tôi muốn đi follow!]

    [Còn là khu tri thức, có giá trị nhan sắc có năng lực, càng yêu]

    [Ha ha ha ha mọi người nhất định phải đi xem mặt bìa của cô ấy, có kinh hỉ!]

    K. W làm lơ việc phòng phát sóng trực tiếp nhiệt tình với chủ live đối diện.

    Hôm nay số giờ phát sóng trực tiếp của anh ta chỉ thiếu vài phút, hệ thống ghép đôi live chỉ có thời hạn năm phút, chờ thời hạn năm phút trôi qua anh ta có thể offline, anh định làm bộ tín hiệu không tốt, để năm phút này trôi qua, hai phút trực tiếp cuối cùng biểu diễn offline ngay lập tức.

    K. W chỉ nói hai câu dạo đầu, ngay sau đó không còn động tác khác, thậm chí đến đôi mắt cũng không nháy cái nào, cực lực xây dựng một loại biểu hiện anh đột nhiên bị lag.

    Fans phòng phát sóng trực tiếp của anh ta đã có người tin.

    [Vừa rồi còn tốt bây giờ làm sao đột nhiên lại lag rồi? ]

    [Oai? Chồng, chồng, anh còn ở đó không, anh lag thành PPT]

    Anh ta vẫn không nhúc nhích, lại không biết tiện cho Bạch Giới Tuệ quan sát sắc mặt của anh ta.

    Nhìn thấy Bạch Giới Tuệ nhìn mình chằm chằm, nội tâm K. W hoảng đến một đám, sợ cô chơi thủ đoạn gì.

    Lại nói đến bình luận bay, có người đã bắt đầu nói hươu nói vượn.

    [Hai người làm gì vậy, một câu cũng không nói, bắt đầu đã thâm tình nhìn nhau? ]

    [Thâm tình cái rắm, anh Ngõa là lag, thâm tình chỉ có nữ chủ live đối diện thôi]

    [Nói không chừng đối phương là fans của anh Ngõa, nếu tôi nối live với anh Ngõa, tôi cũng muốn nhìn chằm chằm vào anh Ngõa, thật sự quá đẹp mắt]

    Ngay khi K. W chuẩn bị lag thành bức PPT tiếp theo, nữ chủ live đối diện đã lên tiếng.

    Bạch Giới Tuệ: "Phần mặt của anh có phiếm hồng không bình thường, phần môi hơi tím, phần đầu hơi sưng vù nhỏ.. đồng tử thu nhỏ lại, như là bệnh trạng ăn phải nấm độc bị trúng độc."

    Fans của K. W ngốc luôn.

    [Phiếm hồng ở đâu, sưng ở đâu, đồng tử nhỏ ở chỗ nào, mắt tôi mù sao, sao tôi không nhìn ra? ]

    [Anh Ngõa đẹp trai trước sau khi một, làm sao lại giống trúng độc, nữ chủ live đối diện đang nói hươu nói vượn đi]

    Bạch Giới Tuệ không nhìn thấy bình luận bay bên K. W, nói tiếp: "Trưa nay có phải anh ăn nấm hoang dại hay không, không chú ý đến độc khuẩn bên trong."

    Thật ra K. W không hoảng hốt, giữa trưa anh ta ăn nấm cũng không phải bí mật gì, anh mở phát sóng trực tiếp nấu, thèm khóc 500 vạn người trong phòng phát sóng.

    Đối phương thật ra rất biết tìm đề tài, cố ý lấy nội dung trưa nay anh ta phát sóng trực tiếp để nói.

    Bạch Giới Tuệ: "Khoảng cách thời gian anh ăn xong nấm lúc trưa, anh đã trúng độc được vài tiếng đồng hồ, tôi khuyên anh nhanh chóng đến bệnh viện rửa ruột đi, anh hằn là ăn phải vài loại độc khuẩn, tuy không nguy hiểm đến tính mạng nhưng cũng không thể mặc kệ, độc tố tạo thành tổn thương cho thân thể của anh là không thể thay đổi."

    Cô nói có mũi có mắt, K. W tạm thời còn ngồi được, fans của phòng trực tiếp của anh ta đã ngồi không yên, kịch liệt thảo luận nấm K. W ăn trưa nay có độc hay không.

    [Nếu nấm giữa trưa có độc anh Ngõa đã sớm trúng độc rồi đi, làm sao có thể chờ đến bây giờ]

    [Nhưng tôi nghe nói thời kỳ ủ bệnh của việc trúng độc nấm dài nhất có thể tốn 10-12 tiếng đồng hồ]

    [Nữ chủ live đối diện sợ không phải là cố ý ăn vạ chứ, tôi follow anh Ngõa 5 năm, anh Ngõa chính là đầu bếp ba sao của Michelin, nấu cơm chưa từng lật xe, tôi không tin anh ấy không quen với các loại nấm, vĩnh viễn ủng hộ anh Ngõa!]

    K. W không giả vờ PPT được nữa, tự mình thanh minh cho chính mình.

    K. W: "Nấm tôi làm là mua ở thị trường chính quy, không tồn tại việc có độc khuẩn trộn lẫn trong đó, lại nói mỗi năm tôi đều mua nấm đề xào, đã biết những loại nấm ăn được, mỗi lần nấu nướng đều dùng thời gian tiêu chuẩn thấp nhất, chưa từng trúng độc."

    Bạch Giới Tuệ: "Nấm trên toàn thế giới có nhiều chủng loại, không ít nấm có ngoại hình tương tự, cho dù là người lấy nấm hàng năm cũng không thể hoàn toàn bảo đảm mình sẽ không nhận sai, người nấu nấm càng không thể bảo đảm đồ ăn nấu ra hoàn toàn không có độc."

    K. W: "Đây đều là suy đoán của cô, bây giờ tôi không cảm thấy chỗ nào không thoải mái, không phải truyền thuyết độc sẽ thấy nhiều người trước mắt sao? Chỗ nào có nhiều bóng người, làm sao tôi chưa từng thấy cái nào?"

    Bạch Giới Tuệ cẩn thận quan sát mặt của K. W, suy tư một lát: "Anh chắc là lập tức sẽ có thể nhìn thấy."

    Toàn bộ hành trình của cô nghiêm trang, một chút cũng không giống nói đùa.

    K. W cạn lời đến mức muốn bật cười, có thấy nhiều bóng người hay không chính anh ta không biết sao, cần nữ chủ live đối diện cách màn hình chẩn bệnh cho anh ta?

    K. W: "Ý thức hiện tại của tôi vô cùng thanh tỉnh, cũng xác định chính mình không nhìn thấy nhiều bóng người, cô hoàn toàn có thể yên tâm đ ến việc làm nắm của tôi."

    [Hai mắt anh Ngõa như hấp, tai thanh mắt sáng, nếu như có dấu hiệu nhìn thấy bóng chồng nhau, mấy người chúng tôi đều thấy bóng chồng nhau]

    [Vừa rồi anh Ngõa còn trực tiếp làm đồ ngọt trên phát sóng trực tiếp, người rất thanh tỉnh!]

    Nhìn thấy fans đứng về phía mình, K. W vui mừng một trần, đang muốn tiếp tục phản bác nữ chủ live ở đối diện.

    Ai ngờ anh vốn dĩ rất tốt, hai mắt không có dự báo thất cự ngơ ngẩn, mày nhếch lên, mặt đầy kinh ngạc nghi hoặc với Bạch Giới Tuệ trong màn hình.

    "Không phải, tôi mới phát hiện miệng của cô làm sao lại mọc ở trên trán, nói chuyện còn có hai phụ đề tiếng Trung tiếng Anh?"
     
    Đậu đen 205ThanhHằng170204 thích bài này.
  5. Moon1003

    Bài viết:
    0
    Chương 3:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Blogger mỹ thực đại V ngàn vạn fans, nickname anh Ngõa - K. W gặp lư sắt của kiếp sống mỹ thực.

    Nấu nấm làm mình ăn đến trúng độc.

    Dưới sự chứng kiến của 600 vạn fans trong phòng phát sóng, anh ta bế chú chó nhà mình - Taco nhảy Waltz.

    Vừa nhảy vừa thâm tình mà gặm chân dẫm phân dẫm mồ hôi của Taco, trong miệng lải nhải khen Taco xinh đẹp không ngừng, chân nhỏ thật thơm, thật thơm.

    Lúc 120 đến K. W đã lấy vòng cài chìa khóa ra, tự xưng là trái tim của Châu Phi một trăm cara, sau đó nâng ở trong lòng bàn tay quỳ một gối xuống đất, cầu hôn chú chó có vẻ mặt mộng bức.

    Đó là anh ta lục tung, không dung từ mới lấy ra từ "két sắt", trên thực tế chính là ngăn kéo trong huyền quan, tìm được bảo vật truyền gia, đôi tay trịnh trọng lấy ra, sợ va đập vào.

    Lúc ấy vòng chìa khóa còn thiếu hai cm sẽ tiến vào trên móng của Taco.

    Nhân viên y tế nâng anh ta lên xe, anh ta khóc đau lòng giống như Hứa Tiên lúc bạch nương tử bị nhốt vào tháp Lôi Phong.

    "Mấy người buông tôi ra, vì sao muốn chia rẽ tôi và Taco!"

    "Taco đã đồng ý lời cầu hôn của tôi, đã nói muốn đưa tôi đi gặp mấy con cún ở ổ trước đó của nó, bây giờ tôi muốn mua lễ gặp mặt cho bọn nhỏ!"

    Taco nhà anh ta làm gì biết đã xảy ra chuyện gì, nhìn thấy một đám người xa lạ mênh mông đến nhà, Taco chuyên nghiệp sủa từ lúc nhân viên y tế vào cửa đến khi bọn họ rời đi.

    K. W làm gì nghe được những thứ đó, gào lớn tiếng hơn nữa.

    "Mấy người không nghe được sao, nó nói nó yêu tôi!"

    Nhân viên y tế đi theo vẫn đang nỗ lực nhịn cười, sau khi nâng anh ta lên xe thật sự là không nhịn nổi.

    "Hai người đây là tình yêu dị dạng, chú định là không có kết quả."

    Càng không phải cảm tình được thế tục chấp nhận, càng làm K. W kiên định sơ tâm, không hề bận tâm mà theo đuổi chân ái.

    "Mấy người có thể bắt cóc thân thể của tôi, nhưng không thể bắt cóc trái tim nóng cháy này của tôi, mấy người có thể tách thân thể của chúng tôi ra, lại không tách được linh hồn yêu nhau của chúng ta."

    Vốn dĩ chỉ là hợp đồng hôn nhân khiến cô day dứt đau khổ. Cho đến khi ly hôn, người đàn ông đó lại nói "Bà xã về đi, người anh yêu luôn là em".

    Ban đầu, Tố Diệp và Niên Bách Ngạn chỉ vui đùa trong toan tính, nhưng cuối cùng cả hai đều rơi vào vòng xoáy của yêu hận không dứt..

    "Taco! Em chờ anh, em nhất định sẽ chạy ra khỏi từ trong ma trảo của bọn họ, anh sẽ trở về tìm em, chúng ta còn phải cùng nhau sửa chuồng chó, nuôi một đống chó con!"

    Nhân viên y tế "cạch" một tiếng đóng cửa xe cứu thương lại, hoàn toàn ngăn cách âm thanh của anh, nhanh chóng chạy đến bệnh viện.

    700 vạn người trên phòng phát sóng trực tiếp, tập thể sau khi chứng kiến hiện trường mất mặt của K. W trúng độc nấm.

    [Xuất sắc, thật là xuất sắc! Bộ phim "Tình yêu của người và chó chưa dứt - anh muốn trở thành cha kế của chó con" tôi nguyện gọi là tốt nhất năm [ngón tay cái] .]

    [Ha ha ha ha mọi người không chú ý đến sao, anh Ngõa nói là mới phát hiện miệng của chủ live đối diện treo trên trán? Thuyết minh anh ấy đã sớm nhìn thấy rồi, chỉ là đầu óc vẫn luôn không phản ứng lại là không thích hợp]

    [Thật muốn biết chờ đến khi K. W thanh tỉnh hồi tưởng chuyện hôm nay sẽ có biểu cảm gì, ha ha ha ha ha ha tôi thật sự quá muốn nhìn]

    [Ha ha ha ha ha ha đã có thể tưởng tượng được hình ảnh anh Ngõa hối hận đâm tường chui vào đất]

    [Đã ghi hình toàn bộ hành trình, chờ đến lúc anh Ngõa kết hôn làm quà tặng tân hôn để đưa lên [đầu chó ngậm hoa hồng] .]

    [Mấy người thất đức hay không hả, cười nhạo sự đau khổ của người ta, nhớ gửi cho tôi một phần video [doge].]

    Người K. W đã bị nâng đi, nhưng nhân khí phòng phát sóng trực tiếp của anh ta chỉ tăng không giảm, đều là nghe tin đến xem náo nhiệt.

    Cho đến khi chủ quản phát hiện chủ live không ngồi trước màn ảnh, ra tay tắt phòng phát sóng trực tiếp.

    Nhất thời không có chuyện vui, các fans đột nhiên nhớ đến nữ chủ live nhìn ra K. W trúng độc, một đám người chen chúc chạy đến phòng phát sóng trực tiếp của Bạch Giới Tuệ.

    Dường như là trong chớp mắt, Bạch Giới Tuệ liền từ một blogger hơn trăm người xem, nhân khí nháy mắt tăng đến trăm vạn người.

    [Trâu bò, trâu bò, trâu bò! Chủ live quá trâu bò, cuối cùng là sao lại nhìn ra anh Ngõa trúng độc? ]

    [Phát sóng trực tiếp giống như thật sự có chút bản lĩnh ai, các anh em không nói nữa, tôi follow trước]

    [Mấy người còn rảnh chạy đến bên này xem náo nhiệt, chờ anh Ngõa thật sự toi thì tôi xem mấy người còn cười nổi không]

    [Anh Ngõa sẽ thật sự không xảy ra chuyện đi? Vừa rồi tra cứu tư liệu, trúng độc nấm là có nguy hiểm sinh mệnh]

    Cái nhóm người vui vẻ này hậu tri hậu giác cuối cùng đã biết lo cho cơ thể của K. W.

    Bạch Giới Tuệ: "Anh ta đã đến bệnh viện không cần quá lo lắng, xem bệnh trạng của anh ta không đến mức có nguy hiểm về tính mạng, rạng sáng hôm nay là có thể thanh tỉnh, chẳng qua nếu muốn khôi phục hoàn toàn còn phải đợi mấy ngày."

    Cô vĩnh viễn luôn nói chuyện đều là tứ bình bát ổn, làm người ta không khỏi trở nên yên tâm.

    [Lại nói tiếp chủ live còn là ân nhân của anh Ngõa, vốn dĩ anh Ngõa đã muốn offline, nếu không phải lần nối live này, anh Ngõa offline cũng không biết chuyện mình trúng độc]

    [Lão nhân góa bụa không có người yêu anh Ngõa đáng thương, ăn nấm lạnh cũng không ai biết]

    [Cảm ơn ân cứu mạng của chủ live thay anh Ngõa!]

    Muốn nói fans của K. W tổn hại là có tổn hại, nhưng vẫn có vài phần chân tình thật cảm đối với K. W, nhìn thấy Bạch Giới Tuệ cứu mạng K. W, tự phát gửi lễ vật cho cô nói lời cảm ơn.

    Mà fans trước đó hứa hẹn gửi 10 ngư lôi nước, đêm nay chỉ là tiền thưởng, Bạch Giới Tuệ đã kiếm được gần 6000.

    Nhờ phúc của K. W, Bạch Giới Tuệ không chỉ có tiền thưởng, số fans cũng đi dâng lên theo, rất nhanh đã đột phá mười vạn.

    Vừa không cẩn thận đã hoàn thành vượt mức nhiệm vụ mà hoạt động thông báo.

    Bạch Giới Tuệ hoàn thành nhiệm vụ không lãng phí chút thời gian nào, đến giờ là offline.

    "Hôm nay không livestream, muốn khám bệnh thì mai đến sớm."

    Vừa nói xong phòng phát sóng trực tiếp của cô đã đen xuống, hệ thống nhắc nhở: Livestream đã kết thúc.

    Quay lại xem số liệu phát sóng trực tiếp hôm nay của mình, Bạch Giới Tuệ vô cùng vừa lòng, xem ra cô còn rất thích hợp làm chủ live khám bệnh.

    Bên này cô thuận lợi kết thúc livestream, Hoa Hầu ở bên còn lại thì không thoải mái như vậy.

    Tốn hơn ngàn vạn, nói không đau lòng là không có khả năng.

    Không chỉ đòi bà ta một số tiền lớn, trước khi đi còn không quên làm bà ta ngột ngạt.

    Con gái Bạch Sương giống như một người miệng quạ đen, từ khi bị cô chỉ ra đánh rắm thối, Hoa Hân giống như bị trúng tà, đánh ra từng cái từng cái chưa từng dừng lại.

    Dọc theo đường đi từ quán cà phê ra, ánh mắt khác thường xung quanh làm bà ta mất hết mặt mũi.

    Làm Hoa Hân càng thêm đau đầu chính là buổi tối cô ta còn có một bữa tiệc xã giao, bộ dáng này còn đến bữa tiệc như thế nào?

    Gặp được chuyện khó giải quyết chưa bao giờ Hoa Hân sẽ gánh một mình, nếu không bà ta mang theo người mới làm gì?

    Bà ta gọi đến phòng làm việc của chính mình, ném vấn đề cho đám trợ lý ở phòng làm việc.

    Bà ta không nói là ai cần, chỉ thông báo nhất định phải giải quyết, cho thời hạn cuối cùng, làm không được thì cuốn gói chạy lấy người.

    Còn mười phút cuối cùng, hai trợ lý nhỏ thở hồng hộc mua đồ vật mang đến cho Hoa Hân.

    Hai chiếc quần lót than hoạt tính, được nói là có thể lọc phần lớn khí vị kích thích.

    Đó là trợ lý trong thời gian hữu hạn, thật vất vả mới mua được.

    Hoa Hân chưa nói vừa lòng cũng không nói không hài lòng, vẫy vẫy tay đuổi người đi, đến nước cũng không mời người ta uống một ngụm.

    Bữa tiệc xã giao buổi tối Hoa Hân không đi một mình, bà ta còn mang theo Trác Kỳ.

    Trác Kỳ lập tức sắp tốt nghiệp, nhiệm vụ chính yếu gần đây của Hoa Hân là giới thiệu nhân mạch tài nguyên của mình cho Trác Kỳ, tiện cho Trác Kỳ càng dễ kế thừa những tài nguyên đó.

    Không thể không nói quần lót than hoạt tính trợ lý mua thật sự có hiệu quả, trên bữa tiệc bà ta thuận lợi mọi về, không làm người đầu tư xung quanh phát hiện chút dị thường.

    Chỉ cần bà ta có thể khống chế được không phát ra âm thanh, có thể nói hoàn toàn không ảnh hưởng đến việc xã giao.

    Rượu quá ba tuần, có người đầu tư chủ động hỏi tình huống của Trác Kỳ.

    "Tôi chỉ biết Giám đốc Hoa xinh đẹp, không nghĩ đến con gái của Giám đốc Hoa cũng xinh đẹp như vậy, bình thường sao không thấy Giám đốc Hoa mang ra ngoài?" Nói chuyện chính là người xuất bản, trên tay có vài công ty giải trí, xem như trong giới có thể gọi là ông chủ lớn.

    Hoa Hân lập tức buông đũa: "Đây không phải là đứa nhỏ nghỉ hè sao, tôi nghĩ con bé ở nhà cũng chơi điện thoại, không bằng theo tôi ra ngoài mở rộng tầm mắt."

    Trác Kỳ cũng rất có nhãn lực, lập tức tiếp lời.

    "Cảm ơn bác Ngô đã khích lệ, mẹ cháu cũng thường nhắc đến ngài với cháu, nói ngài khí độ bất phàm, hôm nay vừa gặp, phát hiện mẹ cháu không gạt cháu, đã nhìn thấy ngài từ rất xa."

    Lời nói của Trác Kỳ dỗ ông chủ xuất bản đến mức tâm hoa nộ phóng.

    "Giám đốc Hoa, con gái của cô không bình thường nha, mồm mép cũng rất nhanh nhẹn, đến người từng trải như tôi cũng không đuổi kịp."

    "Giám đốc Ngô đừng khen nó, đứa nhỏ này ngày thường sẽ không khiêm tốn, nếu ngài lại khen tiếp, cái đuôi của nó sắp nhếch lên tận trời rồi."

    "Thật sự cầu thị mà." Hàn huyên theo cách thổi phồng chuyển biến tốt là thu lại, Giám đốc Ngô nghiêm túc hỏi: "Lại nói, tôi thấy con gái của cô lớn lên xinh đẹp, người cũng đủ cơ linh, có suy xét vào trong giới hay không, vừa lúc trên tay tôi có một bộ phim, vừa mới mua IP lớn, có nhân vật rất thích hợp với con gái cô."

    (IP là một cốt truyện hay ý tưởng đã hoàn thiện có thể chuyển thể thành phim, phim truyền hình, game online, âm nhạc hay các nội dung thương mại liên quan đến sản phẩm. Định nghĩa đầu tiên được phổ biến rộng rãi nhất trên các trang trực tuyến và thu hút một lượng fan nhất định)

    Hoa Hân mang con gái đến xã giao, vừa bồi uống rượu vừa cười làm lành, người ở đây đều biết mục đích là gì.

    Hiếm khi người đầu tư cũng bằng lòng bán cho bà ta ân tình này, Hoa Hân vui mừng không khép miệng được.

    "Kỳ Kỳ còn không nhanh chóng cảm ơn Giám đốc Ngô đi, cho con một cơ hội tốt như vậy."

    "Cảm ơn bác Ngô bằng lòng cho cháu cơ hội, cháu nhất định sẽ không làm ngài thất vọng." Trác Kỳ không chỉ nói chuyện, lập tức nâng chén rượu lên uống hết nửa ly rượu vang đỏ.

    Giám đốc Ngô vỗ tay cho Trác Kỳ đầu tiên: "Được, đủ hào sảng! Cân quắc bất nhượng tu mi (Bản lĩnh của phụ nữ không kém đàn ông), Giám đốc Hoa, tính cách con gái của cô tôi thích!"

    Thấy Giám đốc Ngô vui vẻ, Hoa Hân lập tức lại kính một chén rượu.

    Vừa buông ly rượu, lại nghe thấy người đầu tư khác đáp lời bà ta.

    "Ai Giám đốc Hoa, tôi nhớ cô đi theo thầy Nghiêm Dục Sơn không ít thời gian rồi đi."

    Mỗi khi nhắc đến chuyện này Hoa Hân đều vô cùng tự hào, ngoại trừ người đại diện lúc mới debut của Nghiêm Dục Sơn, bà ta người đi theo Nghiêm Dục Sơn lâu nhất.

    "Anh ấy debut không bao lâu tôi liền làm trợ lý cho anh ấy, sau đó lại làm người đại diện chấp hành cho anh ấy, năm nay đã đến năm thứ 24."

    "Chỉ dựa quan hệ của Giám đốc Hoa với thầy Nghiêm, sao không để thầy Nghiêm sắp xếp một nhân vật cho con gái của cô, tài nguyên trên tay thầy Nghiêm có thể khá hơn nhiều so với chúng tôi."

    Trên mặt Hoa Hân xấu hổ trong chớp mắt.

    Bà ta chẳng lẽ không muốn sao?

    Tài nguyên trên tay Nghiêm Dục Sơn đều rất tốt, bởi vì ông ấy tiếng lành đồn xa, thực lực mạnh mẽ, duyên người xem tốt, rất nhiều đạo diễn nổi tiếng và người đầu tư đều ham thích tìm ông ấy đến quay phim.

    Nếu ông ấy muốn mang một người vào đoàn phim, là một chuyện rất nhẹ nhàng, phía đầu tư đều vui vẻ cho ông ấy mặt mũi.

    Nhưng ông ấy cố tình cũng sẽ không thiếu nhân tình bán mặt mũi cho bất cứ người nào.

    Hoa Hân từng ám chỉ trước mặt ông ấy, Nghiêm Dục Sơn dầu muối không ăn, nói thẳng bảo bà ta đưa Trác Kỳ đi thử vai, để Trác Kỳ dựa bản lĩnh của mình nhận vai, không nhận được thì không thích hợp làm diễn viên, nhân lúc còn sớm thì từ bỏ ý định vào giới, không cần quay phim nát để ô nhiễm đôi mắt của người xem.

    Nguyên lời nói của Nghiêm Dục Sơn có thể nói sao? Đương nhiên không thể.

    Hoa Hân: "Thật ra anh Nghiêm cũng từng đề qua với tôi, nhưng đứa nhỏ có tâm khí cao, không muốn dùng nhân mạch của anh Nghiêm, sợ bị người ta nói con bé đi cửa sau."

    Người đầu tư ở đây đều không phải kẻ ngốc, biết Nghiêm Dục Sơn có tính cách gì, cũng nghe thấy bà ta nâng mặt mũi cho con gái mình, nhưng không ai vạch trần ngay tại hiện trường, mọi người thử lẫn nhau, chuyển biến tốt thì thu lại, không cần phải làm đối phương không xuống đài được trên mặt bàn.

    Giám đốc Ngô: "Tôi thấy con gái của Giám đốc Hoa có tướng minh tinh, nhất định có thể nổi tiếng trong giới trong phim của chúng tôi."

    Nghe được lời này, một lòng của Hoa Hân cuối cùng cũng rơi xuống một nửa.

    Bà ta giương mặt tươi cười doanh doanh nâng ly rượu lên: "Giám đốc Ngô, tôi kính anh một ly, cầu chúc phim của ngài đạt rating cầu vồng."

    Giám đốc Ngô thu xếp toàn bàn nâng chén cùng nhau, mọi người cụng ly, chúc mọi người sáu tháng cuối năm nay đều phát tài, bán được nhiều phòng vé phim điện ảnh, có rating cầu vồng. "

    Nhân khí toàn bàn như hồng thủy uống hết rượu trong ly.

    Giám đốc Ngô đặt ly rượu lại, phát hiện Hoa Hân không động vào rượu trong ly.

    Tay bà ta nắm chặt chén rượu, môi của bà ta trắng bệch, trên đầu dày đặc mồ hôi, chú ý nhìn còn phát hiện cơ thể bà ta đang run nhè nhẹ.

    Nhưng Giám đốc Ngô không biết, ông ta chỉ cảm thấy Hoa Hân không cho mặt mũi, ông ta ngẩng đầu lên chạm ly, Hoa Hân vậy mà không uống.

    " Giám đốc Hoa, cô đây là có ý gì? "

    Hoa Hân muốn nói chuyện nhưng bà ta không có cách để nói.

    Tràng đạo không khống chế được mà co rút, một loại cảm giác quen thuộc lại không xong đột nhiên không kịp phòng ngừa mà đến.

    Bà ta đoán được đây là tác dụng của hai ly trà nhuận tràng mỗi ngày.

    Bởi vì bà ta thường xuyên uống trà nhuận tràng, hiệu quả thông thuận không tốt như vậy, rất nhiều thời gian đều phải đợi mấy tiếng đồng hồ mới có hiệu quả.

    Ai biết hiệu quả sớm không đến muộn không đến, lại đến vào lúc này.

    Càng không xong chính là người đầu tư toàn bàn đều nhìn bà ta chằm chằm.

    Hoa Hân không kịp giải thích, không màng hình tượng nhanh chóng đứng dậy chạy vào toilet trong phòng, giày cao gót cũng suýt thì chạy trốn.

    Một bàn người đầu tư ngồi bên ngoài, chỉ nghe tiếng toilet phun trào quanh quẩn trong căn phòng xa hoa.

    Các ông lớn ở đây đều không muốn ăn nữa.

    Không hẹn mà cùng buông ly rượu, bắt đầu thu dọn đồ dùng cá nhân của mình.

    " Tôi còn có việc đi trước, hôm nào có rảnh lại tụ tập. "

    " Giám đốc Ngô từ từ, chúng ta đi cùng nhau. "

    " Hôm nay thật đúng là mất hứng. "

    " Đúng vậy, sớm biết vậy thì không đến nữa.."

    Sau rất lâu sau Hoa Hân mới đi ra khỏi phòng vệ sinh, người cũng sắp hư thoát.

    Phòng tiệc to như vậy chỉ còn Trác Kỳ và cơm thừa canh cặn đầy bàn.

    Hai mẹ con biết bộ phim hôm nay nói đã ngâm nước nóng, cả hai như mất cha mất mẹ.

    Hoa Hân không có thời gian khổ sở, trong bụng quặn đau một trận, bà tai lại chui vào toilet.
     
    Đậu đen 205 thích bài này.
  6. Moon1003

    Bài viết:
    0
    Chương 4:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau khi kết thúc phát sóng trực tiếp Bạch Giới Tuệ đi rót nước, phát hiện trong viện có hai bóng dáng lén lút một cao một thấp.

    Hai bóng dáng cũng phát hiện cô, động tác lén lút ngừng lại.

    Ba đôi mắt nhìn nhau.

    Bạch Giới không coi như không nhìn thấy, dường như không có việc gì mà quay đầu, tiếp tục đi rót nước.

    Đột nhiên bóng dáng lùn một chút lẻn đến trước mặt, chặn đường cô, cảm xúc vô cùng kích động: "Sông băng cao nguyên! Sông băng cao nguyên! Sông băng cao nguyên!"

    Bạch Giới không cạn lời nhìn đầu củ cải dưới chân mình một cái, hỏi ngược lại thiếu niên ngoài sân.

    "Đi đâu vậy?"

    Bộ dáng của thiếu niên ngoài sân chẳng qua mới mười sáu, mười bảy tuổi, có một mái tóc đen nhánh vô cùng xinh đẹp nhu thuận, chiều dài đến eo, áo choàng rơi xuống, không chú ý nhìn còn tưởng là con gái.

    "Tuyết Bảo nói em ấy muốn nhìn xem chúng em chạy trốn trong đất nhanh giống sâu sẽ trông như thế nào một chút." Cậu bé xấu hổ gãi gãi mũi, âm thanh chột dạ càng ngày càng nhỏ.

    Cậu bé nói chính là tàu điện ngầm.

    Đầu củ cải Tuyết Bảo ngửa đầu nói: "A Tham gạt người, là anh ấy nói anh ấy muốn nghiên cứu thấu triệt tuyến đường chạy trốn quanh đây, miễn cho lúc chạy trốn bị lạc."

    Đây là cách hai tinh quái nhỏ sinh tồn, mặc kệ đi đến đâu, nghiên cứu tuyến đường chạy trốn là nhiệm vụ hàng đầu.

    Hai người bọn họ là Bạch Giới không và lão nhân cứu được từ tay người hái thuốc, hai đứa nhỏ đều thành tinh, theo lý thuyết chỉ cần một chút cần nhân sâm và cánh hoa tuyết liên là có thể cứu mạng người, bọn học cũng bằng lòng tự hái một bộ phận cơ thể đến đổi sự giơ cao đánh khẽ của người hái thuốc, nhưng lòng người hái thuốc không đủ cho rắn nuốt voi, muốn chế bọn họ thành dược liệu trân quý hoàn chỉnh, hiến cho quan to hiển quý để cầu phú quý.

    Tuy hai tinh quái nhỏ không phải loài người, nhưng còn hiểu được đạo lý báo đáp ân cứu mạng hơn loài người.

    Bọn họ vẫn luôn đi theo hai thầy trò, nói là nhất định phải báo ân cứu mạng, để hai thầy trò cắt tham cần và cánh hoa.

    Bạch Giới không và lão nhẫn vẫn luôn không cần, bọn họ đi theo một đường, nên đi theo đến hiện tại.

    Sau khi xuyên về đây Bạch Giới Tuệ đã từng nói đưa bọn họ về núi sâu, rừng già núi sâu của xã hội hiện đại thuộc về khu được bảo vệ, không có người dám lên núi trộm đào trộm hái.

    Nhưng bọn họ coi trọng hứa hẹn, nói là nhất định phải báo ân trước.

    Ở dị giới gặp được những chứng bệnh nan y khó giải phức tạp cũng không dùng đến bọn họ, Bạch Giới không không biết xã hội hiện đại còn có thể tìm được cơ hội dùng đến họ không.

    Cái ân này không cho bọn họ báo, có lẽ muốn ăn vạ chính mình mãi.

    "Ở chỗ chị trộm đồ là phạm pháp, không có ai chạy đến trong viện của chị để trộm các em, em, còn cả em nữa." Bạch Giới không chỉ chỉ bọn họ theo thứ tự: "Đừng chạy loạn khắp nơi, miễn dọa đến người xung quanh, còn dám chuồn ra ngoài nhân lúc chị không chú ý, chị sẽ trừ bỏ nước khoáng sông băng cao hơn mặt nước biển 5100m của các em!"

    Tuyết Bảo nghe vậy biến sắc: "Tuệ Tuệ, bọn em quay về trong đất ngay lập tức đây!"

    Không cần công phu vài giây, trong viện có thêm hai cây thảo dược.

    Bạch Giới Tuệ thở phào một hơi, xem ra có thể an tĩnh thêm một đoạn thời gian.

    Ngày nay cô ngủ rất sớm, trước khi ngủ còn bật hình thức không làm phiền cho điện thoại, lúc dậy phát hiện thông báo tin nhắn đã sắp nổ tung.

    Mới tăng fans, tin nhắn chưa xem, thông báo như thủy triều vọt đến chen đầy phần thông báo của cô.

    Vận doanh Mộc Mộc cũng ở trong đó.

    Đoán được Mộc Mộc chắc là có chuyện gì đó, cô ấn vào khung chat của Mộc Mộc đầu tiên.

    [Phổ cập khoa học trung y - Tiểu Bạch]: Tối hôm qua ngủ sớm, vừa mới tỉnh, nhiệm vụ mới hôm nay là gì, 20 vạn fans sao?

    [Vận doanh Mộc Mộc]: ?

    [Vận doanh Mộc Mộc]: Cô có xem trang chủ của mình không? Số fans của cô đã sớm đột phá 20 vạn rồi được không? Bây giờ đã sắp 40 vạn!

    [Vận doanh Mộc Mộc]: Đêm qua lúc tôi đến kiểm tra phòng đều giật nảy mình, ai có thể nghĩ đến cả đêm cô tăng hơn 30 vạn fans?

    [Vận doanh Mộc Mộc]: Cô nổi tiếng cô có biết không?

    Đây là lần đầu tiên Bạch Giới Tuệ thấy Vận doanh Mộc Mộc gửi nhiều dấu chấm than như vậy, ngày thường Mộc Mộc mang đến cảm giác cho cô là một người rất cao lãnh, chỉ biết phân phó yêu cầu, sắp xếp nhiệm vụ, một tư thế người sống chớ tiến gần.

    Nói thật, Mộc Mộc nhiệt tình cùng với Mộc Mộc cao lãnh trong ấn tượng của cô có chút vỡ tan.

    [Phổ cập khoa học trung y - Tiểu Bạch]: Cho nên nhiệm vụ hôm nay là cái gì?

    [Vận doanh Mộc Mộc]: Tôi còn có thể sắp xếp nhiệm vụ gì cho cô? Nhân khí bây giờ của cô lên tiết mục đã dư dả rồi, được không?

    [Vận doanh Mộc Mộc]: Vận khí của cô thật sự là quá tốt, vừa lúc gặp được K. W trúng độc nấm, cọ được một đợt nhiệt độ.

    [Phổ cập khoa học trung y - Tiểu Bạch]: Hẳn là vận khí của anh ta tốt, nếu không bị tôi phát hiện, không biết anh ta đến khi nào mới có thể đến bệnh viện, chậm trễ việc trị bệnh.

    Cho dù Mộc Mộc trước sau cảm thấy thành phần may mắn của cô nhiều hơn, Mộc Mộc xem lại ghi hình của buổi phát sóng trực tiếp hôm qua, không cảm thấy có người có thể chẩn bệnh qua mặt và khí sắc của người ta, chỉ coi là vận khí của cô tốt, mèo mù vớ phải chuột chết.

    Chẳng qua dưới không khí vui sướng trước mắt, Mộc Mộc vẫn nói theo cô.

    [Vận doanh Mộc Mộc]: Đúng đúng đúng, là cô chẩn ra bệnh.

    [Vận doanh Mộc Mộc]: Ngày hôm qua cô offline quá sớm, lãng phí cơ hội tăng fans rất tốt, hôm nay cô nhất định phải rèn sắt khi còn nóng live sớm chút, chỉ cần cô cần mẫn hơn chút, blogger trăm vạn cũng không phải mơ.

    [Vận doanh Mộc Mộc]: Tôi lặng lẽ tiết lộ cho cô cái này, cô đừng nói với người thứ hai, nền tảng của chúng ta đang làm hạng mục mới, chuẩn bị đẩy blogger có hình tượng người tốt, nhân khí cao vào giới giải trí, làm minh tinh có thể có mặt mũi hơn làm blogger nhiều, kiếm tiền hoàn toàn không phải cùng đẳng cấp.

    [Vận doanh Mộc Mộc]: Tôi thấy cô cũng không tồi, đều mạnh hơn nhiều nữ blogger trên nền tảng chúng ta, nhưng còn thiếu chút nhân khí, cô phải bắt được cơ hội này, cô sẽ càng nổi tiếng hơn! Rất nhiều blogger đều nhìn kế hoạch tạo sao lần này chằm chằm, nhất định đừng để những người khác đoạt cơ hội của cô!

    Mộc Mộc ân cần dạy bảo, từng chữ đều móc tim móc phổi ra nói.

    Chính là quên hỏi Bạch Giới Tuệ có phải cũng muốn làm minh tinh hay không.

    Khác với Mộc Mộc được tiêm máu gà, Bạch Giới Tuệ không hoang mang chủ nào, lên làm cơm sáng cho chính mình, đi đến phòng dược sửa sang lại dược liệu, lại vào trong viện tưới nước cho thảo dược, cũng ghi lại rất tốt.

    Chờ cô làm xong tất cả mọi việc, đã sắp 10 giờ, sau đó mới bắt đầu định phát sóng trực tiếp.

    Lúc này cô mở phòng phát sóng trực tiếp ra, không gặp người máy được hệ thống nhét vào, đều là một đám người thật.

    Thời gian chưa đến một phút, số người online đạt đến 1000 người, khu bình luận náo nhiệt phi phàm.

    Đây là lần đầu Bạch Giới Tuệ cảm nhận được mình có nhân khí một cách trực quan.

    [Đến gặp ân nhân của anh Ngõa, cuối cùng cũng nhìn thấy chủ live]

    [Nghe nói anh Ngõa đã thoát ly nguy hiểm tính mạng, cảm ơn chủ live kịp thời phát hiện]

    [Tuy không xác định chủ live thật sự có thực lực hay không, nhưng ngày hôm qua thật sự rất xuất sắc]

    Cũng không phải là xuất sắc, đêm qua K. W trực tiếp bước lên hot search, rất nhiều người đều share ra, lấy cái này báo cho quần chúng quảng đại, đừng tùy ý ăn nấm hoang dại.

    K. W nói xui xẻo là xui xẻo, mất mặt trên toàn mạng.

    Nhưng nhờ họa được phúc, tăng 300 vạn fans, nói theo phương diện ích lợi, anh ta không thiệt chút nào.

    Chẳng qua hot search này không có bao nhiêu bóng dáng của Bạch Giới Tuệ, bởi vì cả sự kiện trúng độc nấm có bộ phận xuất sắc nhất đương nhiên là thuộc về màn biểu diễn khi K. W sinh ra ảo giác, truyền thông share cũng là phần này, ngoại trừ các fans xem phát sóng trực tiếp, không có bao nhiêu người chú ý đến Bạch Giới Tuệ.

    Trong nhóm người chú ý đến Bạch Giới Tuệ này, cũng không phải tất cả mọi người đều tán thành thực lực của cô.

    [Thật hâm mộ vận khí của chủ live, gặp phải anh Ngõa trúng độc nấm, nhặt được 40 vạn fans]

    [Cho dù là vận khí của chủ live tốt, hiệu quả tiết mục ngày hôm qua tôi cũng chú ý]

    [Hiệu quả tiết mục có quan hệ gì với chủ live sao, còn không phải tất cả đều là một mình anh Ngõa cống hiến]

    [Hôm nay chủ live còn làm việc không? ]

    [Hay là chủ live gọi cho anh Ngõa đi, tôi muốn nhìn xem anh Ngõa khôi phục thế nào rồi]

    [Lầu trên là quan tâm anh Ngõa sao, tôi còn ngại ngùng vạch trần anh, rõ ràng anh là muốn nhìn trò cười của anh Ngõa, chỉ có tôi mới thật sự muốn biết anh Ngõa khôi phục thế nào]

    [Tôi cũng thật lòng quan tâm anh Ngõa, tôi có thể thề với trời, tôi bảo đảm không cười]

    Nếu không nói nhóm fans này lúc thiếu đạo đức là thật sự thiếu đạo đức, sau khi biết K. W thoát ly nguy hiểm sinh mạng là lập tức muốn nhìn trò vui.

    Làm người ta cạn lời chính là Mộc Mộc còn thật sự gửi tin nhắn cho Bạch Giới Tuệ, gửi phương thức liên hệ của K. W cho cô, bảo cô gọi điện thoại đến quan tâm K. W, thuận tiện có thể ké chút fame.

    Đối với hành vi ké fame này, Bạch Giới Tuệ không thể hiểu nổi, cũng không thể làm theo, lại nói lúc này bệnh nhân cần được nghỉ ngơi nhiều nhất, tránh bị quấy rầy vì ít việc vặt.

    Cô làm lơ tin nhắn của Mộc Mộc: "Chỗ tôi là kênh thăm khám bệnh, có ai cần xem bệnh, gửi một tên lửa là có thể nối live, chỉ nhận một người, quá hạn không chờ."

    Tuy nói cô không muốn ké fame của K. W, nhưng cô không nghĩ đến, có rất nhiều người muốn ké.

    Cô nói xong không bao lâu, phòng phát sóng trực tiếp đã có người nối live.

    Lần này cũng là một nam blogger của app Lục Giang, thuộc về khu trò chơi, chẳng qua fans không nhiều, chỉ có một hai vạn.

    Đầu cậu ta đội tai nghe cạnh điện, nhuộm vài sợi tóc, cẩn thận sửa sang kiểu tóc của mình trong gương.

    Sau khi nhìn thấy live được nối, cậu ta còn cố ý tỏ vẻ đẹp trai mà búng sợi tóc được nhuộm trên trán mình.

    Quả nhiên, bình luận bay bên phía Bạch Giới Tuệ đã có người bắt đầu nói chủ live đối diện đẹp trai.

    [Chủ live này trông thật không kém, thật có cảm giác thiếu niên]

    [Thoạt nhìn sạch sẽ, thật thoải mái thanh tân, là phong cách tôi thích!]

    Cậu ta lười nhác mà đặt ngón trỏ ngón giữa ở huyệt Thái Dương, vẫy ra ngoài một chút, vô cùng tự quen thuộc mà chào hỏi giới thiệu: "Xin chào mọi người, tôi là chủ live khu trò chơi Sol, chủ yếu chơi Liên minh Anh Hùng, anh hùng APEX, và chơi CSGO, Nguyên thần, một vài game một người chơi ngẫu nhiên cũng sẽ chơi, có thể chơi cùng tăng điểm, hỗ trợ luyện cấp, hoan nghênh các ông chủ đến tìm tôi chơi."

    Mỗi một động tác đều phảng phất như đã tỉ mỉ thiết kế, nói xong còn nghiêng đầu wink một cái.

    Một loạt thao tác này của cậu ta vẫn có người ăn, lại nói nhìn qua cậu ta trông cũng ưa nhìn, thành công hấp dẫn một đợt fans nữ chú ý.

    Anh ở phòng phát sóng trực tiếp của mình cảm ơn từng nhóm ông bà chủ mới follow, cuối cùng mới chú ý đến Bạch Giới Tuệ.

    Chơi cùng luyện cấp Sol: "Quên hỏi chị gái ở đối diện, xưng hô như thế nào?"

    Bạch Giới Tuệ: ".. Gọi tôi là Tiểu Bạch là được rồi."

    Chơi cùng luyện cấp Sol: "Buổi phát sóng trực tiếp tối hôm qua của chị gái tôi đã xem, K. W trúng độc nấm thật là chị gái nhìn ra sao?"

    Bạch Giới Tuệ kiên nhẫn giải đáp: "Sau khi anh ta trúng độc phần mặt xuất hiện một ít bệnh trạng, tuy rất nhỏ, nhưng chú ý quan sát là sẽ phát hiện trong đó có biến hóa, có kinh nghiệm trung y có thể căn cứ bệnh trạng trên mặt của anh ta suy đoán ra tình huống trên cơ thể của anh ta, nếu có thể bắt mạch cho anh ta, còn có thể biết anh ta rốt cuộc ăn độc khuẩn gì."

    "Có lợi hại như vậy sao?" Sol nửa tin nửa ngờ.

    Người trẻ tuổi bây giờ không có mấy người chủ động đi khám trung y, Sol càng là người chưa từng đi một lần nào.

    Đối với lý do thoái thác của Bạch Giới Tuệ, Sol không quá tin tưởng.

    Vốn muốn thử một lần, toàn bộ việc vui ở phòng phát sóng trực tiếp, thuận tiện tuyên truyền một đợt ý tưởng cho chính mình, cậu ta không chỉ phá lệ dậy vào buổi sáng, còn gửi tên lửa mười đồng tiền.

    Nếu đến cũng đến rồi, làm sao cũng phải nhìn xem thực lực của đối phương, cậu ta thật sự muốn biết chủ live tự xưng là "thần y" này có thể nhìn ra bệnh gì cho mình, có bao nhiêu là nói hươu nói vượn.

    Sol thay đổi góc độ mặt, tranh thủ màn ảnh có thể bắt được tuyến cằm của mình: "Vậy chị gái nhìn xem tôi đi, trước đó chị gái xem qua chứng bệnh cho K. W, hôm nay chắc là có thể xem bệnh cho tôi đi?"

    Bạch Giới Tuệ không nói chuyện, chỉ là nhìn mặt của Sol trên màn hình hơi hơi nhíu mày.

    Chơi cùng luyện cấp Sol: "Sao chị gái không nói lời nào, hôm qua chị xem bệnh cho K. W không phải rất nhanh hay sao, bây giờ không có cách nào xem bệnh cho tôi sao?"

    Nói xong cậu ta vô tội buông tay, cố ý nói: "Chị sẽ không chỉ có thể xem bệnh cho K. W đi?"

    Cậu ta nói mấy câu đơn giản trực tiếp điều động cảm xúc của các fans trong phòng phát sóng trực tiếp.

    Tất cả mọi người muốn biết Bạch Giới Tuệ sẽ trả lời như thế nào, dù sao vẫn có không ít người đang nghi ngờ năng lực khám bệnh của cô.

    "Không phải không có cách xem.." Sau khi Bạch Giới Tuệ trầm mặc một lúc lâu, thở dài cạn lời nói.

    "Mà là cậu phải tắt filter đi trước đã."
     
    Đậu đen 205 thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...