Xuyên Không Trở Về Cổ Đại Bán Hàng Rong - January Ba Tuổi Rưỡi

Thảo luận trong 'Chờ Duyệt' bắt đầu bởi Januarythreeandahalf, 14 Tháng mười 2024.

  1. Januarythreeandahalf

    Bài viết:
    0
    Chương 10: Ăn thử

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bùi Mộc dần tiến lại chỗ xe đưa nguyên liệu nấu ăn, ánh mắt như dán vào phần thịt bò còn đỏ au trên xe nguyên liệu. Cô thậm chí không chờ được xe đến gần, liền nhảy xuống xe chạy đến gần chiếc xe lừa. Cô hỏi hệ thống:

    [Thống, không phải ăn thịt bò phạm pháp sao? Truyện cổ đại đều viết giết bò sẽ bị quan phủ bế đi đại lao. Tôi bán phở gà còn không phải vì không dám bán thịt bò sao.. Trời ơi thịt bò nè]

    Lúc này thấy Bùi Mộc đứng cạnh xe thực phẩm, một người chạy chân đi tới, phía sau còn có quản lý nhà ăn của học đường. Bùi Mộc trước hết lấy trong người lệnh bài đưa cho quản sự. Quản sự nói: "Cô chính là người mà Tôn tiên sinh mời tới? Thôi, vậy mau đi theo tôi."

    Quản sự vội vội vàng vàng dẫn cô vào trong, đồng thời người chạy chân cũng vội vã đánh xe nguyên liệu đi vào trong.

    Thư viện thành Bạc Sơn được xây dựng tao nhã, cảnh trí thanh cao điểm xuyết thiên nhiên, vừa nghiêm nghị vừa cổ kính. Tuy cổng sau nhưng vẫn được chạm đá khắc chữ to nét triện rồng bay phượng múa. Quản sự nhanh chóng dẫn người đi đến khu bếp. Khu bếp xây ở gần hồ nhưng thấp hơn hai bậc đất. Là một tòa nhà riêng biệt, lợp ngói nâu, hơi nước nóng và khói củi vẫn đang bốc lên lờ mờ qua mái. Chung quanh rất nhiều nha hoàn cùng hạ nhân làm việc ở phòng bếp đi qua đi lại. Quản sự nhanh chóng đi vào, nói: "Sư phụ Hoàng, thịt bò đã đến nơi rồi.."

    Đáng tiếc, khi hắn tiến vào trong bếp thì lại không thấy đầu bếp Hoàng đâu. Quản sự ngạc nhiên sau đó vội vàng túm lấy một tên phụ bếp: "Sư phụ Hoàng đâu rồi? Sao không ở đây, lão không phải nói vốn hiện tại đã không đủ thời gian hầm thịt bò sao? Hiện tại tôi mang thịt bò tới nơi, lão lại còn chạy đi đây vậy?"

    Phụ bếp mặt nhăn lại, thở dài nói: "Sư phụ Hoàng bị viện trưởng gọi đi rồi. Người của thư viện Lữ Khê nói muốn ăn cá cho tươi mới thơm ngon. Họ không muốn ăn thịt bò. Sư phụ Hoàng đã cùng mấy người mang cá đến phòng bếp riêng chiêu đãi khách rồi."

    "Đám người này thật là.." Quản sự nghe thế nhăn mặt. Hiện tại cũng đã sắp tới giờ ăn, sư phụ Hoàng đã bị viện trưởng đặc biệt gọi đi để nấu ăn cho các vị tiên sinh dạy học cùng viện trưởng, nhưng đồ ăn cho đám học sinh vẫn chưa chuẩn bị nhiều.

    Đúng lúc này, Bùi Mộc tiến lên, vẻ mặt nóng lòng muốn thử: "Lục quản sự, nếu như không ai sử dụng nguyên liệu này nữa, tôi có thể sử dụng được không? Tôn tiên sinh dù sao cũng chỉ yêu cầu ta nấu mì, mà ta nấu mì xào bò cũng không tệ."

    Lục quản sự nghiền ngẫm nói: "Cô nương, loại nguyên liệu này đắt đỏ.."

    "Lục quản sự, ta hiểu, ngài cho ta một cơ hội. Dù sao ta cũng làm đầu bếp, để ta nấu thử một lần là được rồi."

    Lục quản sự nghĩ một lát sau đó gật đầu. Bùi Mộc còn đang hưng phấn, lại thấy vài vị nha hoàn phụ bếp đi đến hỏi cô cần hỗ trợ nhóm lửa hay sơ chế gì không, Bùi Mộc đột nhiên khựng lại.

    Bếp của cổ đại Bùi Mộc không biết sử dụng, bếp hiện tại bán hàng cô đang dùng vẫn là loại bếp gas lò lửa công nghệ đen của hệ thống ngụy trang. Hiện tại, khó khăn cô cần gặp là, làm sao để cô có thể có lý do nấu ăn trên xe hàng mà không phải phòng bếp của thư viện?

    Bùi Mộc loay hoay, chỉ đành trước hết vẫn báo nha hoàn nhóm lửa chuẩn bị mình thì nói phải ra ngoài lấy dụng cụ cùng dao phay. Lúc này Bùi Mộc mới cảm thấy nghiêm trọng. Cô quá ỷ lại hệ thống, sau nhiệm vụ này, cô chắc chắn sẽ phải dựa vào không gian để học thêm, ít nhất là dù đổi thành bếp củi vẫn có thể nấu được đồ ăn. Vừa ra đén ngoài, thấy A Tu cùng xe lừa đựng nguyên liệu nấu ăn đang đứng cạnh nhau, Bùi Mộc mặt đưa đám bảo A Tu dẫn xe lại khoảng đất trống gần bếp, sau đó cô lường biếng kích hoạt xe ngựa biến thành xe hàng để lấy dao phay. Không nghĩ tới, dao phay vừa cầm trên tay, thì từ phía xa, một phụ bếp vội vã chạy tới, sắc mặt đầy hoảng hốt.

    Lục quản sự vẫn đang chờ cô nấu đồ ăn thử, hắn ra ngoài xem Bùi Mộc đi đâu, cũng chứng kiến cảnh xe ngựa biến thành xe bán hàng rong, cả thấy rất là mở mang tầm mắt. Mà phụ bếp thấy Lục quản sự đang đứng ở bên ngoài, liền lập tức như người chết vớ được cọc gỗ:

    "Không ổn rồi! Bếp lớn bên phía sảnh phụ bị nghẹt khói - sư phụ Hoàng đang xử lý nhưng nói rõ ràng không thể dùng trong vòng nửa canh giờ! Hắn chuẩn bị mang người quay lại dùng bếp bên này.

    Lục quản sự nhíu mày, quay sang hỏi phụ bếp khác:" Không phải vẫn còn có phòng bếp nhỏ của viện trưởng sao? Chỗ đó không đủ dùng? "

    " Không, bên đó đã đang sủ dụng để hầm canh, không thể sử dụng. "

    Cơ hội trời cho! Bùi Mộc vốn đang đứng sau quầy bán hàng rong, vội nói:
    " Lục quản sự, nếu bếp đã bị nghẽn, vậy tôi xin phép dùng luôn gian hàng rong của tôi, có thể nấu ở ngoài này, ngài báo nha hoàn bê ra ngoài là được. Bếp tôi dùng không phải loại thường, là lò khí áp, không khói, không mùi, lửa điều chỉnh được. Tốc độ nấu không thua gì bếp củi, thậm chí còn nhanh hơn. "

    Lục quản sự thoáng do dự, ánh mắt lướt qua chiếc xe hàng đang dừng ở bãi đất trống, trông có vẻ sạch sẽ, gọn gàng. Hắn liếc nhìn sắc trời, rồi nhìn danh sách cần phục vụ: Hơn hai trăm phần ăn, giờ ăn chỉ còn chưa đầy một canh giờ nữa. Hắn nhìn Bùi Mộc gật đầu nói:" Trước làm mì xào bò đi. "

    Bùi Mộc vui vẻ bảo A Tu vào trong khu bếp lấy thị bò, còn mình thì lập tức bắt đầu sử sơ chế nguyên liệu. Đầu tiên là cùng hệ thống chuẩn bị hành tây, tỏi, hành lá, giá đỗ, cần tây, ớt sừng.. Bùi Mộc nhanh nhẹn sơ chế phần nguyên liệu này. Do ở trong không gian học tập cách dùng dao, thao tác của cô nhanh nhẹn dứt khoát, thoạt nhìn cũng ra dáng ra hình, không hề lúng túng. Tiếp theo là thái mỏng từng lát thịt bò sau đó ướp với gia vị. Bùi Mộc thành thạo xử lý bánh phở, từng sợi phở trong nước nóng lướt qua, trở nên mềm mại như những sợi lụa, nhưng vẫn không hề bị nát. Mùi hương của nó mang cảm giác dịu nhẹ của gạo vừa xay, trộn với hơi nước đọng lại sau khi hấp, tạo nên thứ mùi thanh lành, chân thật, lại đủ hấp dẫn.

    Chờ một chút cho thịt bò ngấm gia bị ánh lên màu bóng sáng, Bùi Mộc bật bếp, sau đó bắc chảo lên. Từng bước đi dưới tay cô tuần tự có thứ tự, phi tỏi sau đó cho thịt bò vào chảo nóng. Thịt chạm chảo, tiếng reo lên lanh lảnh, mỡ bắn nhẹ lên vang lên tiếng xì xèo, mùi hương cùng mùi lửa bùng lên hòa quyện.

    Lục quản sự dù chưa ăn, nhưng nghe mùi hương thôi cũng cảm thấy bị thuyết phục. Hơn nữa, hắn còn mắt sắc chú ý tới một vái thứ Bùi Mộc lấy trong toa ăn mà hắn chưa thấy bao giờ, nhưng đều có mùi hương rất thơm. Mỗi một nguyên liệu vào chảo, lại như thêm một trình tự hương mới, thơm ngon, tươi mát, quyến rũ hấp dẫn làm miệng người ta không tự chủ được phân bố nước miếng, trong đầu tưởng tượng ra hương vị của món này.

    Phở xào bò gần như rất nhanh đã làm xong, từng sợi phở cùng hành tây lửa vừa tới, hơi bóng ánh dầu nhưng tuyệt đối không ngán, màu sắc hấp dẫn đặt trong đĩa. Lục quản sự cùng những người khác đến gần phía bàn để đồ ăn của xe hàng. Lục quản sự chỉ hơi nâng tay, đã có phụ bếp biết ý đã sớm chuẩn bị đũa đặt vào tay hắn.

    Lục quản sự thử ăn. Thịt bò mềm, nhưng không nhũn. Đầu tiên là đậm đà vẫn giữ được độ mềm, độ ẩm, có chút cháy cạnh, hòa vào sợi phở dai vừa phải, lại vẫn giữ nguyên được sự tươi mới và cái ngọt của thịt bò. Mùi tỏi thoảng lên như một cú nháy mắt, hành tây vị ngọt đã không còn bị gay, lại đệm một độ 'cay' vừa phải trong khoang miệng khiến trình tự vị càng thêm phong phú. Giá đỗ vẫn còn giữ được tiếng giòn, như một câu chốt nhẹ nhàng mà dứt khoát, làm cho món ăn vốn hơi dầu mỡ vẫn giữ được sự tươi mới, trung hòa gia vị một cách tuyệt vời.

    Liên tiếp ăn thêm vài đũa để trải nghiệm hương vị kỳ diệu, Lục quản sự mới đột nhiên khựng lại. Hắn ngẩng đầu lên, thấy ánh mắt của Bùi Mộc đang chờ đợi nhìn hắn, cùng với con mắt tò mò mong ngóng của mọi người xung quanh, hắn ho nhẹ một tiếng, nói:" Sư phụ Bùi, món này thật sự xuất sắc, gặp được tay nghề như của sư phụ, phần nguyên liệu này sẽ không bị lãng phí. "

    Bùi Mộc mỉm cười sung sướng. Món này cô tự nhận bản thân phát huy không tệ, tuy hệ thống vẫn chấm 7/10 nhưng tính ra cô đã tiến bộ rất nhiều. Lục quản sự cùng Bùi Mộc xác định lại chỗ cô sẽ làm gồm ba loại mì, gồm có phở gà trộn, phở gà nước, phở xào bò. Nói xong, Lục quản sự cũng đưa tiền đặt cọc cho cô, sau khi kết thúc công việc mới có thể lấy phần còn lại, nhưng hệ thống cũng đã tính lời khen của Lục quản sự vào nhiệm vụ chi nhánh. Chỉ cần có thêm mười một người nữa khen đồ ăn ngon, Bùi Mộc sẽ hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh, có cơ hội trải nghiệm kỹ năng của 'Thần bếp'.

    Lúc này, sư phụ Hoàng cùng các người khác đều đã đến nơi này, thấy Lục quản sự cùng mấy phụ bếp khác đều ở bên ngoài, hắn ngạc nhiên hỏi:" Lục quản sự? Sao ông còn ở đây? Bếp phía viện phía Tây hỏng ống khói, viện trưởng bảo hôm nay không chia khu, đều sẽ đi ăn ở khu thực đường cùng bọn học sinh. Đám người của thư viện Lữ Khê đòi ăn cá, không có cách nào, chúng ta phải bắt đầu chuẩn bị. Tôn tiên sinh tìm được đầu bếp món chính sao? "

    " Tìm được, chính là vị tiểu sư phụ này. Nàng làm mì phở không tồi. "Lục quản sự cười nói. Sư phụ Hoàng ngạc nhiên, vì hắn cùng Lục quản sự là bạn chơi với nhau nhiều năm, hắn biết vị giác của lão Lục không phải dễ dãi. Để hắn khen không tồi, cũng đã là ưu điểm rất nhiều. Hắn liếc nhìn Bùi Mộc, cũng không vì thấy cô còn trẻ mà coi thường cô. Lục quản sự nói thêm:" Thật may Bùi sư phụ có mang theo quầy hàng có cả bếp lò, căn bản không cần sử dụng phòng bếp. Ông mau đi vào chuẩn bị đồ ăn cho người của thư viện Lữ Khê, tôi sẽ qua thực đường chuẩn bị bàn ghế."

    Sư phụ Hoàng gật đầu với Lục quản sự, cũng khách khí chào hỏi vài câu với Bùi Mộc, rồi vội vội vàng vàng đi vào trong phòng bếp.

    Hắn để lại cho Bùi Mộc hai người phụ bếp. Bùi Mộc cũng không từ chối, mang sẵn nguyên liệu ra, yêu cầu phụ bếp một lần nữa rửa sạch tay, mang thêm bao tay cô lấy từ hệ thống, cộng thêm đồ bảo hộ chắn tóc rơi nữa, mới bắt đầu cùng họ cùng A Tu sơ chế thêm nguyên liệu, đảm bảo chút nữa bắt tay vào làm việc có thể kịp thời vận hành. Hơn hai trăm người, cô còn chưa bao giờ phục vụ lượng người lớn như vậy, phải sẵn sàng.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...