

Nhà Ai
Trình bày: Trì Ngư
Tác từ: Lâm Du Thực Anoryz
Tác khúc: Lâm Du Thực Anoryz
Biên khúc: Điền Thần Quang
Có những bài hát không cần quá phô trương, không cần đoạn cao trào hoành tráng, cũng chẳng cần giai điệu cầu kỳ.. chỉ đơn giản là từng lời ca, từng nốt nhạc len lỏi vào lòng người, để lại dư âm thật lâu sau khi bài hát kết thúc. "Nhà Ai" chính là một ca khúc như thế vừa nhẹ nhàng, nhưng sâu lắng đến mức khiến người ta không thể quên được.
Ngay từ tựa đề "Nhà Ai", ta đã có thể cảm nhận một thoáng vấn vương, một chút lạc lõng của kẻ đứng bên ngoài, ngước nhìn ánh sáng hắt ra từ căn nhà ấm áp nào đó. Nơi sẽ có người mình thương. Trì Ngư, với giọng hát khàn nhẹ nhưng truyền cảm, đã kể cho chúng ta một câu chuyện đầy chất thơ về nỗi tương tư, sự chờ mong và hành trình tìm đến người mình yêu.
Phần lời bài hát là điểm sáng không thể bỏ qua. Ẩn dụ, cổ phong, và đậm chất văn học. Câu hát "thùy gia đích chi đầu điểu nhi thành song đối, hồ điệp phiêu phiêu phi" mở ra một khung cảnh yên bình và hữu tình. Nơi đôi chim đầu cành ríu rít, bướm lượn nhè nhẹ, ánh trăng in bóng bên ly rượu. Nhưng đằng sau vẻ nên thơ ấy là nỗi cô đơn, là sự chờ đợi đến xót xa: "Nguyệt sắc độc ảnh trọc tửu chi thặng nhất bôi, nguyện tử đoạt bất lai hồi". Chỉ một ly rượu, một ánh trăng, một lời ước không thể giữ.
Ca khúc không đi theo mô-típ tình yêu màu hồng, mà là hành trình của một kẻ bình phàm, xuất thân hàn vi, phải đi qua bao nhiêu khúc quanh, gió bụi, thất bại để rồi chỉ mong một ngày có thể "đứng trước nhà nàng, ngẩng đầu báo với phụ mẫu nàng rằng: Vì nàng, ta đã ngẩng cao đầu tranh đấu một lần". Đó là tình yêu có lý trí, có quyết tâm, có cả sự kiên trì của người trưởng thành.
Giai điệu bài hát mộc mạc với tiếng đàn nhị, tiếng tiêu nhẹ nhàng, tựa như một bản nhạc cổ xưa được ngân vang giữa thời hiện đại. Không cầu kỳ, không kịch tính, mà lặng lẽ như tiếng gió đầu xuân thổi qua vạt áo ai, như tiếng bước chân người chờ đợi năm này sang năm khác.
Nếu bạn đang cần một bản nhạc để ngồi lặng đi trong một buổi tối nhiều suy nghĩ, hoặc đơn giản là muốn cảm nhận cái đẹp của lời ca như thơ, thì "Nhà Ai" chính là một lựa chọn không thể bỏ lỡ. Nó giống như một bức tranh thủy mặc – mực không đậm, màu không tươi, nhưng càng nhìn càng thấm, càng nghe càng đau, càng buồn lại càng đẹp.
Trên đây là bản Vietsub trên Youtube, còn phía dưới là bản Trung, tên tiếng Anh.
Lời bài hát
谁家的枝头鸟儿成双对
蝴蝶翩翩飞
月色独影酌酒只剩一杯
愿子夺不来回
苦读了十五年的诗书欠好几百两债
像麻雀妄想飞上青天
却隔在高墙之外
只对着漏室寒舍一人独饮
喝遍遗酒
姑娘我两袖清风是否还能牵你的手
别说你不知道
不知道 不知道 不知道
我对你魂牵梦绕
辗转反侧的夜只有我知道
我知道 我知道 我知道
花红柳绿莺飞燕语与我无碍
一心只想你知道此情可待
等风吹来
等桃花开
谁家的枝头鸟儿成双对
蝴蝶翩翩飞
月色独影酌酒只剩一杯
愿子夺不来回
我只等月色再交接
抹去眼眶那一滴泪
心绪交叠怎么了解
是否风声会替我说
西城我绕了几个弯
又在东边打了转
只为把你悄脸看
不想是吃了心的盼
南北来回几个弯
空留一人凌乱
像我如此的人怎么办
寒门出身谁想靠近我
也不是在怨世道偏了坡
只是深知阳长小道难走
填不满的墨水又过了几个秋
直到满腹经纶胸有成竹落笔柔
到了那时候
到了那时候
迎取功名
然后才把聘礼从西城抬到东边
站在你家门前
告诉我老丈人为你争了一口气
不只为了胸中秋鹤 更是为了你
有七分为了你
谁家的枝头鸟儿成双对
蝴蝶翩翩飞
月色独影酌酒只剩一杯
愿子夺不来回
我只等月色再交接
抹去眼眶那一滴泪
心绪交叠怎么了解
是否风声会替我说
西城我绕了几个弯
又在东边打了转
只为把你悄脸看
不想是吃了心的盼
南北来回几个弯
空留一人凌乱
Pinyin
Shúi jiā de zhī tóu niǎo ér chéng shuāng dùi
Hú dié piān piān fēi
Yuè sè dú yǐng zhuó jiǔ zhī shèng yī bēi
Yùan zǐ duó bù lái húi
Kǔ dú liǎo shí wǔ nían de shī shū qìan hǎo jī bǎi liǎng zhài
Xìang má què wàng xiǎng fēi shàng qīng tiān
Què gē zài gāo qíang zhī wài
Zhī dùi zhuó lòu shì hán shè yī rén dú yǐn
Hē bìan yí jiǔ
Gū níang wǒ liǎng xìu qīng fēng shì fǒu húan néng qiān nǐ de shǒu
Bié shuō nǐ bù zhī dào
Bù zhī dào bù zhī dào bù zhī dào
Wǒ dùi nǐ hún qiān mèng rào
Zhǎn zhuǎn fǎn cè de yè zhī yǒu wǒ zhī dào
Wǒ zhī dào wǒ zhī dào wǒ zhī dào
Huā hóng liǔ lǜ yīng fēi yàn yǔ yǔ wǒ wú ài
Yī xīn zhī xiǎng nǐ zhī dào cǐ qíng kě dài
Děng fēng chuī lái
Děng táo huā kāi
Shúi jiā de zhī tóu niǎo ér chéng shuāng dùi
Hú dié piān piān fēi
Yuè sè dú yǐng zhuó jiǔ zhī shèng yī bēi
Yùan zǐ duó bù lái húi
Wǒ zhī děng yuè sè zài jiǎo jié
Mǒ qù yǎn kùang nà yī dī lèi
Xīn xù jiāo dié zěn me liǎo jiě
Shì fǒu fēng shēng hùi tì wǒ shuō
Xī chéng wǒ rào liǎo jī gè wān
Yòu zài dōng biān dǎ liǎo zhuǎn
Zhī wéi bǎ nǐ qìao liǎn kàn
Bù xiǎng shì chī liǎo xīn de pàn
Nán běi lái húi jī gè wān
Kōng líu yī rén líng lùan
Xìang wǒ rú cǐ de rén zěn me bàn
Hán mén chū shēn shúi xiǎng kào jìn wǒ
Yě bù shì zài yùan shì dào piān liǎo pō
Zhī shì shēn zhī yáng cháng xiǎo dào nán zǒu
Tían bù mǎn de mò shuǐ yòu guò liǎo jī gè qiū
Zhí dào mǎn fù jīng lún xiōng yǒu chéng zhú luò bǐ róu
Dào liǎo nà shí hòu
Dào liǎo nà shí hòu
Yíng qǔ gōng míng
Rán hòu cái bǎ pìn lǐ cóng xī chéng tái dào dōng biān
Zhàn zài nǐ jiā mén qían
Gào sù wǒ lǎo zhàng rén wéi nǐ zhēng liǎo yī kǒu qì
Bù zhǐ wéi liǎo xiōng zhōng qiū hè gēng shì wéi liǎo nǐ
Yǒu qī fēn wéi liǎo nǐ
Shúi jiā de zhī tóu niǎo ér chéng shuāng dùi
Hú dié piān piān fēi
Yuè sè dú yǐng zhuó jiǔ zhī shèng yī bēi
Yùan zǐ duó bù lái húi
Wǒ zhī děng yuè sè zài jiǎo jié
Mǒ qù yǎn kùang nà yī dī lèi
Xīn xù jiāo dié zěn me liǎo jiě
Shì fǒu fēng shēng hùi tì wǒ shuō
Xī chéng wǒ rào liǎo jī gè wān
Yòu zài dōng biān dǎ liǎo zhuǎn
Zhī wéi bǎ nǐ qìao liǎn kàn
Bù xiǎng shì chī liǎo xīn de pàn
Nán běi lái húi jī gè wān
Kōng líu yī rén líng lùan
Lời Việt
Chim ai đậu nhánh thành đôi
Bướm bay lả tả thảnh thơi giữa trời
Trăng rơi một bóng đơn côi
Rót chén rượu nhạt, chỉ tôi với người
Đèn đèn sách sách năm mười lăm thu
Món nợ bạc trăm vẫn chưa trả đủ
Như chim sẻ mộng vượt mây
Nhưng bị chắn bởi tường dày cao xa
Chốn hàn môn một mình ta
Uống cạn dư tửu, nhớ qua chuyện tình
Nàng ơi tay áo gió xanh
Liệu còn níu được tay mình hay không?
Đừng bảo người chẳng biết lòng
Chẳng hay, chẳng rõ, chẳng trông thấy gì
Ta đây mộng mị khôn nguôi
Chập chờn trăn trở, đêm rơi chỉ mình
Biết bao sắc thắm trời xanh
Chim ca én liệng, với ta chẳng màng
Chỉ mong người hiểu chân thành
Một niềm mong mỏi chẳng đành rời xa
Chờ gió ghé qua
Chờ hoa đào nở..
Chim ai đậu nhánh thành đôi
Bướm bay lả tả thảnh thơi giữa trời
Trăng rơi một bóng đơn côi
Rót chén rượu nhạt, chỉ tôi với người
Chỉ mong trăng lại rạng ngời
Xóa giọt lệ nhỏ khóe môi âm thầm
Tâm can rối rắm muôn phần
Chẳng hay tiếng gió có cần thay ta?
Tây thành ta lượn bao la
Lại vòng về phía đông xa gọi người
Chỉ vì một thoáng ngắm thôi
Mà mang nỗi nhớ khắc nơi tim này
Bắc nam quanh quẩn tháng ngày
Bỏ ta đơn chiếc hao gầy ngẩn ngơ
Kẻ như ta biết làm sao
Hàn môn xuất thân, ai nào muốn gần?
Không than thế sự lỡ làng
Chỉ là thấu hiểu con đường khó đi
Mực khô trải mấy thu thì
Vẫn không đầy đủ để ghi tấc lòng
Đến khi văn nghiệp thành công
Ngòi bút mềm mại, bụng lòng thâm sâu
Khi ấy, ừ, đến khi sau
Ta mang sính lễ qua cầu Đông Tây
Đứng trước cửa nhà người đây
Thưa cùng phụ mẫu: "Vì nàng mà tranh
Chẳng riêng vì mộng công danh
Mà còn bảy phần là dành cho ai.."
Chim ai đậu nhánh thành đôi
Bướm bay lả tả thảnh thơi giữa trời
Trăng rơi một bóng đơn côi
Rót chén rượu nhạt, chỉ tôi với người
Chỉ mong trăng lại rạng ngời
Xóa giọt lệ nhỏ khóe môi âm thầm
Tâm can rối rắm muôn phần
Chẳng hay tiếng gió có cần thay ta?
Tây thành ta lượn bao la
Lại vòng về phía đông xa gọi người
Chỉ vì một thoáng ngắm thôi
Mà mang nỗi nhớ khắc nơi tim này
Bắc nam quanh quẩn tháng ngày
Bỏ ta đơn chiếc hao gầy ngẩn ngơ..