1 người đang xem
1,995 ❤︎ Bài viết: 262 Tìm chủ đề
232 2
Họa Vũ Lan Châu

Trình bày: Doãn Tích Miên

Effect author: Bad, pyointa2001

Tác từ: Châu Nhân

Tác khúc: Cố Chi Ngư

Biên khúc: SAIE

Trong thế giới nhạc Trung đầy rẫy những bản tình ca hiện đại, "Họa Vũ Lan Châu" như một đóa sen nở giữa mặt hồ thu nhẹ nhàng, cổ điển và đậm chất thơ. Ca khúc do Doãn Tích Miên thể hiện, với giai điệu được sáng tác bởi Cố Chi Ngư, mang đậm phong vị cổ phong, pha trộn chút dân ca và tình hoài niệm lặng lẽ.

Bài hát kể lại một ký ức mơ hồ, như thể người hát đang ngồi trên chiếc thuyền nhỏ lững lờ giữa màn mưa khói, vẽ lại mối duyên xưa bên người cũ. Những hình ảnh như liễu rủ bên tường trắng, cầu cong chốn hẹn, gió chiều quen thuộc, hương hoa tình cờ, tất cả đan xen trong cơn mưa dịu dàng, len lỏi vào lòng người nghe. "Ta họa mưa, nhỏ giọt chân trời, như sương như khói, như nàng đến bên đời" là một câu hát khiến tim tôi khựng lại vì đẹp quá, mơ quá, buồn quá..

Nghe "Họa Vũ Lan Châu", tôi có cảm giác như đang đọc một đoạn thư tình viết tay từ một đời trước. Không cao trào, không bi lụy, nhưng mỗi câu mỗi chữ lại thấm đẫm cảm xúc, dịu dàng mà ám ảnh. Giai điệu được phối nhẹ nhàng, có tiếng nhạc cụ dân tộc điểm xuyết, giọng ca của Doãn Tích Miên như thì thầm kể chuyện trong một chiều mưa cổ kính.

Cá nhân tôi rất thích những bài hát có tiết tấu chậm rãi, hình ảnh giàu chất thơ và mang màu sắc Hán Việt cổ phong như thế này. Nó như một khoảng lặng dễ chịu giữa thế giới bộn bề, một nơi để trái tim tạm trú. Nếu bạn cũng từng có một ký ức mưa, một cuộc hẹn cũ nơi cầu cong gió nhẹ, "Họa Vũ Lan Châu" chắc chắn sẽ khiến bạn bồi hồi.

Đây không chỉ là một bài hát, mà là một bức tranh, là nơi người vẽ không chỉ dùng cọ, mà dùng cả trái tim mình để tô màu lên mưa gió, ký ức và mối duyên xa xăm.



Đây là bản Vietsub trên Youtube, còn dưới là bản Trung nha mọi người.


Lời bài hát

湖面泛漣漪 烏篷船追憶

那年與你暮煙雨

灰色的瓦礫 白色的牆 垂柳倒影清晰

晚風多熟悉 花香是奇遇

搖曳的船與火燃起

當風促擁住烏雲 游紙傘 撐蘭舟的雨

我畫雨 潤萬物 掠過長空的距離

貫穿於天地

我畫雨 色染千樹 約在拱橋的相遇

潺潺綿綿雨記

我畫雨 滴落天際 如煙如霧又如你

落進我心裡

我畫雨 風吹在人間 繁花爭艷 一昧翩翩

如夢如仙 餘生與你纏綣

湖面泛漣漪 烏篷船追憶

那年與你暮煙雨

灰色的瓦礫 白色的牆 垂柳倒影清晰

晚風多熟悉 花香是奇遇

搖曳的船與火燃起

當風促擁住烏雲 游紙傘 撐蘭舟的雨

我畫雨 潤萬物 掠過長空的距離

貫穿於天地

我畫雨 色染千樹 約在拱橋的相遇

潺潺綿綿雨記

我畫雨 滴落天際 如煙如霧又如你

落進我心裡

我畫雨 風吹在人間 繁花爭艷 一昧翩翩

如夢如仙 餘生與你纏綣

我畫雨 潤萬物 掠過長空的距離

貫穿於天地

我畫雨 色染千樹 約在拱橋的相遇

潺潺綿綿雨記

我畫雨 滴落天際 如煙如霧又如你

落進我心裡

我畫雨 風吹在人間 繁花爭艷 一昧翩翩

如夢如仙 餘生與你纏綣

Pinyin

Hú mìan fàn lían yī wū péng chúan zhuī yì

Nà nían yǔ nǐ mù yān yǔ

Huī sè de wǎ lì bái sè de qíang chúi liǔ dǎo yǐng qīng xī

Wǎn fēng duō shú xī huā xiāng shì qí yù

Yáo yè de chúan yú huǒ rán qǐ

Dāng fēng cù yōng zhù wū yún yóu zhǐ sǎn chēng lán zhōu de yǔ

Wǒ hùa yǔ xìan rùn wàn wù lüè guò cháng kōng de jù lí

Gùan chuān yú tiān dì

Wǒ hùa yǔ sè rǎn qiān shù yuē zài gǒng qíao de xiāng yù

Chán chán mían mían yǔ jì

Wǒ hùa yǔ dī luò tiān jì rú yān rú wù yòu rú nǐ

Luò jìn wǒ xīn lǐ

Wǒ hùa yǔ fēng chuī zài rén jiān fán huā zhēng yàn yī mèi piān piān

Rú mèng rú xiān yú shēng yǔ nǐ chán juān

Hú mìan fàn lían yī wū péng chúan zhuī yì

Nà nían yǔ nǐ mù yān yǔ

Huī sè de wǎ lì bái sè de qíang chúi liǔ dǎo yǐng qīng xī

Wǎn fēng duō shú xī huā xiāng shì qí yù

Yáo yè de chúan yú huǒ rán qǐ

Dāng fēng cù yōng zhù wū yún yóu zhǐ sǎn chēng lán zhōu de yǔ

Wǒ hùa yǔ xìan rùn wàn wù lüè guò cháng kōng de jù lí

Gùan chuān yú tiān dì

Wǒ hùa yǔ sè rǎn qiān shù yuē zài gǒng qíao de xiāng yù

Chán chán mían mían yǔ jì

Wǒ hùa yǔ dī luò tiān jì rú yān rú wù yòu rú nǐ

Luò jìn wǒ xīn lǐ

Wǒ hùa yǔ fēng chuī zài rén jiān fán huā zhēng yàn yī mèi piān piān

Rú mèng rú xiān yú shēng yǔ nǐ chán juān

Wǒ hùa yǔ xìan rùn wàn wù lüè guò cháng kōng de jù lí

Gùan chuān yú tiān dì

Wǒ hùa yǔ sè rǎn qiān shù yuē zài gǒng qíao de xiāng yù

Chán chán mían mían yǔ jì

Wǒ hùa yǔ dī luò tiān jì rú yān rú wù yòu rú nǐ

Luò jìn wǒ xīn lǐ

Wǒ hùa yǔ fēng chuī zài rén jiān fán huā zhēng yàn yī mèi piān piān

Rú mèng rú xiān yú shēng yǔ nǐ chán juān

Lời Việt

Mặt hồ gợn sóng lăn tăn, thuyền mui đen trôi về ký ức,

Năm ấy cùng nàng, mưa khói giăng mờ.

Ngói xám tường trắng, liễu rủ nghiêng bóng rõ,

Gió chiều quen thuộc, hương hoa là duyên thơ.

Thuyền nhẹ chao nghiêng, lửa lòng thắp đỏ,

Gió cuốn mây đen, dù giấy che cơn mưa.

Lan Châu trôi giữa trời mưa,

Ta họa mưa, tưới nhuần vạn vật,

Lướt qua trời rộng, xé cách xa xôi.

Xuyên suốt cõi đất trời,

Ta họa mưa, nhuộm màu ngàn gốc,

Gặp nhau nơi cầu gãy lối.

Cơn mưa rơi mãi không thôi – hồi ức chẳng thể vơi.

Ta họa mưa, nhỏ giọt chân trời,

Như sương như khói, như nàng đến bên đời.

Rơi sâu vào lòng ta rồi.

Ta họa mưa, gió cuốn trần ai,

Ngàn hoa đua sắc, mộng đẹp miên man.

Như mộng như tiên, trọn kiếp bên nàng vấn vương.

(Một lần nữa điệp khúc lặp lại)

Ta họa mưa, tưới nhuần vạn vật,

Lướt qua trời rộng, xé cách xa xôi.

Xuyên suốt cõi đất trời,

Ta họa mưa, nhuộm màu ngàn gốc,

Gặp nhau nơi cầu gãy lối.

Cơn mưa rơi mãi không thôi, hồi ức chẳng thể vơi.

Ta họa mưa, nhỏ giọt chân trời,

Như sương như khói, như nàng đến bên đời.

Rơi sâu vào lòng ta rồi.

Ta họa mưa, gió cuốn trần ai,

Ngàn hoa đua sắc, mộng đẹp miên man.

Như mộng như tiên, trọn kiếp bên nàng vấn vương.
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back