Sầm Tuyết đi lái xe của Giang Trung Đình, Doãn Thu thì lái xe của chính họ đến bệnh viện số hai.
Bệnh viện số hai cũng coi như là địa bàn của Giang Hoa Đình.. Ừm, là địa bàn của nhà họ Giang, sản nghiệp của Giang Trì Bắc cũng có người quen của Giang Hoa Đình nên tương đối dễ đi cửa sau hơn.
Vừa hay tối nay vậy mà là chủ nhiệm Nghê Thiên Dương trực ca đêm, nhìn thấy Giang Hoa Đình dẫn nhiều người như vậy tới thì cũng lạm dụng chút chức quyền sắp xếp cho bọn họ mỗi người một cái giường nghỉ ngơi.
Thật ra cũng không tính là lạm dụng chức quyền dù sao Giang Hoa Đình cũng là cậu chủ mà dùng đồ nhà mình cũng không tính là quá đáng. Dàn xếp ổn thỏa cho Giang Trung Đình với Kỳ Nam Nam rồi lại kiểm tra cơ thể cho ba người Doãn Thu, Thiên Lộ, Sầm Tuyết xong phát hiện đều không có gì đáng ngại, Giang Hoa Đình mới thở phào một hơi.
Chủ nhiệm Nghê Thiên Dương ngoài sắp xếp giường cho bọn họ hình như cũng không giúp được gì nên chỉ có thể ở bên cạnh yên tĩnh nhìn.
Nhìn thấy Giang Hoa Đình cuối cùng cũng thả lỏng liền nhịn không được ân cần hỏi han: "
Nhóc Giang, tóc của cậu bị sao rồi? Cho dù là người trẻ tuổi thích trào lưu cũng đừng nhuộm tóc thành một bên trắng một bên đen chứ."
Giang Hoa Đình giật nảy mình: "Đây là nhà tạo mẫu làm, tôi cũng không muốn đâu, làm xong tôi cũng không phát hiện sau đó thì vội vã vội vàng đến bên này. Chủ nhiệm Nghê cũng biết tôi mà? Tôi là một người ngoan ngoãn cỡ nào sao có thể nhuộm tóc thành thế này chứ?"
Hai bên trắng đen vừa vặn chia làm đôi, chính cậu nhìn cũng cảm thấy rất.. Ừm, đặc biệt.
Về phải nhuộm phần tóc trắng đó thành đen mới được.
Chủ nhiệm Nghê Thiên Dương cũng không biết tin hay không mà chỉ là dùng ánh mắt một lời khó nói hết nhìn chằm chằm đầu Giang Hoa Đình rất lâu mới trò chuyện chuyện khác.
"Cậu ở đại hội y thuật thành phố Kinh phát huy không tệ, tôi đều nhìn thấy cả rồi."
Giang Hoa Đình kinh ngạc: "Ngài xem rồi à?"
"Tất nhiên, bây giờ cậu tuy không ở trong bệnh viện số hai thành phố Giang nhưng cũng đã từng là trụ cột chính của bệnh viện số hai chúng ta, sao tôi có thể không chú ý?" Chủ nhiệm Nghê Thiên Dương hiền từ nói.
"Đúng rồi còn hơn một tháng nữa là mấy người phải tiến hành tập huấn rồi, cậu chuẩn bị xong chưa? Không để sót bài tập đi?" Giang Hoa Đình giật nảy mình, tập huấn?
Chủ nhiệm Nghê Thiên Dương cười híp mắt: "Hửm?"
Giang Hoa Đình: "..."
Có chuyện tập huấn này à?
Chủ nhiệm Nghê Thiên Dương vẫn cười híp mắt: "Nhóc Giang.."
Lông măng trên người Giang Hoa Đình lập tức tranh nhau dựng lên: "Ấy!"
"Cậu chắc không phải là không nhớ chuyện này đi?"
Giang Hoa Đình cười ngượng: ".. Ha ha ha ha, tất nhiên nhớ! Nhớ! Sao có thể không nhớ chứ?" Sớm đã quên sạch sành sanh rồi!
Chủ nhiệm Nghê Thiên Dương "Yêu quý" vỗ vỗ vai Giang Hoa Đình: "Nhớ phải mang cho chúng tôi chút ánh sáng đó! Trung y nước Hoa quá suy tàn chỉ dựa vào cậu làm rạng rỡ truyền thống thôi, tôi già rồi chẳng qua trong khoảng thời gian ngắn vẫn chưa chết được vẫn có cơ hội nhìn cậu phát sáng tỏa nhiệt.
Giang Hoa Đình cười nói:" Được, nhất định! "
Nhất định không thể để Chủ nhiệm Nghê biết chuyện cậu từ chối tập huấn! Còn có chuyện cậu vốn đã chắc chắn nằm trong danh sách ra nước ngoài giao lưu cần phải tiến hành kiểm tra lần nữa!
" Vậy là được! "Chủ nhiệm Nghê Thiên Dương cười hòa nhã," Vậy cậu nghỉ ngơi sớm chút, tôi còn phải đi trực ban. "
Giang Hoa Đình cười nói:" Đi thong thả đi thong thả. "
Cho tới khi không nhìn thấy hình bóng chủ nhiệm Nghê Thiên Dương thì Giang Hoa Đình mới thở phào một hơi.
" Sao cậu lại sợ ông ấy tới vậy? Ông ấy chẳng qua chỉ là người bình thường. "Thiên Lộ đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Giang Hoa Đình hỏi.
Giang Hoa Đình lắc đầu:" Hết cách, phản xạ có điều kiện, phản ứng vô thức. Lúc đó công việc đầu tiên của tôi là ở đây, làm dưới trướng của chủ nhiệm Nghê Thiên Dương chỉ sợ bị sa thải. "
Thiên Lộ gật đầu:" Thì ra là thế. "
" Sầm Tuyết đâu? "Giang Hoa Đình hỏi.
Thiên Lộ liếc nhìn cậu:" Sao tôi biết được? "
Giang Hoa Đình:".. Anh không biết ai biết? "
".. Cậu là bà mối hả? "
Giang Hoa Đình:".. Ai quản mấy chuyện này của anh, tôi trông chừng nhóc Thu, anh tôi với chị dâu tôi, anh không trông chừng Sầm Tuyết còn muốn trông chừng ai hả? "
Thiên Lộ hít sâu một hơi kích động đấm đá Giang Hoa Đình một trận mạnh bạo:" Ngủ rồi. "
Giang Hoa Đình tỏ vẻ ghét bỏ:" Hì, anh nói thế này từ sớm chẳng phải sẽ không lãng phí nhiều thời gian tới như vậy rồi à? "
Thiên Lộ lạnh lùng liếc nhìn cậu:" Cho nên, cậu đến cùng muốn hỏi gì? "
Giang Hoa Đình cũng thật sự có chuyện muốn hỏi anh ta:" Anh nói xem câu cuối cùng A Phúc nói có ý là gì? "
" Không biết. "
Thiên Lộ không cổ vũ cũng không đả kích nhiệt huyết suy đoán của Giang Hoa Đình:" Anh nói xem có phải anh ta đang nói chuyện với ma hoàng đế trong cơ thể Sầm Tuyết không? "
" Cậu đi hỏi anh ta chẳng phải là được rồi sao? "
Tài năng nhí chuyên đưa câu chuyện vào ngõ cụt? Thiên Lộ, coi thường ánh mắt oán hận của Giang Hoa Đình đi đến bên cạnh chỗ giường của mình, điều chỉnh xong xe lăn đến vị trí không cản trở đến những người khác liền kéo đôi chân không có sức của anh ta lên giường, dém chăn đi ngủ.
Giang Hoa Đình bất đắc dĩ đành phải bò lên giường Doãn Thu.
Doãn Thu đã ngủ say bị làm phiền, chân mày hơi nhô lên tiếp đó tự điều chỉnh vị trí lại một lần nữa ngủ say. Giang Hoa Đình hôn nhẹ Doãn Thu rồi mới nhắm mắt lại.
Ngày tiếp theo Giang Trung Đình tỉnh lại, Kỳ Nam Nam cũng không có gì đáng ngại.
Chỉ là Giang Hoa Đình có một số lời nhất định phải khuyên bảo cô.
" Sau này phải cẩn thận chút, chị đã mất đi số mệnh lúc trước rồi, chị.. "Giang Hoa Đình còn đang suy nghĩ cách dùng từ thì Kỳ Nam Nam đã gật đầu dùng thủ ngữ nói cám ơn với Giang Hoa Đình.
Giang Trung Đình cau mày nhìn Giang Hoa Đình:" Nhóc Hoa, tóc của em.. "
Không biết có phải là ảo giác của anh ta không mà cứ cảm thấy.. hình như Giang Hoa Đình già hơn chút? Làn da đó nhìn thế nào cũng gần giống chú út vậy.
Giang Hoa Đình nói:" Không sao, trắng tuổi trẻ. "
Giang Trung Đình nhìn chằm chằm đường chia đôi rất rõ:" Trắng này rất có cá tính. "
Giang Hoa Đình cũng nói lời khiêu khích soi mói:" Còn không phải sao, pha tạp đều đặn một chút cũng được đi cứ muốn làm thành thế này.. "
Giang Trung Đình:"... "
" Được rồi, đừng nói nữa, nếu đều không có chuyện gì thì chúng ta phải về thành phố Kinh trước. "Doãn Thu nói.
Giang Hoa Đình giật nảy mình:" Có phải xảy ra chuyện gì không? "
Doãn Thu cũng không giấu diếm:" Thuộc hạ của tôi phát hiện tung tích của Hoa Vũ Hiên. "
Lại là Hoa Vũ Hiên!
Sao lại giống con gián vậy đập kiểu gì cũng không chết, chỗ nào cũng có mặt?
" Mà.. "
" Mà? "
Doãn Thu ngước mắt:" Không có gì, không phải chuyện lớn gì. "
Thiên Lộ nhìn Doãn Thu như đang suy nghĩ gì đó. Sầm Tuyết đẩy anh ta một cái:" Nghĩ gì đó? Dáng vẻ này của cậu nhìn rất dọa người. "
Thiên Lộ cười lạnh lùng:" Vậy há chẳng phải càng tốt? "Hù chết cậu!
Sầm Tuyết:"... "
Tên đáng chết này
Lần nữa kiểm tra cho Giang Trung Đình với Kỳ Nam Nam mấy người cùng nhau ngồi máy bay về thành phố Kinh.
Chuyện đầu tiên Giang Hoa Đình làm là báo bình an với Sầm Thư Man, làm một đứa con có hiếu cũng không dễ dàng mà! Chẳng qua Giang Hoa Đình rất hưởng thụ.
Doãn Thu vừa xuống máy bay đã có người tới đón anh, từ rất sớm đã tách ra với nhóm Giang Hoa Đình. Nhìn hình bóng nhóm người Doãn Thu rời khỏi Giang Hoa Đình cho dù không xem bói cũng cảm nhận được bầu không khí ngột ngạt như sắp mưa.
Sầm Lôi ngẩng đầu, nói:" Đoán chừng sắp trở trời rồi. "
Giang Hoa Đình với Thiên Lộ đều yên lặng, bọn họ cũng không quên, A Phúc từng nói rồng tuy không chết thì cũng không phải là rồng đang tỉnh, không khác gì đã chết.
Vận mệnh của đất nước..
Giang Trung Đình vừa quay đầu đã cảm nhận được bầu không khí nặng nề của ba người này, nhịn không được hỏi nói:" Sao rồi? "
Giang Hoa Đình hoàn hồn:" Không có gì, anh, anh chị định về kiểu gì? "
" Ngồi xe về, muốn về chung không? "
Giang Hoa Đình gật đầu:" Em không sao. "
Sầm Tuyết với Thiên Lộ cũng không vấn đề gì.
Xe nhà họ Giang lái tới là Rolls-Royce Phantom phiên bản tăng cấp, ngoài Kỳ Nam Nam thì tất cả mọi người đều không hề có gánh nặng tâm lý đi lên.
Vì giảm bớt cẩn thận của Kỳ Nam Nam mà Giang Trung Đình đành phải tìm chủ đề, tìm một chủ đề về anh ta với Kỳ Nam Nam.
" Nhóc Hoa, anh muốn mau chóng cử hành lễ cưới với Nam Nam, em nói xem ngày nào tốt một chút? "
Quả nhiên lời này vừa nhắc tới thì Kỳ Nam Nam liền chỉ lo đỏ mặt? Không rảnh để ý chiếc siêu xe đó nữa.
Giang Hoa Đình nói:" Vậy thì phải anh muốn nhanh cỡ nào. "
" Tất nhiên là càng nhanh càng tốt. "
Giang Hoa Đình bấm tay tính:" Được, tám ngày sau là một ngày cực kỳ tốt, anh thấy thế nào? "
" Vậy tất nhiên là tốt rồi! "
Kỳ Nam Nam hơi bất an:" Có phải quá nhanh rồi không? "
" Nhanh gì? Anh hận không thể ngày mai cử hành lễ cưới luôn! "
Kỳ Nam Nam:".. Vậy vẫn là tám ngày sau đi. "
Giang Hoa Đình hâm mộ nói:" Tốt ghê, rõ ràng là em lấy giấy chứng nhận trước sao mà lễ cưới của em với nhóc Thu còn chưa cử hành thì hai người đã cử hành trước rồi hả? "
" Cái này em đi hỏi nhóc Thu, hỏi bọn anh làm gì? "
Quả nhiên là anh trai tốt có vợ quên anh em!
Đưa ba người Giang Hoa Đình về bệnh viện Trung y Thu Hoa xong, Giang Trung Đình liền cùng Kỳ Nam Nam rời đi.
Giang Hoa Đình mới vừa mới vào bệnh viện, lễ tân nhận được tin tức đã vội vã đuổi tới! Nhìn thấy mái tóc trắng đen chia đôi của Giang Hoa Đình thì hơi dừng chân rồi lập tức không hề thay đổi biểu cảm tiến lên:" Bác sĩ Giang! "
Nhìn thấy là ngài lễ tân Giang Hoa Đình liền bảo Sầm Tuyết với Thiên Lộ tự về.
" Sao rồi? Nôn nóng tới thế? "
" Là thế này, tối qua không biết xảy ra chuyện gì mà bệnh nhân cấp cứu đột nhiên tăng rất nhiều, dân thành phố gần đây đều tới đây cả, cho tới bây giờ ngoài số của ngài ra thì số của tất cả bác sĩ khác đều bị bốc hết rồi nhưng mà vẫn có rất nhiều người bệnh không bốc được số..
Lễ tân cố ý qua nói chuyện này chỉ có thể nói rõ tình huống khác với lúc trước.
Số của tất cả bác sĩ đều bị bốc hết rồi vậy người bị bệnh..
Chân mày Giang Hoa Đình nhẹ nhàng nhăn lại: "Bệnh viện khác cũng là tình huống thế này sao?"
"Đúng, bệnh viện chúng ta chỉ tiếp nhận người dân gần đây, bệnh viện khác đều bị chen chúc đầy rồi."
Người bệnh đột nhiên tăng nhiều, đau đầu phát sốt bình thường thì người trưởng thành đều sẽ tự đi mua thuốc uống, bình thường đều là chịu không nổi nữa mới tới bệnh viện. Nhiều người ùn ùn kéo nhau vào bệnh viện thế này có thể thấy tình huống này khác thường cỡ nào.
Tối hôm qua..
Vừa hay thời gian khí bẩn bị hủy.
- Không phải tỉnh thì không khác gì chết --
Trong đầu Giang Hoa Đình lại một lần nữa lóe qua câu A Phúc đã nói này, chẳng lẽ.. Đây là điềm báo trước?
Nếu như cơ thể người trong nước đều xuất hiện vấn đề..
Giang Hoa Đình hít sâu một hơi, nói: "Mau sắp xếp, xếp số tới trước khi tan việc nếu như có thể chống đỡ được thì thi hành chế độ thay ca hai mươi bốn tiếng."
Chỉ là phát sốt đau đầu còn đỡ, sợ nhất là bỗng dưng bộc phát dịch bệnh.
Lễ tân vội vàng làm theo, Giang Hoa Đình đi phòng thay đồ mặc áo bác sĩ rồi đi vào văn phòng tư vấn phi khoa học dẫn Dương Nhạc với Châu Tân Tri ra vứt vào phòng thuốc.
Y tá trong phòng thuốc bận tới mức chân không chạm đất căn bản không rảnh để ý nhiều thêm hai người còn mặc quần áo hàng ngày.
"Giúp nhặt thuốc." Giang Hoa Đình nói.
Gan nhỏ của Dương Nhạc cũng run rẩy: "Tôi, tôi không biết!"
Giang Hoa Đình nói: "Chẳng lẽ cậu không biết chữ hả?"
"Biết."
"Chữ dán trên tủ thuốc có biết không?"
".. Biết."
"Cân điện tử biết nhìn không?"
".. Biết"
"Vậy thì được rồi! Công việc đơn giản thế này cũng không biết thì tôi cảm thấy cậu nên lần nữa về học mẫu giáo!" Giang Hoa Đình không chút nể tình nói.
Dương Nhạc: "..."
Trước khi đi Giang Hoa Đình bỗng nhiên nói một câu: "Quỷ nhỏ, trông chừng bọn họ."
Tiêu Quế lập tức xuất hiện: 'Vâng.'
Châu Tân Tri: "..."
Đây đến cùng là quỷ của ai hả?
Tiêu Quế chỉ là một con ma cô lượn lờ một vòng bên ngoài rồi bắt một con ma hiểu thuốc tới đây để nó nhìn chằm chằm Dương Nhạc.
Bị Tiêu Quế áp bức, Châu Tân Tri nói với Dương Nhạc: "Nếu như đột nhiên cảm thấy lạnh thì chứng minh cậu đã bốc sai thuốc rồi, biết chưa?
Dương Nhạc:"... "
Cậu ta quá gian khó!
Doãn Thu về đến căn cứ lập tức lần theo dấu tung tích của Hoa Vũ Hiên.
" Đội trưởng Thu, địa điểm với thời gian Hoa Vũ Hiên xuất hiện có chút quái lạ có cần gọi người của tổ huyền học tới xem thử không? "
Doãn Thu híp mắt:" Bảo bọn họ chuẩn bị. "
Doãn Thu giám sát, tất cả những nơi Hoa Vũ Hiên xuất hiện đều phơi bày ra đây.
Nơi Hoa Vũ Hiên xuất hiện nhìn như không chút quy luật trên thực tế..
Doãn Thu nói:" Nối mấy điểm đó lại với nhau."