Bài viết: 1 

Chương 336: Hai người các anh quả nhiên có tình cảm tốt
Khu vui chơi giải trí Vui Thế Giới là khu vui chơi giải trí lớn nhất thành phố Kinh, bên trong bao gồm rất nhiều hạng mục trò chơi bất kể người lớn hay trẻ nhỏ đều thích chơi, bất kể là cả nhà du lịch hay là chụp ảnh cặp đôi yêu nhau, chỉ cần là thích chơi, thích náo nhiệt, khu vui chơi giải trí Vui Thế Giới đều là nơi được chọn đầu tiên.
Nơi thế này xảy ra sự cố đổ sụp có thể thấy nguy hiểm cỡ nào! Tốc độ tin tức lan truyền lại nhanh cỡ nào!
Lúc Giang Hoa Đình với Doãn Thu tới đến khu vui chơi giải trí Vui Thế Giới, nơi đây đã bị cảnh sát khống chế.
Khắp nơi đều là dây cảnh báo của cảnh sát, xung quanh còn có rất nhiều xe cứu thương đậu, bệnh viện các nơi đều có, xem ra người bị thương không ít
Bọn họ chẳng mấy chốc đã tìm thấy rồi Khương Thành, Khương Thành đang ở cùng với đội viên của mình, canh gác một hố không tính là rất lớn nhưng cũng không nhỏ
Vô cùng may mắn là nơi bọn họ canh gác cũng không có ai, nơi duy nhất không hề có thương vong.
Khương Thành từng xử lý qua sự việc đặc biệt, người trong cục cũng biết cho nên liền rất yên tâm giao nơi này cho anh ta.
Giang Hoa Đình nói: "Địa vị của anh cũng rất đặc biệt mà."
Quyền lực với địa vị cũng không phải cao nhất lại có vị trí đặc biệt của anh ta.
Khương Thành nói: "Là vàng thì sẽ luôn phát sáng, chớ quậy nữa mau xem thử đến cùng có phải nơi chúng ta từng gặp phải trước đó không."
Giang Hoa Đình gật đầu: "Biết rồi, nhóc Thu, chúng ta đi."
Doãn Thu cùng Giang Hoa Đình nhảy từ miệng hố xuống, Khương Thành cũng muốn xuống theo giúp chẳng qua bị chồng chồng Giang Hoa Đình từ chối bảo anh ta ở phía trên chỉ huy.
Lỡ như có mấy thứ không có mắt qua đây, người chỉ huy Khương Thành dù sao cũng có thể ngăn cản còn có thể báo tin cho bọn họ!
Doãn Thu cũng không dẫn bao nhiêu người tới bởi vì tới đây cũng chưa chắc có thể giúp được gì. Mà giúp được gì thì còn đang trên đường đuổi tới bên này.
Sau khi hai người nhảy xuống âm thanh ồn ào được giảm bớt rất nhiều chẳng qua cũng không hoàn toàn mất hẳn.
Có điều giọng nói đó nghe ra có kiểu cảm giác như cách cả mấy đời.
Giang Hoa Đình nhìn bên trong: "Nhóc Thu, sợ không?"
Doãn Thu không nói chuyện, dẫn đầu đi vào bên trong, dùng hành động trả lời cậu đến cùng sợ hay không.
Giang Hoa Đình cười rồi vội vàng đi theo, nhanh chóng vượt qua Doãn Thu, mấy chuyện kiểu này sao có thể để vợ xung phong chứ?
Hai người đi chừng mấy phút, âm thanh ồn ào bên trên đã không nữa chỉ còn lại có tiếng bước chân của chính bọn họ.
Xung quanh yên tĩnh tới mức quái lạ, không đèn, nếu như không phải chính bọn họ chuẩn bị xong mọi thứ thì đoán chừng bây giờ có lẽ là hai mắt đen thui như tên mù chạy tán loạn khắp nơi.
Chẳng qua bây giờ bọn họ cũng quả thực đang chạy loạn khắp nơi.
Ngoài chỗ có xác chết Khương Thành nói với bọn họ ra thì những chỗ khác đều chỉ là một căn phòng trống rỗng không có gì cả.
Có thể thấy ở đây với tám gian phòng cất giấu lính con rối bọn họ đã từng thấy vẫn có chút khác nhau.
Thế này cũng rất có thể tỏ rõ ở đây không hề liên quan tới Bàn Liên.
Nếu như cứ điểm của Bàn Liên ở dưới đất thành phố Kinh..
Đó là một chuyện khủng bố tới cỡ nào!
Giang Hoa Đình nói: "Ở đây đổ sụp cũng rất kỳ lạ, nơi sụp cũng không phải nơi giấu xác chết nhưng mà lại lộ ra một lỗ hổng."
Doãn Thu nói: "Khu vui chơi giải trí Vui Thế Giới có chính phủ đầu tư cũng không phải là công trình bã đậu phụ."
Khu vui chơi giải trí Vui Thế Giới trải qua hơn trăm trình tự kiểm tra mới công bố với bên ngoài.
Giang Hoa Đình bặm môi: "Ai biết chứ?"
Mấy chuyện kiểu này cũng khó mà nói, bây giờ khoa học kỹ thuật phát triển tới như thế trong thời gian ngắn lừa qua máy kiểm tra cũng không phải chuyện khó. Thời gian lâu nên mới bị bại lộ.
Đến lúc đó.. Ai còn quản cậu đã từng huy hoàng ra sao?
Lại đi một vòng nữa rồi hai người đều ngừng lại.
Giang Hoa Đình nhìn Doãn Thu, nói: "Thế này không hợp lý!"
Doãn Thu nói: "Quả thực không hợp lý."
"Đúng đó! Nhóc Thu may mắn tới vậy cho dù có tôi đi theo, đen đủi đến đâu cũng không thể nào không thu hoạch được gì! Đừng nói xác chết mà ngay cả một con quỷ cũng không có! Nhóc Thu, cậu nói có kỳ lạ không?"
Doãn Thu: "..."
Giang Hoa Đình hơi nghiêng đầu cứ cảm thấy có nơi nào không đúng.
Doãn Thu ngẫm nghĩ, nói: "Ở đây tuy không phải chỗ của phải Bàn Liên nhưng chắc là nơi cất giấu lính con rối của Hoa Vũ Hiên. Lúc đó khi xây dựng khu vui chơi giải trí này là Hoa Vũ Hiên phê duyệt với giám sát."
Giang Hoa Đình cạn lời trong chốc lát.
"Khu vui chơi bao nhiêu năm rồi? Người này sao lại nham hiểm tới vậy hả?"
"Từ lúc xây xong đến bây giờ đã có tám năm rồi."
Tám năm..
Cậu còn là một oắt con mới qua mười tuổi đó! Nham hiểm! Thực sự quá nham hiểm!
Giang Hoa Đình ở trong túi móc rồi móc, cuối cùng móc ra một tấm phù loại bỏ kết giới.
Phù kiểu này là đồ cất đáy hòm của sư phụ cậu đạo nhân Hoàng Sa, bản thân cậu đối với phù kiểu này không quá hứng thú cũng không nghiên cứu cho nên phù kiểu này dùng một tấm là ít đi một tấm.
Sau khi cẩn thận nhìn phù văn trên đó Giang Hoa Đình mới ném phù ra.
Một luồng chấn động của trận pháp Giang Hoa Đình liền lập tức biết được ở đây quả nhiên bị người ta dùng trận pháp che mắt siêu cấp ẩn giấu tất cả mọi thứ bên trong!
Phù lục hoàn toàn có tác dụng thì trận pháp che mắt cũng dần mất hẳn, đối diện xác chết đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mình đồng thời cách bản thân chỉ chừng mười centimet, dù Giang Hoa Đình gan không nhỏ cũng suýt chút bị dọa kêu thành tiếng!
Cảm nhận vạt áo của mình bỗng dưng bị nắm chặt, Giang Hoa Đình bình tĩnh kéo Doãn Thu tới: "Nhóc Thu yên tâm! Tôi ở đây!
Doãn Thu quả thực bị bất ngờ dọa sợ!
Ai cũng chưa từng nghĩ tới bọn họ vậy mà đang đứng trong đống xác chết! Mà còn là mặt đối mặt!
" Trận pháp ẩn giấu này rất ghê gớm đó. "Giang Hoa Đình cảm thán nói:" Không ngờ còn có thể để chúng ta đi lại tự do trong đống xác chết này mà còn như không có thứ gì cả, chút cảm giác có vật cản cũng không. "
" Đến cùng là vị thần tiên nào giỏi tới vậy! "
" Là ông cố với sư phụ tôi. "Giọng của Sầm Tuyết bỗng vang lên.
Vừa nãy ngay lúc trận pháp ẩn giấu này bị loại bỏ anh ta đã nhận ra dao động pháp lực quen thuộc.
" Sư phụ anh với ông Sầm hợp tác? Vậy là nói.. "
" Quả nhiên là nơi cất giấu quân bất tử của Hoa Vũ Hiên. "Doãn Thu tiếp lời của Giang Hoa Đình.
Sầm Tuyết nói:" Vừa nãy suýt chút bị mấy người dọa chết, loại bỏ trận pháp cũng không nói một tiếng, đột nhiên một gương mặt người chết xuất hiện cách mặt tôi năm centimet! Cậu có từng trải nghiệm qua chuyện khủng bố kiểu này chưa? Vừa nãy Thiên Lộ cũng suýt chút hôn một xác chết không biết đã chết bao nhiêu năm. "
Thiên Lộ lạnh lùng nhìn Sầm Tuyết.
" Làm gì? Nếu như không phải tôi kéo cậu, cậu sớm đã hôn trúng rồi. "
Thiên Lộ hừ:" Nếu như không phải cậu đẩy tôi, sẽ xảy ra chuyện như vậy à? "
Nói tới cũng khéo, Thiên Lộ xung quanh thì không xác chết, cũng không biết anh ta đi kiểu gì.
Giang Hoa Đình nhìn hai người:" Hai người quả nhiên có tình cảm tốt. "
Sầm Tuyết, Thiên Lộ:"... "
Con mắt nào của cậu nhìn ra?
" Đừng nói nữa, nhanh xử lý thứ ở đây đi. "Doãn Thu nói:" Phía trước đã đổ sụp nơi này chắc chắn phải tu sửa, không thể vẫn luôn để mấy cái hố to ở trên mặt đất. "
Doãn Thu nói chính là đạo lý, bọn họ phải nhanh chóng xử lý sạch mấy thứ này trước khi bị bại lộ trước mắt người đời.
Chuyện bẩn thỉu tự biết là được rồi.
" Nơi này rất lớn.. "Giang Hoa Đình nhìn Sầm Tuyết với Thiên Lộ," Hai người mấy người đi chỗ khác xử lý, được không? "Sầm Tuyết nói:" Có thể. "Dù sao cũng nhàm chán.
Thiên Lộ cũng bày tỏ không sao.
Giang Hoa Đình đang muốn giải thích, ở đây có thể không chỉ có mỗi xác chết của người đơn giản như thế, vừa mới há miệng, âm thanh mới vừa nãy phát ra một âm tiết liền bị một tiếng gầm rất trầm thấp như thú hoang, âm thanh như kiểu cảnh báo nhỏ bị đè ép mất!
Sầm Tuyết cau mày lại:" Âm thanh gì? "
Giang Hoa Đình với Doãn Thu biết tình hình thực tế đang muốn giải thích, ai ngờ xác chết lúc nãy còn đang nhắm mắt không nhúc nhích bỗng dưng mở mắt ra! Phần tròng trắng của bọn họ cũng đã không còn, cả con mắt đều là màu đen nhìn cực kỳ dọa người!
" Không kịp giải thích nữa, ở đây không chỉ có người có còn có thú hoang thậm chí có thể còn có ma, không cần khách sáo! Giết sạch toàn bộ là được! "Giang Hoa Đình vừa giải thích vừa lấy ra phù lục, loại bỏ con rối đang mưu đồ tới gần cậu với Doãn Thu!
Khóe miệng Sầm Tuyết co rút, nhân nhượng với mấy thứ này vậy chẳng phải chỉ có một con đường chết sao? Anh ta ngốc à?
Sầm Tuyết cúi đầu nhìn Thiên Lộ ngồi ở trên xe lăn:" Cậu được không? Có cần tôi giúp không? "
Thiên Lộ nói:" Không cần, cậu đừng có kéo chân sau tôi là được. "
Sầm Tuyết suýt chút muốn một cước đá bay người này ra ngoài!
Miệng sao còn làm người ta ghét hơn cả Giang Hoa Đình!
Hoa Vũ Hiên được lính con rối cứu đi giờ phút này đang ngoại ô vắng người, mới vừa xuống đất thì nơi nào đó trên người hắn ta đã đột nhiên nóng lên.
Sắc mặt Hoa Vũ Hiên thay đổi vội vàng lấy thứ vẫn luôn cất giấu trên người ra! Ném ra ngoài!
Phù lục màu vàng sáng lập tức bắt đầu bốc cháy!
Mặt Hoa Vũ Hiên cũng bởi vậy mà trở nên càng thêm dữ tợn!
" Vậy mà.. Không còn nữa? "
Giang Hoa Đình vứt ra mấy tấm phù làm sạch, thứ này trước đó cậu vẽ rất nhiều, một lính con rối một tờ phù quá lãng phí, cậu với Doãn Thu đồng tâm hiệp lực vứt mấy lính con rối chung với nhau sau đó dùng một tờ phù làm sạch giải quyết sạch lính con rối.
Thế này tiết kiệm không ít.
Thiên Lộ lắc đầu:" Cậu nhường chỗ. "
Thiên Lộ trực tiếp vẽ phù trên không, phù lục sau vẽ thành khởi động, lính con rối có mặt tất cả đều ngừng lại.
" Ra tay. "
Những người khác lập tức hiểu ý của Thiên Lộ phân công hợp tác, dùng tốc độ nhanh nhất tập trung tất cả lính con rối đến với nhau sau đó dùng phù làm sạch xử lý hết!
Giang Hoa Đình nói:" Nếu không phải mấy thứ này đều là người chết, điểm huyệt đối với bọn họ vô dụng, tôi cũng có thể cố định bọn họ.. "Thiên Lộ nói:" Lại tới nữa. "
Giang Hoa Đình nản lòng:" Không có điểm dừng. "
Nhưng trên nơi này còn có người không thể nổ bằng không bọn họ sẽ không dùng kiểu phương pháp tốn thời gian lại phí sức, phí tiền để giải quyết. Bốn người tất nhiên không thể ngồi ở đây chờ chết, bốn người phân công hợp tác chẳng mấy chốc đã tiêu diệt sạch bóng mấy thứ ở đây bao gồm thú hoang, cô hồn dã quỷ tiến hóa thành quỷ to đều bị loại bỏ sạch sẽ.
Giang Hoa Đình hỏi Sầm Tuyết:" Hủy diệt thứ do chính mình chế tạo có cảm giác gì? "
Sầm Tuyết liếc nhìn cậu:" Không phải tôi làm. "
Giang Hoa Đình:" Cấp bậc của mấy lính con rối này rõ ràng không cao, không phải cậu làm là ai làm? "
Sầm Tuyết:"... "
" Nếu như là cao cấp cũng sẽ không thoải mái như thế nữa. "Thiên Lộ nói:" Chắc chắn sẽ gây náo loạn. "
Doãn Thu nói:" Mấy thứ này rất có thể là sản phẩm thời kỳ đầu, Hoa Đình, cậu quên xác ướp cổ cứu Hoa Vũ Hiên đi rồi à? "
Giang Hoa Đình gật đầu:" Tất nhiên là không, tôi cảm thấy quân đội con rối ở đây sở dĩ cấp thấp tới vậy có thể là Hoa Vũ Hiên cảm thấy nơi này nhiều người, thiên sư lại ít chỉ cần phải cấp thấp lính con rối thì có thể dễ dàng kiểm soát nơi này đi? "
Giang Hoa Đình cũng thật sự đoán đúng ý nghĩ ban đầu của Hoa Vũ Hiên quả thật là như thế.
Có điều bây giờ ông ta đã hối hận lúc đó sao lại nghĩ đơn giản tới thế.
" Cho nên Hoa Vũ Hiên hẳn là còn có một nơi cất giấu con rối có năm tuổi cao hơn. "Giang Hoa Đình nói.
Nhưng Hoa Vũ Hiên không ở đây đoán thế nào cũng vô dụng. Mà nếu như không phải nơi này đột nhiên đã xảy ra đổ sụp thì bọn họ cũng không biết mấy lính con rối này trốn ở dưới đất!
Trận pháp ẩn giấu này thực sự quá cao cấp!
" Nè-Giang Hoa Đình -- "
Giọng của Khương Thành mơ hồ truyền đến.
Mấy người nhìn vào mắt nhau.
Giang Hoa Đình nói:" Chúng tôi đi lên trước. "
Giang Hoa Đình mới vừa lên đi, thì bị Khương Thành bắt được rồi đống người bị thương rồi đi.
Thì ra là người bị thương quá nhiều, có một số người tình huống rất nguy hiểm! Mao Cao Minh tuy có được chân truyền của Giang Hoa Đình nhưng tốc độ vẫn không kịp Giang Hoa Đình.
Đang gấp tới đổ mồ hôi, Khương Thành đột nhiên đẩy một người qua tới, làm cho Mao Cao Minh suýt chút chửi ầm lên!
Khi hắn nhìn rõ người tới, căm phẫn chuyển là ngạc nhiên vui mừng!
" Nhóc Giang! Cậu đến rất đúng lúc! "
Giang Hoa Đình vội vàng giữ vững cơ thể," Anh Mao, sao anh cũng ở đây? "
" Chờ lát nữa lại nói rõ với cậu, cứu người trước!"
:)
Nơi thế này xảy ra sự cố đổ sụp có thể thấy nguy hiểm cỡ nào! Tốc độ tin tức lan truyền lại nhanh cỡ nào!
Lúc Giang Hoa Đình với Doãn Thu tới đến khu vui chơi giải trí Vui Thế Giới, nơi đây đã bị cảnh sát khống chế.
Khắp nơi đều là dây cảnh báo của cảnh sát, xung quanh còn có rất nhiều xe cứu thương đậu, bệnh viện các nơi đều có, xem ra người bị thương không ít
Bọn họ chẳng mấy chốc đã tìm thấy rồi Khương Thành, Khương Thành đang ở cùng với đội viên của mình, canh gác một hố không tính là rất lớn nhưng cũng không nhỏ
Vô cùng may mắn là nơi bọn họ canh gác cũng không có ai, nơi duy nhất không hề có thương vong.
Khương Thành từng xử lý qua sự việc đặc biệt, người trong cục cũng biết cho nên liền rất yên tâm giao nơi này cho anh ta.
Giang Hoa Đình nói: "Địa vị của anh cũng rất đặc biệt mà."
Quyền lực với địa vị cũng không phải cao nhất lại có vị trí đặc biệt của anh ta.
Khương Thành nói: "Là vàng thì sẽ luôn phát sáng, chớ quậy nữa mau xem thử đến cùng có phải nơi chúng ta từng gặp phải trước đó không."
Giang Hoa Đình gật đầu: "Biết rồi, nhóc Thu, chúng ta đi."
Doãn Thu cùng Giang Hoa Đình nhảy từ miệng hố xuống, Khương Thành cũng muốn xuống theo giúp chẳng qua bị chồng chồng Giang Hoa Đình từ chối bảo anh ta ở phía trên chỉ huy.
Lỡ như có mấy thứ không có mắt qua đây, người chỉ huy Khương Thành dù sao cũng có thể ngăn cản còn có thể báo tin cho bọn họ!
Doãn Thu cũng không dẫn bao nhiêu người tới bởi vì tới đây cũng chưa chắc có thể giúp được gì. Mà giúp được gì thì còn đang trên đường đuổi tới bên này.
Sau khi hai người nhảy xuống âm thanh ồn ào được giảm bớt rất nhiều chẳng qua cũng không hoàn toàn mất hẳn.
Có điều giọng nói đó nghe ra có kiểu cảm giác như cách cả mấy đời.
Giang Hoa Đình nhìn bên trong: "Nhóc Thu, sợ không?"
Doãn Thu không nói chuyện, dẫn đầu đi vào bên trong, dùng hành động trả lời cậu đến cùng sợ hay không.
Giang Hoa Đình cười rồi vội vàng đi theo, nhanh chóng vượt qua Doãn Thu, mấy chuyện kiểu này sao có thể để vợ xung phong chứ?
Hai người đi chừng mấy phút, âm thanh ồn ào bên trên đã không nữa chỉ còn lại có tiếng bước chân của chính bọn họ.
Xung quanh yên tĩnh tới mức quái lạ, không đèn, nếu như không phải chính bọn họ chuẩn bị xong mọi thứ thì đoán chừng bây giờ có lẽ là hai mắt đen thui như tên mù chạy tán loạn khắp nơi.
Chẳng qua bây giờ bọn họ cũng quả thực đang chạy loạn khắp nơi.
Ngoài chỗ có xác chết Khương Thành nói với bọn họ ra thì những chỗ khác đều chỉ là một căn phòng trống rỗng không có gì cả.
Có thể thấy ở đây với tám gian phòng cất giấu lính con rối bọn họ đã từng thấy vẫn có chút khác nhau.
Thế này cũng rất có thể tỏ rõ ở đây không hề liên quan tới Bàn Liên.
Nếu như cứ điểm của Bàn Liên ở dưới đất thành phố Kinh..
Đó là một chuyện khủng bố tới cỡ nào!
Giang Hoa Đình nói: "Ở đây đổ sụp cũng rất kỳ lạ, nơi sụp cũng không phải nơi giấu xác chết nhưng mà lại lộ ra một lỗ hổng."
Doãn Thu nói: "Khu vui chơi giải trí Vui Thế Giới có chính phủ đầu tư cũng không phải là công trình bã đậu phụ."
Khu vui chơi giải trí Vui Thế Giới trải qua hơn trăm trình tự kiểm tra mới công bố với bên ngoài.
Giang Hoa Đình bặm môi: "Ai biết chứ?"
Mấy chuyện kiểu này cũng khó mà nói, bây giờ khoa học kỹ thuật phát triển tới như thế trong thời gian ngắn lừa qua máy kiểm tra cũng không phải chuyện khó. Thời gian lâu nên mới bị bại lộ.
Đến lúc đó.. Ai còn quản cậu đã từng huy hoàng ra sao?
Lại đi một vòng nữa rồi hai người đều ngừng lại.
Giang Hoa Đình nhìn Doãn Thu, nói: "Thế này không hợp lý!"
Doãn Thu nói: "Quả thực không hợp lý."
"Đúng đó! Nhóc Thu may mắn tới vậy cho dù có tôi đi theo, đen đủi đến đâu cũng không thể nào không thu hoạch được gì! Đừng nói xác chết mà ngay cả một con quỷ cũng không có! Nhóc Thu, cậu nói có kỳ lạ không?"
Doãn Thu: "..."
Giang Hoa Đình hơi nghiêng đầu cứ cảm thấy có nơi nào không đúng.
Doãn Thu ngẫm nghĩ, nói: "Ở đây tuy không phải chỗ của phải Bàn Liên nhưng chắc là nơi cất giấu lính con rối của Hoa Vũ Hiên. Lúc đó khi xây dựng khu vui chơi giải trí này là Hoa Vũ Hiên phê duyệt với giám sát."
Giang Hoa Đình cạn lời trong chốc lát.
"Khu vui chơi bao nhiêu năm rồi? Người này sao lại nham hiểm tới vậy hả?"
"Từ lúc xây xong đến bây giờ đã có tám năm rồi."
Tám năm..
Cậu còn là một oắt con mới qua mười tuổi đó! Nham hiểm! Thực sự quá nham hiểm!
Giang Hoa Đình ở trong túi móc rồi móc, cuối cùng móc ra một tấm phù loại bỏ kết giới.
Phù kiểu này là đồ cất đáy hòm của sư phụ cậu đạo nhân Hoàng Sa, bản thân cậu đối với phù kiểu này không quá hứng thú cũng không nghiên cứu cho nên phù kiểu này dùng một tấm là ít đi một tấm.
Sau khi cẩn thận nhìn phù văn trên đó Giang Hoa Đình mới ném phù ra.
Một luồng chấn động của trận pháp Giang Hoa Đình liền lập tức biết được ở đây quả nhiên bị người ta dùng trận pháp che mắt siêu cấp ẩn giấu tất cả mọi thứ bên trong!
Phù lục hoàn toàn có tác dụng thì trận pháp che mắt cũng dần mất hẳn, đối diện xác chết đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mình đồng thời cách bản thân chỉ chừng mười centimet, dù Giang Hoa Đình gan không nhỏ cũng suýt chút bị dọa kêu thành tiếng!
Cảm nhận vạt áo của mình bỗng dưng bị nắm chặt, Giang Hoa Đình bình tĩnh kéo Doãn Thu tới: "Nhóc Thu yên tâm! Tôi ở đây!
Doãn Thu quả thực bị bất ngờ dọa sợ!
Ai cũng chưa từng nghĩ tới bọn họ vậy mà đang đứng trong đống xác chết! Mà còn là mặt đối mặt!
" Trận pháp ẩn giấu này rất ghê gớm đó. "Giang Hoa Đình cảm thán nói:" Không ngờ còn có thể để chúng ta đi lại tự do trong đống xác chết này mà còn như không có thứ gì cả, chút cảm giác có vật cản cũng không. "
" Đến cùng là vị thần tiên nào giỏi tới vậy! "
" Là ông cố với sư phụ tôi. "Giọng của Sầm Tuyết bỗng vang lên.
Vừa nãy ngay lúc trận pháp ẩn giấu này bị loại bỏ anh ta đã nhận ra dao động pháp lực quen thuộc.
" Sư phụ anh với ông Sầm hợp tác? Vậy là nói.. "
" Quả nhiên là nơi cất giấu quân bất tử của Hoa Vũ Hiên. "Doãn Thu tiếp lời của Giang Hoa Đình.
Sầm Tuyết nói:" Vừa nãy suýt chút bị mấy người dọa chết, loại bỏ trận pháp cũng không nói một tiếng, đột nhiên một gương mặt người chết xuất hiện cách mặt tôi năm centimet! Cậu có từng trải nghiệm qua chuyện khủng bố kiểu này chưa? Vừa nãy Thiên Lộ cũng suýt chút hôn một xác chết không biết đã chết bao nhiêu năm. "
Thiên Lộ lạnh lùng nhìn Sầm Tuyết.
" Làm gì? Nếu như không phải tôi kéo cậu, cậu sớm đã hôn trúng rồi. "
Thiên Lộ hừ:" Nếu như không phải cậu đẩy tôi, sẽ xảy ra chuyện như vậy à? "
Nói tới cũng khéo, Thiên Lộ xung quanh thì không xác chết, cũng không biết anh ta đi kiểu gì.
Giang Hoa Đình nhìn hai người:" Hai người quả nhiên có tình cảm tốt. "
Sầm Tuyết, Thiên Lộ:"... "
Con mắt nào của cậu nhìn ra?
" Đừng nói nữa, nhanh xử lý thứ ở đây đi. "Doãn Thu nói:" Phía trước đã đổ sụp nơi này chắc chắn phải tu sửa, không thể vẫn luôn để mấy cái hố to ở trên mặt đất. "
Doãn Thu nói chính là đạo lý, bọn họ phải nhanh chóng xử lý sạch mấy thứ này trước khi bị bại lộ trước mắt người đời.
Chuyện bẩn thỉu tự biết là được rồi.
" Nơi này rất lớn.. "Giang Hoa Đình nhìn Sầm Tuyết với Thiên Lộ," Hai người mấy người đi chỗ khác xử lý, được không? "Sầm Tuyết nói:" Có thể. "Dù sao cũng nhàm chán.
Thiên Lộ cũng bày tỏ không sao.
Giang Hoa Đình đang muốn giải thích, ở đây có thể không chỉ có mỗi xác chết của người đơn giản như thế, vừa mới há miệng, âm thanh mới vừa nãy phát ra một âm tiết liền bị một tiếng gầm rất trầm thấp như thú hoang, âm thanh như kiểu cảnh báo nhỏ bị đè ép mất!
Sầm Tuyết cau mày lại:" Âm thanh gì? "
Giang Hoa Đình với Doãn Thu biết tình hình thực tế đang muốn giải thích, ai ngờ xác chết lúc nãy còn đang nhắm mắt không nhúc nhích bỗng dưng mở mắt ra! Phần tròng trắng của bọn họ cũng đã không còn, cả con mắt đều là màu đen nhìn cực kỳ dọa người!
" Không kịp giải thích nữa, ở đây không chỉ có người có còn có thú hoang thậm chí có thể còn có ma, không cần khách sáo! Giết sạch toàn bộ là được! "Giang Hoa Đình vừa giải thích vừa lấy ra phù lục, loại bỏ con rối đang mưu đồ tới gần cậu với Doãn Thu!
Khóe miệng Sầm Tuyết co rút, nhân nhượng với mấy thứ này vậy chẳng phải chỉ có một con đường chết sao? Anh ta ngốc à?
Sầm Tuyết cúi đầu nhìn Thiên Lộ ngồi ở trên xe lăn:" Cậu được không? Có cần tôi giúp không? "
Thiên Lộ nói:" Không cần, cậu đừng có kéo chân sau tôi là được. "
Sầm Tuyết suýt chút muốn một cước đá bay người này ra ngoài!
Miệng sao còn làm người ta ghét hơn cả Giang Hoa Đình!
Hoa Vũ Hiên được lính con rối cứu đi giờ phút này đang ngoại ô vắng người, mới vừa xuống đất thì nơi nào đó trên người hắn ta đã đột nhiên nóng lên.
Sắc mặt Hoa Vũ Hiên thay đổi vội vàng lấy thứ vẫn luôn cất giấu trên người ra! Ném ra ngoài!
Phù lục màu vàng sáng lập tức bắt đầu bốc cháy!
Mặt Hoa Vũ Hiên cũng bởi vậy mà trở nên càng thêm dữ tợn!
" Vậy mà.. Không còn nữa? "
Giang Hoa Đình vứt ra mấy tấm phù làm sạch, thứ này trước đó cậu vẽ rất nhiều, một lính con rối một tờ phù quá lãng phí, cậu với Doãn Thu đồng tâm hiệp lực vứt mấy lính con rối chung với nhau sau đó dùng một tờ phù làm sạch giải quyết sạch lính con rối.
Thế này tiết kiệm không ít.
Thiên Lộ lắc đầu:" Cậu nhường chỗ. "
Thiên Lộ trực tiếp vẽ phù trên không, phù lục sau vẽ thành khởi động, lính con rối có mặt tất cả đều ngừng lại.
" Ra tay. "
Những người khác lập tức hiểu ý của Thiên Lộ phân công hợp tác, dùng tốc độ nhanh nhất tập trung tất cả lính con rối đến với nhau sau đó dùng phù làm sạch xử lý hết!
Giang Hoa Đình nói:" Nếu không phải mấy thứ này đều là người chết, điểm huyệt đối với bọn họ vô dụng, tôi cũng có thể cố định bọn họ.. "Thiên Lộ nói:" Lại tới nữa. "
Giang Hoa Đình nản lòng:" Không có điểm dừng. "
Nhưng trên nơi này còn có người không thể nổ bằng không bọn họ sẽ không dùng kiểu phương pháp tốn thời gian lại phí sức, phí tiền để giải quyết. Bốn người tất nhiên không thể ngồi ở đây chờ chết, bốn người phân công hợp tác chẳng mấy chốc đã tiêu diệt sạch bóng mấy thứ ở đây bao gồm thú hoang, cô hồn dã quỷ tiến hóa thành quỷ to đều bị loại bỏ sạch sẽ.
Giang Hoa Đình hỏi Sầm Tuyết:" Hủy diệt thứ do chính mình chế tạo có cảm giác gì? "
Sầm Tuyết liếc nhìn cậu:" Không phải tôi làm. "
Giang Hoa Đình:" Cấp bậc của mấy lính con rối này rõ ràng không cao, không phải cậu làm là ai làm? "
Sầm Tuyết:"... "
" Nếu như là cao cấp cũng sẽ không thoải mái như thế nữa. "Thiên Lộ nói:" Chắc chắn sẽ gây náo loạn. "
Doãn Thu nói:" Mấy thứ này rất có thể là sản phẩm thời kỳ đầu, Hoa Đình, cậu quên xác ướp cổ cứu Hoa Vũ Hiên đi rồi à? "
Giang Hoa Đình gật đầu:" Tất nhiên là không, tôi cảm thấy quân đội con rối ở đây sở dĩ cấp thấp tới vậy có thể là Hoa Vũ Hiên cảm thấy nơi này nhiều người, thiên sư lại ít chỉ cần phải cấp thấp lính con rối thì có thể dễ dàng kiểm soát nơi này đi? "
Giang Hoa Đình cũng thật sự đoán đúng ý nghĩ ban đầu của Hoa Vũ Hiên quả thật là như thế.
Có điều bây giờ ông ta đã hối hận lúc đó sao lại nghĩ đơn giản tới thế.
" Cho nên Hoa Vũ Hiên hẳn là còn có một nơi cất giấu con rối có năm tuổi cao hơn. "Giang Hoa Đình nói.
Nhưng Hoa Vũ Hiên không ở đây đoán thế nào cũng vô dụng. Mà nếu như không phải nơi này đột nhiên đã xảy ra đổ sụp thì bọn họ cũng không biết mấy lính con rối này trốn ở dưới đất!
Trận pháp ẩn giấu này thực sự quá cao cấp!
" Nè-Giang Hoa Đình -- "
Giọng của Khương Thành mơ hồ truyền đến.
Mấy người nhìn vào mắt nhau.
Giang Hoa Đình nói:" Chúng tôi đi lên trước. "
Giang Hoa Đình mới vừa lên đi, thì bị Khương Thành bắt được rồi đống người bị thương rồi đi.
Thì ra là người bị thương quá nhiều, có một số người tình huống rất nguy hiểm! Mao Cao Minh tuy có được chân truyền của Giang Hoa Đình nhưng tốc độ vẫn không kịp Giang Hoa Đình.
Đang gấp tới đổ mồ hôi, Khương Thành đột nhiên đẩy một người qua tới, làm cho Mao Cao Minh suýt chút chửi ầm lên!
Khi hắn nhìn rõ người tới, căm phẫn chuyển là ngạc nhiên vui mừng!
" Nhóc Giang! Cậu đến rất đúng lúc! "
Giang Hoa Đình vội vàng giữ vững cơ thể," Anh Mao, sao anh cũng ở đây? "
" Chờ lát nữa lại nói rõ với cậu, cứu người trước!"
:)