Đại Đạo Diễn
Tác giả: Vô Y YoYo
Thể loại: Đam mỹ - xuyên không
Editor: GiangNgan
Số chương: Đã hoàn thành
Tác giả: Vô Y YoYo
Thể loại: Đam mỹ - xuyên không
Editor: GiangNgan
Số chương: Đã hoàn thành
Chương 61 :(b)
Hoàn toàn khác hẳn thanh âm già nua cô tịch vừa rồi, thanh âm của Khổng Duy thanh thúy ngọt ngào, như là hạt châu rơi khay ngọc, vừa nghe chính là thanh âm của một tiểu cô nương mới hai mươi tuổi.
Loại so sánh trái ngược thật lớn này làm cho người ta có ấn tượng thập phần khắc sâu.
Đúng vậy, chút tâm cơ này của nàng cứ như vậy bày ra bên ngoài, cũng sẽ không làm cho người ta có cảm giác phản cảm, ngược lại chỉ cảm thấy nàng đáng yêu thẳng thắn.
Chu Tử Mặc thật cảm thấy hứng thú hỏi nàng:
- Thanh âm của cô làm như thế nào vậy?
Khổng Duy tự nhiên hào phóng đáp:
- Tổ tiên nhà tôi là nghệ sĩ chơi khẩu kỹ, ông nội của tôi là người trong nghề, mới trước đây cảm thấy hứng thú với cái này, cho nên đi theo học chút da lông, làm cho Chu đạo diễn chê cười.
Ánh mắt Chu Tử Mặc sáng lên!
Trở lại hơn ba trăm năm trước, chuyện tiếc nuối rất nhiều, một trong số đó chính là thanh ưu của quốc nội hiện giờ phát triển tương đương lạc hậu, có thể lấy ra tay chính là nhóm chuyên phiên dịch lồng tiếng cho phim Âu Mỹ, nhóm phiên dịch Hongkong cho đài truyền hình Hongkong. Mặt khác nhân viên lồng tiếng đều ít ỏi không bao nhiêu, ít nhất theo hắn xem ra trình độ đều thô thiển vô cùng. Giống như a Dao về sau biến thành một yêu quái da mồi tóc bạc, thanh âm của nàng tự nhiên cũng phải khác với ban đầu, Chu Tử Mặc vốn đang nghĩ phải tìm diễn viên lồng tiếng thích hợp mới tốt.. nhưng cho dù là lồng tiếng, làm sao so sánh được với tiêu chuẩn của chính bản thân diễn viên?
Có lẽ bởi vì kỹ năng tổ truyền khẩu kỹ của Khổng Duy, bản lĩnh biểu diễn của nàng cũng thật khá, đọc nhấn từng chữ thật rõ ràng, luật thơ tuyệt đẹp, điều này đối với một diễn viên mà nói là phi thường thêm điểm.
Vài giây đồng hồ Chu đại đạo diễn không biết lưu chuyển bao nhiêu ý niệm trong đầu, hắn cũng không lập tức có câu trả lời xác định gì cho Khổng Duy, chỉ bảo nàng trở về chờ thông tri, tuyển chọn hay không rất nhanh sẽ thấy được rõ ràng.
Khổng Duy trấn định vái chào, liền đi ra ngoài.
Dương Đóa sớm ở bên ngoài đợi nóng lòng, thấy Khổng Duy đi ra rồi, vội vàng nghênh đón hỏi:
- Thế nào thế nào? Thành sao?
Mấy người xếp hàng phía sau cũng muốn thử vai "a Dao" đều vảnh tai lưu ý bên này, không đơn thuần là Khổng Duy, nếu đối thủ cạnh tranh trước phá vây mà ra, còn có chuyện gì cho những người khác? Vì thế đều ngóng trông Khổng Duy nhanh chóng lắc đầu.
Khổng Duy cũng từng như vậy làm sao không hiểu việc này? Nàng cố ý mím chặt môi lắc đầu, lúc sau mới lôi kéo Dương Đóa đi ra ngoài tìm địa phương không ai nói chuyện.
Vài phút sau hai người lại trở về, lần này là Khổng Duy đợi Dương Đóa. Bởi vì đã đi trước không ít người, trong phòng không còn tràn ngập như vậy, nhưng không khí càng thêm ngưng trệ.
Sau khi a Dao chấm dứt, kế tiếp phỏng vấn chính là Thiên Bồng nguyên soái, cũng chính là Trư Bát Giới.
Vai diễn kia, trong sự tưởng tượng của Chu đại đạo diễn, hẳn là một vị đại thúc ôn nhu tuấn soái hơn ba mươi tuổi, hắn là người duy nhất có ánh nhìn thanh tỉnh nhất trong Tây Du, cũng là người ảm đạm mất hồn, đối nguyệt buồn bã, vô luận là tình thâm đối với a Nguyệt là như thế, vẫn là lúc sau sự đùa cợt đối với vận mệnh, nhát gan khi gặp lại, cùng với mấy lần mỉm cười rơi lệ - đối với con khỉ chiến thiên chiến địa kiệt ngạo bất tuần, còn có Sa hòa thượng thờ ơ lạnh lùng nhìn, Trư Bát Giới mới là chân thật nhất – có mắt đều nhìn ra được, ai có thể bắt được vai diễn này ai sẽ cách nhất pháo mà hồng không còn xa.
Cho nên diễn viên cạnh tranh vai Trư Bát Giới đều có thực lực tương đối cường hoành, hơn nữa đối với những diễn viên cạnh tranh Tử Hà tiên tử, a Dao linh tinh đều là người không có danh khí gì, cạnh tranh Trư Bát Giới phần lớn đều đã nổi danh, trong tay chí ít có vài bộ phim ăn mồi, trong đó thậm chí chính là đầu lĩnh tiểu sinh hiện giờ - Nghiêm Hứa!
Nghiêm Hứa, cũng là diễn viên được phủng hết lòng trong công ty giải trí Đạt Khoa, hắn là lão đại dưới tay Đạt Khoa, các loại tài nguyên toàn lực nuôi cấy, hiện giờ đã nổi tiếng, fan không thiếu, đáng tiếc còn chưa có một bộ phim kinh điển làm cho hắn ổn định ở nhất tuyến, mà "Ngộ Không truyền thuyết" chính là cơ hội tốt nhất trước mắt.
Nghiêm Hứa thật xem trọng cơ hội lần này, hắn cũng không có ý tứ kênh kiệu đùa giỡn đại bài, nếu Chu đạo diễn yêu cầu toàn bộ diễn viên đều cùng nhau xếp hàng thử kính, hắn liền sớm đi qua, cũng cùng các diễn viên ngồi trong phòng nghỉ đợi, đợi suốt mấy giờ đều không có chút nào buồn bực, sắp đến buổi trưa, phụ tá của hắn còn đi siêu thị bên ngoài mua thật nhiều đồ ăn vặt cùng đồ uống trở về, lần lượt phân phát, kiếm đủ hảo cảm. Nhưng nhóm diễn viên cũng như hắn tranh thủ vai diễn Trư Bát Giới, sắc mặt thập phần khó xem.
Bởi vì thời gian khẩn trương, bốn người Chu Tử Mặc giữa trưa cũng không nghỉ ngơi, toàn bộ chỉ qua loa ăn một chút, nghĩ dứt khoát làm xong việc buổi tối lại đi ăn bữa tiệc lớn.
Nhóm "Trư Bát Giới" một đám bị kêu đi vào, cách mười phút lại vẻ mặt khó lường đi ra, rời đi, diễn trò chính là chức nghiệp của mọi người, tự nhiên cũng không có ai phế vật khiến người ta nhìn ra cảm xúc chẳng hạn, cho nên Chu đại đạo diễn rốt cục chọn trúng ai, không đến thời gian công bố kết quả cuối cùng ai cũng đoán không ra.
"Trư Bát Giới" cuối cùng vừa ra tới, Dương Đóa khẩn trương run lên.
Khổng Duy ở bên cạnh liền nhận ra, nàng ôm bả vai Dương Đóa nhỏ giọng an ủi nàng:
- Đừng khẩn trương, Chu đạo diễn không nghiêm khắc một chút nào, cô đi biểu diễn cho tốt là được.. Ai, thật không biết cô khẩn trương cái gì, nếu tôi có khuôn mặt như cô, còn có gì mà sầu? Chỉ đứng ở chỗ kia, đó là Thường Nga tiên tử sống a! A Nguyệt a Nguyệt, không phải miêu tả cô sao?
Loại so sánh trái ngược thật lớn này làm cho người ta có ấn tượng thập phần khắc sâu.
Đúng vậy, chút tâm cơ này của nàng cứ như vậy bày ra bên ngoài, cũng sẽ không làm cho người ta có cảm giác phản cảm, ngược lại chỉ cảm thấy nàng đáng yêu thẳng thắn.
Chu Tử Mặc thật cảm thấy hứng thú hỏi nàng:
- Thanh âm của cô làm như thế nào vậy?
Khổng Duy tự nhiên hào phóng đáp:
- Tổ tiên nhà tôi là nghệ sĩ chơi khẩu kỹ, ông nội của tôi là người trong nghề, mới trước đây cảm thấy hứng thú với cái này, cho nên đi theo học chút da lông, làm cho Chu đạo diễn chê cười.
Ánh mắt Chu Tử Mặc sáng lên!
Trở lại hơn ba trăm năm trước, chuyện tiếc nuối rất nhiều, một trong số đó chính là thanh ưu của quốc nội hiện giờ phát triển tương đương lạc hậu, có thể lấy ra tay chính là nhóm chuyên phiên dịch lồng tiếng cho phim Âu Mỹ, nhóm phiên dịch Hongkong cho đài truyền hình Hongkong. Mặt khác nhân viên lồng tiếng đều ít ỏi không bao nhiêu, ít nhất theo hắn xem ra trình độ đều thô thiển vô cùng. Giống như a Dao về sau biến thành một yêu quái da mồi tóc bạc, thanh âm của nàng tự nhiên cũng phải khác với ban đầu, Chu Tử Mặc vốn đang nghĩ phải tìm diễn viên lồng tiếng thích hợp mới tốt.. nhưng cho dù là lồng tiếng, làm sao so sánh được với tiêu chuẩn của chính bản thân diễn viên?
Có lẽ bởi vì kỹ năng tổ truyền khẩu kỹ của Khổng Duy, bản lĩnh biểu diễn của nàng cũng thật khá, đọc nhấn từng chữ thật rõ ràng, luật thơ tuyệt đẹp, điều này đối với một diễn viên mà nói là phi thường thêm điểm.
Vài giây đồng hồ Chu đại đạo diễn không biết lưu chuyển bao nhiêu ý niệm trong đầu, hắn cũng không lập tức có câu trả lời xác định gì cho Khổng Duy, chỉ bảo nàng trở về chờ thông tri, tuyển chọn hay không rất nhanh sẽ thấy được rõ ràng.
Khổng Duy trấn định vái chào, liền đi ra ngoài.
Dương Đóa sớm ở bên ngoài đợi nóng lòng, thấy Khổng Duy đi ra rồi, vội vàng nghênh đón hỏi:
- Thế nào thế nào? Thành sao?
Mấy người xếp hàng phía sau cũng muốn thử vai "a Dao" đều vảnh tai lưu ý bên này, không đơn thuần là Khổng Duy, nếu đối thủ cạnh tranh trước phá vây mà ra, còn có chuyện gì cho những người khác? Vì thế đều ngóng trông Khổng Duy nhanh chóng lắc đầu.
Khổng Duy cũng từng như vậy làm sao không hiểu việc này? Nàng cố ý mím chặt môi lắc đầu, lúc sau mới lôi kéo Dương Đóa đi ra ngoài tìm địa phương không ai nói chuyện.
Vài phút sau hai người lại trở về, lần này là Khổng Duy đợi Dương Đóa. Bởi vì đã đi trước không ít người, trong phòng không còn tràn ngập như vậy, nhưng không khí càng thêm ngưng trệ.
Sau khi a Dao chấm dứt, kế tiếp phỏng vấn chính là Thiên Bồng nguyên soái, cũng chính là Trư Bát Giới.
Vai diễn kia, trong sự tưởng tượng của Chu đại đạo diễn, hẳn là một vị đại thúc ôn nhu tuấn soái hơn ba mươi tuổi, hắn là người duy nhất có ánh nhìn thanh tỉnh nhất trong Tây Du, cũng là người ảm đạm mất hồn, đối nguyệt buồn bã, vô luận là tình thâm đối với a Nguyệt là như thế, vẫn là lúc sau sự đùa cợt đối với vận mệnh, nhát gan khi gặp lại, cùng với mấy lần mỉm cười rơi lệ - đối với con khỉ chiến thiên chiến địa kiệt ngạo bất tuần, còn có Sa hòa thượng thờ ơ lạnh lùng nhìn, Trư Bát Giới mới là chân thật nhất – có mắt đều nhìn ra được, ai có thể bắt được vai diễn này ai sẽ cách nhất pháo mà hồng không còn xa.
Cho nên diễn viên cạnh tranh vai Trư Bát Giới đều có thực lực tương đối cường hoành, hơn nữa đối với những diễn viên cạnh tranh Tử Hà tiên tử, a Dao linh tinh đều là người không có danh khí gì, cạnh tranh Trư Bát Giới phần lớn đều đã nổi danh, trong tay chí ít có vài bộ phim ăn mồi, trong đó thậm chí chính là đầu lĩnh tiểu sinh hiện giờ - Nghiêm Hứa!
Nghiêm Hứa, cũng là diễn viên được phủng hết lòng trong công ty giải trí Đạt Khoa, hắn là lão đại dưới tay Đạt Khoa, các loại tài nguyên toàn lực nuôi cấy, hiện giờ đã nổi tiếng, fan không thiếu, đáng tiếc còn chưa có một bộ phim kinh điển làm cho hắn ổn định ở nhất tuyến, mà "Ngộ Không truyền thuyết" chính là cơ hội tốt nhất trước mắt.
Nghiêm Hứa thật xem trọng cơ hội lần này, hắn cũng không có ý tứ kênh kiệu đùa giỡn đại bài, nếu Chu đạo diễn yêu cầu toàn bộ diễn viên đều cùng nhau xếp hàng thử kính, hắn liền sớm đi qua, cũng cùng các diễn viên ngồi trong phòng nghỉ đợi, đợi suốt mấy giờ đều không có chút nào buồn bực, sắp đến buổi trưa, phụ tá của hắn còn đi siêu thị bên ngoài mua thật nhiều đồ ăn vặt cùng đồ uống trở về, lần lượt phân phát, kiếm đủ hảo cảm. Nhưng nhóm diễn viên cũng như hắn tranh thủ vai diễn Trư Bát Giới, sắc mặt thập phần khó xem.
Bởi vì thời gian khẩn trương, bốn người Chu Tử Mặc giữa trưa cũng không nghỉ ngơi, toàn bộ chỉ qua loa ăn một chút, nghĩ dứt khoát làm xong việc buổi tối lại đi ăn bữa tiệc lớn.
Nhóm "Trư Bát Giới" một đám bị kêu đi vào, cách mười phút lại vẻ mặt khó lường đi ra, rời đi, diễn trò chính là chức nghiệp của mọi người, tự nhiên cũng không có ai phế vật khiến người ta nhìn ra cảm xúc chẳng hạn, cho nên Chu đại đạo diễn rốt cục chọn trúng ai, không đến thời gian công bố kết quả cuối cùng ai cũng đoán không ra.
"Trư Bát Giới" cuối cùng vừa ra tới, Dương Đóa khẩn trương run lên.
Khổng Duy ở bên cạnh liền nhận ra, nàng ôm bả vai Dương Đóa nhỏ giọng an ủi nàng:
- Đừng khẩn trương, Chu đạo diễn không nghiêm khắc một chút nào, cô đi biểu diễn cho tốt là được.. Ai, thật không biết cô khẩn trương cái gì, nếu tôi có khuôn mặt như cô, còn có gì mà sầu? Chỉ đứng ở chỗ kia, đó là Thường Nga tiên tử sống a! A Nguyệt a Nguyệt, không phải miêu tả cô sao?