Sàn Chơi Tình Lắc Tác giả: U Độc Lệ Quân Thể loại: Thơ tám chữ * * * Mùi tiền nào có thơm bằng mùi hương trên da của em. Mặc bộ hầu gái, tất đen, đeo nơ rồi thêm tai mèo tai thỏ. Cứ dáng ngon dáng đẹp, biết hầu hạ rên la, đêm nay em sướng nhất khi ở bên anh rồi. Bước vào bar tiền đô la anh rải Polyme anh trải kín ra giường Nào lại đây anh sẽ làm em sướng Dáng ngon, đẹp, ngọt nước là anh thương. Chơi trên giường em tự thân cởi áo Chân gác vai em nói thúc mạnh vào Tư thế lạ em rên la phê quá Cứ siết chặt thằng nhỏ chẳng xài bao. Anh thất thường thay bồ như thay áo Chơi tình trường ăn rồi là hết thương Cắn nửa viên em tự nhiên thổi sáo Em tự nguyện chứ lỗi tại anh sao? Anh cần sắc còn em thì cần tiền Anh có tiền còn em thì có sắc Ta trao đổi có chi đâu thắc mắc Mặc áo rồi cởi bỏ lạ lắm sao? Mua vào tay một cô em xinh gái Gài bỏ bao nên em cũng vượt rào Vì tin anh món lưỡi môi chín tái Chia tay rồi em khóc bảo có thai. Con của ai chứ anh đây không biết Tiền trả rồi, chuyện chúng mình hết duyên Bé tử cung bao ô tô cùng húc Sao biết được tinh trùng đó của anh. Nắng của trời có chói bằng tiền đô Số anh à, xóa đi đừng giả ngố Chơi một đêm đã bắt anh làm bố Cầm tiền rồi, mau ra chỗ khác chơi. * * * Nói thế rồi mà em nó vẫn đứng đó dây dưa mãi không dứt. Cáu thật. Anh ném một xấp tiền Polyme xanh lè vào mặt cô ta, những tờ năm trăm bay tứ hướng, rơi đầy dưới sàn. "Tốc biết nhanh cho anh đỡ ngứa mắt Húp thêm gì ở chỗ đất anh chơi Bơi ra ngoài đứng đường còn đắt khách Chui vào đây chặt vắt cái quái gì?" * * * Hết ..