Cam Phận Nhạc Hoa lời Việt: Thiên Tú Thể hiện: Juna Hiền Thanh Từng câu hát vang lên như lời tự sự của một người phụ nữ chấp nhận số phận, ôm lấy nỗi đau mà không oán trách, không níu kéo, chỉ lặng lẽ nhớ thương trong cô đơn. Tình yêu không phải lúc nào cũng trọn vẹn, có những mối tình dù sâu đậm đến đâu cũng chỉ có thể dừng lại ở một điểm nhất định. Chữ "duyên" đưa ta đến với nhau, nhưng chữ "nợ" lại khiến ta day dứt – có những mối tình dù không thể thành, nhưng vẫn in hằn trong tim mãi mãi. Sự cam chịu trong bài hát không hẳn là yếu đuối, mà là một kiểu buông bỏ nhẹ nhàng – không oán trách, không giận hờn, chỉ đơn giản là chấp nhận số phận. Bài hát để lại trong lòng người nghe những suy tư về chữ "duyên" và "nợ" trong cuộc đời. Có lẽ, có những tình yêu không thể cùng nhau đi đến cuối con đường, nhưng cũng không thể nào quên.. Lời bài hát: Nhiều khi trong cơn mơ giật mình đau nhói lòng Phận hồng nhan long đong cả đời hoài trông ngóng Một hình bóng theo mây theo gió theo trăng đi không lời chào Chẳng hay anh nơi nào giờ anh đang thế nào. Nửa đời chôn thanh xuân cùng năm tháng mộng mơ Giờ đây ôm chơi vơi hòa mình vào nỗi nhớ Rồi từng đêm cô đơn uống ánh trăng rơi không ưu chẳng phiền Tựa vào song bên hiên lạnh lẽo nói không nên lời. ĐK: Thề nguyện lúc trước trăng phai hoa cũng tàn Chẳng phải hạt tuyết vẫn cứ mang giá lạnh Là cuộc tình ngày xưa ta cứ nghĩ là mãi mãi. Đời người ai biết mấy chữ duyên chữ nợ Nợ từ kiếp trước trả chưa xong Nên phải ôm những đau lòng không oán hận. * * * Nửa đời chôn thanh xuân cùng năm tháng mộng mơ Giờ đây ôm chơi vơi hòa mình vào nỗi nhớ Rồi từng đêm cô đơn uống ánh trăng rơi không ưu chẳng phiền Tựa vào song bên hiên lạnh lẽo nói không nên lời. ĐK: Thề nguyện lúc trước trăng phai hoa cũng tàn Chẳng phải hạt tuyết vẫn cứ mang giá lạnh Là cuộc tình ngày xưa ta cứ nghĩ là mãi mãi. Đời người ai biết mấy chữ duyên chữ nợ Nợ từ kiếp trước trả chưa xong Nên phải ôm những đau lòng không oán hận.