Lạc Lõng Tác giả: Hoa Nguyệt Phụng Thể loại: Thơ ngũ ngôn Hình ảnh: Sưu tầm Cuộc sống thật nhộn nhịp, thật đông người nhưng trong số đó, mỗi chúng ta có thể có bao nhiêu người quen mặt, bao nhiêu người quen lòng và sẽ có bao nhiêu người thực sự có thể sẻ chia tất cả? Người người đều sánh bước Đi ngược lại về xuôi Có nên tự đánh cược Ai chiến thắng ở đời? Vẻ mặt vẫn mỉm cười Trong lòng đầy tính toán Y như đóa hồng tươi Xung quanh gai tán loạn... Này chào anh, chào bạn Tôi - người nọ, người kia... Chúng ta cùng đàm phán Vui vẻ vài cốc bia... Trở về bia cũng cạn Bên cạnh còn có ai? Chỉ còn chồng dự án Mai này cần triển khai... Dòng người đông như hội Thấy cô đơn là sao? Khi trở về bóng tối Sự lạc lõng dâng trào... Kết quả câu trả lời có thể sẽ theo mức độ giảm dần của từng con số, tôi nhận thấy, rất nhiều người trong chúng ta đều là kẻ cô đơn trong khi chúng ta có thật nhiều mối quan hệ vẫn cần giao tiếp... giao tiếp trong sự cô đơn và lạc lõng...
Ồ, bài thơ này nói rất thật về những khía cạnh khác của lòng người, đôi khi khiến người ta nguội lạnh với các mối quan hệ mang tính xã giao.
Mình chỉ viết "xoàng" vậy thôi, thực ra trên đời có nhiều mối quan hệ xã giao thôi nhưng thực sự cũng rất tốt đẹp. Hi. Nhưng đúng là cũng hơi hiếm một chút. Hihi
Rewrite nên làm gì với bài thơ này. Nếu Rewrite lấy cảm hứng từ bài thơ và viết một truyện ngắn, vậy có bị tính là đạo văn không tác giả?
Mình không hiểu về những vấn đề này lắm nhưng đây cũng chỉ là một bài thơ mang chủ đề rất phổ thông, nếu bạn muốn thì cứ thử sức xem sao. Mà mình cũng đã nộp bài dự thi tuần này rồi, nếu bạn có hứng thú có thể qua nhận xét thử xem mình viết vậy đã đủ tàn nhẫn chưa. Đây cũng là bài viết mang nội dung nặng nề nhất mà mình từng viết, bạn nêu ý kiến cá nhân thử xem thế nào nhé
Cảm ơn bạn nhé! Hazii, nhà cựu vô địch đã nộp bài dự thi, đương kim vô địch cũng đã nộp bài. Các bạn thật khiến mình ngưỡng mộ. Mình sẽ đọc và học hỏi! Mong rằng có thể học tập và cải thiện để viết tốt hơn!
Thật ra, mình chỉ viết để mang lại niềm vui (tiếng cười) hoặc nỗi buồn (làm người đọc khóc), với mình làm được điều đó chính là thành công và thành tích lớn nhất. Còn giải thưởng của "ai đó" trao tặng chỉ là hư vinh.
Ừhm thì tham gia trước tiên cũng là để tạo cho mình niềm vui nho nhỏ, tạo động lực cho bản thân. Sau đó cũng là có được kinh nghiệm hữu ích cho bản thân. Review cũng không quá quan tâm vào kết quả, vậy ngại ngần gì mà không tham gia đâu? Hi.. vui vẻ lên nào, sao giọng điệu nghe chán chường vậy rewrite