Diệu Ơi, Diệu Đã Về Yên Tịnh Tác giả: Huy Cận Diệu ơi, Diệu đã về yên tịnh Cận hãy còn đây trăm xốn xang, Cận mới về thăm quê Nghệ Tĩnh Gặp tuần trăng sáng ngẩn ngơ trăng. Cận ra Thanh Hóa nằm bên biển Biển lại dồn xao không phút ngưng. Diệu đã đi xa về tới bến Cận đang biển động sóng lừng dâng. "Hồi kí song đôi" đang viết dở Hai chương tuổi nhỏ chép xong rồi Đời ta, trang khép, còn trang mở Cận viết đầy trang, tay mới xuôi. Biển lớn băng qua, ấy biển đời Biển vào vũ trụ, ánh sao mời Diệu dò thế giới bên kia trước Khỏi lạ đường khi Cận tới nơi. Tác giả: Huy Cận là một trong những nhà thơ lớn của văn học Việt Nam hiện đại, nổi tiếng với phong cách thơ trữ tình và triết lý sâu sắc. Ông là một trong những đại diện tiêu biểu của phong trào Thơ Mới (1932-1945). Tác phẩm của ông, đặc biệt là sau Cách mạng tháng Tám, thể hiện tình yêu đất nước, quê hương và những suy tư về cuộc đời, con người. Cảm nhận: Cảm nhận chính trong bài thơ là sự tiếc nuối, bởi sự mất mát của một tài năng lớn trong làng thơ, một người bạn đồng hành suốt nhiều năm. Huy Cận vừa thể hiện nỗi đau của bản thân, vừa chia sẻ sự nhẹ nhàng khi tin rằng bạn mình đã được an nghỉ trong sự tĩnh lặng, thoát khỏi những phiền muộn của trần gian. Ngoài việc tưởng nhớ Xuân Diệu, bài thơ còn là một tác phẩm giàu chất triết lý về cuộc sống và cái chết, về tình bạn, tình đồng chí và sự bất tử của thơ ca. Nó mang trong mình nỗi nhớ nhưng cũng gửi gắm một thông điệp về sự giải thoát và bình an.