Chương 49: Gọi ông xã
[HIDE-THANKS]Cửa ải cuối năm sắp tới.
Sau khi Hạ Tinh Nhiễm từ Thụy Sĩ trở về, người đầu tiên của Hạ gia biết tình hình lại là Hạ Dương Thần.
Cậu ở bên ngoài quen biết mấy hồ bằng cẩu hữu, gần đây vẫn ăn nhậu chơi bời, quẹt cháy thẻ tín dụng, không trả được, sợ bị Hạ Trạch Cương đánh, mặt xám mày tro tới tìm nhà Hạ Tinh Nhiễm thử vận may.
Hạ Tinh Nhiễm quả nhiên ở nhà, trả tiền thẻ tín dụng cho cậu.
Tiền đối với bọn họ mà nói đều là tiền nhỏ, nhưng Hạ Trạch Cương thấy Hạ Dương Thần thật sự quá mức bất kham, mỗi tháng chỉ cho ba vạn sinh hoạt phí, buộc cậu nghiêm túc tiến bộ.
"Em là con trai duy nhất trong nhà, con trai duy nhất!" Hạ Dương Thần thấy mình không cần quan tâm việc trả nợ thẻ tín dụng, ở lại nhà chị gái không chịu đi, vừa trêu chó vừa lớn tiếng oán giận, "Ba có nhiều tiền như vậy có ích lợi gì, đến cuối cùng không phải vẫn phải cho em sao?"
Hạ Tinh Nhiễm: "..."
Cận Tự: "..."
Nếu cậu là con trai độc nhất, vậy Hạ Tinh Nhiễm cùng Hạ Nguyệt Thăng tính là gì.
Tính là rác rưởi sao.
Cận Tự đang chơi đua xe, Hạ Tinh Nhiễm ở đối diện đang bàn chuyện hợp tác với một nhà thiết kế thời trang, đều ngoảnh mặt làm ngơ với lời nói của Hạ Dương Thần.
Hạ Dương Thần cũng không cần mọi người trả lời, tiếp tục châm chọc ba vài câu, cuối cùng chuyển đề tài, đến trên người Hạ Tinh Nhiễm: "A, chị hai, chị có thể tiếp nhận việc làm ăn của nhà chúng ta không? Em thấy gen của ba chúng ta đều di truyền cho chị hết rồi."
Hạ Tinh Nhiễm bị ép ngẩng đầu, cười ôn hòa: "Việc làm ăn của Hạ gia bất luận như thế nào cũng sẽ không rơi vào tay chị."
Hạ Dương Thần: "Tại sao?"
Hạ Tinh Nhiễm cúi đầu tiếp tục chat wechat, đối diện là một nhà thiết kế độc lập Trung Quốc, tên là Lâm Trĩ Vãn, cô đang chuẩn bị cho triển lãm quốc phong, bởi vì từng nhìn thấy lễ phục thêu thủ công của Hạ Tinh Nhiễm làm cho ngôi sao nữ, cho nên đến đây nói chuyện hợp tác.
Sau khi hai người quyết định ngày gặp mặt vào năm sau, Hạ Tinh Nhiễm mới ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Dương Thần: "Ba sẽ không giao việc làm ăn cho hai đứa con gái là chị và chị cả xử lý, em cũng đừng quá sốt ruột, việc làm ăn của Vân Hối sớm muộn gì cũng là của em. Nếu không chống đỡ nỗi, ba cũng chỉ cắn răng làm thêm vài năm, nếu không được thì tìm người quản lý chuyên nghiệp thôi."
"Ồ.."
Hạ Dương Thần ngược lại cũng không quan tâm Hạ Tinh Nhiễm có thể tiếp nhận công ty hay không, cậu chỉ quan tâm ai tiếp nhận công việc trong nhà, có thể cho cậu nhiều tiền.
Hạ Tinh Nhiễm hạ lệnh đuổi khách: "Không có việc gì thì em đi đi."
Hạ Dương Thần cầm tiền trong tay, cũng không ham chiến, đứng dậy rời đi, Phúc Thụy lập tức bắt đầu liếm lông.
Đi tới cửa, lại hỏi: "Vậy lễ mừng năm mới?"
Hạ Tinh Nhiễm nói chắc như đinh đóng cột: "Chị không về nhà."
Hạ Tinh Nhiễm và Cận Tự làm lành.
Tết năm nay Hạ Tinh Nhiễm không định về nhà.
Sau khi hai tin tức này truyền đến tai Hạ Trạch Cương, cô đã bị oanh tạc toàn diện.
Hạ Trạch Cương gọi hai người về nhà ăn tết, đối với gia tộc truyền thống mà nói, tết âm lịch là nghi thức rất quan trọng.
Chỉ là ông cảm thấy quan trọng nhưng đồng thời cũng muốn ra sức nịnh bợ con rể.
Hạ Tinh Nhiễm không lưu tình từ chối.
Cô phát hiện từ sau khi chấp nhận sự thật Hạ Trạch Cương không yêu mình, tổn thất bên trong của cô đã giảm đi rất nhiều.
- Tại sao phải dành lòng tốt và sự khoan dung cho người không quan tâm mình?
-
Năm mới, Hạ Tinh Nhiễm và Cận Tự trở về Cận gia.
Hai nhà Tiền, Cận đều con cháu đơn bạc, mà trong thời gian lễ mừng năm mới, dựa theo yêu cầu của nhà gái, Tiền Hòa Bình phải mang theo vợ con về nhà bố mẹ vợ ăn tết, con cháu Tiền gia có rất nhiều người đều định cư ở nước ngoài, bởi vậy Tiền gia chỉ còn lại một mình Tiền Ngọc Thư.
Sợ lão nhân gia tịch mịch, trong tết âm lịch, tất cả mọi người đều ở Cận gia.
Cận gia có biệt thự trang viên độc lập ở chân núi, Hạ Tinh Nhiễm đã biết được tài lực của Cận gia, nhìn thấy trang viên cũng không có cảm giác gì, ngược lại là Phúc Thụy, nhìn thấy bãi cỏ lập tức sốt ruột, vừa buông dây dẫn ra lập tức chạy ra ngoài.
Hạ Tinh Nhiễm và Cận Tự lần lượt chào hỏi Cận Quan Tây, Triệu Thi Không, còn có Tiền Ngọc Thư, mới chậm rãi xuyên qua hành lang dài, đi vào sân trong.
Người nhà Cận gia cũng không đơn bạc, ngay cả con cháu của anh em Cận Quan Tây cũng tụ tập lại, lớn nhỏ mấy chục người.
Hơn nữa tên của mọi người đều được xếp dựa theo gia phả, Cận Tự nhìn là một cái tên rất đơn giản, nhưng trên thực tế là từ bộ "Sơn".
Những anh chị em họ của anh có tên Tuân, Lam, Ngạn, Mân.. (*)
*Tự - 屿, Tuân - 峋, Lam - 岚, Ngạn - 岸, Mân - 岷 trong tên đều có chữ Sơn - 山*
Không nói đến tên có điểm nhau, giá trị nhan sắc mỗi người cũng đều rất cao, mọi người thấy cô dâu mới đều rất nhiệt tình, mồm năm miệng mười chào hỏi hàn huyên với Hạ Tinh Nhiễm.
Hạ Tinh Nhiễm vốn sợ xã hội, không nhớ rõ mặt người, đi một vòng lần lượt chào hỏi, sau đó lặng lẽ nói với Cận Tự: "Em váng đầu rồi."
Cận Tự cười cười: "Không sao, ứng phó một chút là được."
"Hả?" Còn có thể tùy ý như vậy sao.
Cận Tự nhún vai: "Dù sao cũng có vài người một năm anh chỉ gặp một lần."
Hạ Tinh Nhiễm nghĩ, cũng đúng.
Cô dùng cằm chỉ vào cậu con trai tên Cận Tuân đeo kính, nhìn cậu rất trẻ: "Em họ anh rất đẹp trai nha."
Vừa nói xong, Cận Tuân lại nhìn hai người, gật đầu chào hỏi: "Anh, chị dâu."
Cận Tự chào hỏi, lịch sự hỏi: "Gần đây học tập thế nào?
Hạ Tinh Nhiễm:"... "
Gần sang năm mới, ngài hỏi một học sinh vấn đề này, có lịch sự không?
Không biết là chỉ số EQ thấp hay là đơn thuần muốn mau chóng kết thúc đề tài.
Cận Tuân hiển nhiên đã sớm quen với cuộc bức hại năm mới hàng năm của Cận Tự, ngược lại có vài phần hưng phấn trả lời:" Anh, em học đại học rồi. "
" À ", Cận Tự cũng đã quên," Trường đại học nào? "
Cận Tuân:" MIT ".
Khoa chính quy có thể vào MIT, đã là nhóm người đứng đầu trong nước rồi.
Hạ Tinh Nhiễm hơi kinh ngạc, nhưng Cận Tự liền" ồ "một tiếng.
Bằng cấp này ở Cận gia cũng chính là đứng đầu.
Cận Tuân không để ý đến sự lãnh đạm của anh trai, ngược lại còn có vài phần hứng thú bắt chuyện:" Anh, anh biết Kỳ Tụng Niên không? Nghe nói cô ta cũng là Lâm Nghi. "
Nhà Cận Tuân theo chính trị ở Kinh Bắc, quan hệ cách xa với nhà lớn Cận gia ở thành phố Lâm Nghi.
Nghe được cái tên này, Cận Tự theo bản năng nhìn Hạ Tinh Nhiễm, nhướng mày:" Sao vậy? "
Tuy rằng không phải cùng một trường học, nhưng vòng quan hệ trong giới du học sinh Mỹ không lớn, dưới ánh mặt trời giấu không được bí mật gì.
Trên mặt thiếu niên xinh đẹp đều là hơi thở bát quái:" Người này hình như rất kỳ quái, làm tiểu tam cho người ta bị bắt. "
Hạ Tinh Nhiễm không nhịn được xen vào:" Có phải là người đàn ông kia lừa cô ấy không, cô ấy không tự nguyện? "
" Chị dâu, kịch bản này của chị cũng quá cao cấp rồi ", Cận Tuân bất giác nâng cao âm lượng," Lúc trước cô ta cũng từng làm tiểu tam cho người ta, cũng từng bị phát hiện, cũng là dùng lý do này, nói mình bị lừa. "
" Nhưng vị chính thất trong câu chuyện lần này trâu bò, chứng cứ vô cùng xác thực, còn làm power point.. "
Nói xong, vội vàng chia sẻ tư liệu bát quái, gửi file power point cho Cận Tự.
Anh tùy tiện mở ra xem hai trang, không quá hứng thú thu tay về.
Nhìn Hạ Tinh Nhiễm một cái, cô lắc đầu, không định xem.
Cận Tuân vẫn còn nói:" Chuyện này ồn ào quá, dường như người trong giới du học Mỹ chúng em đều đang ăn dưa. "
Cận Tự" ồ "một tiếng, nhàn nhạt chuyển đề tài:" Có thời gian ăn dưa như vậy, sao không đi nói chuyện yêu đương. "
Cận Tuân:"... "
Cận Tự:" Là nói không được sao? "
Cận Tuân:"... "
-
Cùng lúc đó, ra Kỳ Tụng Niên làm tiểu tam sau khi bị đồn ra, một mình cô ta xám xịt về nước đón tết âm lịch.
Bạn bè trong giới cũng có người du học ở các quốc gia, quả dưa này lan truyền giống như virus, mọi người ai cũng nghe thấy, lúc tụ hội năm mới, luôn nhịn không được nhắc tới chuyện này.
" Chị Tụng Niên làm sao có thể làm tiểu tam cho người khác được, em khẳng định trong này có hiểu lầm. "Triệu Tỉnh Tỉnh hoàn toàn là fan của Kỳ Tụng Niên, vô cùng tin tưởng cô.
La Diệc Chu ngược lại cười cười, cũng không phải là lần đầu tiên xảy ra chuyện như vậy, cô ta rốt cuộc có làm tiểu tam cho người ta hay không, người sáng suốt trong lòng đều biết rõ."
Họ tên, ảnh chụp, quê quán, chuyên ngành của trường đều viết rõ ràng, chỉ còn thiếu số chứng minh thư.
"Có hiểu lầm gì đâu, cậu cũng như tôi không đọc hiểu được power point sao?" anh ta mở điện thoại, phóng to trang, ảnh chân dung của Kỳ Tụng Niên thình lình xuất hiện trước mặt mọi người, "Chính cô ta nói, 'Phải lặng lẽ giấu bạn gái anh'."
Đâu chỉ không phải là bị lừa, rõ ràng còn rất chủ động!
Triệu Tỉnh Tỉnh bị cậu nói đến mất mặt: "Được, tôi biết rồi, cậu nhất định phải phản bác tôi như vậy sao? Cậu thật sự không phải đàn ông, không phải là thấy tôi không thích Hạ Tinh Nhiễm đến với Tự ca sao, cậu liếm cẩu Tự ca không vui sao."
Hai người này bình thường quan hệ cũng không tốt lắm.
Bởi vì chuyện của Cận Tự và Hạ Tinh Nhiễm, quan hệ lại càng kém.
La Diệc Chu bị tức giận đến gân xanh trán nhảy dựng: "Cái gì mà tôi liếm cẩu Tự ca? Vậy Tự ca và Hạ Tinh Nhiễm là một đôi, còn đã kết hôn, cậu còn khuyến khích Kỳ Tụng Niên yêu đương với Tự ca?"
Anh cảm thấy hoang đường: "Thế nào, cậu cũng giống Kỳ Tụng Niên, lại thích làm tiểu tam cho người ta?"
"La Diệc Chu cậu!" Triệu Tỉnh Tỉnh hổn hển đứng lên cầm ly rượu ném cậu, "Cậu ngậm máu phun người!"
La Diệc Chu nhẹ nhàng né sang bên cạnh, nhún vai: "Tức giận là đập đồ, cậu giống Kỳ Tụng Niên quá."
Trần Tư Hiểu cảm thấy khó tin, dù sao hình tượng Kỳ Tụng Niên tạo ra trong lòng bọn họ đều là chị gái vừa ôn nhu vừa phóng khoán vừa lý trí.
Ai có thể nghĩ đến cô vậy mà sẽ cùng người ta làm chuyện xấu hổ, làm tiểu tam của người khác, còn khiến chính thất tức giận đến sảy thao.
Hai người cãi nhau túi bụi, Trần Tư Hiểu phiền lòng: "Hai người có thể yên tĩnh một chút được không?"
La Diệc Chu nhìn Trần Tư Hiểu, nể mặt cô ấy, ngừng tranh cãi.
Nhưng một mình La Diệc Chu ngừng thì có ích gì, nước bọt của mọi người giống như thủy triều vọt về phía Kỳ Tụng Niên.
Đêm giao thừa, thời điểm náo nhiệt nhất, ba mẹ cũng biết chuyện của cô ta, về nhà ông nội đón năm mới cũng không dám dẫn cô ta theo.
Một mình lạnh lẽo ở nhà.
Lướt mạng xã hội, mỗi lần đều có thể nhìn thấy tin tức về mình.
[Cầu Kỳ Tụng Niên power point]
[Du học sinh các người thật biết chơi]
[Nghe nói tiểu tam này bối cảnh gia đình rất cứng, nhưng chính thất càng cứng hơn, cứng đối cứng mới có thể cho mọi người biết chuyện]
Ngay cả bạn bè bên cạnh cũng gửi tin nhắn hoặc tìm kiếm hoặc an ủi.
Đại tiểu thư từ trước đến nay chúng tinh phủng nguyệt, là trung tâm của mọi người, làm sao chịu nỗi dày vò này.
Vốn được mọi người chú ý, nhưng khi một loại chú ý này biến thành hoài nghi và đánh giá, cô ta gần như sẽ sụp đổ.
Mấy ngày nay trốn ở nhà, cô ta không buồn cơm nước, cả người gầy đi một vòng, da thịt màu lúa mì tập luyện ở bờ biển California, lúc này biến thành mặt gầy da vàng.
Cô ta không phải lần đầu tiên làm tiểu tam cho người ta, nhưng đây là lần đầu tiên bị truyền ra.
Trực giác mách bảo không nên.
Nghĩ tới nghĩ lui, cô ta vẫn gọi điện thoại cho Kiều Cảnh Sâm.
Kiều Cảnh Sâm cũng không về nước đón năm mới, trong nhà bọn họ cũng không có quan niệm gia đình, cho dù là bởi vì lợi ích, nhất định phải trói buộc gia tộc lại với nhau.
"Đại tiểu thư, chúc mừng năm mới nha." Kiều Cảnh Sâm nghe điện thoại, tùy hứng nói.
Kỳ Tụng Niên hung tợn hỏi: "Kiều Cảnh Sâm, tại sao cậu chơi tôi?"
Lần này đến phiên Kiều Cảnh Sâm nhướng mày làm bộ như không hiểu gì: "Tôi chơi cậu cái gì?"
"Đại tiểu thư à, người đang làm trời đang nhìn."
Kỳ Tụng Niên tức đến không thở nổi, nói không ra lời.
Một lúc lâu sau, Kiều Cảnh Sâm nhìn đèn chùm trong căn hộ, giọng điệu thê lương như nội tâm: "Cái sai của tôi là không nên sắp xếp Cận Tự."
Đây chỉ là một món khai vị mà thôi.
Không nói gì thì cúp máy.
Từ Mẫn vào wechat, dừng lại ở cửa sổ trò chuyện của Cận Tự, đánh bốn chữ chúc mừng năm mới.
Gửi đi.
-
Tết âm lịch trong nước chính là thời điểm náo nhiệt nhất trong năm.
Bắt đầu từ buổi chiều, mọi người liền ngựa không dừng vó bận rộn.
Bé con nhà chị gái Cận Lam chạy khắp sân đuổi theo Phúc Thụy, chó con căn bản không muốn chơi với bé, chạy tán loạn khắp nơi.
"Chị ơi!" một đôi bàn tay nhỏ bé mềm mại nắm làn váy Hạ Tinh Nhiễm, tiểu cô nương buộc hai bím tóc cao, mặc một bộ quần áo màu hồng vui sướng nũng nịu cầu xin cô, "Chó con, Điểm Điểm muốn chó con."
"Đặng Điểm Điểm", Cận Tự bế cô bé lên, "Đây là ai?"
Điểm Điểm cũng không sợ, sờ nốt ruồi ở đuôi mắt Cận Tự, nhẹ giọng trả lời: "Là cậu."
Cận Tự chỉ chỉ Hạ Tinh Nhiễm: "Cô ấy là vợ cậu, cậu hỏi cháu cô ấy gọi là gì?"
Trẻ con ba tuổi làm sao hiểu được những thứ này, gãi gãi đầu: "Gọi là mỹ nữ."
Cận Tự: "..."
"Chị gái mỹ nữ", Điểm Điểm vươn tay muốn cô ôm một cái, "Cậu hư, không cần cậu."
Cận Tuân cũng vội vàng nói tiếp: "Nói cho cậu nhỏ biết, Điểm Điểm có muốn đổi cậu khác không?"
Hết cậu rồi đến cậu nhỏ, đã sớm làm cho đứa bé bối rối rồi.
Dù sao cậu Cận Tự cũng không tốt, Đặng suy nghĩ một chút, ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng, đổi cậu tốt cho chị gái mỹ nữ!"
"..."
Trầm mặc hai giây, mọi người đều bật cười vì những lời đồng ngôn vô kỵ của bạn nhỏ.
Khiến cho Hạ Tinh Nhiễm sắc mặt đỏ bừng, cô nhận lấy Điểm Điểm từ tay Cận Tự.
Lại bảo Cận Tự ôm Phúc Thụy tới, đặt bên cạnh Điểm Điểm.
Chó con bị ép buôn bán, không vui kêu hai tiếng.
Điểm Điểm ngược lại rất vui vẻ, hôn lên mặt Hạ Tinh Nhiễm một cái, ngây thơ nói: "Cảm ơn chị!
Tuy rằng bối phận rối loạn, nhưng hai người cũng không sửa lại.
Chỉ cần có sự phân biệt là được.
Hạ Tinh Nhiễm bị cô bé hôn đến tim nhũn ra, lúc bị gọi qua đánh bài, ánh mắt vẫn lưu luyến trên người Điểm Điểm.
Cận Lam thấy cô rất thích trẻ con, liền cười nói:" Vậy em và A Tự cũng sinh một cái đuôi nhỏ đi. "
" Đúng vậy ". Một chị dâu vừa đánh bài vừa nói," Không có con có chỗ tốt của con không, có con cũng có chỗ tốt của con, có con gái ngoan ở bên cạnh, quá tuyệt~ "
Cận Tự ở một bên bồi trưởng bối nói chuyện phiếm, nghe vậy, nghiêng đầu nhìn Hạ Tinh Nhiễm một cái.
Vừa vặn Hạ Tinh Nhiễm cũng đang nhìn hắn, ánh mắt hai người giao nhau trong không khí.
Cho dù đã quen biết rất nhiều năm, nhưng nhiều khi đối mặt với Cận Tự, luôn vì sự đa tình và lười biếng trong đôi mắt anh mà động tâm.
Trong lòng Hạ Tinh Nhiễm vẫn như có nai con nhảy loạn.
Hoảng hốt thu hồi tầm mắt, trên mặt đã thoáng nổi lên đỏ ửng.
" Ai u, nhìn cặp đôi mới cưới người ta kìa, tình cảm thật tốt! "Chị dâu cảm khái.
Hạ Tinh Nhiễm vốn da mặt đã mỏng, bị nói như vậy lại đánh nhầm một lá bài, trực tiếp dâng bài cho chị dâu.
Cận Lam vội vàng gọi Cận Tự:" A Tự, rốt cuộc cậu cho người ta uống canh mê hồn gì vậy? Cậu nhìn vợ cậu một cái, cô ấy sắp thua thảm rồi! "
Hạ Tinh Nhiễm đỏ mặt nhỏ giọng giải thích:" Là em không biết chơi.. "
Cô gái trẻ tuổi vừa mới kết hôn, vừa đùa đã đỏ mặt. Ba vị thiếu phụ trên bàn bài thích trêu chọc cô nhất.
Cận Tự thật sự đứng dậy, đứng sau lưng Hạ Tinh Nhiễm, bàn tay đặt lên vai cô nhéo nhéo.
" Lúc nãy mới thua chỗ nào ", Anh giúp cầm một lá bài, trực tiếp đánh ra, nói năng có khí phách," To gan một chút, tranh thủ làm chị Lam thua sạch tiền sữa bột. "
Hạ Tinh Nhiễm thật sự là ngồi không yên, rất ngượng ngùng, vội vàng đứng dậy để Cận Tự ngồi xuống, lẩm bẩm nói:" Ông xã, anh giúp em chơi đi, em đi tìm Điểm Điểm một chút. "
Thân thể Cận Tự cứng đờ.
Ông.. Ông xã?
Mặc dù hai người đã kết hôn rất lâu nhưng chưa bao giờ sử dụng từ này.
Yết hầu Cận Tự chậm rãi trượt lên xuống.
" Ván này coi như chúng em thua ". Anh nhẹ nhàng đẩy bài, sau đó giơ tay chào Cận Tuân," A Tuân, đánh giúp anh hai ván. "
* * *
Hạ Tinh Nhiễm không trực tiếp đi tìm Điểm Điểm chơi, đi vệ sinh ở phòng Cận Tự trên lầu hai.
Lúc rửa tay, cửa phòng vệ sinh bỗng nhiên bị đẩy ra.
Khuôn mặt Hạ Tinh Nhiễm đỏ bừng hoảng loạn ngẩng đầu nhìn sang, Cận Tự sải bước tiến lên, đứng trước người cô, khóa cô lại giữa mình và bồn rửa tay.
Hạ Tinh Nhiễm đẩy đẩy anh:" Anh.. anh làm gì vậy? "
Cận Tự cúi đầu, chính xác hôn lên khóe miệng cô, cười hỏi:" Em vừa mới gọi anh là gì? "
Hạ Tinh Nhiễm nghĩ đến cái tên kia, càng thẹn thùng.
Cận Tự ép cô:" Gọi lại lần nữa cho anh nghe. "
Mọi người còn chờ bọn họ chơi mạt chược, biến mất trong chốc lát như vậy, không biết sẽ bị bọn họ đoán già đoán non thế nào.
Hạ Tinh Nhiễm nhanh chóng ngoan ngoãn nghe lời:" Ông xã.. "
" Chết tiệt ", Cận Tự chưa từng nghĩ tới chỉ có hai chữ như vậy, uy lực lại lớn như thế," Chịu không nổi."
Căn bản là không giữ lời.
Cận Tự cúi đầu, thô bạo hôn lên môi cô.[/HIDE-THANKS]
Sau khi Hạ Tinh Nhiễm từ Thụy Sĩ trở về, người đầu tiên của Hạ gia biết tình hình lại là Hạ Dương Thần.
Cậu ở bên ngoài quen biết mấy hồ bằng cẩu hữu, gần đây vẫn ăn nhậu chơi bời, quẹt cháy thẻ tín dụng, không trả được, sợ bị Hạ Trạch Cương đánh, mặt xám mày tro tới tìm nhà Hạ Tinh Nhiễm thử vận may.
Hạ Tinh Nhiễm quả nhiên ở nhà, trả tiền thẻ tín dụng cho cậu.
Tiền đối với bọn họ mà nói đều là tiền nhỏ, nhưng Hạ Trạch Cương thấy Hạ Dương Thần thật sự quá mức bất kham, mỗi tháng chỉ cho ba vạn sinh hoạt phí, buộc cậu nghiêm túc tiến bộ.
"Em là con trai duy nhất trong nhà, con trai duy nhất!" Hạ Dương Thần thấy mình không cần quan tâm việc trả nợ thẻ tín dụng, ở lại nhà chị gái không chịu đi, vừa trêu chó vừa lớn tiếng oán giận, "Ba có nhiều tiền như vậy có ích lợi gì, đến cuối cùng không phải vẫn phải cho em sao?"
Hạ Tinh Nhiễm: "..."
Cận Tự: "..."
Nếu cậu là con trai độc nhất, vậy Hạ Tinh Nhiễm cùng Hạ Nguyệt Thăng tính là gì.
Tính là rác rưởi sao.
Cận Tự đang chơi đua xe, Hạ Tinh Nhiễm ở đối diện đang bàn chuyện hợp tác với một nhà thiết kế thời trang, đều ngoảnh mặt làm ngơ với lời nói của Hạ Dương Thần.
Hạ Dương Thần cũng không cần mọi người trả lời, tiếp tục châm chọc ba vài câu, cuối cùng chuyển đề tài, đến trên người Hạ Tinh Nhiễm: "A, chị hai, chị có thể tiếp nhận việc làm ăn của nhà chúng ta không? Em thấy gen của ba chúng ta đều di truyền cho chị hết rồi."
Hạ Tinh Nhiễm bị ép ngẩng đầu, cười ôn hòa: "Việc làm ăn của Hạ gia bất luận như thế nào cũng sẽ không rơi vào tay chị."
Hạ Dương Thần: "Tại sao?"
Hạ Tinh Nhiễm cúi đầu tiếp tục chat wechat, đối diện là một nhà thiết kế độc lập Trung Quốc, tên là Lâm Trĩ Vãn, cô đang chuẩn bị cho triển lãm quốc phong, bởi vì từng nhìn thấy lễ phục thêu thủ công của Hạ Tinh Nhiễm làm cho ngôi sao nữ, cho nên đến đây nói chuyện hợp tác.
Sau khi hai người quyết định ngày gặp mặt vào năm sau, Hạ Tinh Nhiễm mới ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Dương Thần: "Ba sẽ không giao việc làm ăn cho hai đứa con gái là chị và chị cả xử lý, em cũng đừng quá sốt ruột, việc làm ăn của Vân Hối sớm muộn gì cũng là của em. Nếu không chống đỡ nỗi, ba cũng chỉ cắn răng làm thêm vài năm, nếu không được thì tìm người quản lý chuyên nghiệp thôi."
"Ồ.."
Hạ Dương Thần ngược lại cũng không quan tâm Hạ Tinh Nhiễm có thể tiếp nhận công ty hay không, cậu chỉ quan tâm ai tiếp nhận công việc trong nhà, có thể cho cậu nhiều tiền.
Hạ Tinh Nhiễm hạ lệnh đuổi khách: "Không có việc gì thì em đi đi."
Hạ Dương Thần cầm tiền trong tay, cũng không ham chiến, đứng dậy rời đi, Phúc Thụy lập tức bắt đầu liếm lông.
Đi tới cửa, lại hỏi: "Vậy lễ mừng năm mới?"
Hạ Tinh Nhiễm nói chắc như đinh đóng cột: "Chị không về nhà."
Hạ Tinh Nhiễm và Cận Tự làm lành.
Tết năm nay Hạ Tinh Nhiễm không định về nhà.
Sau khi hai tin tức này truyền đến tai Hạ Trạch Cương, cô đã bị oanh tạc toàn diện.
Hạ Trạch Cương gọi hai người về nhà ăn tết, đối với gia tộc truyền thống mà nói, tết âm lịch là nghi thức rất quan trọng.
Chỉ là ông cảm thấy quan trọng nhưng đồng thời cũng muốn ra sức nịnh bợ con rể.
Hạ Tinh Nhiễm không lưu tình từ chối.
Cô phát hiện từ sau khi chấp nhận sự thật Hạ Trạch Cương không yêu mình, tổn thất bên trong của cô đã giảm đi rất nhiều.
- Tại sao phải dành lòng tốt và sự khoan dung cho người không quan tâm mình?
-
Năm mới, Hạ Tinh Nhiễm và Cận Tự trở về Cận gia.
Hai nhà Tiền, Cận đều con cháu đơn bạc, mà trong thời gian lễ mừng năm mới, dựa theo yêu cầu của nhà gái, Tiền Hòa Bình phải mang theo vợ con về nhà bố mẹ vợ ăn tết, con cháu Tiền gia có rất nhiều người đều định cư ở nước ngoài, bởi vậy Tiền gia chỉ còn lại một mình Tiền Ngọc Thư.
Sợ lão nhân gia tịch mịch, trong tết âm lịch, tất cả mọi người đều ở Cận gia.
Cận gia có biệt thự trang viên độc lập ở chân núi, Hạ Tinh Nhiễm đã biết được tài lực của Cận gia, nhìn thấy trang viên cũng không có cảm giác gì, ngược lại là Phúc Thụy, nhìn thấy bãi cỏ lập tức sốt ruột, vừa buông dây dẫn ra lập tức chạy ra ngoài.
Hạ Tinh Nhiễm và Cận Tự lần lượt chào hỏi Cận Quan Tây, Triệu Thi Không, còn có Tiền Ngọc Thư, mới chậm rãi xuyên qua hành lang dài, đi vào sân trong.
Người nhà Cận gia cũng không đơn bạc, ngay cả con cháu của anh em Cận Quan Tây cũng tụ tập lại, lớn nhỏ mấy chục người.
Hơn nữa tên của mọi người đều được xếp dựa theo gia phả, Cận Tự nhìn là một cái tên rất đơn giản, nhưng trên thực tế là từ bộ "Sơn".
Những anh chị em họ của anh có tên Tuân, Lam, Ngạn, Mân.. (*)
*Tự - 屿, Tuân - 峋, Lam - 岚, Ngạn - 岸, Mân - 岷 trong tên đều có chữ Sơn - 山*
Không nói đến tên có điểm nhau, giá trị nhan sắc mỗi người cũng đều rất cao, mọi người thấy cô dâu mới đều rất nhiệt tình, mồm năm miệng mười chào hỏi hàn huyên với Hạ Tinh Nhiễm.
Hạ Tinh Nhiễm vốn sợ xã hội, không nhớ rõ mặt người, đi một vòng lần lượt chào hỏi, sau đó lặng lẽ nói với Cận Tự: "Em váng đầu rồi."
Cận Tự cười cười: "Không sao, ứng phó một chút là được."
"Hả?" Còn có thể tùy ý như vậy sao.
Cận Tự nhún vai: "Dù sao cũng có vài người một năm anh chỉ gặp một lần."
Hạ Tinh Nhiễm nghĩ, cũng đúng.
Cô dùng cằm chỉ vào cậu con trai tên Cận Tuân đeo kính, nhìn cậu rất trẻ: "Em họ anh rất đẹp trai nha."
Vừa nói xong, Cận Tuân lại nhìn hai người, gật đầu chào hỏi: "Anh, chị dâu."
Cận Tự chào hỏi, lịch sự hỏi: "Gần đây học tập thế nào?
Hạ Tinh Nhiễm:"... "
Gần sang năm mới, ngài hỏi một học sinh vấn đề này, có lịch sự không?
Không biết là chỉ số EQ thấp hay là đơn thuần muốn mau chóng kết thúc đề tài.
Cận Tuân hiển nhiên đã sớm quen với cuộc bức hại năm mới hàng năm của Cận Tự, ngược lại có vài phần hưng phấn trả lời:" Anh, em học đại học rồi. "
" À ", Cận Tự cũng đã quên," Trường đại học nào? "
Cận Tuân:" MIT ".
Khoa chính quy có thể vào MIT, đã là nhóm người đứng đầu trong nước rồi.
Hạ Tinh Nhiễm hơi kinh ngạc, nhưng Cận Tự liền" ồ "một tiếng.
Bằng cấp này ở Cận gia cũng chính là đứng đầu.
Cận Tuân không để ý đến sự lãnh đạm của anh trai, ngược lại còn có vài phần hứng thú bắt chuyện:" Anh, anh biết Kỳ Tụng Niên không? Nghe nói cô ta cũng là Lâm Nghi. "
Nhà Cận Tuân theo chính trị ở Kinh Bắc, quan hệ cách xa với nhà lớn Cận gia ở thành phố Lâm Nghi.
Nghe được cái tên này, Cận Tự theo bản năng nhìn Hạ Tinh Nhiễm, nhướng mày:" Sao vậy? "
Tuy rằng không phải cùng một trường học, nhưng vòng quan hệ trong giới du học sinh Mỹ không lớn, dưới ánh mặt trời giấu không được bí mật gì.
Trên mặt thiếu niên xinh đẹp đều là hơi thở bát quái:" Người này hình như rất kỳ quái, làm tiểu tam cho người ta bị bắt. "
Hạ Tinh Nhiễm không nhịn được xen vào:" Có phải là người đàn ông kia lừa cô ấy không, cô ấy không tự nguyện? "
" Chị dâu, kịch bản này của chị cũng quá cao cấp rồi ", Cận Tuân bất giác nâng cao âm lượng," Lúc trước cô ta cũng từng làm tiểu tam cho người ta, cũng từng bị phát hiện, cũng là dùng lý do này, nói mình bị lừa. "
" Nhưng vị chính thất trong câu chuyện lần này trâu bò, chứng cứ vô cùng xác thực, còn làm power point.. "
Nói xong, vội vàng chia sẻ tư liệu bát quái, gửi file power point cho Cận Tự.
Anh tùy tiện mở ra xem hai trang, không quá hứng thú thu tay về.
Nhìn Hạ Tinh Nhiễm một cái, cô lắc đầu, không định xem.
Cận Tuân vẫn còn nói:" Chuyện này ồn ào quá, dường như người trong giới du học Mỹ chúng em đều đang ăn dưa. "
Cận Tự" ồ "một tiếng, nhàn nhạt chuyển đề tài:" Có thời gian ăn dưa như vậy, sao không đi nói chuyện yêu đương. "
Cận Tuân:"... "
Cận Tự:" Là nói không được sao? "
Cận Tuân:"... "
-
Cùng lúc đó, ra Kỳ Tụng Niên làm tiểu tam sau khi bị đồn ra, một mình cô ta xám xịt về nước đón tết âm lịch.
Bạn bè trong giới cũng có người du học ở các quốc gia, quả dưa này lan truyền giống như virus, mọi người ai cũng nghe thấy, lúc tụ hội năm mới, luôn nhịn không được nhắc tới chuyện này.
" Chị Tụng Niên làm sao có thể làm tiểu tam cho người khác được, em khẳng định trong này có hiểu lầm. "Triệu Tỉnh Tỉnh hoàn toàn là fan của Kỳ Tụng Niên, vô cùng tin tưởng cô.
La Diệc Chu ngược lại cười cười, cũng không phải là lần đầu tiên xảy ra chuyện như vậy, cô ta rốt cuộc có làm tiểu tam cho người ta hay không, người sáng suốt trong lòng đều biết rõ."
Họ tên, ảnh chụp, quê quán, chuyên ngành của trường đều viết rõ ràng, chỉ còn thiếu số chứng minh thư.
"Có hiểu lầm gì đâu, cậu cũng như tôi không đọc hiểu được power point sao?" anh ta mở điện thoại, phóng to trang, ảnh chân dung của Kỳ Tụng Niên thình lình xuất hiện trước mặt mọi người, "Chính cô ta nói, 'Phải lặng lẽ giấu bạn gái anh'."
Đâu chỉ không phải là bị lừa, rõ ràng còn rất chủ động!
Triệu Tỉnh Tỉnh bị cậu nói đến mất mặt: "Được, tôi biết rồi, cậu nhất định phải phản bác tôi như vậy sao? Cậu thật sự không phải đàn ông, không phải là thấy tôi không thích Hạ Tinh Nhiễm đến với Tự ca sao, cậu liếm cẩu Tự ca không vui sao."
Hai người này bình thường quan hệ cũng không tốt lắm.
Bởi vì chuyện của Cận Tự và Hạ Tinh Nhiễm, quan hệ lại càng kém.
La Diệc Chu bị tức giận đến gân xanh trán nhảy dựng: "Cái gì mà tôi liếm cẩu Tự ca? Vậy Tự ca và Hạ Tinh Nhiễm là một đôi, còn đã kết hôn, cậu còn khuyến khích Kỳ Tụng Niên yêu đương với Tự ca?"
Anh cảm thấy hoang đường: "Thế nào, cậu cũng giống Kỳ Tụng Niên, lại thích làm tiểu tam cho người ta?"
"La Diệc Chu cậu!" Triệu Tỉnh Tỉnh hổn hển đứng lên cầm ly rượu ném cậu, "Cậu ngậm máu phun người!"
La Diệc Chu nhẹ nhàng né sang bên cạnh, nhún vai: "Tức giận là đập đồ, cậu giống Kỳ Tụng Niên quá."
Trần Tư Hiểu cảm thấy khó tin, dù sao hình tượng Kỳ Tụng Niên tạo ra trong lòng bọn họ đều là chị gái vừa ôn nhu vừa phóng khoán vừa lý trí.
Ai có thể nghĩ đến cô vậy mà sẽ cùng người ta làm chuyện xấu hổ, làm tiểu tam của người khác, còn khiến chính thất tức giận đến sảy thao.
Hai người cãi nhau túi bụi, Trần Tư Hiểu phiền lòng: "Hai người có thể yên tĩnh một chút được không?"
La Diệc Chu nhìn Trần Tư Hiểu, nể mặt cô ấy, ngừng tranh cãi.
Nhưng một mình La Diệc Chu ngừng thì có ích gì, nước bọt của mọi người giống như thủy triều vọt về phía Kỳ Tụng Niên.
Đêm giao thừa, thời điểm náo nhiệt nhất, ba mẹ cũng biết chuyện của cô ta, về nhà ông nội đón năm mới cũng không dám dẫn cô ta theo.
Một mình lạnh lẽo ở nhà.
Lướt mạng xã hội, mỗi lần đều có thể nhìn thấy tin tức về mình.
[Cầu Kỳ Tụng Niên power point]
[Du học sinh các người thật biết chơi]
[Nghe nói tiểu tam này bối cảnh gia đình rất cứng, nhưng chính thất càng cứng hơn, cứng đối cứng mới có thể cho mọi người biết chuyện]
Ngay cả bạn bè bên cạnh cũng gửi tin nhắn hoặc tìm kiếm hoặc an ủi.
Đại tiểu thư từ trước đến nay chúng tinh phủng nguyệt, là trung tâm của mọi người, làm sao chịu nỗi dày vò này.
Vốn được mọi người chú ý, nhưng khi một loại chú ý này biến thành hoài nghi và đánh giá, cô ta gần như sẽ sụp đổ.
Mấy ngày nay trốn ở nhà, cô ta không buồn cơm nước, cả người gầy đi một vòng, da thịt màu lúa mì tập luyện ở bờ biển California, lúc này biến thành mặt gầy da vàng.
Cô ta không phải lần đầu tiên làm tiểu tam cho người ta, nhưng đây là lần đầu tiên bị truyền ra.
Trực giác mách bảo không nên.
Nghĩ tới nghĩ lui, cô ta vẫn gọi điện thoại cho Kiều Cảnh Sâm.
Kiều Cảnh Sâm cũng không về nước đón năm mới, trong nhà bọn họ cũng không có quan niệm gia đình, cho dù là bởi vì lợi ích, nhất định phải trói buộc gia tộc lại với nhau.
"Đại tiểu thư, chúc mừng năm mới nha." Kiều Cảnh Sâm nghe điện thoại, tùy hứng nói.
Kỳ Tụng Niên hung tợn hỏi: "Kiều Cảnh Sâm, tại sao cậu chơi tôi?"
Lần này đến phiên Kiều Cảnh Sâm nhướng mày làm bộ như không hiểu gì: "Tôi chơi cậu cái gì?"
"Đại tiểu thư à, người đang làm trời đang nhìn."
Kỳ Tụng Niên tức đến không thở nổi, nói không ra lời.
Một lúc lâu sau, Kiều Cảnh Sâm nhìn đèn chùm trong căn hộ, giọng điệu thê lương như nội tâm: "Cái sai của tôi là không nên sắp xếp Cận Tự."
Đây chỉ là một món khai vị mà thôi.
Không nói gì thì cúp máy.
Từ Mẫn vào wechat, dừng lại ở cửa sổ trò chuyện của Cận Tự, đánh bốn chữ chúc mừng năm mới.
Gửi đi.
-
Tết âm lịch trong nước chính là thời điểm náo nhiệt nhất trong năm.
Bắt đầu từ buổi chiều, mọi người liền ngựa không dừng vó bận rộn.
Bé con nhà chị gái Cận Lam chạy khắp sân đuổi theo Phúc Thụy, chó con căn bản không muốn chơi với bé, chạy tán loạn khắp nơi.
"Chị ơi!" một đôi bàn tay nhỏ bé mềm mại nắm làn váy Hạ Tinh Nhiễm, tiểu cô nương buộc hai bím tóc cao, mặc một bộ quần áo màu hồng vui sướng nũng nịu cầu xin cô, "Chó con, Điểm Điểm muốn chó con."
"Đặng Điểm Điểm", Cận Tự bế cô bé lên, "Đây là ai?"
Điểm Điểm cũng không sợ, sờ nốt ruồi ở đuôi mắt Cận Tự, nhẹ giọng trả lời: "Là cậu."
Cận Tự chỉ chỉ Hạ Tinh Nhiễm: "Cô ấy là vợ cậu, cậu hỏi cháu cô ấy gọi là gì?"
Trẻ con ba tuổi làm sao hiểu được những thứ này, gãi gãi đầu: "Gọi là mỹ nữ."
Cận Tự: "..."
"Chị gái mỹ nữ", Điểm Điểm vươn tay muốn cô ôm một cái, "Cậu hư, không cần cậu."
Cận Tuân cũng vội vàng nói tiếp: "Nói cho cậu nhỏ biết, Điểm Điểm có muốn đổi cậu khác không?"
Hết cậu rồi đến cậu nhỏ, đã sớm làm cho đứa bé bối rối rồi.
Dù sao cậu Cận Tự cũng không tốt, Đặng suy nghĩ một chút, ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng, đổi cậu tốt cho chị gái mỹ nữ!"
"..."
Trầm mặc hai giây, mọi người đều bật cười vì những lời đồng ngôn vô kỵ của bạn nhỏ.
Khiến cho Hạ Tinh Nhiễm sắc mặt đỏ bừng, cô nhận lấy Điểm Điểm từ tay Cận Tự.
Lại bảo Cận Tự ôm Phúc Thụy tới, đặt bên cạnh Điểm Điểm.
Chó con bị ép buôn bán, không vui kêu hai tiếng.
Điểm Điểm ngược lại rất vui vẻ, hôn lên mặt Hạ Tinh Nhiễm một cái, ngây thơ nói: "Cảm ơn chị!
Tuy rằng bối phận rối loạn, nhưng hai người cũng không sửa lại.
Chỉ cần có sự phân biệt là được.
Hạ Tinh Nhiễm bị cô bé hôn đến tim nhũn ra, lúc bị gọi qua đánh bài, ánh mắt vẫn lưu luyến trên người Điểm Điểm.
Cận Lam thấy cô rất thích trẻ con, liền cười nói:" Vậy em và A Tự cũng sinh một cái đuôi nhỏ đi. "
" Đúng vậy ". Một chị dâu vừa đánh bài vừa nói," Không có con có chỗ tốt của con không, có con cũng có chỗ tốt của con, có con gái ngoan ở bên cạnh, quá tuyệt~ "
Cận Tự ở một bên bồi trưởng bối nói chuyện phiếm, nghe vậy, nghiêng đầu nhìn Hạ Tinh Nhiễm một cái.
Vừa vặn Hạ Tinh Nhiễm cũng đang nhìn hắn, ánh mắt hai người giao nhau trong không khí.
Cho dù đã quen biết rất nhiều năm, nhưng nhiều khi đối mặt với Cận Tự, luôn vì sự đa tình và lười biếng trong đôi mắt anh mà động tâm.
Trong lòng Hạ Tinh Nhiễm vẫn như có nai con nhảy loạn.
Hoảng hốt thu hồi tầm mắt, trên mặt đã thoáng nổi lên đỏ ửng.
" Ai u, nhìn cặp đôi mới cưới người ta kìa, tình cảm thật tốt! "Chị dâu cảm khái.
Hạ Tinh Nhiễm vốn da mặt đã mỏng, bị nói như vậy lại đánh nhầm một lá bài, trực tiếp dâng bài cho chị dâu.
Cận Lam vội vàng gọi Cận Tự:" A Tự, rốt cuộc cậu cho người ta uống canh mê hồn gì vậy? Cậu nhìn vợ cậu một cái, cô ấy sắp thua thảm rồi! "
Hạ Tinh Nhiễm đỏ mặt nhỏ giọng giải thích:" Là em không biết chơi.. "
Cô gái trẻ tuổi vừa mới kết hôn, vừa đùa đã đỏ mặt. Ba vị thiếu phụ trên bàn bài thích trêu chọc cô nhất.
Cận Tự thật sự đứng dậy, đứng sau lưng Hạ Tinh Nhiễm, bàn tay đặt lên vai cô nhéo nhéo.
" Lúc nãy mới thua chỗ nào ", Anh giúp cầm một lá bài, trực tiếp đánh ra, nói năng có khí phách," To gan một chút, tranh thủ làm chị Lam thua sạch tiền sữa bột. "
Hạ Tinh Nhiễm thật sự là ngồi không yên, rất ngượng ngùng, vội vàng đứng dậy để Cận Tự ngồi xuống, lẩm bẩm nói:" Ông xã, anh giúp em chơi đi, em đi tìm Điểm Điểm một chút. "
Thân thể Cận Tự cứng đờ.
Ông.. Ông xã?
Mặc dù hai người đã kết hôn rất lâu nhưng chưa bao giờ sử dụng từ này.
Yết hầu Cận Tự chậm rãi trượt lên xuống.
" Ván này coi như chúng em thua ". Anh nhẹ nhàng đẩy bài, sau đó giơ tay chào Cận Tuân," A Tuân, đánh giúp anh hai ván. "
* * *
Hạ Tinh Nhiễm không trực tiếp đi tìm Điểm Điểm chơi, đi vệ sinh ở phòng Cận Tự trên lầu hai.
Lúc rửa tay, cửa phòng vệ sinh bỗng nhiên bị đẩy ra.
Khuôn mặt Hạ Tinh Nhiễm đỏ bừng hoảng loạn ngẩng đầu nhìn sang, Cận Tự sải bước tiến lên, đứng trước người cô, khóa cô lại giữa mình và bồn rửa tay.
Hạ Tinh Nhiễm đẩy đẩy anh:" Anh.. anh làm gì vậy? "
Cận Tự cúi đầu, chính xác hôn lên khóe miệng cô, cười hỏi:" Em vừa mới gọi anh là gì? "
Hạ Tinh Nhiễm nghĩ đến cái tên kia, càng thẹn thùng.
Cận Tự ép cô:" Gọi lại lần nữa cho anh nghe. "
Mọi người còn chờ bọn họ chơi mạt chược, biến mất trong chốc lát như vậy, không biết sẽ bị bọn họ đoán già đoán non thế nào.
Hạ Tinh Nhiễm nhanh chóng ngoan ngoãn nghe lời:" Ông xã.. "
" Chết tiệt ", Cận Tự chưa từng nghĩ tới chỉ có hai chữ như vậy, uy lực lại lớn như thế," Chịu không nổi."
Căn bản là không giữ lời.
Cận Tự cúi đầu, thô bạo hôn lên môi cô.[/HIDE-THANKS]