**Giới thiệu truyện: ** Trong một thế giới nơi 1/10% dân số bị chọn ngẫu nhiên để tham gia vào một trò chơi sinh tồn đầy cam go, chỉ người chiến thắng cuối cùng mới có thể trở về cuộc sống bình thường với phần thưởng là một điều ước có thể thực hiện bất kỳ mong muốn nào. **Yên**, một cô gái ít nói, khép kín và chẳng mấy giỏi chơi game, buộc phải vượt qua những thử thách khắc nghiệt nhất. Với trí thông minh và sự kiên trì, cô đối đầu với những đối thủ đầy mưu mô, không ngừng tranh giành vị trí dẫn đầu. Liệu cô có thể vượt qua tất cả để giành được điều ước vĩ đại nhất? **Chương 1: Lời mời bí ẩn** * * * **Yên**, một cô gái ít nói và thường nép mình trong góc khuất của xã hội, vẫn chưa thể thích nghi với nhịp sống sôi động ngoài kia. Cô làm việc từ xa, hầu như không ra ngoài trừ khi thật cần thiết, và dù thế giới ngoài kia đang phát triển nhanh chóng, cuộc sống của Yên như bị kìm hãm trong sự cô lập. Đối với cô, đó là vùng an toàn - nơi không có ai chờ đợi, không ai kỳ vọng, và không ai làm tổn thương cô. Một đêm nọ, khi ánh đèn thành phố dần tắt, Yên nhận được một thông báo kỳ lạ trên điện thoại. Một cửa sổ hiện ra, không phải từ bất kỳ ứng dụng nào cô từng cài đặt: * "Chào mừng bạn đến với trò chơi của những người được chọn. Bạn đã được chọn ngẫu nhiên để tham gia. Chỉ khi hoàn thành trò chơi này, bạn mới có thể trở về cuộc sống bình thường. Phần thưởng cho người chiến thắng là một điều ước có thể biến mọi nguyện vọng thành hiện thực." * Cô cau mày, nhấn vào dấu "x" để đóng cửa sổ nhưng nó không biến mất. Yên tắt nguồn điện thoại. **Cạch** - tiếng chuông báo lại vang lên, màn hình hiện sáng, với thông báo kỳ quặc vẫn còn đó. Lần này, không chỉ là thông báo, mà một đồng hồ đếm ngược xuất hiện ở góc màn hình: *10 giờ 00 phút 00 giây*. Đồng hồ bắt đầu đếm ngược. Sự lo lắng từ đâu đó dấy lên trong lòng Yên. Cô mở chiếc laptop, tìm kiếm manh mối về trò chơi này. Không một kết quả tìm kiếm nào khả quan, chỉ toàn là những câu chuyện hư cấu trên các diễn đàn mạng. Cô tặc lưỡi, nghĩ rằng đây chỉ là một trò lừa đảo vô vị. Nhưng khi đồng hồ đếm ngược chạm mốc *0 giờ*, mọi thứ thay đổi. Màn hình điện thoại tối đen và rồi phát sáng rực rỡ. Một giọng nói, không rõ nguồn gốc, vang lên trong đầu cô, lạnh lùng và sắc bén: * "Bạn đã chính thức tham gia trò chơi. Hãy sẵn sàng, vì giờ đây cuộc sống của bạn phụ thuộc vào sự lựa chọn của chính mình." * Trước khi kịp phản ứng, Yên cảm thấy thế giới quanh mình như đảo lộn. Mọi thứ mờ nhạt dần, và trong chớp mắt, cô thấy mình đứng giữa một cánh đồng hoang vu. Mặt đất khô cằn dưới chân, trời âm u như đang báo hiệu một cơn bão lớn sắp đến. Không còn nhà, không còn điện thoại, chỉ có **một giao diện ảo** xuất hiện trước mặt cô, giống như những trò chơi sinh tồn mà cô đã từng nghe đến nhưng chưa bao giờ hứng thú chơi. * * * Yên hoang mang tột độ. Cô không phải là người chơi game giỏi, chưa bao giờ thực sự thử sức trong bất cứ trò chơi phức tạp nào. Cô không biết phải làm gì, đi đâu. Giao diện trước mặt cô chỉ dẫn: * "Nhiệm vụ đầu tiên: Tìm nước và thức ăn trong 24 giờ tới. Hãy sống sót." * Ngay lúc đó, trong góc màn hình, một biểu tượng nhấp nháy: * "Kênh chat cộng đồng đã mở." * Yên liếc nhìn. Trên màn hình, những dòng chữ hiện lên nhanh chóng, người chơi khác đã bắt đầu trao đổi. Một số kêu cứu, một số hỏi cách làm nhiệm vụ, số khác thì hoảng loạn. > Người chơi 112: "Có ai biết cách tìm nước không? Tôi đang ở giữa sa mạc!" > Người chơi 56: "Tôi tìm thấy một suối nước nhỏ ở phía đông bắc, nhưng có vẻ không an toàn." > Người chơi 89: "Đây là trò gì thế? Tôi không tin mình đang ở đây." Yên gõ vài dòng, tay cô run run: > "Có ai biết mình đang ở đâu không? Tất cả chuyện này là thật sao?" Không có hồi đáp. Thời gian đếm ngược trên giao diện tiếp tục giảm. Yên cảm thấy áp lực của trò chơi bắt đầu đè nặng lên đôi vai. **Cô không thể thất bại ngay từ nhiệm vụ đầu tiên. ** Sống sót – đó là tất cả những gì cô cần làm lúc này. * * *
**Chương 2: Vòng đầu tiên – Khởi đầu của sự sinh tồn** Gió bắt đầu thổi mạnh, cuốn theo những đám bụi và lá khô. Yên nhận ra rằng cô phải bắt đầu hành động nếu muốn sống sót. Cô lục tung mọi ngóc ngách xung quanh tìm kiếm dấu hiệu của nước hay thức ăn, nhưng chỉ thấy cỏ khô và đá vụn. Đồng hồ trên giao diện đếm lùi dần xuống: *23 giờ 30 phút*. Thời gian trôi qua nhanh chóng, và Yên bắt đầu cảm thấy cơn khát khô rát nơi cổ họng. Cô lang thang qua các khu vực khác nhau, cố gắng tìm kiếm sự sống, nhưng dường như mọi thứ chỉ là một vùng đất chết. Đúng lúc cô gần như bỏ cuộc, một tiếng ** "ding" ** vang lên trong đầu. * "Thành tựu đầu tiên: Đã đi 5km. Phần thưởng: 1 chai nước." * Giao diện trước mặt cô hiện lên một chai nước trong vắt. Yên cảm nhận rõ ràng sức nặng của nó trong tay mình. Cô lập tức mở chai nước và uống lấy uống để, cảm giác mát lạnh lan tỏa khắp cơ thể. **Cô đã sống sót qua khởi đầu**, nhưng đây chỉ là sự khởi đầu của hàng loạt thử thách đáng sợ phía trước. Yên nhấp vào kênh chat một lần nữa. Lần này, cô thấy một dòng tin nhắn khác, từ người chơi 89: > "Trò chơi này không đùa đâu. Mọi người cẩn thận." Cô biết mình không phải người duy nhất trong tình thế hiểm nguy này, nhưng cô sẽ phải tự mình đối mặt với những điều kinh hoàng sắp tới. **Chương 3: Nơi an toàn tạm thời** Sau khi uống hết chai nước, Yên bắt đầu cảm nhận được chút sức lực quay trở lại. Nhưng cô biết mình không thể dừng lại ở đây. Trước mắt còn nhiều thử thách khó khăn hơn. Gió thổi mạnh, bầu trời dần tối sầm lại. Giao diện trước mắt cô liên tục cập nhật, nhắc nhở cô rằng nhiệm vụ tìm nước chỉ là khởi đầu. * "Nhiệm vụ tiếp theo: Tìm nơi trú ẩn trước khi đêm đến. Thời gian còn lại: 5 giờ." * Lần này, không chỉ là sinh tồn cơ bản, mà còn là vấn đề về an toàn. Nếu không tìm được chỗ trú ẩn, Yên sẽ phải đối mặt với mối đe dọa không rõ ràng từ bóng tối và những thứ đang ẩn mình trong đó. * * * Yên chợt nhớ đến kênh chat và những dòng trao đổi liên tục hiện lên. > Người chơi 45: "Tôi bị tấn công trong đêm qua! Cả căn lều bị xé nát bởi một thứ gì đó." > Người chơi 89: "Cẩn thận. Ban đêm ở đây không hề yên tĩnh. Tôi đã nghe tiếng gầm rú từ xa." > Người chơi 12: "Có ai tìm được khu vực an toàn không? Tôi sợ rằng mình sẽ không trụ nổi đêm nay." Những lời cảnh báo từ các người chơi khác khiến cô căng thẳng hơn bao giờ hết. Yên quyết định lướt qua bản đồ địa hình mà cô thu thập được từ giao diện, hy vọng tìm ra dấu hiệu của một nơi có thể trú ngụ. Cô thấy một biểu tượng nhỏ ở phía nam, cách nơi cô đang đứng vài km - đó là một khu vực có dấu hiệu của cây cối và nước, hy vọng nơi này sẽ an toàn hơn. Không chần chừ thêm nữa, Yên cắm đầu chạy. **Thời gian không chờ đợi ai. ** * * * Trên đường đi, Yên bắt gặp một vài khu vực nhỏ với vài ngôi nhà đổ nát, nhưng tất cả đều có vẻ không an toàn. Cô có thể cảm nhận được sự nguy hiểm tiềm ẩn. Mỗi bước đi, lòng cô như bị bóp nghẹt bởi sự sợ hãi vô hình. Gần đến nơi được đánh dấu trên bản đồ, một cơn mưa lớn bắt đầu ập tới, quất vào mặt cô lạnh buốt. Yên băng qua khu rừng rậm với những cây cối mọc rối rắm, làm cho tầm nhìn hạn chế. Cuối cùng, cô nhìn thấy một hang động nhỏ được bao phủ bởi rêu xanh, nằm nép mình bên vách đá. Khi bước vào hang, cô nhận ra rằng nơi này đủ rộng để cô trú ngụ qua đêm. Nhưng vẫn còn một chút nghi ngờ về an toàn. Trước khi cô kịp suy nghĩ, một dòng thông báo hiện lên trước mắt: * "Nhiệm vụ hoàn thành: Đã tìm được nơi trú ẩn. Phần thưởng: 1 bộ dụng cụ sinh tồn cơ bản." * Bộ dụng cụ hiện ra trong giao diện, và khi cô nhấn vào biểu tượng, các món đồ lần lượt xuất hiện trước mặt: Một chiếc lều gấp nhỏ, một cái bật lửa và vài công cụ đơn giản khác. **Yên thở phào nhẹ nhõm. ** * * * Trong hang động ẩm ướt, Yên nhanh chóng dựng lều và châm lửa. Ánh sáng ấm áp tỏa ra từ ngọn lửa nhỏ làm dịu đi phần nào cảm giác lo lắng. Cô ngồi xuống, nhìn ra bên ngoài, lắng nghe tiếng mưa rơi rì rào. Mọi thứ dường như yên tĩnh, nhưng Yên biết, **bóng đêm luôn che giấu những thứ tàn nhẫn nhất. ** Khi cô lơ đãng nhìn vào kênh chat, một loạt thông báo mới hiện lên: > Người chơi 45: "Chúng tấn công tôi rồi! Đừng ở ngoài vào ban đêm!" > Người chơi 12: "Tôi đang trốn trong rừng, nghe thấy tiếng bước chân từ xa. Ai đó cứu tôi với!" Tim Yên đập loạn. Cô cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng những lời kể đáng sợ từ người chơi khác không thể bị bỏ qua. **Đêm nay có lẽ sẽ là thử thách đầu tiên mà cô phải vượt qua trong trò chơi tàn khốc này. ** * * * **Nửa đêm**, Yên đang ngủ chập chờn trong chiếc lều của mình thì bất ngờ tiếng động lạ từ phía ngoài hang vọng vào. Tiếng gầm rú, tiếng thở hổn hển và tiếng chân dẫm lên mặt đất đầy bùn đất khiến cô tỉnh giấc hoàn toàn. Cô nín thở, tim đập thình thịch. Qua khe lều, cô nhìn thấy một bóng đen to lớn lướt qua cửa hang, nhưng không đủ gần để cô có thể nhận diện. Cái bóng tiếp tục gầm lên, làm rung chuyển cả không gian nhỏ bé này. Yên cố gắng không phát ra âm thanh, tay siết chặt lấy cán dao nhỏ từ bộ dụng cụ sinh tồn mà cô vừa nhận được. Sau một khoảng thời gian dài như vô tận, tiếng động dần thưa thớt rồi mất hẳn. **Yên đã sống sót qua đêm đầu tiên**.
**Chương 4: Liên minh tạm thời** Sáng hôm sau, Yên thức dậy với cảm giác căng thẳng vẫn còn đọng lại trong không khí. Cô kiểm tra lại kênh chat và thấy một số người chơi đã không còn phản hồi nữa. Số lượng người chơi đang giảm dần, và không phải ai cũng may mắn như cô đêm qua. Yên biết rằng nếu muốn tiếp tục tồn tại, cô cần một chiến lược rõ ràng hơn. Nhưng trước khi cô kịp suy nghĩ thêm, một thông báo mới lại xuất hiện trên giao diện: * "Vòng hai đã bắt đầu: Bạn có 72 giờ để thu thập đủ nguyên liệu xây dựng thành phố cơ bản. Hãy tạo dựng nơi ở cho mình và giúp người khác sinh tồn." * Cùng lúc đó, một lời mời liên minh hiện lên từ một người chơi có tên **An**. Người này đã đạt được một số thành tựu nổi bật, theo như mô tả trong giao diện, và có vẻ đã xây dựng được một khu vực an toàn tương đối. Yên suy nghĩ giây lát trước khi chấp nhận lời mời. Dù sao, cô cũng biết rằng việc tự mình sinh tồn qua những thử thách sắp tới sẽ ngày càng khó khăn hơn. Liên minh với người khác có thể là con đường duy nhất để tồn tại trong trò chơi tàn khốc này. * * * **Chương 5: Cạnh Tranh Khốc Liệt** Sau khi vượt qua những thử thách ban đầu, Yên đã thích nghi dần với cách trò chơi vận hành. Mặc dù vẫn không phải là người chơi giỏi, cô bắt đầu nhận được các phần thưởng nhỏ từ giao diện sau khi hoàn thành những nhiệm vụ cơ bản như trồng trọt, thu hoạch, và phát triển vùng đất của mình. Mỗi lần mở rộng lãnh thổ hay chăm sóc cư dân, cô lại được giao diện báo hiệu một thành tựu mới. Nhưng không phải lúc nào mọi thứ cũng dễ dàng. **Các người chơi khác không ngừng cạnh tranh với nhau**. Trong kênh chat, các cuộc trao đổi trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết khi người chơi tìm cách đạt được điểm số cao nhất. Họ chia sẻ các mẹo, nhưng cũng có những người lợi dụng sự tin tưởng của nhau để tiến xa hơn. Yên nhận ra điều này khi cô giúp đỡ một người chơi tên **Minh**, người mới vào trò chơi. Minh đã nhờ cô chia sẻ tài nguyên và kinh nghiệm, nhưng sau đó, anh đã **lén tấn công** vùng đất của cô, làm giảm số điểm hạnh phúc mà cô đã khó khăn xây dựng. "Không thể tin được!" – Yên thốt lên. Cô không phải là người giỏi đối đầu, nhưng sự phản bội này khiến cô tỉnh táo hơn. Cô quyết định sẽ không dựa dẫm vào ai nữa và sẽ tự tìm cách tiến lên. * * * **Chương 6: Khám Phá Bí Ẩn** Trong những ngày tiếp theo, Yên bắt đầu mở rộng hơn lãnh thổ của mình, xây dựng một cộng đồng nhỏ với những cư dân thân thiện. Cô đã học cách trồng trọt, nuôi gia súc, và xây dựng các công trình nhỏ. Nhưng cô cũng nhận ra rằng, **không phải tất cả mọi người trong trò chơi đều có mục đích tốt đẹp**. Trong một lần khám phá sâu hơn vào vùng đất xa lạ, Yên phát hiện ra một khu vực bị bỏ hoang, nơi mà những người chơi khác đã từng sinh sống nhưng giờ đây chỉ còn lại những tàn tích. **Điều gì đã xảy ra với họ? **. Trò chơi không hề báo trước sự biến mất của những người này. Cô bắt đầu nghi ngờ: Có lẽ đây không chỉ là một trò chơi sinh tồn đơn thuần. Phải chăng có điều gì đó ẩn giấu phía sau mà cô chưa hiểu? Yên quyết định sẽ khám phá sâu hơn vào bí ẩn này, nhưng trước hết, cô cần phải bảo vệ chính mình trước sự cạnh tranh của các người chơi khác. * * *
**Chương 7: Áp Lực Gia Tăng** Những thử thách trong trò chơi ngày càng khó khăn. Các người chơi dần dần bị loại bỏ, chỉ còn lại một số ít đối thủ mạnh mẽ. Yên cũng cảm thấy áp lực nặng nề. **Mọi người đều muốn trở thành người chiến thắng duy nhất**, và cuộc đua trở nên khốc liệt hơn bao giờ hết. Những phần thưởng giờ đây không chỉ là tài nguyên và vật phẩm mà còn là các khả năng đặc biệt giúp người chơi có thể vượt qua thử thách nhanh hơn. Những người chơi có kỹ năng tốt, như **An**, người đồng đội lâu năm của Yên, đã nắm giữ lợi thế lớn. Cùng lúc đó, Yên nhận được một nhiệm vụ mới từ giao diện: **xây dựng một thành phố hạnh phúc**. Đây là một thử thách đầy tham vọng, nhưng nếu thành công, nó sẽ đưa cô tiến gần hơn đến vòng cuối cùng. Yên bắt đầu tập trung toàn bộ sức lực vào việc tạo ra một thành phố hoàn chỉnh, nơi mọi người đều có cuộc sống ấm no và hạnh phúc. Tuy nhiên, khi càng phát triển thành phố, cô càng nhận ra rằng việc giữ được sự đoàn kết và hạnh phúc cho cư dân là một nhiệm vụ vô cùng khó khăn. **Người dân bắt đầu đòi hỏi nhiều hơn**, và Yên phải đưa ra những quyết định khó khăn để cân bằng giữa nhu cầu của họ và tài nguyên có hạn. * * * **Chương 8: Đồng Minh Và Kẻ Thù** Mặc dù cô không muốn, Yên buộc phải tìm đồng minh để vượt qua những thử thách lớn hơn. Trong số những người chơi còn lại, **An** là người đáng tin cậy nhất. Hai người đã cùng nhau hợp tác từ những giai đoạn đầu, và An đã nhiều lần cứu mạng Yên trong những tình huống nguy hiểm. Nhưng bên cạnh An, còn có những người chơi khác không ngừng dòm ngó và tìm cách chiếm đoạt thành quả của họ. **Linh**, một người chơi giỏi và mưu mô, đã nhiều lần phá hoại công sức của Yên, và điều này khiến cô phải luôn cảnh giác. Cuộc đua điểm số càng ngày càng căng thẳng. **Linh và An đều dẫn đầu** bảng xếp hạng, còn Yên thì liên tục bị rơi vào thế khó khăn. Dù vậy, với sự kiên trì và khả năng quản lý tốt, cô vẫn giữ được thành phố của mình phát triển ổn định. Khi họ tiến gần đến thử thách cuối cùng, giao diện thông báo rằng chỉ còn **ba người chơi** còn lại: Yên, An và Linh. Và chỉ một người có thể bước đến đích. **Cuộc chiến thật sự chuẩn bị bắt đầu. ** **Chương 9: Cuộc Đối Đầu Cuối Cùng** Sau khi xây dựng thành công một thành phố nhỏ với dân cư ngày càng đông, Yên và nhóm của cô ngày càng tiến gần đến thử thách cuối cùng của trò chơi. Mỗi lần vượt qua một nhiệm vụ khó khăn, giao diện lại hiện lên những phần thưởng giá trị, nhưng cũng đi kèm với cảnh báo rằng **người chơi đang ngày càng ít đi**. Trong kênh chat, tiếng cười đùa và trao đổi kinh nghiệm dần tắt lịm, thay vào đó là những tin nhắn cuối cùng của những người chơi bị loại. Yên đã chứng kiến nhiều đồng minh của mình gục ngã. Nhưng dù gặp phải bao nhiêu gian khó, cô vẫn sống sót. Từ một cô gái rụt rè, ít nói, cô đã trở thành một người lãnh đạo kiên cường, được nhiều người tôn trọng. Và giờ đây, chỉ còn lại cô và **An**, người đồng đội đầu tiên cô đã liên minh từ những ngày đầu. An là người chơi giỏi nhất mà Yên từng biết. Anh thông minh, mạnh mẽ và luôn có những chiến thuật bất ngờ giúp họ vượt qua vô số thử thách. Nhưng lần này, họ đều hiểu rằng sẽ không còn đồng đội nào nữa, vì chỉ một người duy nhất có thể nhận được điều ước. Khi thử thách cuối cùng hiện ra trên giao diện, trái tim Yên như ngừng đập: ** "Chỉ một người sống sót: Đánh bại người chơi cuối cùng để hoàn thành trò chơi." ** An đứng trước cô, gương mặt nghiêm nghị nhưng vẫn hiện lên sự buồn bã. Cả hai đều hiểu rõ điều kiện của trò chơi. Họ đã chiến đấu cùng nhau quá lâu, nhưng giờ đây, họ phải đối mặt với nhau. An bước tới gần Yên, giọng anh trầm ấm nhưng lạnh lẽo: "Chúng ta đã biết trước ngày này sẽ đến. Tôi không muốn điều này, nhưng trò chơi không cho chúng ta lựa chọn." Yên nhìn anh, không nói gì, nhưng trong lòng cô tràn đầy cảm xúc lẫn lộn. **Liệu cô có thể đánh bại người đồng đội của mình, người đã cùng cô trải qua biết bao khó khăn? ** * * * Cuộc đối đầu bắt đầu, không phải là cuộc chiến bằng bạo lực, mà là cuộc chiến về trí tuệ và chiến lược. Họ phải hoàn thành một loạt thử thách nhanh chóng, và điểm số của họ liên tục thay đổi trên bảng xếp hạng. Yên biết cô không thể đọ sức với An về mặt chiến thuật, nhưng cô có một lợi thế duy nhất: **cô hiểu rõ anh hơn bất kỳ ai khác**. Trong kênh chat, An gửi một tin nhắn cuối cùng: > An: "Nếu cô thắng, hãy dùng điều ước một cách khôn ngoan." Yên không đáp lại. Cô tập trung hoàn toàn vào những bước đi cuối cùng của mình. Thử thách đòi hỏi cô phải phát triển thành phố của mình lớn hơn, mang lại hạnh phúc cho cư dân, và thu hút thêm những người chơi khác tham gia. Nhưng Yên đã nhìn thấy lỗ hổng trong cách mà An xây dựng thành phố của mình. **Anh quá tập trung vào phát triển và sức mạnh, mà quên mất một yếu tố quan trọng: Sự kết nối con người. ** Trong khi An loay hoay với việc mở rộng lãnh thổ, Yên tập trung vào việc cải thiện cuộc sống của từng cư dân nhỏ bé trong thành phố của mình. Cô chăm sóc từng người, lắng nghe từng câu chuyện, và dần dần, điểm số hạnh phúc của cô bắt đầu vượt xa An. Cô đã tìm ra **chìa khóa thực sự của trò chơi này**: Không phải là sự phát triển hay sức mạnh, mà là niềm hạnh phúc và sự đoàn kết. * * * **Chương 10: Điều Ước Cuối Cùng** Khi trận đấu kết thúc, Yên đứng một mình trước giao diện thông báo chiến thắng. **Cô đã là người chơi cuối cùng còn lại. ** Giao diện hiện lên một câu hỏi: * "Chúc mừng! Bạn là người chiến thắng. Hãy đưa ra điều ước của mình." * Yên suy nghĩ rất lâu. Điều ước này có thể biến mọi giấc mơ thành hiện thực. Cô có thể mong ước sự giàu có, quyền lực, hoặc bất cứ điều gì cô muốn. Nhưng khi nhìn lại, cô nhận ra rằng những gì cô thực sự mong muốn không phải là sự thay đổi thế giới bên ngoài, mà là **sự bình yên bên trong chính mình**. Sau tất cả những gì cô đã trải qua, Yên nhận ra rằng điều quan trọng nhất không phải là phần thưởng, mà là hành trình mà cô đã đi qua, những người cô đã gặp và những bài học cô đã học được. Cô nhắm mắt lại, mỉm cười và đưa ra điều ước cuối cùng của mình: * "Tôi ước rằng tất cả những người đã tham gia trò chơi này đều có thể trở về cuộc sống bình thường của họ, mang theo những bài học và kỷ niệm mà họ đã có được." * Giao diện tắt dần, và trong giây lát, mọi thứ xung quanh cô trở nên tối đen. Khi mở mắt ra, Yên thấy mình đã trở lại căn phòng nhỏ của mình, nơi cô bắt đầu mọi thứ. Cô chạm vào chiếc bàn trước mặt, cảm giác chân thật đến không ngờ. Khi nhìn vào điện thoại, Yên nhận được một loạt tin nhắn từ những người bạn trong trò chơi. Tất cả họ đều trở về an toàn, cảm ơn cô vì điều ước mà cô đã đưa ra. Dù họ không còn là người chơi trong trò chơi nữa, nhưng họ vẫn mang theo trong lòng những bài học về tình bạn, sự đoàn kết và khả năng vượt qua khó khăn. Yên thở phào nhẹ nhõm. Cô đã chiến thắng không chỉ trong trò chơi, mà còn chiến thắng trong chính cuộc đời mình.