Hiện Đại [Edit] Tựa Ngày Xuân, Tựa Đêm Sao - Sầm Khương

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi Chú sơ mi tím, 25 Tháng tám 2024.

  1. Chú sơ mi tím

    Bài viết:
    5
    Chương 19: Những nụ hôn tinh tế từng chút một rơi xuống từ đỉnh đầu cô.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cận Tự nhấc mí mắt lên, ánh mắt theo quả đào rơi xuống đất, dừng lại.

    Anh cũng không để ý tới nghi hoặc của Hạ Tinh Nhiễm, ngược lại cúi người xuống, duỗi dài cánh tay, đem quả đào đẩy trở về, ném vào thùng rác.

    "Keng" một tiếng, quả đào va chạm với vách thùng rác.

    Cận Tự dùng thanh âm lãnh đạm lặp lại một lần: "Cùng anh về nhà."

    Động tác liên tục vừa rồi của anh cho cô thời gian phản ứng, Hạ Tinh Nhiễm im lặng, hỏi ngược lại: "Vì sao?"

    Cùng anh về nhà, và đảm bảo lượng tiêu thụ tác phẩm Tô Tú trong triển lãm, có liên quan gì chứ.

    Cận Tự chậm rãi ăn nho, cũng không vội giải thích, ánh mắt vừa chờ mong vừa tò mò của Hạ Tinh Nhiễm liền rơi thẳng lên người anh.

    "..."

    Bất đắc dĩ, anh chỉ nói hai chữ: "Mẹ anh."

    Hạ Tinh Nhiễm chép chép hai cái, tựa hồ hiểu được một ít, "Dì cũng thích Tô Tú sao?"

    Cận Tự: "Không thích."

    Hạ Tinh Nhiễm: "..."

    Cận Tự: "Nhưng bà ấy ở tuổi này, thích đồ cổ điển, còn có tiền, em đi chào hàng cho bà ấy đi, lấy được khách hàng lớn là tốt rồi."

    Làm ăn cần quảng bá là không sai, nhưng đem chuyện làm ăn đặt lên đầu chồng mẹ..

    Hạ Tinh Nhiễm có chút do dự: "Cái này có phải không tốt lắm?"

    "Không tốt chỗ nào?" Cận Tự nhướng mày, thuận tay trả lời tin tức của La Diệc Chu, tiếp tục bắt đầu ván tiếp theo, "Con dâu xấu cũng phải gặp ba mẹ chồng."

    Hạ Tinh Nhiễm: "..."

    Cận Tự như nghĩ đến điều gì đó, im lặng, bổ sung: "À, không có ba chồng, chỉ có mẹ chồng."

    Hạ Tinh Nhiễm: "..."

    Ba Cận Tự khi anh mười mấy tuổi đã hi sinh vì nhiệm vụ, nhưng lúc này anh đã có thể không hề có gánh nặng mà nhắc tới.

    Cô không biết phải tiếp lời như thế nào, vắt hết óc, phản bác nói: "Em không xấu."

    "..."

    Cận Tự ung dung giương mắt nhìn cô, "Ừ" một tiếng: "Vậy thì chuẩn bị gặp."

    Thì ra là ở chỗ này chờ mình, Hạ Tinh Nhiễm không nói gì ngưng nghẹn, nhưng mơ hồ cảm giác Cận Tự có một chút ý ở ngoài lời.

    Ví dụ như, lấy quan hệ hai người hiện tại tiến có thể công lui có thể thủ, Cận Tự vì sao phải trợ giúp cô như thế?

    Gặp phụ huynh có thể, nói cho cùng cũng đều là chuyện nhà, cho dù sau này Kỳ Tụng Niên trở về, hai người lựa chọn ly hôn, cũng đều là chuyện người trong nhà biết.

    Nhưng một khi giới thiệu cô cho bạn bè của Tiền Vệ Bình - - một nhóm phú thái thái có uy tín ở Lâm Nghi, đó chính là ngầm giới thiệu công khai con dâu với mọi người.

    Hạ Tinh Nhiễm luôn cảm giác Cận Tự có mục đích mà cô còn chưa hiểu thấu.

    Chỉ là hiện tại cô không muốn ly hôn.

    Mà điều này tựa hồ trong lúc vô tình trúng ý cô.

    Cho nên, cũng không để ý trong lòng Cận Tự có bao nhiêu khúc khuỷu quanh co.

    Im lặng, Hạ Tinh Nhiễm làm bộ miễn cưỡng mở miệng: "Vậy được rồi."

    "Cảm ơn anh đã nguyện ý giúp em, có điều kiện gì cũng có thể nói với em."

    Một bộ biểu tình giải quyết việc chung.

    Ánh mắt Cận Tự chuyển từ trò chơi sang mặt cô, ý tứ không rõ khẽ cười một tiếng.

    Cái này không phải rõ ràng bỏ qua quan hệ sao.

    Anh lười trả lời, qua loa nói: "Chờ anh nghĩ ra rồi nói sau."

    Cận Tự làm việc mạnh mẽ vang dội.

    Đã nói muốn gặp phụ huynh, anh liền lập tức gọi điện thoại về nhà ước định thời gian, tranh thủ hoàn thành nhiệm vụ này trong lần nghỉ phép này của anh.

    Ngoài miệng Hạ Tinh Nhiễm nói được, nhưng vừa nghĩ tới phải đối mặt với người thân Cận Tự, vẫn có vài phần hoảng hốt quẫn bách.

    Có lẽ là nguyên nhân từ nhỏ không được ba mẹ và mẹ kế thích, cô đối mặt trưởng bối luôn có một chút không biết làm thế nào.

    Không muốn gặp mặt nhanh như vậy, không có chuẩn bị tâm lý.

    Nhưng lại không tiện trực tiếp nói với Cận Tự, vì thế liền xoay một vòng quanh khúc cua.

    Cô nói: "Em bị cảm còn chưa khỏi đâu."

    Cận Tự "ồ" một tiếng: "Vậy em uống thuốc đúng giờ."

    Hoàn toàn không tiếp lời cô.

    Hạ Tinh Nhiễm không thể không nói rõ ràng một chút: "Em sợ lây bệnh cho ông ngoại.."

    Cận Tự nở nụ cười, mắt hoa đào cong cong, có mấy phân tán tràn lan: "Ông ngoại lão nhân gia có thể nửa đêm leo núi, mỗi sáng sớm đánh hai lần bát đoạn cẩm, còn gia nhập câu lạc bộ bơi mùa đông.."

    Nói xong, nhướng mày với cô, muốn nói lại thôi.

    Hạ Tinh Nhiễm bĩu môi.

    Lời anh chưa nói hẳn là - - tố chất thân thể ông ngoại không mạnh hơn vị công chúa đậu Hà Lan có thể phát sốt này nhiều sao?

    Không nên so sánh thể chất với một cựu chiến binh về hưu.

    Cô nhỏ giọng nói: "Còn dì?"

    Cận Tự hỏi ngược lại cô: "Người nhà anh cũng không ghét bỏ em bị bệnh, sao em lại ghét bỏ bọn họ?"

    "..."

    "Em không có ý này!" Một cái nồi lớn muốn đập xuống, Hạ Tinh Nhiễm vội vàng giải thích, "Chính là em sợ lây bệnh cho mọi người, để người khác sinh bệnh theo em."

    Cận Tự "ồ" một tiếng: "Bọn họ không sợ, em cứ theo anh về là được."

    Hạ Tinh Nhiễm: "..."

    Cuộc hôn nhân của hai người thật sự đột ngột, tuy rằng chỉ có hai bên biết vì sao lại đi vào cuộc hôn nhân này, nhưng phụ huynh hai bên là vô tội.

    Có lẽ là thật sự tồn tại tâm tư gặp phụ huynh, Hạ Tinh Nhiễm không tự giác có chút khẩn trương.

    Thỉnh giáo các nhân viên đã kết hôn trong công ty những hạng mục cần chú ý khi gặp phụ huynh, hơn nữa còn học cách trang điểm trước, thuận tiện còn mua một bộ quần áo đoan trang.

    Đến ngày hẹn, Hạ Tinh Nhiễm mặc một bộ váy dài dệt kim, đeo dây chuyền trân châu lớn một chút, mái tóc dày búi lên, nhìn qua sáng sủa đoan trang.

    Thật sự là có một khuôn mặt xinh đẹp đến quá phận, Hạ Tinh Nhiễm đánh nhẹ một lớp phấn nền, tô lông mày, tô son môi má hồng, nhìn qua tràn đầy khí huyết.

    Trên xe, cô chụp ảnh gửi đến nhóm bạn cùng phòng đại học.

    Tinh Tinh: [Giúp tớ xem, đủ tư cách không? ]

    Là ô vuông không phải bồ câu: [Khuôn mặt được thiên sứ hôn qua, Nữ Oa tất thiết, đẹp mắt tuyệt mỹ]

    Tinh Tinh: [Gặp phụ huynh, có phải quá phô trương hay không? ]

    Tây Hi: [Bảo bối, cậu tỉnh táo một chút, chỉ bằng sắc đẹp của cậu, muốn khiêm tốn cũng rất khó khăn.]

    "..."

    Cô cũng không phải thích làm náo động, mỹ mạo đối với cô mà nói gông xiềng càng sâu.

    Khi còn bé, cô có thể nhạy cảm cảm giác được mẹ kế cũng không thích mình.

    Cũng không hoàn toàn liên quan đến quan hệ mẹ con ruột thịt, bà ấy rất thích chị gái, mẹ kế đối với cô có chút địch ý như ẩn như hiện.

    Lúc mười mấy tuổi, có một ngày cô làm sai chuyện, mẹ kế luôn luôn khắc chế tao nhã chỉ vào mũi của cô, mắng một câu: "Con điếm nhỏ."

    Cô không hiểu tại sao lại bị mắng như vậy.

    Cô cô ôm cô nói, đó đều là bởi vì Nhiễm Nhiễm của chúng ta quá xinh đẹp.

    Vì thế, Hạ Tinh Nhiễm liền hiểu được, mỹ mạo kỳ thật là gông xiềng.

    Rơi vào trong hồi ức, cho đến khi xe dừng ở cửa ngõ.

    Cận Tự nhẹ nhàng bấm còi, nhắc nhở: "Đến rồi."

    Nhà của Tiền gia đã có hai trăm năm lịch sử, cây tổ tiên Tiền gia phần lớn là hiển quý trong quan trường, gia tộc cha truyền con nối hơn hai trăm năm.

    Bắt đầu làm quan từ thời vua Gia Khánh, sau này theo dòng chảy lịch sử, đi du học trong phong trào Tây Phương hóa, cũng xuất hiện rất nhiều nhà cách mạng yêu nước.

    Đến ông ngoại Cận Tự Tiền Ngọc Thư, lại từng tham gia chiến tranh bảo vệ quốc gia.

    Hai trăm năm, bảy đời người, sinh sôi nảy nở trong tứ hợp viện này.

    Mấy năm trước chính phủ muốn đem căn nhà này làm thắng cảnh, lấy ra số tiền trợ cấp xa xỉ mời Tiền Ngọc Thư dọn đi, nhưng lão nhân gia quật cường, thật sự không chịu.

    Cuối cùng chính phủ cùng Tiền Ngọc Thư mỗi người lui một bước, tòa đại viện bảo lưu tương đối hoàn thiện này, hai cửa phía trước làm triển lãm, hai cửa phía sau là sân tư nhân của người Tiền gia.

    Trước đây khi yêu đương với Cận Tự, Hạ Tinh Nhiễm đã tới nơi này.

    Hôm nay lại đến, lại phát hiện phong cảnh đã thương hải tang điền, sân trước đã từng có thể chạy xe tới, lúc này lại chỉ có thể dừng ở đầu ngõ.

    Nghĩ thời gian cũng không lâu như vậy, Hạ Tinh Nhiễm hỏi: "Sao lại thay đổi nhiều như vậy?

    Cận Tự tựa hồ cũng nghĩ tới điều gì đó, ánh mắt lưu động, thấp giọng nói:" Lần trước em đi cửa chính cho du khách. "

    Mà lần này là người trong nhà đi cửa hông.

    Hạ Tinh Nhiễm"... "

    Một tiếng, bừng tỉnh đại ngộ.

    Lần trước đến đây, hai người còn đang yêu nhau.

    Nghỉ hè, Hạ Tinh Nhiễm bị sư phụ bắt về huấn luyện, lúc không huấn luyện lại phải về nhà, Hạ Trạch Cương quản cô rất nghiêm.

    Mặc dù ở cùng một thành phố, đôi tình nhân nhỏ này cũng không thể gặp mặt.

    Cận Tự nhàm chán, báo danh dự án thám hiểm Nam Cực, đi Nam Cực dạo một vòng.

    Sau khi trở về, tương tư khó giải, Hạ Tinh Nhiễm bảo cô cô dẫn cô đi chơi, cuối cùng cô cô đi dạo phố ở trung tâm thương mại, cô lén đón xe tới tìm Cận Tự.

    Từ cửa chính vào, mua vé.

    Cận Tự chờ cô ở cửa vòm của lối vào thứ ba, thấy cô đi tới, ôm người vào trong ngực, cánh tay giam cầm đến mức cô phát đau, nụ hôn tỉ mỉ từ đỉnh đầu từng chút từng chút rơi xuống.

    Trán, chóp mũi, môi..

    Vội vàng lại nhiệt liệt.

    Phía trước còn có tiếng du khách nói chuyện, phía sau có tiếng ông ngoại chơi cờ tướng, Hạ Tinh Nhiễm rất nhớ Cận Tự, cũng muốn ôm anh mãi, đồng thời lại rất sợ hãi.

    Cận Tự ôm lấy cô, Hạ Tinh Nhiễm cả kinh, vội vàng ôm lấy eo anh.

    Anh ôm cô đi từ hành lang hai bên đến sân thứ tư, lặng lẽ vào phòng, tiếp tục hôn cô.

    Ngày hôm đó hai người nói rất nhiều lời thân mật.

    Cận Tự ôm cô, không chịu buông tay, vẫn gọi cô là cục cưng, nói rất nhiều lần nhớ em.

    Tai cô vẫn đỏ bừng.

    * * *

    Hôm nay trở lại nơi này, cảnh còn người mất.

    Cô có thể quang minh chính đại gặp ông ngoại, cậu và mẹ Cận Tự, nhưng giữa hai người đã cách nhau một lạch trời.

    Lạch trời này tên là Kỳ Tụng Niên hoặc Từ Mẫn Hành đều không chính xác.

    Có lẽ là thời gian.

    Thời gian ở trên người hai người không thể tránh khỏi tác động rất nhiều, cách đoạn sinh mệnh này xây lên độ dày, vô luận là đi tới hay là lui về phía sau, đều không thể trở lại như trước.

    " Đối khẩu cung ", Cận Tự ho một tiếng, dặn dò cô," Anh nói với bọn họ hai ta thời đại học yêu nhau, lúc đó trẻ tuổi không hiểu chuyện, chia tay vài năm, gần đây trùng phùng lại tốt hơn ".

    Lời này nói không được tự nhiên lắm, tốc độ nói của Cận Tự rất nhanh.

    Hạ Tinh Nhiễm không hiểu lắm:" Anh.. bạn gái cũ của anh thì sao? "

    Đại thiếu gia rũ mí mắt, hờ hững qua loa lấy lệ:" Giải thích với bọn họ nhiều như vậy có phiền không? "

    Tuy rằng lời nói của Cận Tự cũng không phải nói dối, nhưng xem nhẹ nhân quả quan trọng ở giữa, thủ pháp tương đối mờ ám.

    Hạ Tinh Nhiễm hiểu đại thiếu gia không thích những thứ phức tạp, liền nhận ra.

    Khi cánh cửa nhà ở ngay trước mắt, hai người ăn ý phối hợp lẫn nhau, bắt đầu giả bộ một đôi vợ chồng tốt.

    Cận Tự nắm tay Hạ Tinh Nhiễm, hai người cùng nhau đi vào sâu trong hẻm.

    Tiếng giày cao gót va chạm với con đường lát đá khiến Hạ Tinh Nhiễm có chút hoảng hốt.

    - Cô vẫn sợ người nhà anh không thích mình.

    Còn chưa đi tới cửa, cửa từ bên trong bị đẩy ra.

    Lão nhân tóc bạc da đồi mồi đứng ở cửa, chống gậy, nhưng sống lưng cũng không còng xuống, có thể thấy rõ ràng thân hình cao lớn cùng dung mạo tuấn tú lúc còn trẻ.

    Bên cạnh ông là một vị phu nhân mặc sườn xám gấm hoa, trên dưới năm mươi tuổi, bảo dưỡng tương đối trẻ tuổi khéo léo.

    Hạ Tinh Nhiễm nghĩ, đây chính là Tiền Ngọc Thư và Tiền Vệ Bình.

    Cô hít sâu một hơi, cố gắng giảm bớt căng thẳng, khóe miệng nhếch lên, tranh thủ lộ ra nụ cười hài lòng trăm phần trăm.

    " Ông ngoại, mẹ, cậu. "Đi tới cửa, Cận Tự bắt đầu hàn huyên," Đây là Nhiễm Nhiễm. "

    Vừa dứt lời, cây gậy của Tiền Ngọc Thư bỗng nhiên vung lên, lập tức đánh vào đầu gối Cận Tự:" Tiểu tử ngươi còn biết trở về? "

    Hạ Tinh Nhiễm hoảng sợ, còn tưởng rằng là mọi người không thích mình, nhất thời hoa dung thất sắc, lui về phía sau hai bước.

    Tiền Ngọc Thư nhìn về phía cô, vốn đang nghiêm mặt bỗng nhiên nặn ra một nụ cười, sắc mặt biến đổi như Xuyên kịch, rất từ ái mà vẫy vẫy tay:" Nhiễm Nhiễm, đến gần một chút, để cho gia gia nhìn xem, đừng để ý tới tên hỗn tiểu tử kia!"
     
    Amilyapple, Thu1314Nghiên Di thích bài này.
  2. Chú sơ mi tím

    Bài viết:
    5
    Chương 20: "Em xem kích thước chưa? Đừng để không vừa."

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Xiannu, Monfake, Amilyapple6 người khác thích bài này.
  3. Chú sơ mi tím

    Bài viết:
    5
    Chương 21: "Lần này ghi sổ, coi như em nợ anh"

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Xiannu, Amilyapple, Mainn4 người khác thích bài này.
  4. Chú sơ mi tím

    Bài viết:
    5
    Chương 22: Tôi không yêu anh ấy, trong hôn nhân ai cũng có được điều mình muốn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Xiannu, Amilyapple, ngocngaaa4 người khác thích bài này.
  5. Chú sơ mi tím

    Bài viết:
    5
    Chương 23: Em đã đợi anh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Xiannu, Amilyapple, ngocngaaa3 người khác thích bài này.
  6. Chú sơ mi tím

    Bài viết:
    5
    Chương 24: "Mấy năm ở bên anh, là khoảng thời gian tốt đẹp nhất trong cuộc đời em."

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Xiannu, Amilyapple, ngocngaaa3 người khác thích bài này.
  7. Chú sơ mi tím

    Bài viết:
    5
    Chương 25: "Vậy anh rất chó"

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Xiannu, Amilyapple, ngocngaaa3 người khác thích bài này.
  8. Chú sơ mi tím

    Bài viết:
    5
    Chương 26: Vì chó con, đáng giá!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Xiannu, Amilyapple, Myhue981 người nữa thích bài này.
  9. Chú sơ mi tím

    Bài viết:
    5
    Chương 27: Từ chối một người rất đơn giản

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Amilyapple, Myhue98, Thu13143 người khác thích bài này.
  10. Chú sơ mi tím

    Bài viết:
    5
    Chương 28: "Vừa hôn xong liền hóng gió, cũng không sợ miệng đau."

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Xiannu, Amilyapple, Myhue983 người khác thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Đã bị khóa
Trả lời qua Facebook
Đang tải...