

BÀI HÁT: CHIẾN BINH CÔ ĐỘC
Ca sĩ: Tiểu Muội Màn Thầu
Trong chiến tranh ta luôn thấy những người đồng chí đồng đội đang chiến tranh vì chính nghĩa, vì dân. Nhưng ngoài ra ta cũng có thể thấy nhiều người cũng tách khỏi đoàn hoặc đoàn đã bị diệt hết nên người ấy phải chiến tranh cô độc. Dành lại mọi thứ, vì một đất nước không tiếng khóc than, vì một thế giới không mùi thuốc súng nghi ngút, vì một nơi sẽ không có mùi máu tanh, ta phải đứng lên đấu tranh một mình. Ngoài những giặc ngoại xâm sẽ không toàn xác những chiến binh cũng sẽ phải chiến đấu với những con quái vật làm hại người. Họ sẽ liên tục cô độc trên chiến trường.
Lời bài hát:
Chiến binh cô độc
Dũng cảm đang ở đó
Ở khuôn mặt mang vết bầm, lỗi lầm, khác biệt em gánh trên vai
Đâu cần chi phải giấu
Đồ chơi của em cũ mèm, tấm lòng chân thật của bản thân em
Họ bảo nơi ánh sáng rọi soi quái vật kia đều sẽ khuất phục
Họ bảo mau khâu lên vết thương rỉ máu, không ai lại thích gã hề
Sao nỗi cô độc chẳng ai trân trọng
Chẳng phải kẻ khiếm khuyết kia mới trân quý sao
Là ai nói bùn nhơ sẽ không xứng danh anh hùng
Đẹp làm sao dáng vẻ hiên ngang cô độc đi chẳng hề hoang mang
Tuyệt vọng không loạn không thở than, chưa từng kêu khóc than
Đẹp làm sao dáng vẻ hiên ngang che họng súng chẳng hề hoang mang
Bạn và tôi đều chung một trang, chẳng một ai dễ dàng
Bước đi? Đáng chi?
Áo choàng rách nát tả tơi
Tiến vào? Chiến nào?
Giấc mộng nhỏ bé vậy thôi
Chiến đấu cho âm thanh gào khóc trong đêm không ngừng
Những chiến binh luôn cô độc đấu tranh trong âm thầm
Nghe họ nói bỏ đi tự cao của em như là lau sạch những vết bẩn
Nghe họ nói trèo lên bậc thang càng cao trả giá càng cúi thấp đầu
Không thể nương theo gió bay
Giống em ôm cái tôi bước hiên ngang vững vàng tiến lên
Trận bình phàm giao tranh ai nói không đáng vinh quang..
Đẹp làm sao dáng vẻ hiên ngang cô độc đi chẳng hề hoang mang
Tuyệt vọng không loạn không thở than, chưa từng kêu khóc than
Đẹp làm sao dáng vẻ hiên ngang che họng súng chẳng hề hoang mang
Bạn và tôi đều chung một trang, chẳng một ai dễ dàng
Bước đi? Đáng chi?
Áo choàng rách nát tả tơi
Tiến vào? Chiến nào?
Giấc mộng nhỏ bé vậy thôi
Chiến đấu cho âm thanh gào khóc trong đêm không ngừng
Những chiến binh luôn cô độc đấu tranh trong âm thầm
Người em loang lổ chẳng giống với ai
Lặng im không nói nhức nhối chói tai
Đẹp làm sao dáng vẻ hiên ngang cô độc đi chẳng hề hoang mang
Tuyệt vọng không loạn không thở than, chưa từng kêu khóc than
Đẹp làm sao dáng vẻ hiên ngang che họng súng chẳng hề hoang mang
Bạn và tôi đều chung một trang, chẳng một ai dễ dàng
Bước đi? Đáng chi?
Áo choàng rách nát tả tơi
Tiến vào? Chiến nào?
Giấc mộng nhỏ bé vậy thôi
Chiến đấu cho âm thanh gào khóc trong đêm không ngừng
Những chiến binh luôn cô độc đấu tranh trong âm thầm
Ca sĩ: Tiểu Muội Màn Thầu
Trong chiến tranh ta luôn thấy những người đồng chí đồng đội đang chiến tranh vì chính nghĩa, vì dân. Nhưng ngoài ra ta cũng có thể thấy nhiều người cũng tách khỏi đoàn hoặc đoàn đã bị diệt hết nên người ấy phải chiến tranh cô độc. Dành lại mọi thứ, vì một đất nước không tiếng khóc than, vì một thế giới không mùi thuốc súng nghi ngút, vì một nơi sẽ không có mùi máu tanh, ta phải đứng lên đấu tranh một mình. Ngoài những giặc ngoại xâm sẽ không toàn xác những chiến binh cũng sẽ phải chiến đấu với những con quái vật làm hại người. Họ sẽ liên tục cô độc trên chiến trường.
Lời bài hát:
Chiến binh cô độc
Dũng cảm đang ở đó
Ở khuôn mặt mang vết bầm, lỗi lầm, khác biệt em gánh trên vai
Đâu cần chi phải giấu
Đồ chơi của em cũ mèm, tấm lòng chân thật của bản thân em
Họ bảo nơi ánh sáng rọi soi quái vật kia đều sẽ khuất phục
Họ bảo mau khâu lên vết thương rỉ máu, không ai lại thích gã hề
Sao nỗi cô độc chẳng ai trân trọng
Chẳng phải kẻ khiếm khuyết kia mới trân quý sao
Là ai nói bùn nhơ sẽ không xứng danh anh hùng
Đẹp làm sao dáng vẻ hiên ngang cô độc đi chẳng hề hoang mang
Tuyệt vọng không loạn không thở than, chưa từng kêu khóc than
Đẹp làm sao dáng vẻ hiên ngang che họng súng chẳng hề hoang mang
Bạn và tôi đều chung một trang, chẳng một ai dễ dàng
Bước đi? Đáng chi?
Áo choàng rách nát tả tơi
Tiến vào? Chiến nào?
Giấc mộng nhỏ bé vậy thôi
Chiến đấu cho âm thanh gào khóc trong đêm không ngừng
Những chiến binh luôn cô độc đấu tranh trong âm thầm
Nghe họ nói bỏ đi tự cao của em như là lau sạch những vết bẩn
Nghe họ nói trèo lên bậc thang càng cao trả giá càng cúi thấp đầu
Không thể nương theo gió bay
Giống em ôm cái tôi bước hiên ngang vững vàng tiến lên
Trận bình phàm giao tranh ai nói không đáng vinh quang..
Đẹp làm sao dáng vẻ hiên ngang cô độc đi chẳng hề hoang mang
Tuyệt vọng không loạn không thở than, chưa từng kêu khóc than
Đẹp làm sao dáng vẻ hiên ngang che họng súng chẳng hề hoang mang
Bạn và tôi đều chung một trang, chẳng một ai dễ dàng
Bước đi? Đáng chi?
Áo choàng rách nát tả tơi
Tiến vào? Chiến nào?
Giấc mộng nhỏ bé vậy thôi
Chiến đấu cho âm thanh gào khóc trong đêm không ngừng
Những chiến binh luôn cô độc đấu tranh trong âm thầm
Người em loang lổ chẳng giống với ai
Lặng im không nói nhức nhối chói tai
Đẹp làm sao dáng vẻ hiên ngang cô độc đi chẳng hề hoang mang
Tuyệt vọng không loạn không thở than, chưa từng kêu khóc than
Đẹp làm sao dáng vẻ hiên ngang che họng súng chẳng hề hoang mang
Bạn và tôi đều chung một trang, chẳng một ai dễ dàng
Bước đi? Đáng chi?
Áo choàng rách nát tả tơi
Tiến vào? Chiến nào?
Giấc mộng nhỏ bé vậy thôi
Chiến đấu cho âm thanh gào khóc trong đêm không ngừng
Những chiến binh luôn cô độc đấu tranh trong âm thầm