Trích đoạn hồ quảng Vương tử khuynh thành Phần 3: Huyết lệ vương thành Cảnh 1: Nhi nữ đại mạc Tác giả: Phan Kim Tiên Trình bày: Tác giả * * * Nhân dịp sắp Tết đến nên tác giả quyết định lục lọi đồ cổ ra, chế biến một trích đoạn để tặng các bà chị thân yêu của mình cũng như mấy bạn đồng trang lứa và đặc biệt là em vịt siêu cute Tác giả tự biên tự diễn nên độ buồn cười cũng hơi cao. Gửi tặng chị @chiqudoll và chị @Thùy Minh, chị @Nguyễn Ngọc Nguyên và @Mèo A Mao Huỳnh Mai . Nàng Tiên nhi luôn nhé. Chúc mọi người sức khoẻ dồi dào, thành công trong cuộc sống. Mặc dù không biết khi nào mới hoàn truyện. Tuy nhiên, em hay nổi máu bất thình lình nên cứ lấy cải lương tặng các chị thôi Và đương nhiên nguồn gốc bộ này chính là cái tuồng này^^ Nói sơ về trích đoạn này thì thật sự có vài lý do củ chuối nên em nó mới lăng xê chuyện tình của hai vị này. Phải nhấn mạnh chữ "này" để hiểu rằng nó cần được nhấn mạnh Nội dung: Đây là phần trong tuồng, nó cải biên thành truyện nên hơi khác xíu. Nội dung là lúc nàng Mễ Nguyệt (Nguyệt Minh) theo chân Mạc Sa Dĩnh về lại đất Âu Sa Nhĩ. Vì cảnh buồn mà nhớ mong chàng trai không thuộc về mình, Mễ Nguyệt làm Mạc Sa Dĩnh buồn bã. Trong lúc hờn ghen, bạo chúa tức giận định dấy binh đại chiến Diên Phong. [Lục trung duyên] [2] Trái ngang biết bao thương sầu tủi buồn thân hoa héo hon. Do kẻ ác tâm bày gây niềm đau xót xa. Thân gái lang thang trần gian thoát cơn ưu phiền. Cho khiến song thân, người thương mắt tuôn lệ nhòa. Yên Đô dấn thân cơ cầu, mới xui ta gặp trang quân tử. Không mối tơ duyên, anh hùng sao vô tình.. Chốn đại mạc cha già lâm nguy. Cả vương môn nát tan không còn, cũng cam số trời. Khóc thương sầu tủi buồn hồng nhan. Biết tính ra sao gió mưa phũ phàng Đời hồng nhan lụy tình vương tử Câu ước thề cùng ai phủi đi. Đã không chung thề, nỡ vô tâm đọa đày đời hoa. Kiếp sau tương phùng, lỡ chuyến đò nối tình đôi ta. Trên hồng ân thương tình cầu mong phước ơn Cho an lòng.. anh hùng Vân Chu.. - Mễ Nguyệt.. - Kìa! Bệ hạ.. [Hồng chúc lệ] [1] Nhìn.. giai nhân. Mắt tuôn dòng châu rơi Tâm chua xót nào an Lời hồng nhan Tủi hờn lụy phiền. Ôi tâm can dường như nát tan Trái ngang bởi câu hờn ghen. Lòng của ta Sao nàng nhẫn tâm? Đeo ngang trái cho ai Thánh quân tủi hờn. [2] Bệ hạ.. [1] Mễ Nguyệt.. Tại sao? Nàng nói đi!.. [2] Hỡi người có thấu chăng Chuyện nước non không màng nhi nữ Tình ta như mây Hãy lãng quên không còn buồn thương [1] Do lứa đôi không tròn duyên Nàng ơi sao nỡ tâm lìa bỏ. Ta để giang sơn về đâu Từ đây mãi cam buồn đau. [2] Nhưng đôi lứa không chung thề Ép duyên ban đầu Trọn đời đau thương. [1] Chỉ vì vương tử kia Nàng nhẫn tâm ruồng bỏ Rời xa ta Để trái tim quân vương quặn đau Do thế tử hào hoa Nàng quên câu ước xưa nguyền kết Bao đắng cay ngày qua Mình ta lẻ loi chờ mong Vượt bao núi non thăng trầm Vó ngựa tung hoành Cơ đồ Diên Phong.. - Bệ hạ.. - Mễ Nguyệt! Nàng có hiểu những gì ta nói không? - Bệ hạ.. [Ly hận] [NAM]Nàng ơi.. Lòng ta biết bao hờn căm Người tri âm, nỡ lãng quên câu hẹn thề Trắng đen không tường, đành lòng quay lưng Vùi chôn kí ức.. Lòng ta giống như cơn cuồng phong Bão giông tim này Nhìn người ta yêu Khổ đau buồn thương.. [Nữ] Chàng ơi.. Bình tâm hãy nghe lời phân Lòng em.. Đang cay cam đành Bởi do số phần, Đời người truân chuyên Tiền duyên kiếp trước, Ngày xưa ấy hãy nên vùi chôn Bảo an thân rồng Nhạt nhòa thân hoa Thiết tha cùng ai.. [NAM]Ta nghe trong lòng Hoang mang sao bất an Yêu thương đong đầy Nàng cớ sao nhẫn tâm rời xa.. [Nữ] Tình yêu vốn không là mơ Người ơi.. Tỏ phân cho chàng cạn tường [NAM]Biết bao thăng trầm Một lòng yêu ai Thề không phai lãng Dù sương gió nát tan đời hoa Mãi yêu muôn đời Hẹn thề trăm năm, Mãi không rời xa.. - Bệ hạ xót chi cánh hoa tàn trước gió. Theo dòng sông trôi dạt nẻo phương trời. - Nếu ta đưa nàng về bên vương tử thì cánh hoa kia có muốn héo úa không? - Bệ hạ.. [Bạch mai khúc] [1] Tình yêu vùi chôn khi chính ai kia đã từng hẹn thề. Nàng quên lời xưa, bóng núi cheo leo đại ngàn mịt mờ. Rời xa vương tử, về bên ta, lòng chờ mong, người tình ơi. Mãi yêu em ngàn năm. [2] Làm sao em dâng nỗi lòng, đừng yêu thương chi má hồng. Phận nhi nữ khuê môn. Bao nhiêu năm ngang trái, giọt sầu bi, lệ tràn mi, chàng chàng ơi. Đắng cay riêng mình em. [1] Lòng ta hờn căm vương tử Vân Chu muôn đời lạnh lùng. Ngàn năm hùng anh chinh chiến nhung y máu đào hận sầu. Trường sa bão tố vùi đời trai, lòng không phai, nguyền vì ai, nát thân không màn chi. - [2] Nhưng đó là điều chúng ta không bao giờ có được! - [1] Phải! Nhưng ta chấp nhận thì sao? - [2] Ta không thể! - [1] Mễ Nguyệt! Mễ Nguyệt! [1] Đừng đừng rời xa! Nàng đừng đừng đi! Ngàn lần sầu bi! Nát tan tim này. [Trường khúc đầu] [1] Lòng như bão tố, quay cuồng trong cơn lửa yêu. Nàng đã trao tình nên tim nhói đau, xác thân hao gầy. Tâm này đắng cay. [Trương Chi Mị Nương] [2] Đợi chờ gì hồng nhan, xin thánh quân hãy hiểu tường cho phận nhi nữ. Đã bên nhau nhưng lòng không yêu, dù trời cao có cố sắp bày. [1] Tâm ta đâu xấu xa, cớ sao yêu nhưng nàng không thể? Ngàn nỗi đau, bao uất hờn. Đấng nam nhi máu lệ trường sa. - Mễ Nguyệt! Ta yêu nàng! Nàng có hiểu không? [Xa phu] [2] Hỡi chàng dằn lòng, máu lệ hận sầu, đời trai tương lai tươi sáng. Đừng yêu một kiếp thân hoa. Khổ đau tâm can hoàng đế. Xin hãy dằn tâm, để lòng này đỡ bi thương, để sầu ngàn năm, chôn vùi tình kia, đau đớn lòng. [1] Ngày mà ta tương phùng, lòng này xin nhớ hoài. Người mình yêu thuở nào, tâm hồn ta muốn gửi trao. Nàng con gái ơi hỡi nàng. [2] Tình buồn chia ly, tình sầu ai bi còn chi vương vấn. Nào đâu dâu bể đau thương, những gì rong ruổi chông gai. [2] Vì do nơi ai, thù kia vương tử khuynh thành. Thì đành phải rơi máu đào. Thù này muôn đời khó phai! - [2] Bệ hạ! - [1] Thôi đi! [Thúy Kiều Từ Hải] [1] Bao đắng cay ta thề không lùi bước. Đưa vạn quân đến dẹp tan cơ đồ. Thù này ngàn năm mãi không phai mờ. Một lòng vì ta chớ nên u hoài. Chờ ngọn lửa Diên Phong nát tan anh hùng. [2] Xin khải tông đem lòng nhân đừng oán. Thân hùng anh chớ vì yêu lụy mình. Đường đời mịt mù khó khăn bao trùm. Một lòng hận thù nát tan cơ đồ. Ngàn bão tố phong ba khóc thương dân tình. [1] Lòng lo nghĩ không tường, bao nguy biến trên đống than hồng. Nàng không thương lấy ta, chí anh hùng đem gửi quan hà. Dù tan thây chín sông, vương tử kia tàn đời.. Kính chúc mọi người nghe nhạc vui vẻ^^
Oa, siêu cấp lợi hại luôn bé ơi! Một người sắm hai vai mà nghe cảm xúc tràn trề. Thương thay bệ hạ.. Thấy anh thảm nhưng mà thôi kệ, ha ha..
À dạ, nói chung là em bê cái bản gốc, nguồn gốc xuất xứ của bộ vương tử ra trình làng. Mà bản gốc so với tiểu thuyết thì cái độ thê thảm nó cũng không hơn nhau mấy Cái tuồng này dài lắm chị ơi, em trích một đoạn tặng các chị ấy ạ ❤️
Đúng là lợi hại. Chị dù có bài trong sách giáo khoa dạy về tuồng mà không hiểu mấy về tuồng. Chắc phải tầm sư Tiên Phan.
Ừm.. sao mà nghe xong thấy bệ hạ thảm một thì độc giả đang hóng vương tử của em thảm mười! Truyện dài, tuồng cũng dài.. Oài! Thôi, chịu khó chờ vậy, nghe hay đọc thì nhanh chứ tác giả sáng tạo nội dung không dễ dàng gì. 8