Bài viết: 65 

Thần côn quân tẩu
Chương 166: Tôi tìm Khương đại sư
Chương 166: Tôi tìm Khương đại sư
Khương Nhã chân trước rời khỏi Kinh Thị, Bầu trời thành phố liền thay đổi, cuồng phong lại nổi lên, cục diện thay đổi chóng mặt. An Kiến Nghiệp sa lưới liên lụy ra rất nhiều nhân viên liên quan, chính là kiểu rút củ cải ra mang ra bùn, rất nhiều người đột nhiên bị mang đi.
Những người trong ban lãnh đạo cấp cao của Kinh Thị đều lo lắng, sợ không cẩn thận sẽ bị phát hiện, nhất là những người đã làm chuyện xấu, chuyện giẫm đạp lên người khác để chiếm lấy ưu thế là điều rất bình thường. Có thể thân ở vị trí cao ít nhiều đều có chút môn đạo ở bên trong, muốn nói thân chính không sợ bóng nghiêng, thì chưa chắc đã đúng. Đôi khi người ta ngồi ở đó, nồi từ trên trời rơi xuống, một khi không để ý đã bị đối thủ hãm hại, đây cũng không phải là chuyện chưa từng nghe tới.
An Kiến Nghiệp sụp đổ, đa số người dưới tay ngã cũng ngựa theo, công ty của An Kiến Minh cũng bị niêm phong, về phần An Lan thì không ai để ý tới, nhưng mấy ngày sau một lão thái thái đến bệnh viện cường ngạnh đón An Lan đi với mỹ danh là dẫn cô ta về quê dưỡng thương.
Bên này, Khương Nhã vừa xuống máy bay, nhận hành lý xong liếc mắt một cái liền nhìn thấy Khương Hán Sinh đang chờ ở đại sảnh sân bay, Khương Hán Sinh thấy khuê nữ cũng lập tức cất bước đi lên phía trước, tiếp nhận hành lý của Khương Nhã, hai người cùng nhau đến bãi đỗ xe, sau đó lên xe, chuẩn bị về nhà.
Về đến nhà, Khương Nhã mấy ngày đều ở nhà, xem tin đồn giải trí gần đây trên ti vi, trong miệng răng rắc gặm táo.
Khương Tùng bên cạnh nhìn thấy Khương Nhã mặc một thân đồ ngủ, có chút ghét bỏ mở miệng nói: "Chị, chị càng ngày càng không tu biên, chị như vậy may là không bị anh rể nhìn thấy, bằng không phỏng chừng sẽ bị trả lại."
Khương Nhã nghe Khương Tùng nói xong cũng không tức giận, ý cười trong suốt liếc Khương Tùng một cái, mở miệng nói: "Em gần đây có phải quá nhàn rỗi hay không, chị cảm thấy có thể cùng mẹ nhắc tới chuyện lớp học thêm.."
Còn không đợi Khương Nhã nói xong, bên này Khương Tùng liền đầu hàng: "Đừng, chị, em sai rồi còn không được sao, chị chính là đại mỹ nữ vô song, tương lai anh rể cưới được chị chính là tam sinh hữu hạnh (*), em có một người chị quốc sắc thiên hương như vậy, em hạnh phúc đến muốn khóc.."
(*) Tam sinh hữu hạnh: Đây là một câu thành ngữ, xuất phát từ một điển cố. Có nghĩa là, ba kiếp đều có được sự hạnh phúc, là một duyên kỳ ngộ tốt đẹp cực kì khó gặp được.
"Lăn đi, miệng lưỡi thật dẻo còn biết dỗ dành người khác nha." Khương Nhã cười, nhìn Khương Tùng một cái.
"Gần đây trường quay" Tần Hoàng "thường xuyên xảy ra tai nạn, nghe nói là bởi vì một nguyên nhân nào đó, việc quay phim phải tạm dừng, cảnh quay của đạo diễn La luôn được hoan nghênh rộng rãi, hy vọng có thể nhanh chóng khôi phục quay phim, cho cư dân mạng càng nhiều tác phẩm hay hơn."
Một phóng viên giải trí của trên ti vi đang cầm micro nói đây chỉ là một mẩu tin giải trí, người dẫn chương trình nhanh chóng chuyển chủ đề, mà Khương Nhã trong lúc vô tình liếc mắt một cái lại phát hiện chuyện thú vị, hơi nhướng mày, bất quá cũng không nói gì, nước trong giới giải trí rất sâu, người trong giới giải trí này đều là nhân tinh, chuyện âm thầm đâm dao cũng đều là chuyện thường ngày.
Chuyện không liên quan đến mình, cô cũng không để ý.
Khương Tùng nghe thấy tin bát quái này ngược lại lẩm bẩm vài câu, bởi vì nữ chính của "Tần Hoàng" là nữ nghệ sĩ hàng đầu mà Khương Tùng rất thích, Lạc Oánh, một nữ nghệ sĩ không scandal, bên ngoài đều nói Lạc Oánh giữ thân trong sạch, là nữ nghệ sĩ sạch sẽ nhất trong giới giải trí.
Vốn chuyện này nghe một chút thì thôi, nhưng Khương Nhã không nghĩ tới ngày hôm sau lại có người tới cửa.
Nhìn người đàn ông trung niên ngoài cửa, Khương Nhã nhướng mày, cười nhẹ.
"Xin chào, xin hỏi Khương Nhã sống ở chỗ này phải không?"
Đạo diễn La nhìn cô gái trước mặt, cho dù mấy năm nay La đạo gặp nhiều mỹ nữ trong giới giải trí cũng không khỏi sáng mắt, cô gái trước mắt thoạt nhìn tuổi không lớn, nhưng bộ dạng thật xinh đẹp, chỉ dựa vào gương mặt này, cho dù dựa vào mặt ăn cơm đời này cũng không lo ăn uống, nếu như có thể tiến vào giới giải trí, La Đạo chắc chắn cô sẽ trở nên nổi tiếng ngay lập tức. Chỉ dựa vào khuôn mặt này, hơn nữa trên người cô gái này có một loại khí chất đặc biệt hấp dẫn người khác, làm cho người ta đặc biệt dễ dàng sinh ra hảo cảm.
Đứng phía sau La đạo là một trợ lý trẻ tuổi, khoảng hơn hai mươi tuổi, thoạt nhìn còn có chút ngây thơ, khi nhìn thấy Khương Nhã, trong mắt trợ lý tràn đầy thần sắc kinh diễm.
Trong ánh mắt hai người cũng không có ác ý, Khương Nhã cũng không để ý, cười nhẹ mở miệng nói: "Các ông tìm Khương Nhã có chuyện gì không?"
"Khụ khụ, chúng tôi tìm Khương đại sư có chuyện quan trọng, xin hỏi cô ấy ở chỗ này phải, chúng tôi có thể đi vào nói chuyện không?" La đạo hắng giọng, tầm mắt nhìn thoáng qua trong phòng.
Hôm nay người trong nhà đều đến nhà chú út Khương Hán Lâm, Khương Nhã đang trốn ở nhà chờ cơm tối rồi mới sang đó nên bây giờ ở nhà không còn ai ngoài Khương Nhã.
"Xin lỗi, không tiện lắm, có chuyện gì ông có thể nói ở chỗ này là được." Khương Nhã cũng không có cho người vào phòng, dù sao cũng là hai người đàn ông, cô là một cô gái, bị người ta nhìn thấy sẽ bị nói chuyện phiếm.
"Chúng tôi tìm Khương đại sư, chuyện này không dễ nói lắm, nếu như cô ấy không có ở đây, ngày mai chúng tôi lại tới." La Đạo có chút khó xử, dù sao một ông chú như ông cũng không tiện bức tiểu cô nương người ta, nhưng chuyện này của ông thật sự rất khó giải quyết, nếu hôm nay tìm không được người, còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Nói xong câu đó, Đạo diễn La lấy ra một tấm danh thiếp đưa qua, mở miệng nói: "Đây là phương thức liên lạc của tôi, nếu Khương đại sư trở về phiền phức cô đưa cho ngài ấy, cám ơn."
Khương Nhã đưa tay nhận lấy danh thiếp, lật lật, liếc mắt một cái, sau đó thấy La Đạo chuẩn bị rời đi, lúc này mới mở miệng nói: "Chờ một chút, ai nói cho ông tới đây tìm người?"
La Đạo dừng bước, xoay người nhìn cô gái xinh đẹp kia.
"Cái này không tiện tiết lộ."
La đạo cũng là thiên cầu vạn cầu mới tìm được đến địa chỉ này, người nọ đã nói, nếu như gây phiền toái cho Khương đại sư, bọn họ đều sẽ gặp xui xẻo, đắc tội phong thủy sư, có lẽ chết thế nào cũng không biết.
Bầu không khí trở nên có chút vi diệu, Khương Nhã cũng không mở miệng, giằng co một lúc lâu, La Đạo cũng bình tĩnh lại.
Ngược lại Trợ lý có chút không hiểu, chỉ cảm giác không khí không tốt lắm, khiến hắn không thở được.
Rốt cục, sự cố chấp của Đạo diễn La khiến Khương Nhã nhìn ông với cặp mắt khác xưa, Khương Nhã cũng nghe nói qua về La Đạo, một đạo diễn tính tình ngay thẳng, ghét nhất những quy tắc ngầm, ngôi sao muốn quay phim của Đạo diễn La nhiều không đếm xuể, bất quá đạo diễn La chưa bao giờ nể mặt, cũng không cho phép nhà đầu tư nhét người vào tổ.
La đạo diễn, xem như là một luồng thanh lưu trong giới giải trí.
Rốt cục Khương Nhã cảm thấy hài lòng, cất bước đi ra, thuận tay đóng cửa lại, mở miệng nói: "Tôi chính là Khương Nhã."
"Cô?" La Đạo kinh ngạc nhìn Khương Nhã, không phải ông lấy tướng mạo mà đánh giá người, nhưng mà ông thật không nghĩ tới Khương đại sư lại là một tiểu cô nương trẻ tuổi xinh đẹp như vậy.
Nguyên bản La Đạo cho rằng, dù thế nào Khương đại sư cũng có thể là bốn năm mươi tuổi, bằng không nào có bản lĩnh để cho người nọ tôn sùng như vậy, nhưng lúc này La Đạo có chút hoài nghi người nọ có phải là nhìn nhầm hay không, dù sao cũng chỉ là một tiểu cô nương trẻ tuổi, cô bé hiểu phong thủy sao?
Khương Nhã rõ ràng hiểu được hoài nghi trong mắt La Đạo, cười nhạt, đôi môi đỏ mọng khẽ mở, mở miệng nói: "La đạo, tôi đi cùng ông."
Đạo diễn La ngơ ngác: "Đi đâu?"
Lời này của La Đạo còn chưa hỏi ra miệng, chuông điện thoại di động trong túi ông đột nhiên vang lên, La Đạo hướng Khương Nhã nói một câu "Xin lỗi" liền bỏ đi vài bước, nghe điện thoại.
"Cái gì, Mộc Uyển Thu tự sát, để người đại diện ổn định, ngàn vạn lần không được nói lung tung, tôi lập tức chạy tới, được, cứ như vậy, cúp máy."
Trên mặt La Đạo xuất hiện một tia mệt mỏi, cất bước quay lại nhìn thấy thần sắc hiểu rõ của Khương Nhã, trong lòng lộp bộp một chút, đột nhiên liền nghĩ đến câu nói vừa rồi của tiểu cô nương.
Sẽ không phải giống như ông nghĩ chứ, nếu như thật sự là như vậy, Khương đại sư này cũng quá thần kì rồi.
Nhìn La Đạo kinh ngạc, Khương Nhã vẫn như cũ bảo trì vẻ mặt mỉm cười, bình tĩnh đứng ở nơi đó.
La Đạo ngước mắt lên, đối diện với tầm mắt Khương Nhã, đột nhiên có một loại cảm giác, tiểu cô nương trước mắt thật có khả năng.. Khó lường.
Hơn nửa giờ sau, ba người vào bệnh viện bằng lối đi đặc biệt.
Trước cổng bệnh viện có rất nhiều phóng viên chờ ở đó, âm thầm còn không biết có bao nhiêu Paparazzi đang trốn ở gần xung quanh đó.
Lần này Mộc Uyển Khâu tự sát tuyệt đối là tin tức bùng nổ, nếu như bọn họ có thể có được tin tức trực tiếp, chắc chắn sẽ được thăng chức tăng lương, cho dù không thể thăng chức tăng lương cũng tuyệt đối có thể dựa vào tin tức này để lại hình ảnh không tồi trong lòng cấp trên.
Mộc Uyển Thu là ai, tuy rằng Mộc Uyển Thu không nổi tiếng trong làng giải trí, nhưng Mộc Uyển Thu này chính là nữ số hai của "Tần Hoàng", Mộc Uyển Thu đột nhiên tự sát, bí mật khiến không ít người phỏng đoán có liên quan đến chuyện trước đó của "Tần Hoàng" truyền ra không, cho nên khi bọn họ biết Mộc Uyển Thu được đưa đến bệnh viện này vẫn luôn canh giữ ở đây.
Đáng tiếc, ngày hôm nay nắng nóng, bọn họ canh giữ một tiếng đồng hồ, La Đạo vẫn không lộ diện, hơn nữa trong bệnh viện còn có đồng nghiệp của bọn họ canh giữ, nhưng canh giữ ở nơi này trong ngoài nửa ngày La Đạo thật sự ổn định không xuất hiện, điều này làm cho bọn họ những phóng viên dựa vào scandal ăn cơm không bình tĩnh nổi.
Tầng năm bệnh viện, ở đầu cầu thang có vệ sĩ canh giữ, vì không muốn phóng viên chạy vào, vệ sĩ vẫn là người công ty quản lý Mộc Uyển Thu phái tới.
Trong phòng bệnh, sắc mặt La Đạo khó coi đứng ở đó, bên cạnh còn có một người đàn ông hóa trang luôn lẩm bẩm bên cạnh La Đạo, đó là người đại diện của Mộc Uyển Thu, từ lúc La Đạo vào cửa, người đại diện kia miệng cũng không ngừng, đặc biệt là lúc nhìn thấy La Đạo mang theo Khương Nhã vào cửa, người đại diện kia không biết não bổ cái gì, mắt như không cần tiền liên tục bay về phía Khương Nhã.
Người đại diện nhìn tiểu cô nương xinh đẹp kia, trong lòng âm thầm suy đoán, không phải là người La đạo tìm đến để thay nhân vật của Mộc Uyển Thu chứ?
Người đại diện nghĩ tới đây, ánh mắt chợt lóe, vụng trộm liếc mắt nhìn Mộc Uyển Thu đang hôn mê nằm trên giường bệnh, nếu thật sự là như vậy, vậy một bước cờ này của bọn họ có thể đã đi sai.
Khương Nhã nhận thấy tầm mắt của người đại diện kia, ngước mắt lên, tầm mắt sắc bén làm cho lưng người đại diện kia lạnh lẽo, sợ tới mức lập tức thu hồi tầm mắt, tim đập thiếu chút nữa ngừng lại.
"La đạo, đây là ai vậy, Uyển Thu nhà chúng tôi gặp chuyện, ông sẽ không định đổi nhân vật của cô ấy đi, nếu là như vậy thì không được, một tiểu nha đầu không biết xuất hiện ở đâu, còn muốn mượn cơ hội lên ngôi, cũng không xem mình có bản lĩnh đó hay không."
Lời nói nhằm vào mục tiêu này ở đây nào có ai nghe không rõ, La Đạo sắc mặt lạnh lẽo, đang định mở miệng lại bị Khương Nhã giành trước một bước.
Chỉ thấy Khương Nhã tiến lên hai bước, khinh bỉ liếc người đại diện một cái, mở miệng nói: "Muốn nổi tiếng đến điên rồi? Chứ không ai lại lấy mạng mình để làm chuyện này, thượng bất chính hạ tắc loạn, chỉ với loại người đại diện như anh cũng khó trách nghệ sĩ dưới tay anh đều không nổi tiếng."
Người đại diện biến sắc, nhìn tầm mắt hiểu rõ của Khương Nhã, chột dạ liếc mắt nhìn La Đạo bên cạnh một cái, thấy sắc mặt khó coi của La Đạo, trong lòng hoảng hốt.
Những người trong ban lãnh đạo cấp cao của Kinh Thị đều lo lắng, sợ không cẩn thận sẽ bị phát hiện, nhất là những người đã làm chuyện xấu, chuyện giẫm đạp lên người khác để chiếm lấy ưu thế là điều rất bình thường. Có thể thân ở vị trí cao ít nhiều đều có chút môn đạo ở bên trong, muốn nói thân chính không sợ bóng nghiêng, thì chưa chắc đã đúng. Đôi khi người ta ngồi ở đó, nồi từ trên trời rơi xuống, một khi không để ý đã bị đối thủ hãm hại, đây cũng không phải là chuyện chưa từng nghe tới.
An Kiến Nghiệp sụp đổ, đa số người dưới tay ngã cũng ngựa theo, công ty của An Kiến Minh cũng bị niêm phong, về phần An Lan thì không ai để ý tới, nhưng mấy ngày sau một lão thái thái đến bệnh viện cường ngạnh đón An Lan đi với mỹ danh là dẫn cô ta về quê dưỡng thương.
Bên này, Khương Nhã vừa xuống máy bay, nhận hành lý xong liếc mắt một cái liền nhìn thấy Khương Hán Sinh đang chờ ở đại sảnh sân bay, Khương Hán Sinh thấy khuê nữ cũng lập tức cất bước đi lên phía trước, tiếp nhận hành lý của Khương Nhã, hai người cùng nhau đến bãi đỗ xe, sau đó lên xe, chuẩn bị về nhà.
Về đến nhà, Khương Nhã mấy ngày đều ở nhà, xem tin đồn giải trí gần đây trên ti vi, trong miệng răng rắc gặm táo.
Khương Tùng bên cạnh nhìn thấy Khương Nhã mặc một thân đồ ngủ, có chút ghét bỏ mở miệng nói: "Chị, chị càng ngày càng không tu biên, chị như vậy may là không bị anh rể nhìn thấy, bằng không phỏng chừng sẽ bị trả lại."
Khương Nhã nghe Khương Tùng nói xong cũng không tức giận, ý cười trong suốt liếc Khương Tùng một cái, mở miệng nói: "Em gần đây có phải quá nhàn rỗi hay không, chị cảm thấy có thể cùng mẹ nhắc tới chuyện lớp học thêm.."
Còn không đợi Khương Nhã nói xong, bên này Khương Tùng liền đầu hàng: "Đừng, chị, em sai rồi còn không được sao, chị chính là đại mỹ nữ vô song, tương lai anh rể cưới được chị chính là tam sinh hữu hạnh (*), em có một người chị quốc sắc thiên hương như vậy, em hạnh phúc đến muốn khóc.."
(*) Tam sinh hữu hạnh: Đây là một câu thành ngữ, xuất phát từ một điển cố. Có nghĩa là, ba kiếp đều có được sự hạnh phúc, là một duyên kỳ ngộ tốt đẹp cực kì khó gặp được.
"Lăn đi, miệng lưỡi thật dẻo còn biết dỗ dành người khác nha." Khương Nhã cười, nhìn Khương Tùng một cái.
"Gần đây trường quay" Tần Hoàng "thường xuyên xảy ra tai nạn, nghe nói là bởi vì một nguyên nhân nào đó, việc quay phim phải tạm dừng, cảnh quay của đạo diễn La luôn được hoan nghênh rộng rãi, hy vọng có thể nhanh chóng khôi phục quay phim, cho cư dân mạng càng nhiều tác phẩm hay hơn."
Một phóng viên giải trí của trên ti vi đang cầm micro nói đây chỉ là một mẩu tin giải trí, người dẫn chương trình nhanh chóng chuyển chủ đề, mà Khương Nhã trong lúc vô tình liếc mắt một cái lại phát hiện chuyện thú vị, hơi nhướng mày, bất quá cũng không nói gì, nước trong giới giải trí rất sâu, người trong giới giải trí này đều là nhân tinh, chuyện âm thầm đâm dao cũng đều là chuyện thường ngày.
Chuyện không liên quan đến mình, cô cũng không để ý.
Khương Tùng nghe thấy tin bát quái này ngược lại lẩm bẩm vài câu, bởi vì nữ chính của "Tần Hoàng" là nữ nghệ sĩ hàng đầu mà Khương Tùng rất thích, Lạc Oánh, một nữ nghệ sĩ không scandal, bên ngoài đều nói Lạc Oánh giữ thân trong sạch, là nữ nghệ sĩ sạch sẽ nhất trong giới giải trí.
Vốn chuyện này nghe một chút thì thôi, nhưng Khương Nhã không nghĩ tới ngày hôm sau lại có người tới cửa.
* * *
Nhìn người đàn ông trung niên ngoài cửa, Khương Nhã nhướng mày, cười nhẹ.
"Xin chào, xin hỏi Khương Nhã sống ở chỗ này phải không?"
Đạo diễn La nhìn cô gái trước mặt, cho dù mấy năm nay La đạo gặp nhiều mỹ nữ trong giới giải trí cũng không khỏi sáng mắt, cô gái trước mắt thoạt nhìn tuổi không lớn, nhưng bộ dạng thật xinh đẹp, chỉ dựa vào gương mặt này, cho dù dựa vào mặt ăn cơm đời này cũng không lo ăn uống, nếu như có thể tiến vào giới giải trí, La Đạo chắc chắn cô sẽ trở nên nổi tiếng ngay lập tức. Chỉ dựa vào khuôn mặt này, hơn nữa trên người cô gái này có một loại khí chất đặc biệt hấp dẫn người khác, làm cho người ta đặc biệt dễ dàng sinh ra hảo cảm.
Đứng phía sau La đạo là một trợ lý trẻ tuổi, khoảng hơn hai mươi tuổi, thoạt nhìn còn có chút ngây thơ, khi nhìn thấy Khương Nhã, trong mắt trợ lý tràn đầy thần sắc kinh diễm.
Trong ánh mắt hai người cũng không có ác ý, Khương Nhã cũng không để ý, cười nhẹ mở miệng nói: "Các ông tìm Khương Nhã có chuyện gì không?"
"Khụ khụ, chúng tôi tìm Khương đại sư có chuyện quan trọng, xin hỏi cô ấy ở chỗ này phải, chúng tôi có thể đi vào nói chuyện không?" La đạo hắng giọng, tầm mắt nhìn thoáng qua trong phòng.
Hôm nay người trong nhà đều đến nhà chú út Khương Hán Lâm, Khương Nhã đang trốn ở nhà chờ cơm tối rồi mới sang đó nên bây giờ ở nhà không còn ai ngoài Khương Nhã.
"Xin lỗi, không tiện lắm, có chuyện gì ông có thể nói ở chỗ này là được." Khương Nhã cũng không có cho người vào phòng, dù sao cũng là hai người đàn ông, cô là một cô gái, bị người ta nhìn thấy sẽ bị nói chuyện phiếm.
"Chúng tôi tìm Khương đại sư, chuyện này không dễ nói lắm, nếu như cô ấy không có ở đây, ngày mai chúng tôi lại tới." La Đạo có chút khó xử, dù sao một ông chú như ông cũng không tiện bức tiểu cô nương người ta, nhưng chuyện này của ông thật sự rất khó giải quyết, nếu hôm nay tìm không được người, còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Nói xong câu đó, Đạo diễn La lấy ra một tấm danh thiếp đưa qua, mở miệng nói: "Đây là phương thức liên lạc của tôi, nếu Khương đại sư trở về phiền phức cô đưa cho ngài ấy, cám ơn."
Khương Nhã đưa tay nhận lấy danh thiếp, lật lật, liếc mắt một cái, sau đó thấy La Đạo chuẩn bị rời đi, lúc này mới mở miệng nói: "Chờ một chút, ai nói cho ông tới đây tìm người?"
La Đạo dừng bước, xoay người nhìn cô gái xinh đẹp kia.
"Cái này không tiện tiết lộ."
La đạo cũng là thiên cầu vạn cầu mới tìm được đến địa chỉ này, người nọ đã nói, nếu như gây phiền toái cho Khương đại sư, bọn họ đều sẽ gặp xui xẻo, đắc tội phong thủy sư, có lẽ chết thế nào cũng không biết.
Bầu không khí trở nên có chút vi diệu, Khương Nhã cũng không mở miệng, giằng co một lúc lâu, La Đạo cũng bình tĩnh lại.
Ngược lại Trợ lý có chút không hiểu, chỉ cảm giác không khí không tốt lắm, khiến hắn không thở được.
* * *
Rốt cục, sự cố chấp của Đạo diễn La khiến Khương Nhã nhìn ông với cặp mắt khác xưa, Khương Nhã cũng nghe nói qua về La Đạo, một đạo diễn tính tình ngay thẳng, ghét nhất những quy tắc ngầm, ngôi sao muốn quay phim của Đạo diễn La nhiều không đếm xuể, bất quá đạo diễn La chưa bao giờ nể mặt, cũng không cho phép nhà đầu tư nhét người vào tổ.
La đạo diễn, xem như là một luồng thanh lưu trong giới giải trí.
Rốt cục Khương Nhã cảm thấy hài lòng, cất bước đi ra, thuận tay đóng cửa lại, mở miệng nói: "Tôi chính là Khương Nhã."
"Cô?" La Đạo kinh ngạc nhìn Khương Nhã, không phải ông lấy tướng mạo mà đánh giá người, nhưng mà ông thật không nghĩ tới Khương đại sư lại là một tiểu cô nương trẻ tuổi xinh đẹp như vậy.
Nguyên bản La Đạo cho rằng, dù thế nào Khương đại sư cũng có thể là bốn năm mươi tuổi, bằng không nào có bản lĩnh để cho người nọ tôn sùng như vậy, nhưng lúc này La Đạo có chút hoài nghi người nọ có phải là nhìn nhầm hay không, dù sao cũng chỉ là một tiểu cô nương trẻ tuổi, cô bé hiểu phong thủy sao?
Khương Nhã rõ ràng hiểu được hoài nghi trong mắt La Đạo, cười nhạt, đôi môi đỏ mọng khẽ mở, mở miệng nói: "La đạo, tôi đi cùng ông."
Đạo diễn La ngơ ngác: "Đi đâu?"
Lời này của La Đạo còn chưa hỏi ra miệng, chuông điện thoại di động trong túi ông đột nhiên vang lên, La Đạo hướng Khương Nhã nói một câu "Xin lỗi" liền bỏ đi vài bước, nghe điện thoại.
"Cái gì, Mộc Uyển Thu tự sát, để người đại diện ổn định, ngàn vạn lần không được nói lung tung, tôi lập tức chạy tới, được, cứ như vậy, cúp máy."
Trên mặt La Đạo xuất hiện một tia mệt mỏi, cất bước quay lại nhìn thấy thần sắc hiểu rõ của Khương Nhã, trong lòng lộp bộp một chút, đột nhiên liền nghĩ đến câu nói vừa rồi của tiểu cô nương.
Sẽ không phải giống như ông nghĩ chứ, nếu như thật sự là như vậy, Khương đại sư này cũng quá thần kì rồi.
Nhìn La Đạo kinh ngạc, Khương Nhã vẫn như cũ bảo trì vẻ mặt mỉm cười, bình tĩnh đứng ở nơi đó.
La Đạo ngước mắt lên, đối diện với tầm mắt Khương Nhã, đột nhiên có một loại cảm giác, tiểu cô nương trước mắt thật có khả năng.. Khó lường.
Hơn nửa giờ sau, ba người vào bệnh viện bằng lối đi đặc biệt.
Trước cổng bệnh viện có rất nhiều phóng viên chờ ở đó, âm thầm còn không biết có bao nhiêu Paparazzi đang trốn ở gần xung quanh đó.
Lần này Mộc Uyển Khâu tự sát tuyệt đối là tin tức bùng nổ, nếu như bọn họ có thể có được tin tức trực tiếp, chắc chắn sẽ được thăng chức tăng lương, cho dù không thể thăng chức tăng lương cũng tuyệt đối có thể dựa vào tin tức này để lại hình ảnh không tồi trong lòng cấp trên.
Mộc Uyển Thu là ai, tuy rằng Mộc Uyển Thu không nổi tiếng trong làng giải trí, nhưng Mộc Uyển Thu này chính là nữ số hai của "Tần Hoàng", Mộc Uyển Thu đột nhiên tự sát, bí mật khiến không ít người phỏng đoán có liên quan đến chuyện trước đó của "Tần Hoàng" truyền ra không, cho nên khi bọn họ biết Mộc Uyển Thu được đưa đến bệnh viện này vẫn luôn canh giữ ở đây.
Đáng tiếc, ngày hôm nay nắng nóng, bọn họ canh giữ một tiếng đồng hồ, La Đạo vẫn không lộ diện, hơn nữa trong bệnh viện còn có đồng nghiệp của bọn họ canh giữ, nhưng canh giữ ở nơi này trong ngoài nửa ngày La Đạo thật sự ổn định không xuất hiện, điều này làm cho bọn họ những phóng viên dựa vào scandal ăn cơm không bình tĩnh nổi.
Tầng năm bệnh viện, ở đầu cầu thang có vệ sĩ canh giữ, vì không muốn phóng viên chạy vào, vệ sĩ vẫn là người công ty quản lý Mộc Uyển Thu phái tới.
Trong phòng bệnh, sắc mặt La Đạo khó coi đứng ở đó, bên cạnh còn có một người đàn ông hóa trang luôn lẩm bẩm bên cạnh La Đạo, đó là người đại diện của Mộc Uyển Thu, từ lúc La Đạo vào cửa, người đại diện kia miệng cũng không ngừng, đặc biệt là lúc nhìn thấy La Đạo mang theo Khương Nhã vào cửa, người đại diện kia không biết não bổ cái gì, mắt như không cần tiền liên tục bay về phía Khương Nhã.
Người đại diện nhìn tiểu cô nương xinh đẹp kia, trong lòng âm thầm suy đoán, không phải là người La đạo tìm đến để thay nhân vật của Mộc Uyển Thu chứ?
Người đại diện nghĩ tới đây, ánh mắt chợt lóe, vụng trộm liếc mắt nhìn Mộc Uyển Thu đang hôn mê nằm trên giường bệnh, nếu thật sự là như vậy, vậy một bước cờ này của bọn họ có thể đã đi sai.
Khương Nhã nhận thấy tầm mắt của người đại diện kia, ngước mắt lên, tầm mắt sắc bén làm cho lưng người đại diện kia lạnh lẽo, sợ tới mức lập tức thu hồi tầm mắt, tim đập thiếu chút nữa ngừng lại.
"La đạo, đây là ai vậy, Uyển Thu nhà chúng tôi gặp chuyện, ông sẽ không định đổi nhân vật của cô ấy đi, nếu là như vậy thì không được, một tiểu nha đầu không biết xuất hiện ở đâu, còn muốn mượn cơ hội lên ngôi, cũng không xem mình có bản lĩnh đó hay không."
Lời nói nhằm vào mục tiêu này ở đây nào có ai nghe không rõ, La Đạo sắc mặt lạnh lẽo, đang định mở miệng lại bị Khương Nhã giành trước một bước.
Chỉ thấy Khương Nhã tiến lên hai bước, khinh bỉ liếc người đại diện một cái, mở miệng nói: "Muốn nổi tiếng đến điên rồi? Chứ không ai lại lấy mạng mình để làm chuyện này, thượng bất chính hạ tắc loạn, chỉ với loại người đại diện như anh cũng khó trách nghệ sĩ dưới tay anh đều không nổi tiếng."
Người đại diện biến sắc, nhìn tầm mắt hiểu rõ của Khương Nhã, chột dạ liếc mắt nhìn La Đạo bên cạnh một cái, thấy sắc mặt khó coi của La Đạo, trong lòng hoảng hốt.