Tập Thơ Suy - Ngọc Thiền Sầu

Thảo luận trong 'Văn Thơ' bắt đầu bởi Ngọc Thiền Sầu, 11 Tháng chín 2023.

  1. Ngọc Thiền Sầu Hẹn kiếp sau, không tương phùng..

    Bài viết:
    435
    Tập Thơ: Suy

    Tác giả: Ngọc Thiền Sầu

    Ảnh bìa: Điệp Lam

    **


    [​IMG]

    **

    Đôi lời của người viết: Chào cả nhà lại là Sầu đây! ^^ Hôm nay, Sầu xin được giới thiệu tới mọi người tập thơ Suy!

    Suy ở đây chỉ đơn giản là những suy nghĩ và cũng có thể hiểu là suy tư, trăn trở về một vấn đề hay một người nào đó khiến chúng ta khó lòng buông xuống..

    Sầu hy vọng mọi người sẽ thật vui vẻ khi đọc và suy ngẫm những bài thơ bên dưới :))

    Một lần nữa xin cảm ơn mọi người vì đã ghé qua ủng hộ cho Sầu!

    Chúc các bạn đọc và các đạo hữu một ngày tràn đầy niềm vui! *tym*

     
    Chỉnh sửa cuối: 2 Tháng bảy 2024
  2. Đăng ký Binance
  3. Ngọc Thiền Sầu Hẹn kiếp sau, không tương phùng..

    Bài viết:
    435
    Bài Thơ Số 01: Khoảng Cách

    **


    Cậu không muốn nói ra

    Tôi sẽ vờ chẳng biết

    Khoảng cách ngày càng xa

    Chỉ còn lại hối tiếc..​

    Bắc Ninh, ngày 03 tháng 09 năm 2023
     
  4. Ngọc Thiền Sầu Hẹn kiếp sau, không tương phùng..

    Bài viết:
    435
    Bài Thơ Số 02: Canh Thâu Có Chút Sầu

    **


    Thả bút vài sợi sầu

    Đời sao lắm nỗi đau?

    Thả hồn vào canh thâu

    Chúng mình chẳng có nhau..​

    Bắc Ninh, ngày 14 tháng 09 năm 2023
     
  5. Ngọc Thiền Sầu Hẹn kiếp sau, không tương phùng..

    Bài viết:
    435
    Bài Thơ Số 03: Trúc Lâm

    **


    Thì thầm âm thanh trong rừng trúc

    Xào xạc trong lòng, lá rơi rụng.

    Lác đác vương vãi niềm hạnh phúc

    Hoài niệm lặng lẽ, hồi ức chung..​

    Bắc Giang, ngày 01 tháng 09 năm 2023
     
  6. Ngọc Thiền Sầu Hẹn kiếp sau, không tương phùng..

    Bài viết:
    435
    Bài Thơ Số 04: Kết Quả

    **


    Đã biết trước kết quả

    Vẫn cất tiếng hợp ca

    Để rồi khi chia xa

    Giọt lệ lại ngân nga

    Về bản nhạc tình ta

    Giờ mỗi người một ngả

    Sao lòng thấy xót xa

    Mối tình không kết quả..​

    Bắc Ninh, ngày 17 tháng 09 năm 2023
     
  7. Ngọc Thiền Sầu Hẹn kiếp sau, không tương phùng..

    Bài viết:
    435
    Bài Thơ Số 05: Em Xin Lỗi

    **


    Anh và em sống chung một bầu trời

    Em và anh từng thương nhau một thời.

    Rồi một ngày tình ta hóa nửa vời

    Vì khoảng cách nên em muốn xa rời..

    Cũng vì anh nên em muốn buông lơi

    Cũng vì nhau, nên không muốn anh đợi

    Đợi một người, để rồi lại chơi vơi..

    Em xin lỗi, lời hẹn tan thành hơi

    Em xin lỗi, vì để lệ người rơi..

    Em xin lỗi, mình chẳng thể một đời

    Duyên đôi mình, tới đây nhé người ơi!​

    Hà Nội, ngày 18 tháng 09 năm 2023
     
  8. Ngọc Thiền Sầu Hẹn kiếp sau, không tương phùng..

    Bài viết:
    435
    Bài Thơ Số 06: Mai Hân

    * * *


    * * *


    Con thường nghĩ, con chẳng nên ra đời

    Không có con, cuộc sống chẳng rối bời.

    Không có con, ba má sẽ chẳng rời

    Không có con, ba sẽ còn bầu trời..

    **

    Con ra đời, vào một ngày trở gió

    Cất tiếng khóc, má con chẳng còn đó..

    Má ra đi, vì con, vì sinh khó

    Nội ở ngoài "xin hãy cứu đứa nhỏ!"

    **

    Ba van nài, muốn từ bỏ đứa nhỏ

    Ba than khóc, "em ơi rồi sẽ có!

    Em biết không anh rất sợ rủi ro,

    Mất em rồi, đời anh sẽ xám tro.."

    **

    Má dịu dàng, xoa nhẹ mái tóc ba

    Giọng nhẹ nhàng, "chúng ta khó cùng già

    Đứa nhỏ này, em muốn bé sinh ra

    Trong tình thương, tình yêu của cả nhà.."

    **

    Nhưng má ơi, người có biết gì không?

    Con hận ba, vì người thật bất công!

    Mất bầu trời, ba sống trong tưởng mộng?

    Con hận ba, người có cùng huyết thống..

    **

    Lúc bên con, ba chẳng hề ân cần!

    Khi con cần, ba luôn nói rất bận!

    Nhìn tên con, liệu mình phải người thân?

    Nguyễn Mai Hân, lẽ nào.. ba "mãi hận"?

    **

    Con hận mình, vì nội quá yêu con

    Con hận mình, vì con, má chẳng còn..

    Hận chính mình, vì con, ba mỏi mòn

    Trong thân xác, kẻ mất đi linh hồn.

    **

    Và chính con, nguyên nhân bao lầm lỗi

    Và chính con, người khiến ba đơn côi.

    Và con sống, chính là một cái tội!

    Ba ơi ba, con đã biết lỗi rồi..

    **

    Ôi cuộc đời, sao nhiều lúc khôi hài!

    Không nghe lời, đã vậy còn cãi lại

    Lao ra đường, dù con biết mình sai.

    Nhưng cái giá, sao thật là oan trái!

    Người con hận, thay con nhận thiên tai..

    **

    Ba ơi ba, xin người hãy dậy đi!

    Con xin lỗi, vì con, người lâm huy..

    Ba ơi ba, con chẳng cần chia ly!

    Và bây giờ con cũng chẳng cần chi!

    Chỉ cần ba, người mau tỉnh dậy đi..

    **

    Con ân hận, ngày trước mình ích kỷ

    Có đôi mắt nhưng tim lại ngu si!

    Không nhìn thấy, ba thương con từng ly

    Không trông thấy, những lần ba ướt mi

    Chẳng nghe thấy, những khi ba thầm thì:

    **

    "Em ơi em, con mình thật thông minh!

    Em yêu à, con mình, trông thật xinh!

    Giống như em, bé thích đồ lung linh!

    Không thích anh, người đàn ông trầm tính?

    Khi bất đồng, chỉ có thể lặng thinh.."

    **

    Con ghét mình

    Ghét nhiều lắm ba ơi!

    Có lẽ con

    Con chẳng nên ra đời..

    **

    Ba ơi ba

    Con nhớ tiếng à ơi..

    Có lẽ con

    Con chẳng nên ra đời..​

    Đôi lời về bài thơ: Mai Hân - một cô bé sinh ra trong tình yêu của ba má, tình thương của người bà. Dù vậy, tuổi thơ của cậu ấy lại trôi qua không được trọn vẹn khi thiếu vắng bóng dáng người mẹ hiền, thiếu đi tình yêu của ba (cô bé ấy cho là như vậy). Cho tới một ngày trong một lần bốc đồng cậu và ba cãi nhau. Ông to tiếng và có lỡ lời, nói một câu nói làm tổn thương tâm hồn cậu: "Nếu không phải vì mày thì má mày đã không mất!".

    Trong lúc uất ức cậu vừa khóc vừa lao ra đường, tình cờ khi đó một chiếc xe tải đang chạy tới. Và chuyện gì tới sẽ tới.. Khoảnh khắc nói ra câu kia người ba đã rất hối hận, khoảnh khắc nhìn thấy nguy hiểm đang cận kề đứa con nhỏ của mình. Sức mạnh phi thường của người cha trỗi dậy trong ông, ông chạy tới đẩy được Hân ra nhưng lại không có đủ thời gian để tránh thoát.

    Sau khi được cấp cứu thành công, ông được chuyển tới phòng hồi sức. Cũng tại đây, cô bé mếu máo ôm lấy bàn tay của ba với đôi mắt sưng đỏ vì đã khóc một khoảng thời gian dài. Hân vừa khóc vừa sờ chiếc vòng cổ mà má đã tặng cho mình, cô bé nói lên những lời tâm sự mà bản thân luôn dấu kín bấy lâu.. Thực ra người mà đứa nhỏ ấy hận nhất không phải là ba mà chính là bản thân cô nhóc..

    Lưu ý: Đây chỉ là một câu chuyện hư cấu được Sầu bịa ra với những tình tiết khá là quen thuộc. Sầu viết bài thơ này chỉ muốn nói rằng: "Tình thân là một thứ tình cảm rất thiêng liêng! Nếu cậu và người thân có những khúc mắc, hoài nghi thì nên tâm sự hoặc nói ra hết chứ đừng để những cảm xúc tiêu cực ấy tích lũy mãi trong lòng. Và cũng đừng để những cảm xúc không đáng có đó chi phối con người của mình mà vô tình làm tổn thương tới những người thân yêu." Còn theo mình được biết thì ở bênh viện, trong các ca sinh khó thì bác sĩ sẽ ưu tiên cứu sản phụ trước. ^^


    Hà Nội, ngày 20 tháng 09 năm 2023
     
    Chỉnh sửa cuối: 14 Tháng tám 2024
  9. Ngọc Thiền Sầu Hẹn kiếp sau, không tương phùng..

    Bài viết:
    435
    Bài Thơ Số 07: Kẻ Tồi

    **


    Trở thành một kẻ tệ

    Em giả bộ vô tri!

    Yêu anh không đếm xuể!

    Yêu anh chẳng tiếc chi!

    Sau đó quên hẹn thề

    "Hết yêu, mình chia ly!"​

    Bắc Ninh, ngày 25 tháng 09 năm 2023
     
    Chỉnh sửa cuối: 4 Tháng mười 2023
  10. Ngọc Thiền Sầu Hẹn kiếp sau, không tương phùng..

    Bài viết:
    435
    Bài Thơ Số 08: Con Gái

    **


    Ngày cất tiếng chào đời

    Mẹ cất tiếng "à ơi"

    Sao ba chẳng í ới?

    Để mặc mẹ chơi vơi

    Trong tâm trạng rối bời?

    **

    Trạm xá chẳng có ai

    Mẹ và nó chỉ hai

    Với thân hình mảnh mai.

    Mẹ nhìn trăng thở dài

    Mẹ nghĩ về tương lai.

    **

    Bác sĩ hỏi ngoại đâu?

    Sao giờ còn chưa tới

    Mẹ chẳng nói thành câu

    Thì thầm tiếng "mẹ ơi.."

    Bây giờ con đã thấu..

    **

    Và rồi sau tất cả

    Nó sai vì sinh ra

    Khi nó khóc nó la

    Chỉ có mẹ chẳng ba

    Con gái là sai ha?

    **

    Mẹ cũng từng cô nhóc

    Ba cũng là đứa trẻ

    Trưởng thành từ tiếng khóc

    Luôn cần người san sẻ

    Nhưng người đời trách móc

    Đứa trẻ dần cằn cọc.

    **

    Nhưng mà nó cũng biết

    Ba thương nó khôn xiết

    Vì đi làm mải miết

    Nên sức lực tê liệt..

    Cho nó, ba chẳng tiếc.

    **

    Dù vậy nó muốn hỏi

    Ngày nó sinh ra đời

    Ba có từng ghé coi?

    Hay thăm hỏi một lời?

    Nó từng rất mong mỏi

    Vòng tay ba chẳng rời..

    **

    Đôi lời về bài thơ: Bạn cảm nhận gì về câu chuyện này?

    Một đứa trẻ sinh ra tại trạm xá. Đáng lẽ ra, vào ngày ấy xung quanh phòng sinh phải là người thân, là gia đình.. Đáng lẽ đứa trẻ sẽ được sinh ra trong sự chờ mong của ông bà, sự háo hức và lo lắng của ba. Còn cô nhóc ấy.. ngày cất lên tiếng khóc đầu đời.. Khi biết người mẹ sinh ra một bé gái thì bà của bé đã không tới chăm, ba cũng chẳng hỏi thăm.. Ấy vậy mà, vài năm sau khi biết tin em trai ra đời, ba lại hối hả chạy xe tới ngay trong đêm chỉ để ôm em vào lòng
    .

    Cô bé ấy cũng từng khóc và nghĩ: "Có lẽ ba không thích mình". Sau này, ngày càng lớn thì cảm nhận của em về ba đã dần thay đổi, ông vẫn luôn yêu thương gia đình nhỏ của mình theo một cách riêng biệt. Nhưng dù vậy, cô nhóc ấy đã luôn nghĩ rằng ngày ấy chính là ngày mà mẹ tổn thương rất sâu. Và việc ba luôn thiên vị em trai đã trở thành một vết sẹo trong tâm hồn bé nhỏ ấy! Và tất nhiên, chuyện đó cũng biến thành trở ngại, khoảng trống của em và ba của mình. Nhiều lúc cô bé rất muốn hỏi ba của mình rằng ngày ấy ông đã ở đâu, tại sao lại để mẹ một mình trong trạm xá mà không một người chăm nom?

    Bài thơ được viết dựa trên một câu chuyện có thật. Thực ra thì người ba trong câu chuyện đã có mặt bên ngoài cánh cửa của phòng sinh để chờ đợi sự hiện diện của thiên thần nhỏ. Nhưng sau đó ông lại mất tích trong một ngày thì không ai biết lý do vì sao ngoại trừ bản thân ông. Mình được nghe kể lại từ nhỏ bạn của mình rằng: Vào ngày hôm sau ba của cậu ấy đã tới trạm xá và mang theo rất nhiều đồ dùng dành cho trẻ sơ sinh..

    Qua đây mình muốn truyền tải một thông điệp rằng "Tất cả những đứa trẻ đều xứng đáng nhận được tình yêu thương, đừng vì một vài lý do nào đó mà thiên vị một đứa trẻ khác! Bởi lẽ, thiên vị là một thứ gì đó rất khủng khiếp! Nó có thể dễ dàng nhấn chìm tâm hồn của một đứa nhỏ. Và tất nhiên, dù bất cứ lý do gì cũng đừng để những người thân yêu của chúng ta phải chịu tổn thương nhé!"

    Cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã dành thời gian đọc câu chuyện ngoài lề này! Love! *tym*


    Bắc Ninh, ngày 20 tháng 09 năm 2023
     
    Chỉnh sửa cuối: 4 Tháng một 2024
  11. Ngọc Thiền Sầu Hẹn kiếp sau, không tương phùng..

    Bài viết:
    435
    Bài Thơ Số 09: Vết Sẹo

    **


    Có vết sẹo trong tâm hồn nhỏ bé

    Vẫn đau đớn vào mỗi dịp nắng hè

    Kẻ tàn nhẫn tổn thương một đứa bé

    Chỉ nghe kể, đôi mắt bỗng cay xè..

    **

    Giá như mà, ngày ấy nghe lời mẹ

    Đi đường lớn thì chẳng gặp éo le!

    Nhưng đứa nhỏ nào đâu có e dè

    Vẫn cứ bước vào lối nhỏ vắng xe

    Điều tồi tệ đã tới dưới hàng tre..

    **

    Rồi đứa nhỏ đã bắt đầu kiêng dè

    Sợ va chạm và sợ cả mùa hè

    Không dám nói, chẳng dám kể ai nghe

    Về câu chuyện, về vết sẹo "nhỏ bé"..​

    Địa Ngục, ngày 03 tháng 10 năm 2023

    Đôi lời về bài thơ: Thật đáng sợ vì những câu chuyện như thế này đã từng xảy ra ở đâu đó trong xã hội của chúng ta. Mình ghét những câu chuyện có nội dung như vậy! Dường như không có nỗi đau, nỗi ám ảnh nào lớn hơn. Đó là một tội ác! Và chúng ta cũng có thể thấy, việc bảo vệ trẻ em chính là trách nhiệm của toàn xã hội!​
     
    Chỉnh sửa cuối: 7 Tháng sáu 2024
Trả lời qua Facebook
Đang tải...