

Tên bài thơ: Thu Đến
Tác giả: Hoan Hỉ
Thể thơ: Ngũ ngôn

Nhẹ nhàng và bay bổng
Thả hồn vào khoảng trống
Như chiếc lá vàng rơi
Thu dịu dàng đi tới.
Gió heo may rẽ ngang
Cảnh vật thôi ngỡ ngàng
Hàng cây đón thu sang
Mơ màng mây che nắng.
Gió vờn trong khoảng lặng
Thổi hạ những giọt sương
Thơm nồng nàn hương cốm
Vương trên làn tóc mai.
Con đường như nhỏ lại
Thu mình trong mắt ai
Thả hồn vào khoảng trống
Như chiếc lá vàng rơi
Thu dịu dàng đi tới.
Gió heo may rẽ ngang
Cảnh vật thôi ngỡ ngàng
Hàng cây đón thu sang
Mơ màng mây che nắng.
Gió vờn trong khoảng lặng
Thổi hạ những giọt sương
Thơm nồng nàn hương cốm
Vương trên làn tóc mai.
Con đường như nhỏ lại
Thu mình trong mắt ai
Tình yêu còn đây mãi
Chẳng bao giờ nhạt phai.
Chẳng bao giờ nhạt phai.
Ghi chú:
- Cứ mải miết làm việc quên hết ngày tháng, rồi bỗng một hôm có đứa bạn vô tình hỏi "có về ăn rằm không?" Thì mới giật mình nhận ra là đã sắp sửa đến rằm, vậy là đã sang thu. Và Thu đến như một sự tình cờ, như lời tạm biệt cái nóng oi bức của mùa hạ.
- Mùa thu đến mang theo gió heo may se se lạnh trong mỗi buổi sớm mai, nhẹ nhàng, lâng lâng dâng lên niềm cảm xúc khó tả.
Last edited by a moderator: