

Anh Không Đủ Tỉnh
Ca sĩ trình bày: Gia Huy
Chàng ca sĩ trẻ Gia Huy vừa ra mắt ca khúc Anh Không Đủ Tỉnh được sáng tác bởi Khánh Cường. Một bài hát mang giai điệu êm đềm, buồn man mác. Lời bài hát là có mưa, có lá thay màu, có nước mắt, có một người không đủ tỉnh để có thể say và không đủ say để ngăn bản thân nhớ đến một người bản thân đã thương.
Cách hát chậm rãi, giọng ca sáng, truyền cảm của Gia Huy cho người ta dễ buồn, dễ quyện vào câu chuyện tình yêu vốn có kết thúc buồn này. Hoạt cảnh MV có sự kết nối với lyrics của bản nhạc, có điều gì đó rất thực ở hoạt cảnh này, cũng thích hợp để bạn thưởng thức như một câu chuyện nhỏ đáng suy ngẫm.
Lời bài hát - Lyrics
Từng đã hứa đi qua bao tháng năm
Từng đã hứa dẫu nắng mưa chẳng rời
Vào một hôm khi cơn mưa bỗng rơi
Người bỏ quên câu hứa yêu muôn đời
Mình anh đi qua bao con phố quen
Chẳng còn em lê bước chân chung lối về
Lòng đau thắt nước mắt mặn đắng môi
Người ta không nhớ đến mình thì thôi
Càng gần người ta thì lại càng xa
Quan tâm nhiều quá người ta lạnh lùng
Ngắm những chiếc lá hạ tàn thu sang
Khi lá thay màu người cũng sang ngang
Anh không đủ tỉnh để có thể say
Anh không đủ say để ngăn mình nhớ
Nắng không về nữa vậy là mưa bay
Anh không chờ nữa giờ mình chia ta
Ca sĩ trình bày: Gia Huy
Chàng ca sĩ trẻ Gia Huy vừa ra mắt ca khúc Anh Không Đủ Tỉnh được sáng tác bởi Khánh Cường. Một bài hát mang giai điệu êm đềm, buồn man mác. Lời bài hát là có mưa, có lá thay màu, có nước mắt, có một người không đủ tỉnh để có thể say và không đủ say để ngăn bản thân nhớ đến một người bản thân đã thương.
Cách hát chậm rãi, giọng ca sáng, truyền cảm của Gia Huy cho người ta dễ buồn, dễ quyện vào câu chuyện tình yêu vốn có kết thúc buồn này. Hoạt cảnh MV có sự kết nối với lyrics của bản nhạc, có điều gì đó rất thực ở hoạt cảnh này, cũng thích hợp để bạn thưởng thức như một câu chuyện nhỏ đáng suy ngẫm.
Lời bài hát - Lyrics
Từng đã hứa đi qua bao tháng năm
Từng đã hứa dẫu nắng mưa chẳng rời
Vào một hôm khi cơn mưa bỗng rơi
Người bỏ quên câu hứa yêu muôn đời
Mình anh đi qua bao con phố quen
Chẳng còn em lê bước chân chung lối về
Lòng đau thắt nước mắt mặn đắng môi
Người ta không nhớ đến mình thì thôi
Càng gần người ta thì lại càng xa
Quan tâm nhiều quá người ta lạnh lùng
Ngắm những chiếc lá hạ tàn thu sang
Khi lá thay màu người cũng sang ngang
Anh không đủ tỉnh để có thể say
Anh không đủ say để ngăn mình nhớ
Nắng không về nữa vậy là mưa bay
Anh không chờ nữa giờ mình chia ta