Tây Du Ca Thể hiện: Sol'bass ft. Phương Thanh - Jombie - Tài Smile - Hoài Lâm - Khánh Jay - Wormjb - Z9 - Nam - Doi - DN - PTP Một bài rap có sự góp giọng của Phương Thanh, Hoài Lâm và Tài Smile và nhiều nghệ sĩ khác đã tạo nên một ca khúc vô cùng đặc sắc, được đầu tư chỉnh chu từ âm thanh đến hình ảnh. Một sự mộc mạc, gần gũi giữa con người và thiên nhiên miền tây. Sự kết hợp hoàn hảo từ hơi hưởng dân tộc và hiện đại. Đây không chỉ là một bài hát, đây là tác phẩm nghệ thuật, Đây là văn hóa Miền Tây. Lời bài hát: (Nhắc ai đi về miền đất phương Nam Trời xanh mây trắng Soi dòng Cửu Long Giang) Dù Sài Gòn có vui là thế Rực ánh đèn rất bụi và xe Vẫn có thằng miền Tây mệt mỏi Rồi tự nhiên thèm cái mùi nhà quê Hương mùi cà phê Xách balo () Gọi thằng bạn tao sắp về thăm Nó dặn cẩn thận cái tụi nhà xe Hai bên sông Mê Kông đất phì nhiêu trải dài mênh mông Cho biển vàng ngày càng bát ngát Nghe gió hát đứt khúc men nồng Đâu tự nhiên người ta quen đồn rằng Gà nào ngon bằng gà Cao Lãnh Rượu nào thơm bằng rượu Sen Hồng Gái nào bảnh bằng gái Nha Mân Bỏ lại hết những bộn bề Sau một ngày dài trôi đằng đẳng Lấy xe máy về miền Tây Nơi không chứa đựng sự căng thẳng Chỉ có nụ cười vang văng quẳng Cùng với tia nắng chiều ấm áp Cảm nhận nhịp đập của hạnh phúc Như lúc là nhạc được nhấm nháp Tao đâu cần phải sống quá xa hoa Bên Trong đèn màu nhạc xập xình Tập nhìn mọi thứ bằng đơn giản Mặc kệ nhiều lúc đời dập mình Không để đố kỵ cứ dập mình () (Chim tung bay hót vang trong bình minh Chân cô đơn, áo phong sương hành trình Từ Long An, Mộc Hóa, Mỹ Tho xuôi về Gò Công Tiền Giang ngút ngàn như một tấm thảm lúa vàng Thương em tôi áo đơn sơ bà ba Trên lưng trâu nước da nâu mặn mà Hò hò ơi, cây lúa tốt tươi, thêm mùi phù sa Đẹp duyên Tháp Mười, quên đời tảo tần vui cười) Xe chạy tới Châu Đốc Qua dốc dưới nắng sốc tróc da Dười chân một dốc ba thốt nốt dưới gốc (a) Dân miền Tây và cây đất khô khóc kết lọc và đậm đà Lấy giấy tiền ra móc trả () Kệ cái nắng chang chang Nhạc đến chân rồi đi lang thang Châu Đốc Tri Tôn Tịnh Biên Tìm bình yên đôi dòng tảng mạng Viết dù cả ngàn hàng Sao tả hết một cách đàng hoàng Những gì đẹp nhất của sự bất khuất In sâu vật đất của đất An Giang Người miền Tây cái tình chữ nghĩa Được ví còn hơn cả hột xoàn Nhà bà 5 có thằng con lấy vợ Ta nói nó vui cả một làng Nhậu một ngày ba bốn bữa thâm thẳm chiều trôi Về xứ này cụn tay đôi thứ nào mà chịu nổi Đất Phương Nam dễ mến đi được về khó quên Áo bà ba giọng hò câu hát trên con đò bắp bên Phía cái mùi cá rô kho quẹt Ngon tét cái nách làm hai () (Qua Long Xuyên đến Vĩnh Long, Trà Vinh Sông quê tôi thắm trong tim đậm tình Phù sa ơi, ngây ngất bước chân, tôi về không nỡ Ở cũng chẳng đành, quê miền đất ngọt an lành Quê hương tôi có con sông tên Cửu Long Dân quê tôi sống quanh năm bên ruộng đồng Từ ngàn xưa, cây lúa đã nuôi dân mình no ấm Phù sa mát ngọt như dòng sữa mẹ muôn đời) Đâu phải tự nhiên mà vùng đất này tốt tươi Bởi ngàn năm qua Mỗi ngày đều có người tốt tưới Từng là rừng thiêng nước độc nên là Cửu Long chín rồng Trái cây nơi đây chín mọng Còn cá tôm đầy kín lồng Giữ mãi một tấm lòng thành Đối với những cánh đồng vàng Sống mãi với cái chông chành Theo con nước đi vòng quanh () Không cần xua không cần nịnh chuyện đúng là không cần nhịn