KHÔNG THỂ THOÁT RA * Xin đừng kéo nốt mảnh chăn Tôi co lắm mới kín chân lên cằm! Áo tôi ba vạt tôi nằm Áo anh năm vạt đâu cần áo tôi. * Tưởng anh phút ấy xa xôi Giờ như gió bụi dưới trời.. chạy đâu? Chạy đâu tới cuối cơn sầu? Buộc sao cho kín hai đầu.. giấc mơ? * Xin đừng nhắm mắt tôn thờ Trời ngang chiều kéo xanh lơ muộn màng! Mưa rào không chịu dẫm sang Gột đi những vết bẽ bàng rối bung. * Vườn tôi một vạn bông hồng Không bông nào nhỏ như tròng mắt anh Không bông nào biết long lanh Bông nào cũng chỉ từ cành đâm ra. * Một ngày rên riết kêu la Tiết đầu hạ chẳng còn ra cái gì Một ngày tôi vẫn bước đi Quẩn quanh chưa hết lâm ly một.. * * * người. 9/5/2023. Đang bị NGU. Hà Nội.
VO VIÊN * Lá đừng để xác rơi Trên vuông sân nhợt nhạt! Cho gió hè trộm hát Bằng nhịp điệu của thu. * Hoa đừng để nhị rơi Giữa lòng đường bờn bợt Để tà dương thảng thốt Lăn dài triền hoang vu. * Tim đừng để nhịp rơi Trên gân xanh lẩy bẩy Để tháng ngày giận lẫy Cài đan trên cuộc đời. * Đừng yêu em nhé người Nếu còn dấu chấm hết Đang trượt khỏi ngòi viết Cuộc yêu này.. vo viên. * (Chồng yêu bảo: Hết tiền: V) HÀ NỘI, 2023
LỘN XỘN * Có một cụ già Già lắm rồi Cụ rờ xuống mông thấy mình có bỉm Những tưởng mình đã siêu sinh, trở lại hình dáng hài nhi Thế là cụ đòi nghe kể chuyện. * * * Một cụ già khác lái xe lăn đến: - Tôi sẽ kể Hãy hứa nghe tới dấu chấm hết cuối cùng! Bạn không cần hình dung lần hai Đương nhiên không có câu hỏi nào sau đó. Câu chuyện là câu chuyện và không phải lúc nào cũng được tặng kèm bài học trừ khi bạn muốn tự tạo ra. Đây: Tôi trồng hằng hà sa số cây Chúng đã trở thành củi Buộc từng bó lộn xộn. - Có lẫn lộn không? - Có! - Có bị sâu không? - Có! - Có vụn không! - Có! Vụn đến nỗi không thể nhấc lên. - Kể chuyện gì hay hơn đi! Ngày xửa ngày xưa ấy! * * * - Được! Ngày xửa ngày xưa Ngày xưa ngày xửa Ngày xưa xửa xừa xưa.. * * * Ngày xửa ngày xưa Có con cá Xương sống hình dấu ngã Nó vẫn bơi mỗi ngày Ăn những thứ giúp nó sống Dù người ta thường bắt gặp nó kê đầu lên rong rêu và có lúc là hòn sỏi.. * * * thổi ra thứ bong bóng không ai hiểu. Có con cá Xương sống hình dấu ngã * * * Ngày xưa ngày xửa Có một đứa trẻ Mái tóc nham nhở Chẳng ai biết nó là gái hay trai Vì ít nhất nó cũng được mặc đồ Nó hay chạy loạn trong những giấc mơ Mà: Con chó kêu tiếng con ễnh ương Con người tự nhảy xuống ao vì lý do trời tối Khói đuổi theo nhanh như xuôi chiều gió thổi Trong khói có móng vuốt Sau móng vuốt có cái bụng đựng đầy trẻ con. Nó biết mẹ sẽ khóc khi một bên tay nó nằm lại trong đó Nhưng mẹ không chịu hạ tay nắm cửa xuống thấp để nó có thể chạy vào nhà khi mẹ không có nhà. Nó liền ôm chắc lấy một lùm cây Vờ như ôm mẹ ngủ Vờ như nó đã nằm cả thân thể trong bụng quái vật và giờ đây nó là một linh hồn đang cố an ủi mọi nỗi buồn đau. * * * Ngày xưa xửa xừa xưa Một con bé Con ngươi đen đẹp cực Nhưng thong manh. Nó túm được một món đồ chơi Một cậu bé Vọc đống đồ chơi Trong vô thức Chỉ vì đồ chơi thì không chán bằng sách vở Nó chơi bất cứ thứ gì Bởi vì đồ chơi thì an toàn hơn dao dĩa. Nó tìm được cái gì Mềm hơn thân tàu hỏa Cứng hơn xúc tua bạch tuộc Giống nhiều con rắn cao su bị dính vào nhau bởi đất nặn Hoặc một cụm củ sắn được luộc cả vỏ lên. Cô bé không biết mình chơi gì Cậu bé chẳng bận tâm mình chơi gì Đúng rồi, thứ họ chơi là đôi bàn tay của người kia. * * * Nước mắt Nước mắt Nước mắt..
MỘT CHẤT GIỌNG * Thức oan thêm một giờ nữa Tại một con ve kêu gần Khàn khàn tiếng không khí vỡ Như là gạn lọc thanh âm. * Không nghe tiếng người nhỏ thó Hay chuông hô thiền xa xăm Chỉ thấy tiếng rung đâu đó Phía sau bâu áo xanh ngần * Giấc mơ gối lên thanh quản Mong manh như cánh ve sầu Sớm rụng dày như dệt thảm Lăn lóc trên sân khô queo. * Có con ve cánh ướt nhép Xoăn như lá ổi cành cao Mơ một giấc mơ gào thét Ngôn từ chôn chặt đáy sâu. Dưới một tán cây nhiều nhánh Xòe theo đường đi sao Kim Giọng say mê như rượu mạnh Và anh bất lực thôi tìm. * Con ve kêu bằng hai vè Phím kêu vì hai ngón cái Tình yêu thì im ắng mãi Vì người nay chẳng.. đủ.. hai. 16/5/2023.
EM BÉ SOẠN NHẠC * Một cành cây lủng lẳng Biến thành cái khóa son Quật lên cánh tay ngẳng Thành tiếng "á!" tươi giòn * Có nguyên một ô nhịp Cho riêng nốt La tròn Người soạn nhạc xinh đẹp Tóc màu đồng cháy quăn. * Một tiếng thở sườn sượt Cũng bằng một nốt tròn Rền như tiếng đá lở Từ chân mây mấy hòn. * Cho xin một dấu lặng Dấu lặng đen tí hon Kêu tên người kí tặng Để tình yêu tôi còn. * Bay bổng của bay bổng Trong veo của trong veo Đồng Văn chiều nghe ngóng Được người yêu đem theo. * Dù chỉ là chiếc bóng Đổ tròn trên thềm hoa Kí ức cao nguyên đá Là khi gần khi xa. * Hà Nội nhớ Hà Giang, mến một em bé tôi đã vẽ. 2023, tháng 5, ngày 19
KHE NỨT GIỮA HAI HIỆN THỰC II * Mặt trăng quạu cọ Còn hắn thì thả từng bước nhẹ bẫng như con hươu trên cái nền hiện thực. Bỗng đâu một vết đen chạy xuyên qua giữa hai chiếc dép mòn vẹt mất mũi, nhanh tới nỗi không biết nó đã từ trước ra sau, hay từ sau ra trước, nó to ngang dần. Bằng phản ứng của kẻ đã sống dài hơn gấp ba trăm hai mươi lần chu kì mặt trăng (từ trăng non tới trăng khuyết), hắn rụt chân trái dẫm lên ngay phía mũi chân phải, để ngăn mình tai nạn, vì theo niềm tin hình thành từ ngày xa nhất hắn nhớ được, phải thì tốt hơn trái, luôn luôn, trừ khi bên phải là thành vũ trụ, mà có khi trong trường hợp đó, bên phải cũng tốt hơn. Nhưng chiếc dép bên trái nằm lại hiện thực bên trái, vết khâu của nó bị tuột. Nước tràn qua khe nứt cách chia, sóng sánh tung hứng ánh trăng, bóng mặt trăng già cỗi và sóng nước thì sến súa. Hắn là kình ngư, hắn sẽ tham gia sự tung hứng này bằng thân thể kình ngư và thứ mà kình ngư sẽ làm. Phá vỡ các bước sóng đều đều. Người ta ít gặp những vật thể tách đôi mà không để lại rơi rớt vụn. Hắn lượm được một mảnh vụn, leo lên bờ, nhưng vì đã bơi lội quá nhiều vòng không rõ chẵn lẻ, hắn vô cùng giận dữ. Hắn giận dữ cái gì không biết. Hắn tìm dấu chân, nhưng hiện thực quá cứng rắn. Phải trái còn có nghĩa gì đâu khi ta có thể xoay người. Đôi dép hắn đi hôm nay cũng không có trái phải. "Chủ khách sạn nên đuổi việc nhân viên đánh dấu dép, không ai cắt dép sát quai vậy cả". Bằng không, hắn sẽ khóa đôi dép vào cổ bà ta và vứt chìa khóa xuống dưới này, nhưng chuyện đó của ngày mai. Hắn quăng mạnh mảnh vụn xuống nước, nhận ra hiện thực thì mong manh như lục địa còn nước thì dày như đại dương. Khe nước sâu lắm, chỉ để bơi thì phí. Hắn sẽ lặn. Nếu nước đè chết hắn có sao, đằng nào cũng không thể về nhà ngay bây giờ. Vợ hắn đi tìm. Cô chỉ thấy đôi dép mòn vẹt mất mũi với một sợi chỉ yếu đuối màu hồng. Con gái hắn đi tìm, cô nghe thấy âm thanh của một cơn rung chấn.
NHẠT * Tôi làm mụ dì ghẻ Sẽ lừa nàng lên cây Nàng, khi cây bị ngả Rơi xuống lòng tôi đây. * Mà rằng tôi quên mất Tôi yếu mềm hai tay Thế thì nàng chết mất Dừng cuộc tình lại ngay. * Cô Tấm ngày xửa ấy Mắt nhoèn khói bếp cay Vai khét mùi tóc cháy Chân lấm đầy cỏ may. * Cô Tấm giờ giữa phố Mắt long lanh mộng ngày Vai tóc màu loang lổ Thuốc trên đầu khói bay * 28/5/2023, nóng.
TIỄN EM LẦN CUỐI * Cô nói rằng cô thích biển khơi Sao cô đi lạc tận lên trời Gió sương chừ khác chi nền cỏ Cô bỏ phong trần, cũng bỏ tôi. * Cô nói tình yêu hết nhẵn rồi Đời còn gian bếp với mâm xôi Tháng ngày gieo rắc bao gian dối Hoan lạc lưng chừng, đôi gãy đôi. * "Quả cau nho nhỏ, miếng trầu hôi" Xuân Hương ngày đó khóc ra lời Ngàn đêm song cửa, trăng soi tỏ Cơi bạc trong phòng, vôi trắng vôi. * Cô nói cô từng mến thích tôi Và tôi hứa hẹn chuyện nên đôi Tình trường củi lửa khi vơi cạn Chỉ còn than khói dưới tường vôi. * * * * * * 31/6/2023, nhưng viết tặng cố nhân đã từ biệt từ 2018. Nếu vì tôi mà em không viết nữa, thì em cứ viết đi. Nhưng nếu em đã vì tôi nên mới viết, thế thì em đừng viết. Tôi đã từng bỏ viết, vì anh ấy nên tôi viết trở lại, sau đó tôi viết đến bây giờ. Cảm xúc không phải lúc nào cũng dành cho một người cố định. Vần luật là thứ nằm trong lòng bàn tay tôi, đôi khi cố tình, tôi phá vỡ nó. Vần luật cũng là thứ em chẳng thèm tìm hiểu trước khi viết. Tôi làm cho em cảm thấy em viết rất tệ. Đành rằng sự thật là em viết tệ lắm và tôi thì không tệ bằng. Nhưng nếu em viết cho một người khác, về một người khác, về tôi nhưng cho một người khác đọc, vậy chẳng có lí do gì để em ngưng viết. Thân ái chào quyết thắng!
MẮT BUỒN * Bắt đền anh một lần yêu Bắt đền cho một buổi chiều không anh Bởi vì mai có gân xanh Da mềm tím lạnh vòng quanh.. * * * mắt buồn.
Một Bài Thơ Lẻ (hình minh họa từ Internet) Tác giả: Lê Thu Nguyệt Thường * * * Một đêm hai người thức Không ghép được bài thơ Anh gieo vần ức- thực Em gieo vần ơ-mơ. * * * Lòng dạ còn chờ trực Nhưng kết thúc tức nhờ? Nếu anh còn buồn bực, Sáng mai đừng làm ngơ! * * * Nhặt bông hoa cánh chẵn Anh đếm yêu-không yêu Vì người ưa bí mật Nên cỏ cây làm điêu. * * * Anh hỏi răng hỏi tóc Anh hỏi đêm hỏi ngày Bụng em cười hay khóc, Khi rụt tay khỏi tay. * * * Mưa thì không nán lại Nắng chả xuyên qua tường Thì làm sao em thấy Dấu chỉ mùa yêu đương? * 8/8/2023, là không yêu thật hả?