Tập thơ: LÒNG VÒNG VÀ THẲNG TẮP Tác giả: Lê Thu Nguyệt Thường * * * Đôi lời mến gửi bạn đọc: Không biết tôi có ngớ ngẩn không khi chọn đăng những bài đầu tiên trong tập thơ mới vào tối Thứ Hai như này. Có lúc tôi tự hỏi vì lý do gì mà tôi viết, bởi lẽ tôi không có chút hi vọng gì về việc viết lách sẽ mang danh vọng dù be bé ít ỏi đến cho tôi. Giờ tôi nhận ra: Tôi viết vì tôi cần phải viết, nếu tôi không viết, hơi nóng của lửa bên trong tôi sẽ không có cách nào được giải phóng và tôi sẽ chết cháy. Thời gian đã để lại cho chúng ta nhiều hơn là những nếp nhăn quanh mắt và sự hao hụt chất nhờn nơi sụn khớp, chúng ta mở lòng và bao dung hơn. Tập thơ cũ- Lời yêu giữa gối của tôi thật may mắn đã nhận được sự quan tâm dù không nhiều lắm của các thành viên trong diễn đàn nhưng điều này đã giúp tôi lấy được can đảm để "khai sinh" cho tập thơ Lòng vòng và thẳng tắp, sự kết tinh giữa tôi và nàng thơ mới. Như cũ, dưới đây là các bài thơ với nhiều phong cách và thể loại khác nhau, mong quý bạn để lại chấm like với những món "hợp khẩu vị" để tôi hiểu hơn về quý bạn và bỏ qua những món các bạn không thấy ấn tượng, các bạn đang giúp tôi chỉn chu hơn. Xin cảm ơn! (Xin lỗi, kẻ mộng mơ thường nghèo, nhà chỉ có một máy tính, tôi phải nhường cho anh trai- người cào phím kiếm cơm thay vì giành giật về cho mình- kẻ cào phím vì đam mê; bởi vậy, tôi không thể đăng ảnh minh họa, không có ảnh đẹp đúng là rất chán. Tôi hứa sẽ chèn ảnh ngay khi có máy tính).
NỒNG NÀN * * * Hãy để tôi cúi xuống Xin cô đừng ngước lên Hãy để tôi luống cuống Khi trộm hương tóc mềm * Về cất sau vỏ gối Đem ra dùng mỗi đêm Trên mạn thuyền gian dối Dập dềnh cơn mơ êm. * Hãy để tôi sau gáy Xin cô đừng quay sau Cho những chiều ngủ ngáy Khỏi phiền bên tai nhau. * Cho vết chân mùa cũ Gọi tên là thương đau Chỉ mình tôi gói ghém Xác thời gian nát nhàu. * Xin nếp nhăn khóe mắt Lặng thầm in lên nhau Những ngày mai lay lắt Mãi là hoa không màu. * Không nghe tiếng roi vọt Chuỗi nấc dài con thơ Và bữa ăn mặn ngọt Từng thìa cơm đợi chờ. * Cô chỉ là giấc mộng Ghé qua giờ thảnh thơi Kí ức ngày gió lộng Quấn vào trong chơi vơi. * 19h30, 25/4/2023. Nhớ nhiều!
MÙ MỜ * Nhiều khi anh chỉ muốn thấy Ông Trời của em màu gì Em liếc nhìn, không ngúng nguẩy, Kéo rèm mi xuống quay đi. * Lúc này anh chỉ muốn biết Độ dày của cuộc chia ly Ba gang hay là tới chết Ba ngày hay cả trăm năm? * Em nhốt chặt lời tâm sự Khóa ba lớp cửa, ném chìa Hay em sợ anh sẽ sợ Khi nhìn mặt cửa bên kia. * Chẳng có một màu buồn nhuốm Chỉ toàn lạnh lẽo khinh khi Một đoạn cuối đường ong bướm Đào đâu ra ý nghĩa gì. * 24/4/2023. HÀ NỘI
CÔ GÁI KHMER * Xin quấn xà- rông đi kiếm tôi Dùng son tông sáng với hai môi Thấm khô khuông trán mồ hôi hột Chỉ sớm ba giây kiếm chỗ ngồi! * Xin mắt tròn to ngước lên tôi Xin đôi mày rậm nhíu vì tôi Gói đường, cô cũng vì tôi, mở Tôi trẻ được ba năm nữa thôi! * Xin mang gót nhỏ dạo nơi nơi Xin chín giờ đêm chẳng dừng chơi Xin ba giờ sáng còn thao thức Để đếm lòng dung được mấy người. * Tôi muốn nhìn cô chẳng tắt cười Xa cô nhưng chẳng thấy buồn rơi Gần cô không sốt như co giật Cô lấy chồng, tôi.. phát thiệp mời. * 13/4/2023. Hà Nội, cảm ơn vì một trăm hai mươi nghìn! Yêu bạn!
THỎA HIỆP * Tôi rao bán một que xiên Đi qua anh hỏi: "Bao tiền, anh mua?" * "Ba quan tiền chẳng thiếu thừa, Một quan anh trả được vừa cái que, Một quan nữa trả muối; mè, Một quan trả kẻ chặt tre đem về, Thịt này ăn với cơm khê Cho không anh để tôi về, kẻo trưa!". * Nói thêm câu nữa thành thừa Nói câu "chưa đủ" là đùa.. cóc vui. * 23/4/2023. Vĩnh Phúc.
MỞ HẾT VÒNG TAY * Vành chăn quanh anh mềm oặt Không phải là hai cẳng tay Biết em không còn rung lắc Cho cơn ngái ngủ hôm nay. * Em thở khi anh cũng thở Hít vào khi anh hít vào Bên phải ngực anh lạnh ngắt Chẳng còn khớp nhịp cùng nhau. * Mồ hôi rỏ nơi xa tắp Giấc mơ hoang dại bay màu Em dọn cuộc đời ngăn nắp Rác tình yêu bỏ nơi đâu? * Có khúc sông đang chảy ngược Chẳng thuyền ai muốn trôi vào Đành không trùng tụ trước biển Ta về vớt cánh bèo ao. * Bờ sạt lở, ai xây bến? Dốc đứng dài, ai thích leo? * 25/4/2023. Hà Nội.
CHIẾC TỔ TRỐNG * Em là chiếc âm thoa Sớm chiều rung êm ái Dưới khuôn cằm điên dại Anh ngồi nghe chuông kêu. * Nghe gió lùa cỏ dại Làm rơi cánh hoa phai Ngày đung đưa qua lại Chiếc nôi vừa cả hai. * Linh hồn mình say ngủ Chập tối đến ban mai Nuôi nghìn ngày có đủ Cứng đôi bờ xương vai. * Có con chim se sẻ Đội vỏ trứng trên đầu Muốn suốt đời vui vẻ Giãy giụa: Không lớn đâu! * Như con chim mở cánh Em đạp xe qua cầu Lạch cạch đôi vành bánh Rẽ bờ xanh nát nhàu. Hà Nội ngày nắng lẫn trong mưa, tháng Tư 2023
THÊM BỚT * Em được gì? Anh mất gì? Nếu chọn yêu nhiều thêm chút Mưa đêm rót về sùi sụt Mắt còn ráo hoảnh chờ mong. * Em chưa một lần được nấc Bên hồ Than Thở chiều buông Khi mặt trời chưa lặn mất Đào phai không chỉ màu hường. * Có nơi tà dương về sớm Bình minh cũng biết trốn tìm Sương tan hở vết xe cũ Mây trời sấp xuống lim dim. * Nếu chọn yêu nhiều thêm chút Con tim ngạt chết giữa đường Bên mép vực sâu hun hút Đá buồn lười biếng yêu đương? * Nếu chọn yêu nhiều thêm chút Dù hôm nay cơn bão suông Dền dứ cả trời giông chớp Thoáng qua nền đất khô cằn. * 2/5/2023, Hà Nội. Gãy kèo lượn Đà Lạt
THỎA HIỆP II * Tim em trật ra một nhịp Nó rơi giữa thùng các tông Em lấy băng keo nhốt lại Gửi bằng chuyển phát hư không. * Trán em rỏ ra một giọt Rơi trên nét cọ màu hồng Em tán loang ra một vạt Hóa thành bích ngạn đơm bông. * Miệng em thổi ra một tiếng Hơi Etylic cay nồng Em kẹp giữa hai trang giấy Cất vào thời gian mông lung. * Em viết địa chỉ người ấy Ba món kéo nhau tới cùng Nối đuôi, tất cả về lại Em ngồi thở hắt rưng rưng. * Họ biết trả về, em tội Nhưng lòng họ cứ không vương Nhà em ngày một chật chội Chỗ nằm hẹp nhách, thấy thương. * Một chiều tôi qua rất vội Vô tình em thấy trên đường Có thể ta vô ý gọi Bằng lời hơi giống yêu đương * Từ đó em nguyện chia sẻ Nỗi buồn bị kẻ nói "không" Dấu vết son hôn nứt nẻ Tiếng lòng em rối bòng bong Những thứ em xếp chồng chất Gầm giường, nóc tủ, cửa phòng Vật phẩm ái tình ngây ngất Của thời nông nổi long đong. * Lá thư, bức họa, thùng giấy.. Xếp hàng trước cửa nhà tôi Nếu tôi đưa tay nhặt lấy Cũng là kêu tiếng "Trời ơi!". * Lúng túng cầm lên đặt xuống Vừa tức và vừa vui vui Tiệc thề nhiều khi sống sượng Là kèo thỏa hiệp mà thôi. * Để đó, từ từ tôi đốt Cho khói xanh bay lên trời Chúa Cha bao lần hoảng hốt: Vì sao sáng tạo loài người? * * * (Mình tập tành viết theo lối siêu thực, mong tiền bối, bạn hữu, hậu sinh kiên nhẫn góp ý giúp đỡ) 3/5/2023. Sắp quên yêu rồi! Hà Nội
EM LÀ EM VÔ TỘI * Em là em vô tội Nhưng tóc em thì không Nó cong veo khêu gợi Rủ xuống tay bềnh bồng. * Em là em vô tội Nhưng mắt em thì không Một dãy đèn đêm rọi Như đường băng vô cùng. * Em là em vô tội Tiếng em thở thì không Nó bay xa vời vợi Lẩn quất vào không trung. * Em là em vô tội Là chủ nhân mê cung Mê cung nhợt nhạt phủ Sắc trăng rằm bao dung. * Em là em vô tội Chén thề không rót chung Em bước về không vội Chờ nghe lời "có- không". * Em là em vô tội Trước một trời gió giông. * 6/4/2023 Hà Nội, anh biết em.. vô tội Và anh thì không vội Nhưng mà anh không đợi Thà em xa vời vợi Vì răng anh còn lợi.