Xuyên Không Nữ Phụ Ôm Mạng Nhỏ Tu Tiên Lộ - Hương Hương Tùy Bút

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Hương Hương tùy bút, 23 Tháng tám 2022.

  1. Chương 10: Điểm cống hiến

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vân Phong tức giận đến bẻ gãy cây đũa, bọn hài tử này thật quá đáng bọn họ dù sao đều là đồng môn đâu ra phân biệt đối sử như vậy, nhìn Vân Phong tức giận Vu Lan cười khổ giải thích.

    - Bọn họ là hài tử tiên giới sinh ra đã có thần thông, lại có gia thế không phải là người chúng ta trêu chọc nổi.

    - Đúng vậy, ca ca nói nhất định không được đắc tội người tiên giới.

    Nguyệt Tĩnh nhi cũng nói, dù sao bọn họ chỉ là người phàm giới thực lực không bằng người ta, bối cảnh cũng không bằng người ta, có đắc tội với bọn họ chỉ thiệt thòi.

    Nghe vậy Vân Phong cười khổ nàng cũng biết nhưng thật sự khó chịu, kiếp trước nàng cũng là đại tiểu thư Hàn gia chỉ có bản thân khinh thường người khác.

    Làm gì có người khác dám khinh thường nàng. Người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, với thực lực hiện tại nàng đúng thật không thể làm gì cả mặc dù nàng đã luyện khí tam tầng nhưng hiện tại nàng cũng không biết cách sử dụng, không khống chế được, đám hài tử tiên giới sinh ra đã có thần thông làm sao nàng đánh lại bây giờ chịu thiệt sau này chắc chắn sẽ không.

    - Phụ thân ta cũng nói nhất định phải nhẫn nhịn, không sẽ xui xẻo.

    Quân Tiêu Tiêu hai má phồng lên vừa nhai vừa nói. Nhìn Quân Tiêu Tiêu vô âu vô lo tâm trạng Vân Phong cũng không khó chịu nữa chỉ là dọn dẹp thôi mà cũng không phải bắt nàng đi chết.

    Bọn họ ăn song còn phải dọn dẹp lên đợi bọn họ ra ngoài gặp Ngọc Mẫn sư tỷ mặt trời cũng sắp xuống núi, bên cạnh còn có Tử Long sư huynh đám nam hài cũng đi cùng bọn họ, dù sao cả đám bọn họ đều bị bắt nạt mà.

    Ngọc Mẫn sư tỷ và Tử Long sư huynh nhìn bọn họ ra muộn giống như đã đoán được trước vậy liền nói là dẫn bọn họ đi gặp ngũ trưởng lão Bạch Hạo, còn kể cho bọn họ một chút về ngũ trưởng lão, nói bọn họ sau này hành sự cẩn thận không nên đắc tội với đám hài tử tiên giới nếu không đụng tới giới hạn mong bọn họ nhịn được, nghe hai người nói song Vân Phong nhìn bóng lưng hai người nàng có cảm giác Ngọc Mẫn và Tử Long này có chút thê lương, bọn họ làm cho Vân Phong cảm thán làm tiên nhân cũng khó.

    Tới nơi Vân Phong không ngừng đánh giá nơi này thật lớn giống như trong phim lễ sắc phong hoàng hậu, hoàng đế á cái sân thật lớn thật giống hoàng cung nhưng không xa hoa như hoàng cung mà nơi này thanh nhã hơn, tiên khí nhiều hơn. Bọn họ tới nơi thì đám hài tử tiên giới đã đứng xếp hàng gay ngắn chỉnh tề rồi từ thấp đến cao trông rất hài hòa đẹp mắt, thấy vậy đám người Vân Phong cũng xếp hàng không hẹn mà cách đám hài tử tiên giới mấy thước.

    Nhìn thấy mọi người đến đông đủ Bạch Hạo chắp tay sau lưng, ngũ trưởng lão tướng mạo trung niên cả người toát ra khí thế ổn trọng khiến người khác kính nể, khí thế của tiền bối, gương mặt cũng không thoát khỏi năm tháng tuy nói tu tiên tuổi thọ dài nhưng nếu không thể đột phá thì tuổi thọ cũng sẽ tận, nên nói ngũ trưởng lão có lẽ cũng đang ở bình cảnh.

    - Chúc mừng các ngươi đã trở thành một tu sĩ, các ngươi chính là thế hệ tương lai của Thánh tiên tông, ta mong các ngươi sẽ dốc lòng trung thành với Thánh tiên tông, trở thành niềm tự hào cho tông môn, hôm nay ta cũng có chút quy củ ngoại môn muốn nói, ngoại môn không cho phép sát hại đồng môn nếu như phát hiện sẽ bị phế tu vì đuổi khỏi tông môn mong các ngươi nhớ kĩ, còn một vấn đề nữa các ngươi sẽ đi học, đi học sẽ được cộng điểm cống hiến dựa theo năng lực của các ngươi, hiện tại sẽ có ba lớp. Lớp A, lớp B và lớp C, Lớp A sẽ được cộng 20 điểm khi đi học, lớp B là 10 điểm, lớp C là 5 điểm, ta mong các ngươi ai cũng đều được 20 điểm, chúc các ngươi may mắn, ngày mai các người sẽ được nhận lớp.

    Nói rồi ngũ trưởng lão liền đạp không biến mất, nhìn bóng lưng của Bạch Hạo trái tim Vân Phong thấy máu nếu biết sớm có điểm cống hiến nàng đã không che dấu thực lực, ôi 15 điểm của nàng một tháng 450 điểm của nàng, mặt Vân Phong không thế khó coi hơn.

    Trở về ký túc xá mà Vân Phong cứ như đưa đám làm đám người Tiêu Tiêu tưởng nàng vẫn còn tức giận việc ở Thực lầu, liền nôi kéo Vân Phong nói tiếp về việc phàm giới bị tiên giới ghét bỏ, nghe vậy Vân Phong cũng đầy hứng thú nàng cũng muốn biết tại sao phàm giới lại bị khinh thường nhiều như vậy.

    - Để ta kể trước, ca ca ta cũng là đệ tử Thánh tiên tông, ca có kể về phàm giới chúng ta tu luyện công pháp cùng với đám người tiên giới nhưng phàm giới chúng ta dễ dàng bị tiên giới đánh bại hơn nữa phàm giới chúng ta đã tu luyện công pháp tới tầng thứ ba còn người kia chỉ tầng thứ nhất, mới đầu Thánh tiên tông môn chủ còn tưởng do người phàm giới đó tu luyện sai nhưng thử lại trên tất cả đệ tử phàm giới đều bị thua thảm hại, vì thế dẫn đến việc phàm giới chúng ta bị cho là phế vật, nhưng kì lạ là người phàm giới chúng ta đều rất khắc khổ tu luyện nhưng lại không một ai có thể đột phá nguyên anh, ca ca ta còn nói chắc chắn phàm giới chúng ta bị cấm chế nếu không vì sao chúng ta tu luyện khổ sở như vậy.

    Nghe Nguyệt Tĩnh nhi nói như vậy Vân Phong nhíu mày cấm chế là thứ gì, nếu vậy có thể hiểu những ánh mắt khinh thường đó, cũng không thể trách họ được dù sao bọn họ cũng yếu là sự thật, nàng chắc chắn một điều ngoại môn đa số chắc chắn đều là người phàm giới.

    - Nói như vậy vì sao Thánh tiên tông vẫn tiếp tục tuyển đệ tử phàm giới?

    - Là như vậy nè, phụ thân ta có kể sản nghiệp của Thánh tiên tông rất lớn cần người làm rất lớn lên tuyển thêm đệ tử làm việc không có gì lạ.

    Vu Lan nói nhưng có chút buồn dù sao bọn họ cũng có khát vọng, ước mơ của mỗi ngươi ai muốn làm việc đâu.

    - Vậy tương lai chúng ta là phải làm việc ở Thánh tiên tông cả đời sao!

    Nghe vậy Quân Tiêu Tiêu nghi hoặc hỏi, nghe nói tông môn có rất nhiều mỏ khoáng, dược điền, linh mễ nữa, còn có chăn nuôi linh thú nữa, nghĩ vậy bọn họ rùng mình.

    - Thôi đi, bây giờ nói không phải quá sớm sao, phải tự tin vào bản thân chứ bọn mình sẽ làm được, sẽ trúc cơ cùng tiến vào nội môn.

    Nghe Vân Phong nói bọn họ liền cười vui vẻ, đúng vậy bọn họ chưa tu luyện mà biết đâu bọn họ sẽ trúc cơ thì sao, nhìn ba nha đầu hồi nãy còn đang ủ rũ vậy mà mới khích lệ liền vui vẻ lại.

    - Nhưng mà phụ thân ta cũng là một tu sĩ, phụ thân nói phàm giới chúng ta rất khó tu luyện, phụ thân kể ông đã sắp trúc cơ rất nhiều lần nhưng đều không thành mặc dù lần nào cũng sử dụng trúc cơ đan, lúc đầu ta còn không tin nhưng hôm qua dẫn khí nhập thể ta mới tin thật sự rất khó khăn dường như linh khí đều trốn mặc dù ta đã dẫn khí thành công nhưng tu luyện linh khí đều tránh, khó khắn lắm mới luyện khí nhất tầng.

    Nguyệt Tĩnh nhi nói ra suy nghĩ lúc đó nghe phụ thân luyên thuyên nàng còn cái hiểu hiểu cái không, dù sao nàng còn nhỏ chưa hiểu hết, nàng cũng chỉ nói ra cảm nhận của bản thân, nghe vậy Vu Lan và Quân Tiêu Tiêu điều gật đầu bọn họ cũng gặp tình trạng tương tự chỉ có Vân Phong còn nghi hoặc nàng thì hoàn toàn ngược lại linh khí tự động được cơ thể Vân Phong hấp thụ, mặc dù nàng không có tu luyện hơn nữa đúng là mới đầu dẫn khí có khó một chút nhưng linh khí không hề trốn còn rất nồng đậm nữa, có khả năng nguyên chủ không phải người phàm giới hoặc là nàng xuyên không đến lên không bị cấm chế mặc dù khó hiểu nhưng Vân Phong cũng không dám nói ra, nói ra không chừng bị đám người phàm giới bắt về nghiên cứu cũng nên.

    Nên Vân Phong cũng giả bộ khó, luyên thuyên một hồi ai về phòng đó.

    Sáng sớm hôm sau;

    - OANH, OANH, OANH..

    Tiếng chuông đồng vang lên khiến Vân Phong muốn hồn lìa khỏi xác, lỗ tai nàng vẫn còn ong ong, trời đựu mới sáng mới phải nói là mặt trời chưa thấy đâu sợ người khác không biết trời sáng hay sao, mặt Vân Phong hầm hầm sát khí không tình nguyện rời khỏi giường, nàng đôi mắt lờ mờ úp mắt vào chậu nước, nước gì như nước đá vậy làm nàng tỉnh ngủ luôn.
     
    chiqudollLieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng sáu 2023
  2. Chương 11: Lão sư

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bước ra ngoài nàng liền nhìn thấy Quân Tiêu Tiêu và Tĩnh Nhi, Vu Lan cũng đang choáng váng như nàng, thấy cả ba vừa đi vừa ríu rít nói sấu người sáng lập làm ra cái chuông khiến Vân Phong cười vui vẻ, cả ba bạn nhỏ này cũng thật đáng yêu.

    Ngọc Mẫn sư tỷ vẫn chờ bọn họ, thấy bọn họ đông đủ liền dẫn bọn họ đến Thực Lầu ăn uống rồi mới tới Đan thiên điện, lần này bọn họ tới liền xếp hàng có ngày hôm qua nên hôm nay bọn họ xếp hàng cũng rất nhanh.

    Rất nhanh ngũ trưởng lão Bạch Hạo cũng đã tới, theo sau còn có ba người nữa, là hai nam một nữ.

    Không để bọn họ chờ lâu Bạch Hạo liền giới thiệu;

    - Hôm này các ngươi sẽ làm quen với lão sư quả các ngươi, lát nữa lão sư sẽ đọc tên theo lớp cũng theo đó các ngươi sẽ biết bản thân các ngươi học lớp nào, ta mong lần sau gặp lại các ngươi đều đã ở lớp A, chúc đại gia may mắn.

    Nói rồi ông quay lại nói gì đó với ba người kia rồi liền rời đi.

    - Ta tên là Tần Vô Song, Lão sư lớp A bây giờ ta sẽ đọc tên ai có tên liền đến chỗ ta xếp hàng. Diệp Thanh Thanh, Hiên Viên Minh, Âu Dương Chí Dũng..

    - Ta tên Hoa Linh Đan, lão sư lớp B bây giờ ta sẽ đọc tên ai có tên đến chỗ ta xếp hàng, Trần Cửu, Lưu Nguyệt, Phan yêu yêu..

    - Ta tên Thẩm Quân, lão sư lớp C bây giờ ta bắt đầu đọc tên ai có tên lại chỗ ta xếp hàng, Tiểu Bồ Đào, An Tử Sơn, Mao Đầu, Vu Lan, Nguyệt Tĩnh nhi, Lý Vân Phong, Quân Tiêu Tiêu..

    Rất nhanh bọn họ đã xếp thành ba hàng, bọn họ được Thẩm Quân dẫn đến lớp C.

    Lớp C cũng là lớp lớn nhất dù sao phàm giới bọn họ cũng là có nhiều linh căn đa dạng nhất mà, có tới trăm người bốn người một bàn.

    Bọn hài tử bắt đầu ngồi xuống, lớp C đặc biệt nhiều đệ tử.

    Lớp A lại ít hơn, nàng nhìn thôi cũng chỉ tầm 30 người.

    Lớp B nhiều hơn 50 người

    Lớp C bọn họ trực tiếp trăm người, dù sao lớp rất lớn bọn họ ngồi còn rất thoải mái.

    Vân Phong ngồi chúng với Tiêu Tiêu, Vu Lan và Tĩnh Nhi.

    Nhìn mọi người đã ngồi đủ Thẩm Quân bắt đầu giới thiệu;

    - Sau này ta sẽ là Lão sư ngoại môn của các trò, ta mong rằng các trò cùng nhau lỗ lực hợp tác, mong các trò sẽ học tập thật tốt, tất cả đều trở thành cường giả trúc cơ trở thành đệ tử nội môn, vì hiện tại các trò còn quá nhỏ để tu luyên nên chúng ta sẽ bắt đầu học chữ ở đây trước, Thánh tiên tông rất coi trọng lễ nghĩa, quy củ nên các trò bắt buộc phải biết chữ, làm tiên nhân cũng phải học chữ giống như người phàm giới.

    - Là, lão sư.

    Dường như cả đám bọn họ đều không có thắc mắc, bọn họ cảm thấy lên là.

    - Vậy chúng ta sẽ học chữ trước, sau đó sẽ học lịch sử Thánh tiên tông, ngày hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu giới thiệu làm quen ngày mai mới bắt đầu học.

    Thâm Quân phất tay trên bàn mỗi một người đều có một xấp giấy, nghiêng mực và bút lông, nhìn cây bút lông Vân Phong liền nghĩ tới trước kia nàng cũng học bút lông, cũng là môn mà nàng thật sự không thích, nàng chỉ thích sử dụng bút bi thui. Nhưng nàng cũng đã học thành công chỉ là chữ ở đây khác ở thời đại của nàng.

    Nghe Thâm Quân nói luyên thuyên mãi cuối cùng cũng kết thúc, ba mươi năm cuộc đời nàng chưa bao giờ cảm thấy mệt mỏi như ngày hôm nay, nàng chỉ cảm thấy nghe Thẩm Quân dài dòng luyên thuyên giống như cực hình vậy.

    Sau khi đi ăn trở về Vân Phong trực tiếp vào phòng nằm dài ra luôn, mệt chết nàng, nàng liền thả tiểu vũ ra sờ sờ đầu tiểu vũ cảm xúc mềm mại từ bộ lông khiến Vân Phong vui vẻ.

    - Chủ nhân được cộng 5 điểm.

    Tiểu Vũ vui vẻ khi được Vân Phong ôm nghe được 5 điểm nàng có chút buồn đáng lẽ là 20 điểm, nàng thật ngu ngốc.

    Hình như nhìn ra chủ nhân buồn tiểu Vũ lền nói.

    - Chủ nhân thật ra ngài có thể nhận làm thêm nhiệm vụ kiếm điểm cống hiến.

    - Có thể kiếm điểm cống hiến sao.

    Nghe Tiểu Vũ nói hai mắt Vân Phong phát sáng, nếu vậy nàng phải bù lại số điểm đã mất mới được.

    - Đương nhiên, Tiên tông có thông báo treo thưởng rất nhiều nhiệm vụ, nhưng hiện tại chủ nhân còn quá nhỏ chỉ có thể làm việc vặt.

    Nghe vậy Vân Phong hơi chán nhưng nghĩ lại làm việc vặt cũng tốt mà, vừa kiếm thêm điểm vừa được thêm kinh nghiệm, lại còn làm quen xung quanh ngoại môn cũng không tệ.

    Một năm sau:

    Thời gian một năm rất nhanh trôi qua Vân Phong cao hơn rất nhiều nhờ được ăn linh mễ, tu luyện tốt nàng hiện giờ đã có da có thịt hơn lúc với vào tông môn, nhìn làn da trắng như ngọc, đôi mắt to tròn, gương mặt xinh đẹp trong gương.

    Vân Phong không khỏi có chút cảm thán, mới đó mà nàng sắp không nhận ra nàng rồi mỗi lần nhìn bản thân trong gương lại cảm thấy xa lạ, dù sao cô bé này rất xinh đẹp nhỏ mà nét nào ra nét đó lớn lên chắc chắn còn xinh đẹp hơn nàng ở kiếp trước.

    Một năm này nàng đã học song tất cả chữ viết ở nơi này, nàng còn đột phá tầng thứ tư nữa mặc dù nàng không hiểu sao mấy nha đầu kia chưa đột phá tầng thứ hai mà cứ ở hậu kì, làm nàng cũng chỉ điều chỉnh đến hậu kì nàng cũng gấp muốn thăng cấp nhưng thấy đám hài tử chưa nên cấp nàng liền nhịn vậy.

    Nàng là người thi song đầu tiên nên được Thẩm Quân cho nghỉ phép, dù sao cũng được nghỉ nàng đi kiếm nhiệm vụ làm đã, một năm này nàng đối với nơi này càng thân thuộc. Có rất nhiều nhiệm vụ nàng có thể làm tiểu vũ sẽ kiếm nhiệm vụ cho nàng nếu làm được nàng sẽ làm.

    - Chủ nhân nhiệm vụ quét sân 10 điểm, gánh nước 10 điểm, quét chuồng dê 15 điểm, thu hoạch linh mễ 10 điểm, nhổ cỏ dược điền 30 điểm.. Người muốn nhiệm vụ nào?

    Nghe tiểu vũ nói Vân Phong nghĩ đã làm thì làm nhiệm vụ nhổ cỏ dược điền đi, dù sao mấy nhiệm vụ kìa nàng làm sắp chán rồi đợi mấy năm nữa nàng phải ra ngoài hái thảo dược, giết yêu thú mới được điểm cống hiến đặc biệt cao nhiệm vụ nào cũng cả 100 điểm.

    Rất nhanh Vân Phong liền xuất hiện ở dược điền, nhìn dược điền rộng cả héc ta khoé miệng Vân Phong co giật thảo nào 30 điểm, nàng liền sắn tay áo điên cuồng nhổ cỏ tộc độ cực kì nhanh nếu như không nhìn kỹ còn không phát hiện có người nhổ cỏ, dù sao Vân Phong cũng là phòng linh căn lên chỉ nửa ngày liền làm song nhiệm vụ.

    - Chúc mừng chủ nhân được cộng 30 điểm, hiện tại người có 2.530 điểm.

    Quá ít nàng nhớ đứng đầu là lớp A bọn họ ai lấy đều ngần 5.000 điểm thật tức chết nàng, nàng phải nỗ lực làm việc tiếp.

    Đợi khi nàng về tới ký túc xá mặt trời cũng đã xuống núi, ba nha đầu kia cũng về, thấy nàng cả ba đều vui vẻ nói;

    - Bọn ta thi đậu rồi!

    Nghe vậy Vân Phong vui vẻ xem chút liền muốn tung hoa mừng rớt nước mắt, nàng đợi bọn họ thi cả tuần rồi mới song, làm nàng đi làm nhiệm vụ gần cả 500 điểm cống hiến rồi.

    Vậy là sắp được học vũ kỹ rùi, còn có phi hành nữa đi bộ cả năm rồi nàng nhìn đám hài tử lớp A, lớp B được học bay ngần cả nữa năm rồi bọn họ còn ở dưới mặt đất khiến trái tim nhỏ bé của Vân Phong muốn nát, nhìn bọn họ được vào thư viện còn bên lớp C bọn họ còn chưa được cấp thẻ vào thư viện làm Vân Phong hối hận xanh ruột.

    Nàng đã học song toàn bộ lâu rồi, sách vở học thuộc làu làu mà sao đám hài tử này vẫn chưa học song làm Văn phong chỉ biết lấy công pháp của Lý Thiên ra học, nàng còn học luyện phù nữa vì quá chán rồi đồ trong thiên thư nàng cũng nghiên cứu ngần hết rồi, nàng còn phát hiện đồ lúc trước Thập Tam và Tứ Kiệt dùng cả tính mạng có được nghiên cứu một phen mà tiểu Vũ nói với nàng hộp ngoài có cấp chế nàng hận đến nghiến răng trong thiên thư lại không có sách dạy phá cấm chế, tiểu Vũ nói trong thư viện có nàng đợi vào thư viện muốn trầm cảm luôn rồi nếu bọn họ mà học thêm năm nữa chắc nàng chết mất.

    Đi ăn mừng một phen cuối cùng Vân Phong cũng được đi học lại.

    Thâm Quân vui vẻ nói tất cả mọi người đã hoàn thành khóa học, ngày mai sẽ có Mai lão sư day bọn họ không chế linh lực, được gọi là thái cực.

    Vân Phong cuối cùng cũng được phát thẻ thư viện.

    Cấm chế ơi nàng tới đây, đợi khi tan học nàng chạy tới thư viện đầu tiên thư viện thất lớn nhìn bên ngoài thôi cũng khiến Vân Phong kích động, nàng đưa thẻ cho lão giả ở ngoài liền được vào trong bước vào trong mới khiến nàng kích động hơn.

    Nàng không biết diễn tả sao nhưng mà đây thật là thiên đường cho những người yêu sách như nàng, sách được bố trí hình tròn xếp cao, nàng phải kiếm thảm bay ngồi xuống, chiếc thảm tự bay lên để kiếm sách, vì lượng sách trong thư viện quá khổng lồ ở phía dưới sách có vẻ khá lộn xộn vì đám hài tử chỉ tìm công pháp lợi hại còn mấy quyển sách râu ria như luyện đan, luyện phù, trận pháp đều bị ném không thương tiếc.

    Nhìn mà khiến Vân Phong đau lòng không thôi, gia gia nàng từng nói tất cả sách là vật vô giá, những người viết ra chúng với cả tâm huyết nên dặn nàng phải tôn trọng những quyển sách.

    Nàng nhìn xung quanh vậy mà chia theo thứ tự màu xanh, vàng, bạch kim.

    Nàng chỉ có thể ngồi chiếc thảm màu xanh bay theo hình vòng tròn nàng tìm từ từ trên xuống nhìn một đống sách ngổn ngang Vân Phong thật sự không nhịn được xếp lại trong khi xếp lại nàng phát hiện ra rất nhiều sách hay, có cả sách dược liệu được vẽ miêu tả rất chi tiết khiến Vân Phong vui vẻ yêu thích không thôi, nàng là truyền nhân y học dĩ nhiên đối với sách y, dược liệu đặc biết yêu thích, ở đây lại còn rất nhiều dược liệu thất truyền, có loại nàng chỉ nghe qua biết công dụng nhưng lại không biết tìm ở đâu, vậy mà trong này còn nghi rõ nơi sinh trưởng, cách giữ dược liệu nữa, "trời ơi bảo bối".

    Còn gì mãn nguyện hơn có được thứ yêu thích, nhưng nàng vẫn không quên nhiệm vụ chính tìm sách phá giải trận pháp ở rương, cứ thấy sách trận pháp nàng liền lấy, hồi nãy nàng cũng thấy ở ngoài có nghi chỉ được mượn năm quyển sách, nhìn nhiều như vậy sao mượn hết được, đành học thuộc trước vậy, kì lạ nàng vậy mà nhớ được một cách thần kì chẳng lẽ thân thể này có khả năng nhìn một lần liền nhớ, nàng kiếp trước cũng đâu có khả năng này nàng chỉ biết học trước quên sau mà thôi.

    Nhờ cơ thể có khả năng nhớ Vân Phong liền tranh thủ đọc rất nhiều sách liên quan đến trận pháp.

    Nàng chỉ lấy một quyển trận pháp tên là trận pháp Trùng Thiên, vì khá đặc biết cách viết cũng rất kì quái nàng phải nghiên cứu mới hiểu được mấy chữ trong đó nên đành phải mang về vậy.

    Sau khi tìm đủ sách, công pháp nàng mới nhìn những người ở trên cao khiến Vân Phong gưỡng mộ không biết bao giờ nàng mới có thể đọc toàn bộ sách ở đây, chắc chắn có rất nhiều sách hay, công pháp lợi hại chờ nàng tìm đọc.

    Rất nhanh Vân Phong liền mượn sách rời đi, rời đi mà trong lòng nàng vẫn rất lưu luyến có dịp nàng nhất định sẽ quay lại đọc hết toàn bộ.
     
    chiqudollLieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng sáu 2023
  3. Chương 12: Tinh thần lực

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hôm sau đi học, cũng là ngày đầu tiên nàng được học tu luyện, 1 năm ở Tiên tông bọn họ chỉ được học lịch sử, cách đối nhân xử thế, học chữ chưa hề được học tu luyện.

    Đợi khi Mai lão sư xuất hiện trong lòng Vân Phong không khỏi kích động nàng thật sự rất muốn học tu luyện, Mai lão sư phất tay trên bàn mỗi bọn họ xuất hiện một chậu nước.

    Nhìn bọn họ khó hiểu Mai Vũ Thư liền nói.

    - Hôm nay ta sẽ dạy các ngươi khống chế linh lực, trong mỗi tu sĩ đều có khiếm khuyết linh lực sẽ thiếu, nếu như các ngươi không biết khai thác chúng sẽ dẫn đến nguy hiểm, linh lực cũng có tương sinh tương khắc có thể mượn lực, hôm nay ta sẽ dạy các ngươi khống chế nước trước, ta đặc biệt chuẩn bị một chậu nước bây giờ ta sẽ làm mẫu trước.

    Nói rồi Mai lão sư bắt đầu, chỉ thấy nước trong tay Mai lão sư giống như món đồ chơi vậy, trong tay nàng biến đủ hình dạng lúc hình tròn, hình vuông, hình bông hoa, hình lá.. Nhìn đến cả đám Vân Phong trợn tròn mắt quá thần kì rồi.

    Đợi đến khi Mai lão sư làm mẫu song nước được thả lại chậu giống như chưa từng dùng qua, khiến Vân Phong không khỏi cảm thán tu tiên giới quá thần kì, nàng nhìn chậu nước thật sự có thể khống chế sao.

    - Được rồi bây giờ các ngươi tập trung linh lực vào nước, nhớ phải tập trung, tâm không tạp niệm, hòa một thể khống chế nước, hình tròn là dễ nhất bây giờ bắt đầu.

    Nghe Mai lão sư nói song bọn họ cũng bắt đầu thử.

    Chỉ mấy chốc cả đám đều bị ướt như chuột lột, ngay cả Vân Phong cũng không ngoại lệ cả đám đều nhếch nhác. Vân Phong nhìn nước trong chậu cũng không còn nàng chỉ mới đưa nước nên chưa kịp tạo hình thì đã vỡ mặc dù đã cố gắng tập trung nhưng đều thất bại.

    Nhìn đám đệ tử ảo não Mãi Vũ Thư không có tỏ vẻ gì như biết được trước kết quả nàng liền nói;

    - Hôm nay học tới đây thôi các trò về đi, ta chỉ chuẩn bị nước hôm nay thôi, các trò mang chậu về ngày mai các trò tự đi xuống dưới suối ở sau học viện lấy nước nhất định phải là nước suối sau học viện nếu để ta biết trò nào dám ăn gian lấy nước ở ký túc xá thì sẽ bị trục xuất làm tạp dịch.

    Nói rồi liền biến mất chỉ để lại đám người Vân Phong ai oán, quá hà khắc rồi từ ký túc xá đến suối sau học viện rất xa, học viện ở trên núi còn con suối ở dưới núi có nghĩa bọn họ leo tới học viện song còn phải đi xuống núi lấy nước suối song lên lại học viện nghĩ thui cả đám rùng mình. Ngay cả Vân Phong cũng cảm thấy quá hà khắc rồi nhưng đành chịu vậy.

    - Tiểu Phong Phong ngày mai chúng ta cùng đi lấy nước, chỉ là thêm một đoạn thui hừ.

    Quân Tiêu Tiêu nắm bàn tay nhỏ khoác vai Vân Phong nói, nghe vậy Vân Phong vui vẻ bật cười nha đầu này thật hoát bát, một năm nay ở chung nàng cảm thấy Tiêu Tiêu nha đầu này là dễ ở chung nhất, nàng có thể cảm nhận được tâm tư Tiêu Tiêu rất đơn thuần, tuy Vu Lan và Tĩnh Nhi cũng rất tốt nhưng nàng cứ có cảm giác hai nha đầu đó tâm tư rất nặng tuổi còn nhỏ mà khó đoán, có thể là nàng nghĩ nhiều nhưng mà chim chết vì mồi, người chết vì tiền đụng tới lợi ích có lẽ không dễ nói.

    Dù sao đây cũng là tu tiên giới, bọn họ đều xa lạ đề phòng chút cũng tốt, kiếp trước nàng không phải cũng chết dưới tay người nàng cho là thân nhất sao, sống lại đời này nàng phải thật sự sống tốt không thể lặp lại bi kịch kiếp trước.

    Nàng muốn xuống suối sau học viện xem trước để căn thời gian sáng mai lấy nước, nàng muốn bê thử chậu nước từ dưới suối lên tới học viện nàng muốn xem còn bao nhiêu nước, chắc chắn nước sẽ tràn do nàng bước đi nước là thể lỏng rễ tràn nàng chỉ sợ bê lên tới học viện chậu đã không.

    Nàng đem suy nghĩ nói với Vu Lan và Tĩnh Nhi, Tiêu Tiêu xem thử ba nha đầu này có muốn thử trước không, ba bọn họ nghe Vân Phong nói ngật đầu muốn bê thử nước trước.

    Cả bốn người Vân Phong cầm chậu nước xuống suối lấy nước, không ngờ không chỉ bốn người bọn họ đi lấy nước thử còn thêm mấy tiểu tử khác nữa trong đó có cả Mao Đầu hắn vậy mà đã luyện khí nhị tầng không tệ nha.

    Rất nhanh bọn họ xuống tới suối đường xuống lấy nước thật không dễ nha vừa dốc đá nhiều nữa, nhìn chậu nước trong tay Vân Phong thật muốn khóc thật sự lên tới học viện liền chỉ còn vài giọt nước đám nha đầu, tiểu tử kia cũng không khá hơn nàng là bao bọn họ đã cố gắng đi chậm hết sức có thể, từ lúc còn thấy mặt trời giờ mặt trời đã nặn mới lên tới học viện vậy mà nước trống không đành vậy sáng mai cố gắng vậy.

    Tới khi về tới phòng Vân Phong mệt tới không muốn đứng dậy nằm xuống liền ngủ, mãi tới lúc chuông kêu mới vội bật dậy. Vệ sinh cá nhân liền vội vàng cầm chậu nước đi lấy nước không chỉ nàng ngủ quên mà ngay cả ba nha đầu Vu Lan, Tĩnh Nhi và Tiêu Tiêu cũng vậy hôm qua bọn họ thật sự quá mệt.

    Tới khi bọn họ tới nới đã thấy rất nhiều học bạn lấy nước, có hài tử mới tới nửa đường nước đã trống không, bọn họ càng vội nước càng văng ra ngoài nhiều.

    Vân Phong nhìn chậu nước trong tay, đây là chậu nước thứ ba rồi nàng vẫn không thể lấy được nước, chậu nước này được làm bằng đồng bên ngoài miệng chậu quá thấp chỉ cần nàng đi một bước thôi nước bắt đầu văng lên xuống lực đẩy quả nước quá mạnh nàng bước càng nhiều nước bị đẩy ra ngoài càng nhiều.

    Sau nhiều lần thất bại Vân Phong lấy chậu nước trực tiếp ngồi xuống học theo Mai lão sư dạy khống chế linh lực, nàng có thể cảm nhận được nước trong chậu chỉ cần bản thân khống chế được mới có thể mang nước nên núi được, nàng hiểu rồi Mai lão sư là muốn thúc đẩy tiềm lực của bọn họ chỉ cần bọn họ lấy được nước lên núi thì thông qua.

    Suốt ba ngày cũng không có hài tử nào nấy được nước, Mai Vũ Thư nhàm chán ngồi nhìn Thâm Quân,

    - Thẩm sư huynh, huynh thử đoán xem lớp C của huynh có tiểu tử nào một tuần liền lấy được nước không, ta nhớ lớp A có ba người đấy một cái tên Âu Dương Chí Dũng, Diệp Thanh Thanh, Lãnh Húc Phượng ba tiểu tử này không tồi.

    - Có thể.

    Thâm Quân nhàn nhạt nói, ánh mắt không nhịn được nhìn về sau núi.

    Nghe vậy Mai Vũ Thư bĩu môi, nhàm chán dù sao lớp C nàng cũng trông mong gì chứ.

    Quân Tiêu Tiêu nhìn Vân Phong, tiểu Phong Phong sao vậy nàng đã ngồi đây suốt ba ngày rồi bọn họ đều lấy nước còn tiểu Phòng đến liền ngồi luôn, thật khó hiểu nhưng thôi kệ nàng lấy nước trước biết đâu nàng lấy được nước, liền sẽ giúp tiểu Phong Phong.

    Vu Lan và Tĩnh Nhi cũng để ý Vân Phong nhưng cũng không nghĩ nhiều tiếp tục lấy nước, chỉ có Mao Đầu hắn luôn chú ý tới Vân Phong thấy nàng ngồi hắn cũng rất khó hiểu nhưng lấy nước hoài hắn cũng phát hiện bất thường chậu đồng lày vốn không thể lấy được nước cho dù có đi trăm lần cũng sẽ không kết quả nếu như học song khống chế linh khí như Mai lão sư thì sao, tự nhiên nhìn Vân Phong hắn cũng bất chợt nhớ ra không phải Mai lão sư có thể khống chế nước sao, nếu như học được vậy lấy nước lên núi sẽ có cơ hội, hắn liền ngồi xuống giống Vân Phong.

    Rất nhanh cả đám hài tử đều phát hiện vấn đề liền đều xếp bằng giống Vân Phong, sau bốn ngày ngồi cuối cùng Vân Phong cũng biết vấn đề nằm ở đâu là tinh thần lực, lực khống chế không phải nằm hoàn toàn ở linh lực còn cần tinh thần lực thì ra Mai lão sư muốn bọn họ phát hiện tinh thần lực vì nàng đoạt xá lên tinh thần lực của nàng thật sự rất cường đại. Nhìn nước trong tay Vân Phong không khỏi mỉm cười nàng hiểu rồi, một tay ngưng một cầu nước một tay ngưng phong linh lực bắn về phía lá cây nhìn hai bên lá rụng các lá còn lại không rung một chút nào Vân Phong mỉm cười chiêu này là nàng nghĩ ra trong lúc học khống chế linh lực đó không tệ chút nào có thể lấy mạng người khác không tiếng động.
     
    LieuDuongchiqudoll thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng sáu 2023
  4. Chương 13: Trận pháp Trùng Thiên

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau khi học song Vân Phong vui vẻ lấy nước vừa đi vừa khống chế đúng là nước không rơi thật nhưng mà quá mất sức, linh khí của nàng cũng bị vắt cạn tinh thần lực cũng tới cực hạn.

    Gấp tới cơ thể nàng bắt đầu nghịch chuyển, linh khí bắt đầu khô cạn, cơ thể nàng bắt đầu tham lam hấp thu linh khí bổ sung lại linh khí vì hấp thu quá nhiều khiến nàng muốn đột phá. Không được giờ mà đột phá không biết tới bao giờ nàng phải nhanh mang nước lên mới được, song rồi bế quan, cảm giác gió thổi khiến nàng vui vẻ mượn lực là đây chứ đâu, nhắm mắt cảm nhận phong linh khí không ngừng giao động còn có gió nữa khiến Vân Phong bước đi nhẹ nhàng rất nhiều chỉ thoáng chốc đã tới học viện.

    Khi Vân Phong xuất hiện Mai Vũ Thư hai mắt mở lớn không tin được hôm nay mới là bốn ngày nha đầu này yêu nghiệt sao, cho dù lớp A cũng hết bảy ngày vậy mà nàng chỉ mới bốn ngày này cùng quá đáng sợ rồi, thiên tài a.

    Thẩm Quân nhìn thấy Vân Phong khóe miệng khẽ nhếch, hắn cảm thấy lớp C hắn vinh dự sắp tới.

    - Nha đầu người có thể khống chế được nước rồi sao?

    Vân Phong ngật đầu bắt đầu khống chế nước ra nhiều hình dạng, Mai Vũ Thư nhìn vậy không khỏi cảm thán nhớ tới thiên tài sư thúc Mặc Huyên mất ba ngày hoàn thành, vậy mà nha đầu này chỉ thua sư thúc một ngày, thiên tài nha đầu này e rằng không phải vật trong ao, tiền đồ vô lượng, nhân vật không thể đắc tội.

    - Ha ha, nha đầu làm tốt lắm, bậy giờ những gì ta phải dậy cũng đã hết, khi các trò lấy được nước thì cũng đã học song hết những gì ta cần dạy, bây giờ trò có thể nghỉ để chờ các học bạn, ta thật khuyên trò nên thi nhảy lớp đi với tư chất của trò ở lại lớp C thật sự quá thiệt thòi.

    - Đa tạ lão sư chỉ bảo!

    Vân Phong cung kính cảm tạ Mai lão sư chỉ điểm nàng cũng nghĩ vậy nàng nên nhảy lớp thôi, mặc dù có chút tiếc nuối đám nha đầu Quân Tiêu Tiêu nhưng cứ chờ hoài thật sự không quá tốt nàng còn muốn làm nhiệm vụ lấy điểm nữa, điểm cống hiến càng lớn tuổi càng khó kiếm nếu như giờ không tranh thủ thì sau này phải mất nhiều công sức hơn. Lớp A làm nhiệm vụ cũng cao điểm hơn lớp B, lớp C rất nhiều nàng phải nhảy lớp A mới được.

    Bây giờ nàng về ký túc xá bế quan, sau đó tăng tu vi lên tam tầng năm sau thi vào lớp A.

    Chỉ cần tu vi luyện khí tam tầng, thêm một ngàn điểm cống hiến liền sẽ được vô lớp chỉ cần một năm đột phá tầng thứ tư liền được xác nhận vào lớp A luôn.

    Việc đó đối với Vân Phong mà nói không khó, về tới phòng nàng liền bế quan, đột phá tầng thứ năm song liền một tháng.

    Trong thời gian một tháng đám hài tử mới học song khống chế nước, Vân Phong thật sự không biết nên cười hay nên khóc, Quân Tiêu Tiêu phải mất mười năm ngày mới học song còn Vu Lan và Tĩnh Nhi chỉ mất mười ngày. Còn mấy bạn học ngũ linh căn thì khỏi nói vì quá nhiều linh căn quá khó khống chế lên chực tiếp ba mười ngày mới học song.

    Sau khi học song bọn họ được Thẩm Quân dạy ngự kiếm phi hành.

    Phi hành quan trọng nhất là khống chế và giữ thăng bằng, để giữ được thăng bằng bọn họ phải học đứng tấn bằng một chân trên cọc. Mỗi cọc cách mặt đất một mét chịu đựng độ cao, nếu có đệ tử nào sợ độ cao thì sẽ đào thải.

    Vân Phong đứng đến chân run run một tiếng đổi chân, một ngày tập bốn tiếng đây là bắt buộc học song đứng cọc bọn họ khống chế kiếm.

    Bọn họ được phát mỗi người một hạ phẩm phi hành kiếm, Thẩm Quân dạy bọn họ khống chế kiếm bay thẳng, bay ngang, hạ kiếm sao an toàn.

    Sau một tháng luyện tập cuối cùng nàng cũng thành công khóa học phi hành kiếm, cảm giác được bay thật sáng khoái, vậy là nàng không cần phải đi bộ nữa. Nhìn đám nha đầu Quân Tiêu Tiêu còn đang học Vân Phong cười khổ nàng lên rời khỏi lớp C rồi.

    Rất nhanh một năm nữa lại trôi qua nàng đã thành công xin vào lớp A, mặc dù Quân Tiêu Tiêu khóc lóc và Vu Lan, Tĩnh Nhi rất buồn khi nàng rời đi nhưng bọn họ rất cũng vui khi nàng được vào lớp A, nàng hứa sẽ thường xuyên về thăm bọn họ.

    Vào lớp A sẽ được đặc quyền có phong riêng, sẽ không phải ở chung. Phong mới của nàng là một ngọn núi bên ngoài có trận pháp chỉ chủ nhân mới vào được, nàng được phát thẻ bài giống như chìa khóa nhà vậy có thẻ bài mới vào được phong của nàng. Núi mới của nàng không ở tệ có một động phủ trước từng có người ở, người ở trước lại rất sạch sẽ xung quanh còn được trồng hoa đào, còn có một suối nhỏ, tâm tình của nàng khá tốt.

    Từ khi nàng đột phá luyên khí ngũ tầng thì không có động tĩnh gì nữa, thôi vậy dù sao cũng chưa có thông báo đi học, nàng chuẩn bị được nhận tiên Hạc nhưng mà sư huynh canh giữ tiên Hạc đang bế quan lên bọn họ được nghỉ học tới khi Mạc Vẫn bế quan song. Dù sao lớp A bọn họ học rất nhanh nên thời gian được nghỉ tu luyện rất nhiều.

    Nhân lúc này nàng mang cấm chế ra nghiên cứu chút, nàng kiếm được ở tàng thư các được quyển bí tịch trận pháp Trùng Thiên muốn giải cấm chế phải học trận pháp trước, bắt đầu từ tụ linh trận dù sao cũng sẽ sài, Vân Phong không ngừng vẽ trận vì tinh thần lực của nàng rất khổng lồ lên rất nhanh hoàn thành tụ linh trận tuy chỉ mới hạ phẩm nhưng cũng khiến Vân Phong vui vẻ.

    Lấy cái rương lấy được từ chỗ Thập Tam và Tứ Kiệt nàng bắt đầu giải trận pháp trên rương.

    Giải trận pháp liền một tháng xém tức chết nàng, nàng dựa theo chỉ dẫn giải trận mà rõ ràng trong bí tích có nghi trận pháp trên rương chỉ là trung phẩm, tạo trận pháp hao rất lớn tinh thần lực nhưng phá trận thì không, chỉ cần tìm được mắt trận liền có thể phá.

    Vậy mà nàng nghiên cứu tháng trời vẫn không thể phá được, tức chết nàng.

    Dù thế nào hôm này nàng cũng nhất định phải giải song cấm chế trên rương này, trời không tuyệt đường người cuối cùng nàng cũng phát hiện mắt trận.

    "Răng rắc" chiếc rương phát sáng liền vụt tắt, "thành công rồi, nàng vậy mà phá song cấm chế", Vân Phong vui vẻ mở rương thật đáng mong chờ không biết trong rương này kà bảo bối như thế nào mà Thập Tam và Tứ Kiệt dùng cả tính mạng để đổi lấy.

    Đợi khi nhìn thấy thứ đồ trong rương Vân Phong khoé miệng có giật, "đệt" thật sự hố người vậy mà bên trong còn một rương nữa còn có một hộp nhỏ với một quyển sách rách, quyển sách rách này còn nghi là dịch dung chi thuật, hộp nhỏ còn thật đựng một miếng da dịch dung theo như trong sách nghi chép người sài dịch dung có thể tự ý thay đổi dung mạo theo ý thích. Miếng da dịch dung này còn thật lợi hại chỉ người học dịch dung thuật mới có thể phát hiện, có nghĩa nếu nàng sử dụng cho dù gặp cường giả thế nào cũng không sợ bị phát hiện, theo như trong sách nghi thì miếng da dịch dung này là miếng cuối cùng vì tộc bọn họ vì làm dịch dung cho người ngoài dẫn đến bị diệt tộc, dưới miếng da còn có miếng vải viết bằng máu muốn người có được miếng da dịch dung mà vì bọn họ truyền thừa dịch dung thuật.

    Được rồi coi như nàng chưa đọc, dịch dung thuật này cũng thật tà đạo, thử nghĩ xem có một người bất cứ lúc nào cũng có thể biến thành người khác đi lừa đảo, làm điều ác, vậy còn người bị giả danh không làm gì mà vẫn bị đổ oan sẽ như thế nào, nàng cảm thấy người tạo ra dịch dung thuật này tâm địa bất chính, y bát này thật sự không nên xuất hiện vĩnh viễn biến mất là tốt nhất.

    Cầm quyển sách dịch dung thuật Vân Phong quyết định đốt nó, nàng đã đọc hết cũng biết làm thế nào để tạo ra mặt nạ dịch dung, nên đốt sẽ không có ai sau này biết tới nó.

    "Hai za, nàng thật xin lỗi vị tiền bối tạo ra thuật dịch dung" nhìn quyển sách bị đốt Vân Phong không ngừng mặc niệm cho vị tiền bối tạo ra nó nàng hứa sẽ đốt nhiều vàng mã cho tiền bối.

    Đốt song Vân Phong liền sử dụng dịch dung, nàng dịch dung thành dung mạo kiếp trước, nhìn dung mạo thân thuộc trong gương tuy không đẹp bằng dung mạo thân chủ nhưng là dung mạo của nàng, dung mạo của thân thể này thật sự rất xinh đẹp hiện tại chỉ mới 8 tuổi nhưng khiến người khác nhìn mà khó quên, nhiều lúc tới nàng nhìn bản thân trong gương mà không khỏi ngẩn người sao lại có hài tử xinh đẹp như vậy, mới nhỏ mà đã đẹp như vậy lớn lên không biết khuynh quốc khuynh thành thế nào.

    Vì thế nàng thật sự có chút lo lắng tuy xinh đẹp rất tốt, nữ nhân ai chẳng muốn bản thân xinh đẹp nhưng mà nàng hiện tại cảm thấy xinh đẹp thật sự rất phiền phức, gặp nhiều rắc rối dù sao đây là tu chân giới chỉ có thực lực mạnh mới là chân ái còn xinh đẹp mà không có thực lực cũng chỉ là lô đỉnh mà thôi.

    Tuy là dung mạo của nàng cũng xinh đẹp nhưng cũng dừng lại ở mức bình thường ở tu tiên giới, cho nên nàng quyết dịch dung thành dung mạo của nàng kiếp trước.
     
    LieuDuongchiqudoll thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 14 Tháng sáu 2023
  5. Chương 14: Lão tổ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hiện tại nàng cũng chỉ là tiểu hài tử, nhưng nàng đặc biệt cao nhìn nàng cứ như mười ba, mười bốn tuổi vậy, nàng còn nhớ lúc mới xuyên không tới thân thể này còn rất yếu ớt, còn gầy gò vậy mà mới hai năm thôi mà đã thây đổi nhanh như vậy.

    Nàng không gừng cảm thán mà không biết từ lúc nào tiểu Vũ đã thay đổi, Long Tiêu Sơn hai mắt mở lớn nhìn Vân Phong vậy mà người đánh thức ông lại là nữ hài tử, vạn năm rồi thật lâu, thật lâu, ông sắp tan biến không ngờ cuối cùng ông cũng đợi được truyền nhân.

    Cũng vì năm đó ông quá cố chấp, không phải tiểu tử ông hợp mắt nhất định không nhận, ông thật sự khinh thường thiên phú kém, không phải thiên tài liền không chịu dạy, ông viết ra y bát truyền thừa trùng thiên là trận pháp ông tung hoành ngang dọc khắp tu chân giới không ai không kính nể. Tất cả linh khí nồng đậm ở Thánh tiên tông đều là do ông tạo trận pháp từ trên xuống dưới Thánh tiên tông đều do ông gây dựng, nhưng vì năm đó ông chu du quá lâu lại không chịu nhận đệ tử truyền thừa, cũng vì lý do đó đến khi ông ngã xuống cũng chấp nhất với thiên phú cũng vì vậy dẫn đến vạn năm không ai giải được phong ấn, nếu như hôm nay không phải nha đầu này giải được phong ấn, khiến ông thức tỉnh thì ông sớm sắp tan biến.

    - Nha đầu, người thật sự muốn học trận pháp trùng thiên sao!

    Vân Phong đang nhìn quyển trận pháp trùng thiên đến ngẩn người, nghe được giọng nói già nua khàn khàn, thì giật mình nhìn xung quanh.

    - Là ai, mau xuất hiện đừng giả thần giả quỷ.

    Nhưng xuất hiện trước mắt nàng lại là tiểu Vũ, Vân Phong cực kì nghi hoặc là tiểu Vũ nói, nhưng mà giọng của tiểu Vũ trẻ còn giọng nói kia là một ông lão mà?

    - Không cần nghi hoặc là ta nói, ta chính là lão tổ Thánh tiên tông, vạn tri thú vốn là phân thân ta tạo ra, tất cả vạn tri đều do ta tạo ra.

    Tiểu Vũ bình thường đều tròn vo đáng yêu, nhưng mà bây giờ có chút khác còn mọc thêm tay với râu nữa hơn nữa còn đang vuốt râu, bộ dạng khiến Vân Phong cạn ngôn.

    - Hừ, vì sao ta phải tin người, nói nhanh ngươi là yêu quái phương nào!

    - Ha ha, còn rất thú vị, ta chính là lão tổ Thánh tiên tông, toàn bộ vị trí Thánh tiên tông ta đều biết.

    Nghe vậy Vân Phong có chút động tâm, nếu như là lão tổ Thánh tiên tông thật thì chắc chắn sẽ có rất nhiều bảo bối đi, Vân Phong khuân mặt gian thương nhìn Lão tổ Long Tiêu Sơn.

    - Nếu ngài thật sự là lão tổ Thánh tiên tông vậy chứng minh đi!

    Nhìn ánh mắt Vân Phong Long Tiêu Sơn ông không biết tại sao lại có chút cảm giác không tốt, hơi hoang mang hỏi lại.

    - Nha đầu người muốn ta làm thế nào chứng minh?

    - Nếu như ngài thật sự là lão tổ Thánh tiên tông chắc chắn phải có nhiều bảo bối, ngài mang cho ta xem đi.

    Vân Phong hai mắt phát sáng không khách khí nói,

    Nghe vậy Long Tiêu Sơn liền hiểu nha đầu này là đang hố hắn, đúng là hắn thật sự có rất nhiều bảo bối, nhưng mà hiện tại hắn không thể lấy ra được vì toàn bộ đều ở bên trong động phủ của hắn rồi.

    - Ta không có.

    - Tại sao lại không có?

    Nghe vậy Vân Phong có chút thất vọng hỏi lại,

    - Chúng đều ở trên thân thể ta, hiện tại ta chỉ là một thần thức lưu lại làm sao lấy đồ cho người xem được.

    Long Tiêu Sơn trợn trắng mắt, tức giận nói. Nghe vậy Vân Phong gật gật đầu có lý nếu thật sự là lão tổ vậy nàng nên khách khí chút.

    - Vậy lão sư tổ, người hiện tại sao lại cướp thân xác tiểu Vũ vậy.

    Dù sao tiểu Vũ còn thật đáng yêu, lại còn là bạn với nàng đã lâu, bây giờ lại biến thành lão sư tổ thật sự nàng có chút không quen.

    - Hừ, vạn tri chính là lão tổ ta, không lẽ người không muốn ta chỉ điểm cho, nên nhớ ngày xưa ta còn tại thế bao nhiều tiểu tử xếp hàng xin ta chỉ bảo, ta còn không thèm nhìn lấy một cái vậy mà nha đầu nhà người lại muốn ta rời đi.

    - Không, không, í tiểu bối không phải như chỉ là sư tổ xuất hiện khiến tiểu bối có chút lo sợ, được sư tổ chỉ điểm là phúc tu được mấy kiếp của tiểu bối.

    - Hừ, coi như ngươi thức thời.

    Vân Phong trong lòng vui vẻ nếu như thật sự là lão tổ thì nàng lời to rồi, nghĩ thử xem Thánh tiên tông là do ông tạo ra có nghĩa lão sư tổ biết rất nhiều về thế giới này, ông không phải nói trận pháp trùng thiên là quả ông sao vậy nàng sẽ được học trận pháp quả lão sư tổ chắc chắn tốt hơn nàng tự học rồi.

    Cái rương kia nàng mở chắc rồi, nhưng nàng rất nghi hoặc không phải nói ông là lão tổ sao tại sao lại bị nàng mở phong ấn chứ.

    Vân Phong không nhịn được hỏi:

    - Ách, lão tổ ta chỉ là một nha đầu tu vi mới luyện khí kì vì sao ngài lại muốn chỉ điểm ta chứ.

    Trên đời này làm gì có bữa ăn nào miễn phí đâu chứ.

    - Vì thiên phú học trận pháp của ngươi, năm xưa ta giải trung cấp trận pháp cũng mất gần ba tháng ngươi lại chỉ mất một tháng, còn có ngươi chỉ mới tạo một cái hạ phẩm tụ linh trận linh khí so với trung phẩm không sai biệt lắm, ngươi là một thiên tài trận pháp sư, ta sẽ chỉ hết tất cả tuyệt học cả đời quả ta cho ngươi chỉ cần người đồng ý với ta một điều kiện.

    - Điều kiện của người là gì!

    Nghe lão sư tổ nói truyền hết tất cả tuyệt học cả đời cho nàng, khiến nàng thụ sủng nhược kinh, nhưng có điều kiện khiến Vân Phong khó hiểu một lão tổ vậy mà muốn nàng đồng ý một điều kiện, nàng mới là một con nhóc thật sự đáng sao, đến bản thân nàng còn không biết bản thân có thể tồn tại ở thế giới này bao lâu.

    - Chỉ cần người giúp ta nâng cấp tất cả trận pháp ở Thánh tiên tông, đánh thức thánh thú bảo hộ cửu vĩ hồ, cửu vĩ hồ là thánh thú bảo hộ của Thánh tiên tông ta cũng vì ta ngã xuống nên khiến nó lâm vào ngủ say, đám người kia vẫn chưa phát hiện thánh thú của Thánh tiên tông đã biến mất, trăm năm sau nó nhất định phải xuất hiện nếu không Thánh tiên tông cả đời ta gây dựng sẽ bị biến mất.

    Có nghĩa Thánh tiên tông truyền thừa vạn năm bây giờ cũng chỉ là cái thùng rỗng kêu to, bên ngoài hào nhoáng bên trong suy tàn không thôi. Nghĩ thôi cũng khiến Vân Phong có chút đồng cảm với lão tổ Thánh tiên tông.

    - Được ta đồng ý với người.

    - Ha ha, tốt, tốt từ bây giờ ta sẽ ở cạnh truyền thừa y bát cho ngươi, trước tiên người cần đi đến bái ta đã, nhưng hiện tại ngươi quá yếu không thể vào trận pháp ta bố trí để tới chỗ thân thể ta được, nhưng ta để lại không ít thứ tốt, mang người đi lấy tăng thực lực không tệ, ta có một cái linh tuyền có thể tẩy tinh phạt tủy tuy rằng ngươi là thiên linh căn nhưng chưa đạt đến thiên linh thể.

    Nói rồi chưa đợi Vân Phong phản ứng nàng liền biến mất, trong đầu nàng còn không ngừng nghe thấy tiếng Lão tổ lải nhải, nếu là trước kia chớp mắt đã tới bây giờ năm phút mới tới đúng là ngủ quá lâu linh lực cũng sói mòn.

    "Rầm", Vân Phong bị té cái đau điếng bây giờ là trời tối, nếu có người nhìn thấy chắc chắn cười rụng răng tư thế vồ ếch của Vân Phong quá mắc cười rồi, Long Tiêu Sơn nhịn không được cười lăn lộn,

    "Ha ha, mắc cười chết lão", Vân Phong hai tay nắm chặt còn không phải vì lão già chết bằm nhà ông nàng mới bị té khó coi như vậy sao còn cười được, hừ vì linh tuyền liền không so đo với lão.

    - Lão tổ, không phải ngài nói có linh tuyền sao ở đâu vậy sao ta không thấy.

    - Khụ, khụ thật ra là ta hiện tại linh lực không đủ lên chỉ đi được nửa đường, hắc hắc đoạn còn lại ta dẫn đường tiểu nha đầu người tự tìm.

    Nghe mà Vân Phong muốn nổi đóa, nửa đêm bắt nàng đi tìm linh tuyền không phái hố nàng chứ, lỡ lâu quá mà lão già này quên đi lạc vào cấm địa không phải nàng liền xui xẻo.

    Sau một hồi lần mò, đi lộn nhiều nơi xém bị thần thức quét tới, nếu không phải trên người nàng có thần khí thiên thư thì đã bị phát hiện, nàng thật sự hoài nghi lão tổ tông này có phải đang hố nàng hay không.

    - Lão sư tổ, sắp tới chưa?

    Đây không biết là câu thứ bao nhiêu nàng hỏi rồi, còn lão tổ nào đó vô tâm vô phổi nói sắp tới rồi.

    - Nha đầu, tới rồi!

    Ngay lúc Vân Phong muốn bỏ cuộc nghe thấy tới, nàng hai mắt bừng sáng chạy tới, đúng là có linh tuyền thật là một hồ nước trong suốt, linh lực còn rất nồng đậm chỉ gửi thôi mà khiến nàng muốn đột phá nếu ngâm trong linh tuyền này tu luyện không biết sẽ như thế nào.

    - "Nha đầu không cần nghĩ ngâm linh tuyền tu luyện nếu không muốn bị nổ chết, bây giờ ngươi chỉ vào linh tuyền ngâm không cần tu luyện"

    Nghe Lão tổ nói Vân Phong toát mồ hôi cũng may nàng còn có lão sư tổ nhắc nhở nếu không nàng thật sự sẽ tu luyện mất.

    Sờ nước linh tuyền có chút lạnh Vân Phong cắn răng nhảy xuống tắm, cảm giác mới đầu rất ổn, còn thật sự thoải mái toàn kinh mạch trong cơ thể nàng đều không ngừng mở rộng, nhưng ngâm càng lâu Vân Phong không ngừng nhăn nhó, vì thật sự rất đau đớn, còn hơn lần ăn tẩy tủy đan nàng cảm thấy lần ăn tẩy tủy đan còn thoải mái hơn ngâm linh tuyền gấp nhiều lần.

    Nhìn Vân Phong quằn quại trong linh tuyền Long Tiêu Sơn không có gì là lo lắng, còn thật nhàn nhã lăn qua lăn lại trên đám cỏ, ông là muốn làm dấu sau hắn phải dậy nha đầu này làm cái truyền tống trận mới được một tuần ngâm một lần mới hiệu quả được, nghĩ vậy hắn tiếp tục lăn.

    Còn Vân Phong thật sự rất đau đớn, đau tới bản thân ngất đi lúc nào nàng cũng không biết, đợi đến khi nàng tỉnh lại đã là chiều rồi.

    "Nha đầu ta còn tưởng ngươi sắp chết chứ", vừa nói vừa bay vòng vòng đánh giá Vân Phong từ trên xuống dưới không tệ, mặc dù chưa đạt đến trình độ hắn yêu cầu nhưng hiện tại linh căn tinh thuần rất nhiều.

    Nghe ông nói tưởng nàng sắp chết, nàng thật sự muốn hét to, cả nhà ông mới sắp chết á, nhưng mà hiện tại nàng cảm thấy cơ thể rất thoải mái hiện tại muốn đột phá nhân lúc linh khí ở đây nồng đậm nên đột phá nha.

    Nhìn kén lính khí xung quanh người Vân Phong Long Tiêu Sơn kinh ngạc vậy mà luyện khí lục tầng, thiên tài nàng mới bao lớn a.

    Đợi nàng đột phá song liền một tháng sau, tuần nào nàng cũng ngâm linh tuyền, nhờ ngâm linh tuyền làn da của nàng ngày càng đẹp khiến Vân Phong vui vẻ không thôi, hiện tại nàng chỉ là tiểu hài tử thủy linh xinh đẹp nha.

    Lão sư tổ dạy nàng làm truyền tống trận nhờ vậy từ động phủ của nàng tới linh tuyền chỉ cái chớp mắt.

    Rất nhanh một năm nữa lại trôi qua nàng lại cao hơn không ít, hiện tại nàng có thể tạo trung phẩm trận pháp, cái rương nhỏ vậy mà là một trận bảo khiến Lão sư tổ đau đầu không thôi ngày ngày đều ôm cái rương khiến Vân Phong có chút cạn ngôn. Ông còn nói không mở được rương thề không làm người, "Vốn dĩ lão có phải người đâu", năm nay ngoại trừ đi thư viện đọc sách học trận pháp nàng cũng chưa thấy thông báo tới học viện.

    Nàng còn gặp Quân Tiêu Tiêu và Tĩnh Nhi, Vu Lan chơi nhưng đám nha đầu đó đều bận tu luyện, không biết bị cái gì kích thích.
     
    LieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng sáu 2023
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...