Bài Thơ Số 39: Câu Hỏi ** Cá tháng tư, cũng như những ngày khác Mưa lác đác, em nghĩ suy điều này! Sao loài người, chỉ thật lòng một ngày? Chỉ tỏ bày, vào một ngày tháng tư? Bắc Ninh, ngày 01 tháng 04 năm 2023
Bài Thơ Số 40: Hóa Ra Tình Yêu Cũng Có Hạn? ** Em luôn nghĩ, tình yêu thật an nhàn Khi bắt đầu, tình ta thật lãng mạn Khi sâu đậm, tình bỗng chợt gian nan? Em còn nhớ sau giây phút nồng nàn Đang hạnh phúc thì người bảo "thôi tan!" Màn đêm tới, giọt lệ em chứa chan Nhìn điện thoại, rồi suy nghĩ miên man. Anh biết không, em chẳng muốn làm bạn Nhưng hóa ra, tình yêu cũng có hạn? Để bây giờ, tim em dần chai sạn Tình chúng mình, đã cạn rồi sao anh? Bắc Ninh, ngày 03 tháng 04 năm 2023
Bài Thơ Số 41: Say ** Chỉ vì một ánh mắt Ta tương tư một đời. Cái giá có quá đắt? Ôi một thời thanh xuân! Hà Nội, ngày 05 tháng 06 năm 2023
Bài Thơ Số 42: Tạm Biệt! ** Bạn biết gì không một ngày mưa Giống như hôm nay à năm trước Mình muốn kể cậu câu chuyện xưa Câu chuyện nói về một điều ước. ** Ôi thật hài hước một bé mèo Đặt tên cho "hắn" chẳng bánh xèo Ái Phi ở nhà đừng có theo! Để chị mua thịt về nuôi heo. ** Mèo con béo ấy trông dễ thương Lớp lông trắng muốt, sờ vui sướng Quấn quýt cô chủ ở trên giường Thế rồi bất chợt gặp tai ương! ** Ánh mắt bác sĩ đầy thương xót Âm thanh cót két ở trong lòng Lưỡi hái tử thần, đang trông ngóng Bão giông chóng tới làm sao đây? ** Tay đầy vết xước tim run rẩy Ôm lấy bé mèo tâm giật nẩy Chỉ ba hôm trước còn bóng bẩy Vậy mà hôm nay, trong hộp giấy? ** Cầu xin em đó, đừng có ngủ.. Sẽ chẳng sao đâu, lòng tự nhủ Bất chợt tỉnh mộng, à chuyện cũ.. Thôi nào cô bé đừng ủ rũ! ** Chuyện cũ đã qua đúng không nào? Quá khứ đã qua đừng tha thiết Hồi ức, kỷ niệm còn dâng trào Ở mãi trong lòng chẳng thể diệt. ** Năm trước cùng nhau, Nói lời chào. Năm nay chúng ta, Chào tạm biệt! -Hết- Bắc Ninh, ngày 16 tháng 04 năm 2023
Bài Thơ Số 43: Chấp Nhận ** Ánh trăng ở trên cao Làm sao tôi với tới? Dù mong ước dâng trào! Dù lòng bao ước mộng! Chẳng biết phải làm sao? Chỉ biết chẳng thể nào.. Bắc Ninh, ngày 26 tháng 04 năm 2023
Bài Thơ Số 44: Hụt Hẫng ** Em quen người từ trong một khóa tu Những cử chỉ và những câu tình tứ Em lầm tưởng rồi ngày đêm cất giữ Chót khờ, chót dại, em chót lỡ tương tư Cũng từng nghĩ, tình này là bất tử. ** Chỉ đâu ngờ, đó cũng chỉ là mơ Chàng hoàng tử, chưa bao giờ bơ vơ Chàng lỡ trao còn lòng em chót nhớ Giờ em biết, mình chỉ là kẻ khờ Giờ em hiểu, bản thân thật ngây thơ. Hóa ra mình Trước giờ thật Ngu ngơ.. Bắc Ninh, ngày 10 tháng 06 năm 2023
Bài Thơ Số 45: Phía Trước Là Bình Minh ** Này em ơi, em chẳng cần bước vội Có chuyện gì, rồi nó sẽ qua thôi. Thuốc an thần, làm lòng tôi bối rối Có gì buồn, hãy tâm sự cùng tôi. ** Em mệt mỏi, giữa đường đời tăm tối Đừng quên rằng, đời muôn màu trăm lối! Em đừng sợ, khi phía trước là bóng tối Sau lưng em, luôn có hình bóng tôi.. Bắc Ninh, ngày 21 tháng 06 năm 2023 Đôi lời của tác giả: Bài thơ này xin gửi tặng em, một người overthing và thậm trí là hơn thế nữa! Vào giây phút ngồi sau xe và nghe em nói câu "em đã quen một mình rồi!" Có điều gì đó làm cổ họng chị nghẹn ngào vô cùng. Thật khó nhưng chị muốn em biết rằng em không hề một mình, phía sau em luôn có những người quan tâm em rất nhiều, rất nhiều. Chỉ là, mỗi người trong số chúng ta đều có những cách yêu thương em khác nhau, không ai giống ai cả đúng không nào? Và chị, chị chưa bao giờ dùng lời nói để an ủi một ai đó. Vì những lời ấy nó luôn nghẹn ngào nơi cổ họng. Nhưng chị sẽ vẫn luôn ở phía sau lưng em. Nếu mệt thì đứng lại nghỉ ngơi và hãy đợi chị đi cùng. Cũng đừng thuốc thuốc an thần và hạn chế hút thuốc lại nhé! Thương em nhiều lắm!
Bài Thơ Số 46: Mùa Hè Cuối ** Tạm biệt mùa hè cuối cùng Tạm biệt tuổi trẻ lung linh! Hẹn tương lai trùng phùng Vào một ngày bình minh! Bắc Ninh, ngày 27 tháng 07 năm 2023 Bỗng chột một ngày của mùa hè năm 2023 Sầu nhận ra, hóa ra đây chính là kỳ nghỉ hè cuối cùng của cuộc đời sinh viên, mùa hè cuối của tuổi trẻ. Dù có chút lưu luyến nhưng chúng ta luôn hiểu rằng những đứa trẻ rồi cũng có một ngày trưởng thành, một ngày lớn lên.. Đây được coi là một bước ngoặt mà ai cũng phải bước qua dù sớm hay muộn. Vì lẽ đó hãy cùng Sầu tận hưởng những ngày hè cuối nhé!
Bài Thơ Số 47: Nên ** Vì là cỏ nên chẳng biết cây buồn Vì là lá nên phải học cách buông! Do gió thổi nên dòng lệ mới tuôn Duyên chẳng phận, nên tình đành đặt xuống. Bắc Ninh, ngày 22 tháng 08 năm 2023