[Bài Thơ] Trên Ngai Vàng Lộng Lẫy, A - Phờ - Rô - Đi - Tơ Bất Tử - Hoàng Nguyên Chương Dịch

Thảo luận trong 'Thơ Ca' bắt đầu bởi Diễn Đồng, 12 Tháng ba 2023.

  1. Diễn Đồng

    Bài viết:
    5
    Trên ngai vàng lộng lẫy, A-phờ-rô-đi-tơ bất tử. (Sappho)

    Trên ngai vàng lộng lẫy, A-phờ-rô-đi-tơ bất tử.

    Người con gái của thần Dớt tối cao, vô cùng quyến rũ, tôi cầu khẩn xin người.

    Đừng chế ngự linh hồn tôi bằng đau buồn nặng trĩu, bằng sợ hãi âu lo.

    Cả bao điều thống khổ.

    Xin người hãy đến đây nếu thời gian của ngày xưa còn mãi.

    Người hãy ngiêng mình, lắng nghe tiếng nức nở lòng tôi.

    Người hãy rời cung điện của cha mình bước xuống.

    Hãy đến với cỗ xe vàng.

    Bầy chim sẻ xinh xinh sẽ kéo xe đưa người đi chớp nhoáng.

    Đến trái đất tối tăm có vô số đổi thay.

    Cánh chim bên cánh chim vượt tầng không lồng lộng.

    Tự cõi thiên đường vội vã xuống nơi đây.

    Chúng đến nhanh như ánh sáng để người ban phúc.

    Với nụ cười, với đôi mắt mãi mãi sáng trong, người quan tâm dò hỏi.

    Nguyên nhân nào đã làm tôi buồn phiền đau khổ.

    Nguyên nhân nào đã làm tôi than khóc vì chàng.

    Điều tôi ước mong là được người an ủi cho trái tim rồ dại của mình.

    Và giờ ai phải thuyết phục để tôi tin theo người đã yêu cầu.

    Cho đến hiện giờ, ai đã phải vướng mắc trong tình yêu phức tạp của người.

    Sappho, mi đã làm chi sai trái với người?

    Phải, nếu chàng xa lánh, chàng sẽ sớm đuổi theo người.

    Phải, nếu chàng không muốn giữ tặng phẩm nào, chàng sẽ sớm đem ban phát chúng.

    Phải, nếu chàng mất yêu thương, chàng sẽ sớm bắt đầu.

    Để yêu người dù chàng không muốn.

    Giờ hãy đến với tôi ngay đi, hãy đến từ khổ đau tàn khốc,

    Hãy để tôi tự do với cả mọi điều tâm hồn tôi khao khát.

    Hãy thực hiện cho tôi, xin nữ hoàng hãy để tình yêu tràn ngập.

    Hãy là đồng minh vĩ đại của tôi.

    Hoàng Nguyên Chương dịch

    Đây là một bài thơ của nhà thơ sappho- một nhà thơ nổi tiếng trong giai đoan Hy Lạp cổ đại. Trên ngai vàng lộng lẫy, A-phờ-rô-đi-tơ bất tử được xem như một bài thơ đầy cảm hứng lãng mạn, mang trong mình một chút đau đớn và van xin. Người con gái mang theo một trái tim như đang run rẩy mãnh liệt với thế gian này. Xin đừng chế ngự tôi bằng đau buồn nặng trĩu, bàng sợ hãi âu lo"khao khát được tự do trong chính linh hồn nhỏ bé của nàng, không muốn trái tim kia phải chịu những dãn vặt rào cản của sự sợ hãi, nàng muốn sống như cuộc đời của chính mình, muốn yêu như như chính bản thân minh, không vì ai khác. Khao khát yêu và được yêu.. Tình yêu kia khiến nàng sợ hãi, khiến nàng lo lắng bất an nhưng trong sâu thẳm của chính linh hồn yếu ớt kia lại càng muốn nhiều hơn nhữ điều nàng có thể, bỏ mặc gông xiềng đang níu chặt đôi vai lờ đi nỗi đau trên đôi chân rỉ máu, nàng muốn bất chấp tất cả vì tình yêu của mình, vì người.​
     
    LỤC TIỂU HỒNGLieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 13 Tháng ba 2023
Trả lời qua Facebook
Đang tải...