Thôi Đành Phôi Pha Em về ôn lại chuyện tình xưa, Chuyện nắng mưa của đất trời cũ kỹ, Của những lời mộng mị. Anh nhớ chăng? Ngày đôi mình chia ly hai nửa, Gió cũng buồn ôm chiếc bóng trong mưa. Ai đốt mảnh hồn tàn? Ai thiêu bãi tình hoang? Để thôi vương mang chút dại khờ lơ đãng! Tựa sắc thu chiều vàng tản mạn, Tình ta đành đoạn hóa phôi pha! Tác giả: MarryDory