Nhưng

Triệu Hỏa đã chết, Tiểu Phàn năm ấy cũng không còn

Giang Đông hữu nhị Kiều, Hà Bắc Chân Mật tiếu

Thiên hạ rộng lớn, nào chỉ có một vài giai nhân

Hoa có gai nhọn, ở gần chẳng hay

Đang kì xuân sắc, ấy là đẹp nhất

Mao Tường tuy chết, vẫn còn muốn đọ sắc với Tây Thi

Người con gái lúc đẹp nhất, trong vòng tay hắn

Người con gái khi nằm xuống, lại vì hắn không chịu buông tay

Để rồi

Tôn Thục đến, hắn là người chờ chủ mẫu

Để rồi

Tôn Thục đi, hắn là kẻ đoạn hậu giúp tiểu thư

Một mảnh tình của nữ nhân Giang Đông, vì bốn chữ Tại thủy nhất phương mà thấy lòng nhẹ nhõm

Một tâm tráng chí anh hùng Trường Bản, dựa bốn chữ Sở vị y nhân mà giữ lại Tháp Thượng Long Trung

Nói cho cùng,

Lễ hội chỉ vui khi chưa bắt đầu, tình chỉ đẹp khi còn dang dở

Nói cho cùng

Quất sinh Hoài Nam tắc vi quất, sinh vu Hoài Bắc tắc vi chỉ

Sau tất cả, hắn lại về bên cánh rừng ấy

Nơi có bia mộ của phu nhân hắn và trượng phu của nàng..
Năm ấy Quế Dương thành, ba ngày chưa quá đủ

Bây giờ Trường Giang khẩu, vài khắc bỗng hóa nhiều

Lại nhớ ngày đó, lẫn trong dòng người xuôi Nam lánh Tào, ẩn giấu một vị vua thích khách

Trằn trọc với suy tưởng thánh hiền, lại đau lòng với hiện thực tàn nhẫn

"Giết Lưu Bị, chém Khổng Minh, ngươi vẫn có thể cùng công tử dựng gầy sự nghiệp"

"Ở doanh Tào, vì Trọng Đạt, địa vị nào đã vững, há không cần một hòn đá tảng lót chân"

Có lẽ, cái chết của Tiểu Mạnh buổi trước, cùng việc Tư Mã không cứu người mình, đã thành một vết thương khắc thật sâu vào lòng hắn, có xua thế nào cũng không tan

Có lẽ, sự ra đi của Tiểu Phàn dạo nọ, gắn với sự đăng tháp đoạt thành, lại trở thành cứu cánh hời hợt cho một lối đi riêng, nói thế nào cũng là khiên cưỡng

Tử Kính từng nói qua: Trăm ngàn câu nói hay không bằng một lời nói thật

Nói câu thật lòng, đó là cảm giác không cam tâm

"Thành ta sẽ lấy, người, trước giờ ta chưa từng buông bỏ"

Hay thay, đa tình thay, rút cuộc chỉ để lại trong lòng một khoảng trống không gì lấp nổi

"Đối với nàng, cũng như những người con gái khác ngủ chung, đều là nhiệm vụ"

Buồn thay, tuyệt tình thay, tất thảy chỉ còn là hồi ức của một thời đi tìm mộng đẹp

Hắn rời bỏ Tư Mã, quay lưng với Tàn binh, vì khoảnh khắc Ý mang người mình ra làm món quà tặng Tháo

Hắn đi theo hoàng thúc, phụ trợ giúp Ngọa Long, lại vì Lượng thí họ Phàn để thành tựu cho con đường Thục Hán

Đoạt quyền, thành chí lớn

Tận hứng, nhớ bạn xưa
  • Thích
Reactions: Lunarchen
Mạc Vấn
Mạc Vấn
Hình như ai viết sai sai

Thi nhân ở lại mối mai kiếm bồ *bafu 61*

Ngày xưa còn ý nên thơ

Bây giờ hết ý mình vô góc nhà *yoci 74*

Nếu mà tài giống người ta

Giang hồ ngang dọc dễ mà rút lui *vno 14*

Bần hàn chẳng rượu tìm vui

Trúc Bạch mấy lít là tui say mèm *bafu 61*
Mạc Vấn
Mạc Vấn
Thế này mới đúng sự thật nè tiểu thơ, viết thế kia thấy mình cao cao quá *yoci 107*
  • Haha
Reactions: Lunarchen
Lunarchen
Lunarchen
Lỡ khen thì nhận đi cao nhân ơi kakaka
Mình thích câu chuyện của bạn, đọc hay lắm
Cô ấy không phải lúc nào cũng cười, nhưng ánh mắt luôn dịu và sáng.

Có những ngày chẳng suôn sẻ, cô chọn lặng im, pha một tách trà và ngồi lại với chính mình.

Không cố mạnh mẽ, chỉ là không để nỗi buồn định nghĩa bản thân. Sự bình yên nơi cô nhẹ như ánh nắng sớm - âm thầm mà bền bỉ.

Chúc mừng cô gái có sinh nhật tháng 10, luôn an yên và vui vẻ nhé. Yêu cô!
Chào Chiqu, lâu lắm mới thấy bạn hi <3

Mình hỏi bạn xíu. Mấy hôm trước mình nhận được thông báo giới thiệu thành viên mới, nhưng mà mình không có giới thiệu ai nha, hì..
"Tôi đã tin tình yêu có thể phá vỡ mọi lời nguyền, nhưng tình yêu lại là một lời nguyền khác"

[Lyrics]- Grief Is The Price You Pay For Love - Phùng Khánh Linh

Ps: Tôi tin chị gái lắp đặt camera sẽ hết flop với cái album đậm chất nghệ thuật này! Nghe đi mọi người ơi, hay điênnnnn!
iam.wonwoo
iam.wonwoo
Mới mở đầu album mà cổ đã làm tui nổi hết da gà 0_0
MTrang1102
MTrang1102
Choáng ngợp luôn ❤️ t mê nhất bài này với Cờ người, Hiện thực phũ phàng á, nó quốc tế gì đâu ❤️
Back