"Vũ trụ này đôi lúc thật kỳ lạ, khi mình cố trốn tránh một ký ức , một con người để rồi lại bắt gặp từng mảnh của ký ức ấy , lác đác, vương vãi ở mọi nơi mình từng bước qua"
- Mắt biếc -
Chào bạn nè! Vừa sửa bài cho bạn xong thì thấy bạn follow mình...
Thực ra là ca ca...
Muội cứ gọi ta là Thư ca, có gì cứ qua tường kiếm ta. Đổi tên truyện hay thắc mắc gì cứ qua kiếm ta. Không có việc gì, chán quá muốn nói chuyện cũng qua chỗ ta. Ta sẽ tiếp đón muội nồng hậu!
Rất cảm ơn muội vì đã follow ta nhé! Rất vui được làm quen ạ
Nước dâng sóng cuộn dập dềnh
Bóng ai gầy yếu lênh đênh giữa thuyền
Mưa sa gió cuốn chẳng yên
Thuyền ai một mưc đâm xuyên bão bùng
Mặc kệ gió rét trời hung
Bóng người gầy yếu chẳng lung mái chèo
Đường mưu sinh lắm cheo leo
Nhưng trong thuyền ấy chẳng nghèo yêu thương
Hy sinh-mẫu tình phi thường
Âm thầm nuốt đắng, nhịn nhường ngọt thơm
Dành một chiếc áo, bát cơm
Bầy con hạnh phúc sáng hôm tối ngày
Nhờ mẹ, con có hôm nay
Cảm ơn mẹ đã nuôi dạy thương yêu
Mẹ là ngọn gió hiu hiu
Lời ca êm ả, đều đều ru con
Mẹ là đèn chiếu lối mòn
Chẳng sợ lạc bước giữa non giữa rừng
Trên đời có mấy tình thương
Chẳng bằng một góc tình thương mẹ hiền...
-24/6/2022-

Reactions: Góc bình yên