E lại ngửi thấy mùi hương của tiết thu khi mà thời điểm giao mùa tới. Kỉ niệm của chúng ta ùa về trong tâm trí e theo cơn gió cuốn hương thơm của hoa sữa rơi đượm buồn trên con đường ấy. Con đường mà sau chia tay em thường ghé qua và em biết a cũng ghé qua. Chỉ khác là không cùng nhau.
Một cuộc sống không có ước mơ chẳng khác nào một cuộc sống đã chết. Hãy sống mãnh liệt và rực rỡ như những nhành hoa, dẫu biết một mai có tàn lụi thì vẫn vui vì từng phút từng giây của hiện tại vẫn tỏa hương, tô điểm cho đời.
Nhưng người đáng kính như anh Hạng thì không hề ngẩn ra. Một tay ảnh tựa lên bàn, tay kia chống đầu, khẽ cười rồi kéo dài giọng, bảo không sao, ở bên cô ấy làm những việc cô ấy thích, không hề chán.
Hôm nay mưa rơi tâm trí rối bời, ngẫm nghĩ cuộc sống một chút, nhớ quê nhà, khi đi ra ngoài mới biết được, đồng tiền và thời gian, nó quan trọng đến thế nào. Có Tiền có thể trở về nhà thăm bố mẹ bất cứ lúc nào, mà hiện giờ bản thân đã có gì đâu..