E lại ngửi thấy mùi hương của tiết thu khi mà thời điểm giao mùa tới. Kỉ niệm của chúng ta ùa về trong tâm trí e theo cơn gió cuốn hương thơm của hoa sữa rơi đượm buồn trên con đường ấy. Con đường mà sau chia tay em thường ghé qua và em biết a cũng ghé qua. Chỉ khác là không cùng nhau.
Một cuộc sống không có ước mơ chẳng khác nào một cuộc sống đã chết. Hãy sống mãnh liệt và rực rỡ như những nhành hoa, dẫu biết một mai có tàn lụi thì vẫn vui vì từng phút từng giây của hiện tại vẫn tỏa hương, tô điểm cho đời.
Lần đầu tiên viết bộ truyện có nhiêu nhân vật hẹo hết bấy nhiêu, truyện 2k chữ, mắng nhau hết 1k chữ Đọc đi đọc lại, ngoài bức xúc ra, chắc không cảm nhận được gì