Tiến vào đại sảnh tầm mắt Cố Tử Thần nhìn về phía người con gái đang ngồi cạnh Vạn Ninh Thành, hai người đang bàn bạc một chút gì đó, sau đó người con gái nhẹ nhàng ngả lưng về phía sau ghế tựa. Đeo chiếc tai nghe nhẹ lên không hề quan tâm đến những điều khác xung quanh. Chỉ là bóng lưng đó, bất chợt làm cho Cố Tử Thần nhớ về người phụ nữ đã qua đêm cùng anh ở khách sạn Cao Lãng, có lẽ nào lại là cô ấy.
Nhưng đến khi anh tiến về phía chỗ ngồi của mình, nhìn đến khuôn mặt của cô anh lại càng kích động hơn. Người đó thế mà lại là người anh tìm kiếm cả tuần nay. Anh còn tưởng cô chết mất xác chỗ nào, không ngờ cô vẫn còn sống để đến bên cạnh phía Vạn Ninh Thành kia. Bàn tay anh nắm chặt nắm đấm, nhưng trong một phút anh lại thả tay ra, anh nghĩ lại, cô còn sống, vậy cũng tốt, anh không cần áy náy việc để cô lại giữa núi DongQuan nữa rồi.