Ngày lại ngày diễn ra trong bình lặng, khi những mưu cầu đã chẳng còn hiện hữu, cái tâm hồn của một con người đã vỡ tan theo những giấc mơ....ngày của người bình thường.
Người bình thường mang theo những ước mơ dung dị quá đỗi đời, chỉ tiếc rằng sự dung dị ấy lại nằm giữa ốc đảo của dòng đời nghiệt ngã, để đến được đó người bình thường cần nhiều hơn những điều phi thường....
chội, một ngày mà không cà khịa bạn nó dài... như 24 tiếng
Back