Chương 56
- Nhất Minh, mình chia tay đi.
Hà Diệp nhìn cửa sổ phòng đối diện. Hơn 100 ngày, khung cửa sổ chưa từng sáng đèn, bóng người đối diện cũng nằm trong nhung nhớ. Đầu giây bên kia im lặng, hơi thở là tiếng đối thoại của cả hai.
- Quách Hà Diệp, hai tuần nữa anh về. Em có chuyện gì vậy...
Chương 55
Mưa rào kéo nắng hạ lên cao, những cành phượng đỏ đốt cháy rực cả khoảng trời. Mùa hạ tràn vào khung cửa sổ bằng tiếng ve. Không khí giục dã của mùa thi rộn ràng trong từng cánh cửa lớp còn đang mở. Khối 10 và 11 đã nghỉ từ lâu. Ngày làm lễ trưởng thành, sân trường chia làm hai nửa...
Chương 54
Anh nhà: Em có đó không, Bống ơi.
Đang chìm đắm với những suy nghĩ miên man của chính mình, tin nhắn hiện sáng màn hình khiến Hà Diệp xao nhãng.
Em bé: Em đây. Sao vậy anh?
Anh nhà: Không có gì. Chỉ là nhớ em.
Đang làm gì vậy?
Em bé: Không làm gì cả ạ.
Anh nhà: Mai anh về.
Em...
Chương 53
Đầu tháng 3, hoa ban hoa mơ nở trắng núi đồi, những bản tin dẻo cao ngập tràn khắp mọi nền tảng. Tầm này mọi năm, Hà Diệp sẽ cùng cả nhà đi ngắm nhìn những sắc hoa trắng xóa một khoảng trời xanh.
Cô sẽ cau có với những chiếc áo dài xanh đỏ của mẹ, vừa cau có lại vừa chỉnh dáng, chụp...
Chương 52: Ép trưởng thành
Hà Diệp tựa đầu sau lưng Nhất Minh, đôi mắt trống rỗng nhìn mọi cảnh vật lướt qua bên đường. Suốt ba mươi phút đi đường, cô như kẻ mất hồn, Nhất Minh nương nhờ sức nặng trên lưng để biết phía sau mình còn có một người.
Không đưa cô về quê, anh đưa cô tới một căn nhà...
Chương 51: Mối tình đầu
Tiết trời xuân sang, mồng ba tết mọi sự hối hả trở về với cuộc sống thường nhật. Sáng sớm, Hà Diệp thay đồ mới chuẩn bị vào viện thăm mẹ. Mẹ nằm viện đã lâu nên chẳng cần mang thêm đồ đạc gì nhiều. Hà Diệp bỏ hai bao lì xì vào túi áo khoác, lại cẩn thận đặt bùa bình an...
Chương 50: Cách người ta tôn trọng cơ thể của người thương, cũng là một loại ngôn ngữ nói yêu
Mồng hai Tết, Hà Diệp về ngoại. Ở nhà đã có ông bà nội nên cô về ngoại sớm một ngày, tiện cho việc ngày hôm sau sẽ vào viện ăn Tết cùng bố mẹ.
Con đường về quê dài và hun hút những cây phi lao. Con...
Chương 49
Tiếng chuông báo thức khiến Hà Diệp giật mình, cô vội bắt mawsy.
Hà Diệp: Alo. Em đây.
Nhất Minh: Bố mẹ về chưa em?
Hà Diệp: Tình hình có chút thay đổi, mẹ không về nữa ạ.
Nhất Minh: Ngủ dậy rồi sao. Anh sang bây giờ.
Hà Diệp: Vâng ạ.
Hà Diệp tắt máy, mở cửa đi xuống tầng. Qua ô...
Chương 48: Thế giới một chiếc hộp bí mật, mỗi lần mở ra sẽ mất đi một người
Giữa bầu trời xoẹt ngang một tia sét, cả thế giời đổ sầm, tối đen, lồng ngực như có gì đang bóp nghẹt lấy hơi thở. Không gian tối tăm bao phủ, những cành cây khô khốc chọc thẳng lên trời như những bàn tay quỷ dữ đang...
Chương 47: Mình cùng bỏ trốn
Trời xuân trong vắt, nắng ngợp dưới hiên nhà, ấm áo. Từng giọt nắng lung linh dưới những cánh hoa đào, rung rinh, chậm chạp khoe sắc.
Nhất Minh: Lại ngẩn ngơ rồi.
Hà Diệp: Nay mẹ về á.
Nhất Minh: Mẹ về sáng hay chiều?
Hà Diệp: Bố bảo chiều bố mẹ về ạ.
Nhất...
Chương 46: Anh chấp nhận chịu lỗ để em lãi
Trời xuân trăm hoa đua nở, chợ ngày cận Tết nhộn nhịp hơn bất cứ dịp nào trong năm. Người người xa xứ về lại quê nhà, xóm nhỏ rộn vang tiếng cười, đầu làng cuối phố cờ hoa ngập trời. Con nhà đầu xóm vượt qua kì thi THPTQG 2018 với 24 điểm, sinh viên...
Chương 45: Địa vị lung lay
Bắt nạt Hà Diệp xong, Nhất Minh bèn nói:
- Đi ăn cơm thôi.
Hà Diệp ngơ ngác, bàn tay đan với tay Nhất Minh ngồi bất động trên giường xếp, Nhất Minh quay đầu lại, khẽ nhíu mày khó hiểu.
Hà Diệp: Cái đó.. uhm.. Em không có nấu cơm. - Hà Diệp xấu hổ cúi đầu nói.
Nhất...
Chương 44: Anh vẫn ở đây
Nghỉ Tết Dương lịch xong cả trường bước vào thi cuối kì 1.
Sau kì thi, mùa xuân vội vàng ghé hiên nhà. Cây cối bắt đầu trổ những mầm non, mạnh mẽ đón gió xuân. Ánh nắng chan hòa lại lấp lánh ló rạng sau những áng mây cuối trời.
Ngày cuối năm cuộc sống mọi gia đình như...
Chương 43
Vài chiếc chồi non lác đác trổ lên từ vỏ cây lim, cây xà cừ già, mơn mởn, đầy sức sống. Thời gian nhìn giấy trắng mực đen khiến những biến chuyển của vạn vật trở nên nhạt nhòa, chớp nhoáng.
Nhất Minh đã kết thúc kì thực tập, hai người thực hành thời khóa yêu xa. Thời gian cuối cấp...
Chương 42: Anh giữ giúp em
Nhất Minh xoa đôi tay lạnh buốt của Hà Diệp ấn vào túi áo. Tiếng gió thổi bên tai, cây cối ven đường trút lớp áo xanh tốt phủ kín mặt đất hanh.
Nhất Minh: Mình đi xem phim Bống nhé? Đi loanh quanh một chút rồi về chỗ mẹ.
Bàn tay ủ trong túi áo khoác ấm áp, Hà Diệp...