Chương 3
"Anh mới về nước mà chạy sang nhà em luôn không sợ hai bác giận sao?".
Hạ Vũ Ninh hờn dỗi lườm anh. Cái đồ đáng ghét này, lúc nào cũng chỉ biết lấy việc chêu cô ra làm niềm vui thôi.
Cảnh Tề thấy cô giận dỗi như vậy thì lại càng cảm thấy vui hơn. Thật muốn chêu cô thêm một chút nữa...
Người ta nói trai không hư gái không thích. Đúng thật là như vậy. Nhưng chỉ dừng lại ở thích thôi mà không thể nào đi xa hơn nữa. Bởi không ai muốn yêu một người mà suốt ngày chỉ biết gây chuyện.
Mình thật sự đã bị cuốn vào mạch văn của bạn. Nó rất thật, thật đến nỗi khiến người ta chua sót. 12 năm học hành lúc then chốt nhất chính là lúc ôn thi đại học. Vui vẻ có, mất mát cũng có. Dù là bạn bè hay thầy cô, lớp học hay sân trường. Tất cả mọi thứ đều khiến người ta cảm thấy luyến tiếc...
Chương 2
"Mau đưa tiền cho tao, nếu không tao sẽ giết nó".
Một tên cướp vừa mới xông vào tiệm, tay cầm con dao sắc nhọn kề ngay cổ Hạ Vũ Ninh.
Trái ngược hoàn toàn với sự la hét và hoảng sợ của mọi người trong cửa hàng. Hạ Vũ Ninh lại tỏ ra vô cùng bình thường, chẳng có một chút tia sợ hãi...