Chương 29: Hồn về nơi đây
Vân Lạc Tâm hoàn toàn không quan tâm Sở Mặc Huyền có đồng ý hay không. Nàng đứng bật dậy, nhanh chóng bước tới trước mặt hắn, sau đó rút cây trâm trên tóc đâm rách ngón tay trên bàn tay phải.
Dù không biết gì về thuật gọi hồn, nhưng nàng cũng từng được chứng kiến...
Chương 28: Hắn muốn gặp nàng
Nhìn Sở Mặc Vũ, Sở Mặc Huyền khó kiềm chế nổi lửa giận trong lòng.
Nhưng hắn không thể hiện ra ngoài.
Từ giây phút tận mắt chứng kiến mẫu phi quan đời, khả năng nhẫn nhịn của hắn ngày một tăng lên, hắn trở nên sắt đá đến mức không thể nhìn thấu chính bản thân...
Chương 27: Cật lực phản đối
Vân Lạc Tâm được Sở Mặc Vũ chuyển từ Tương vương phủ đến một hộ dân bình thường để dưỡng thương cho yên tĩnh.
Hắn luôn nghĩ cách âm thầm đưa Vân Lạc Tâm rời kinh thành.
Hắn vốn định để Vân Lạc Tâm và tiểu Thái tử gặp mặt nhau, nhưng hắn hiểu tâm lý phụ nữ, đặc biệt...
Chương 26: Người đó không phải nàng ấy
Nhưng Sở Mặc Huyền không làm thế.
Hắn để mặc Sở Mặc Vũ đấm mình, hắn điềm tĩnh hứng chịu những đau đớn và phẫn uất mà đệ đệ dồn lên mình.
"A Vũ, ta biết chuyện này làm huynh khó xử, nhưng ta thực sự muốn mang nó rời khỏi nơi này.."
Lời Vân Lạc Tâm cắt...
Chương 25: Hắn từng tương tư
"Vốn dĩ ta cũng không tin.."
Vân Lạc Tâm lí nhí, không có dũng khí nói hết câu.
Xét cho cùng thì việc được sống lại hết sức vô lý, nếu không phải do chính bản thân trải nghiệm thì nàng cũng không tin, nói ra rồi ai sẽ tin được lời nàng.
Huống hồ cả Sở Mặc Vũ và...
Tên truyện: Virus
Tác giả: Sái Tuấn
Số chương: 37 chương.
Người dịch/ Editor: RuanMingyu
Lịch đăng: Ít nhất 1 chương/ tuần
Cam kết: Hoàn thành truyện, chịu mọi trách nhiệm về truyện mình edit của mình.
Tên truyện: Virus - 病毒
Tác giả: Sái Tuấn (蔡骏)
Translator: RuanMingyu
Thể loại: Bí ẩn, trinh thám
Tổng số chương: 37
Link thảo luận - góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của RuanMingyu
Giới thiệu
Trước đông chí một ngày, tôi đi cả đêm đến nhà bạn thân Lâm Thụ, đứng dưới chân tòa...
Chương 24: Không thể quay lại
Sở Mặc Huyền đi thẳng đến thiên lao.
Không rõ vì lý do gì, càng đi hắn lại càng thấy lo lắng bất an.
Trước đây hắn chưa từng trải qua cảm giác này.
Chỉ duy nhất vào ngày tế trời năm năm trước, đột nhiên nỗi bất an trong hắn dâng lên, mới sai người âm thầm bảo vệ...
Chương 23: Quyết không thỏa hiệp
Đau đớn đến nghẹn lời, nhưng dù thế nào nàng cũng không nói với Sở Mặc Huyền rằng nàng chính là Vân Lạc Tâm.
Ban nãy do đau quá, ý thức mơ hồ mới khiến nàng quên mất mình được sống lại, nhất thời thốt ra những lời uất hận trong lòng.
Nếu không phải Sở Mặc...
Chương 22: Yêu ngôn hoặc chúng
Tiểu thư dòng thứ không được ai chú ý của Vân gia, người con gái mà Hoàng hậu tiền triều ép Sở Mặc Huyền cưới làm trắc phi với mục đích hạ nhục hắn, lại là người quan trọng nhất trong lòng vị đế vương lạnh lùng.
Lệ tiệp dư to gan.
Không chỉ dám chạy đến Lạc Tâm...
Chương 21: Lòng vua tàn nhẫn
Rơi vào tình cảnh này, nàng chỉ đành làm vậy.
Đến khi tới thiên lao, Vân Lạc Tâm mới biết Sở Mặc Huyền không nói đùa.
"Tiệp dư nương nương, xin hãy khai ra nơi ở của Vân phi nương nương."
Viên quan thấm vấn phụng mệnh bệ hạ. Mặc dù cảm thấy mệnh lệnh của Sở Mặc...
Chương 20: Thì ra là ảo giác
Nhìn biểu cảm ngạc nhiên của Sở Mặc Huyền, Vân Lạc Tâm biết hắn bắt đầu xao động.
"Bệ hạ vẫn không tin, thần thiếp có thể chiêu hồn ngay trước mặt bệ hạ."
"Đủ rồi!"
Sở Mặc Huyền gằn giọng ngắt lời Vân Lạc Tâm: "Không tìm thấy thi thể nàng ấy dưới vách đá. Nàng ấy...
Chương 19: Nàng ấy đang ở đâu?
Không ai chú ý rằng khi Vân Lạc Tâm vừa thốt ra câu đó, trong tay Triệu ma ma đã chuẩn bị sẵn một cây kim bạc.
Dù Sở Mặc Huyền không làm gì Diêu Tử Lăng, thì khi Vân Lạc Tâm khai toàn bộ mọi chuyện trước mặt mọi người, Sở Mặc Huyền ắt cũng sẽ vì thể diện mà trách...
Chương 18: Nhốt vào thiên lao
"Vậy sao?"
Nghe Diêu Tử Lăng nói vậy, Sở Mặc Huyền liếc nhìn Lệ tiệp dư một cái.
Ngay lúc nãy, người đệ đệ luôn kề vai sát cánh, chịu bao khổ cực với hắn mà chưa một lần đòi hỏi điều gì lại đưa ra một lời đề nghị, muốn hắn thưởng cho mình một nữ nhân.
Người đó...
Chương 17: Lòng vua khó đoán
Diêu Tử Lăng xuất thân là đích nữ gia tộc lớn, từng cử chỉ lời nói đều đoan trang nhã nhặn. Đỡ được tay Châu Uyển Nhi rồi, cô ta liền quay người đỡ Triệu ma ma lên.
Cứ như thể nàng ta và Triệu ma ma đều bị Châu Uyển Nhi sỉ nhục.
Nàng ta vẫn giả tạo, giỏi diễn kịch...