Chương 13: Bạn học cấp ba bình thường (2)
Chúc Ôn Thư bật đèn flash của điện thoại tìm hơn một tiếng cũng không tìm thấy bóng dáng của vòng tay đâu, bên Ứng Phi cũng truyền đến tin xấu.
Nhác thấy đã sắp tới chín giờ, trong công viên im lặng như tờ, chỉ nghe được tiếng côn trùng kêu.
Chúc Ôn...
Chương 12: Bạn học cấp ba bình thường
Bởi vì một câu "không khác anh cho lắm" kia khiến tài xế trước giờ vẫn luôn xem mình là không khí cố gắng che giấu sự kinh ngạc của bản thân, thế nhưng nó vẫn thể hiện ở chân của anh ta.
Với một cú đạp phanh đột ngột, Chúc Ôn Thư suýt va vào lưng ghế phía...
Chương 11: Cô vậy mà vẫn còn độc thân cơ đấy?
Có một khoảnh khắc Chúc Ôn Thư rất hối hận vì sao mình lại đồng ý giúp Chúc Khải Sâm chuyện này.
Hoặc là nói, tại sao lại muốn bớt chút chuyện mà trực tiếp liên hệ Lệnh Sâm cơ chứ.
Bỏ đi.
Chúc Ôn Thư thở dài một hơi, trực tiếp cắt ngang chủ đề...
Chương 10: Chúng ta cũng là bạn học một thời, lẽ nào còn lấy tiền vé vào cổng sao?
Studio chụp ảnh.
Nhiếp ảnh gia búng tay một cái, tỏ ý part chụp hình này đã kết thúc, nhân viên trang điểm vây ở xung quanh ngay lập tức lấy đồ nghề đằng sau tiến lên sửa sang lại tạo hình cho Lệnh Sâm.
Để...
Chương 9: Xem rồi không trả lời à?
[BOOK]Lệnh Sâm không trả lời tin nhắn nữa.
Cuộc trò chuyện đầu tiên của hai người đã dừng lại ở đoạn đối thoại xấu hổ đó.
Cũng không biết có có phải anh cảm thấy quá xấu hổ, ngại ngùng không nói nữa hay không.
Tóm lại, Chúc Ôn Thư và bạn bè tụ họp xong thì...
Chương 8: Xin lỗi, bạn chưa phải bạn bè của đối phương (2)
[BOOK]Mặt trời biến mất, trên bầu trời chỉ còn lại một tia nắng đang giằng xé trong những đám mây đen.
Trong nhà bếp, món sườn cuộn bột mì đã được bỏ xuống chảo, dầu nóng bắn lên, hương thơm tỏa ngào ngạt.
Lệnh Hưng Ngôn về đến nhà...
Chương 7: Xin lỗi, bạn chưa phải bạn bè của đối phương
Trong ba giây im lặng ở văn phòng, có bảo vệ đi ngang qua, khẽ liếc nhìn vào bên trong.
Chúc Ôn Thư lúc này gần như không rảnh lo lắng Lệnh Sâm có bị nhận ra hay không, cô chỉ lo lắng người này có khi nào ra tay tại đây luôn không.
Hiển...
Chương 6: Vậy bà còn muốn thế nào? (2)
Mẹ Vương hét vào mặt Lệnh Tư Uyên, rồi quay đầu nói với Chúc Ôn Thư: "Cô cũng thấy rồi đó, với thái độ này, sao tôi có thể yên tâm để con mình học cùng lớp với con của anh ta được?"
Chúc Ôn Thư nhìn đám trẻ xung quanh, nói: "Mẹ Tiểu Bằng à, chúng ta đến...
Chương 5: Vậy bà còn muốn thế nào?
Sáng sớm hôm sau, trong không khí vẫn còn mùi hương mát dịu của nước mưa, nhưng nhiệt độ lại cao hơn khoảng thời gian trước nhiều.
Mùa thu đến nhanh như chớp, khi Chúc Ôn Thư ra khỏi cửa, còn phải đổi sang bộ đồ mát mẻ mùa hè, nhưng vẫn thấy có chút nóng hầm...
Chương 4: Bạn học cấp ba (2)
Bây giờ nhìn lại, vẫn là cô cẩu thả rồi.
Hóa ra, học kì hai năm lớp mười hai anh không thường xuyên đến trường là vì phải làm bố sao?
Chúc Ôn Thư như bị đông cứng thành hóa thạch, không hề nhúc nhích, mà cứ thế đứng ngây ngốc.
Lệnh Tư Uyên còn đang ôm chặt lấy...
Chương 3: Bạn học cấp ba
"Tôi là cô giáo của Lệnh Tư Uyên."
Nói xong, Chúc Ôn Thư suy nghĩ một lúc, lại bổ sung thêm: "Tôi mới được điều qua dạy Lệnh Tư Uyên vào học kỳ này."
Bên trong cửa vẫn mãi không có phản ứng.
Đây là chuông cửa có thể nhìn được bên ngoài, chắc chắn người bên trong có...
Tên truyện: Cô Ấy Đến Xem Concert Của Tôi
Tác giả: Kiều Diêu
Editor: Mintt
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Ngọt, Showbiz, Tiểu Thuyết
Văn án:
Thời cấp ba, Lệnh Sâm là học sinh im lặng nhất trong lớp, anh vẫn luôn cúi thấp đầu, lủi thủi một mình.
Câu nói dài nhất mà Chúc...