---
Đêm
Khi đêm xuống, phố phường yên ắng
Gió lặng thầm len lỏi cuối chân mây
Một mình em giữa muôn ngàn trống vắng
Nghe tim mình thổn thức giữa heo may.
Ánh đèn khuya rọi vàng hiên vắng
Bóng em dài theo tiếng bước u hoài
Giấc mơ xưa giờ trôi về miền lặng
Chỉ còn lại dư âm của chia phai.
Đêm lặng lẽ, người đâu chẳng thấy
Chỉ còn sầu gối mỏng với hư không
Ánh trăng cũ mòn theo năm tháng ấy
Mà nỗi buồn còn mãi ở trong lòng.
Nếu mai thức, người còn nhớ nữa
Một mảnh tình đã úa giữa trời đêm?
Hay ký ức sẽ dần như sương lửa
Tan nhòa đi chẳng để lại dấu em?
---
Đêm
Khi đêm xuống, phố phường yên ắng
Gió lặng thầm len lỏi cuối chân mây
Một mình em giữa muôn ngàn trống vắng
Nghe tim mình thổn thức giữa heo may.
Ánh đèn khuya rọi vàng hiên vắng
Bóng em dài theo tiếng bước u hoài
Giấc mơ xưa giờ trôi về miền lặng
Chỉ còn lại dư âm của chia phai.
Đêm lặng lẽ, người đâu chẳng thấy
Chỉ còn sầu gối mỏng với hư không
Ánh trăng cũ mòn theo năm tháng ấy
Mà nỗi buồn còn mãi ở trong lòng.
Nếu mai thức, người còn nhớ nữa
Một mảnh tình đã úa giữa trời đêm?
Hay ký ức sẽ dần như sương lửa
Tan nhòa đi chẳng để lại dấu em?
---