Chương 49
Bầu trời hôm nay trong xanh cao vời vợi. Chẳng còn những đám mây xám xịt mang theo hạt mưa lạnh lẽo. Từng ánh nắng vàng trải xuống mà phủ kín cả không gian. Trong tiếng lá rơi, từng ngọn gió len lỏi cất lên những giai điệu miên man bất tận.
Góc phố Hà Nội thoang thoảng mùi thơm của...
Chương 48
Trần Phong Vũ là một người đàn ông hoàn hảo. Sự hoàn hảo ấy giống như một sợi dây kéo hắn ta bước đi vào những con đường lạc lối. Càng bước, Trần Phong Vũ càng lún sâu. Càng lún sâu, nơi hắn đến lại càng gần với địa ngục.
Quay ngược thời gian trở lại nhiều năm về trước. Hai hai tuổi...
Chương 47
Tôi đạp ga chạy như bay trên con đường đông đúc. Trần Phong Vũ mệt nhọc dựa lưng lên ghế, đưa tay chỉ hướng đi cho tôi tiến vào một vùng hoang vắng. Ở đây giống như là nông thôn. Nhà cửa thấp bé thưa thớt, xen kẽ là những mảnh đất cỏ dại um tùm. Nơi đơn sơ này cách đường phố ngoài kia...
Chương 46
Bệnh tình của tôi không những không có tiến triển mà dường như ngày một nặng. Ngày trước, tôi chỉ đơn thuần không ngửi được mùi và cảm nhận được vị. Bây giờ trong miệng tôi thường thấy đắng. Chỉ có một vị đắng duy nhất dù cho tôi mới vừa ăn kẹo ngọt.
Tôi phân chia thời gian uống...
Tác giả: Cá
Cung hoàng đạo: Con cua
Sở thích: Ngủ
Sở đoản: Ngủ nhiều
Đôi lời tác giả: Giấc ngủ là chân ái.
Link tác phẩm:
Tiểu Thuyết - Chiều Nay Không Có Mưa Rơi - Cá - Việt Nam Overnight
Truyện Ngắn - Thằng Khốn Nạn - Cá - Việt Nam Overnight
Truyện Ngắn - Chúng Ta Cùng Về Nhà Nào - Cá...
Chương 45
Tang lễ của ba Kẹo có rất nhiều người đến phúng viếng và chia buồn. Là con một, cũng như là người con duy nhất nên từ sáng sớm, Kẹo đã mặc đồ tang để trả lễ với khách.
Gương mặt Kẹo tiều tuỵ và đôi mắt lạc lõng. Đôi mắt trùng xuống đang cố gắng để giữ chặt những giọt lệ bên trong...
Chương 44
Tôi đã xin nghỉ việc một thời gian vì lý do sức khoẻ. Tôi mắc bệnh. Tôi không phân biệt được đâu là đường, đâu là muối nếu chỉ nếm bằng miệng. Một quả ớt cay xè tôi ăn mà không có cảm giác. Khứu giác của tôi cũng xuống cấp nghiêm trọng. Tôi đã thử với rất nhiều những thực phẩm mang...
Chương 43
Tôi tỉnh giấc với cái đầu đau nhức. Có điều gì đó không phải. Chiếc chăn trắng nhà tôi chuyển sang màu xanh, tôi cũng không nằm trên đệm mà là trên giường. Khung cảnh xung quanh cũng thật kì lạ. Chuyện gì vậy? Ngơ ngác mất mấy giây, tôi mới nhận thấy mình đang nằm ở trong bệnh viện...
Chương 42
Tâm trạng tôi không được tốt. Đúng hơn thì nó rất tệ. Sáng nay, tôi đã cãi nhau với anh nhân viên soát vé dưới tầng hầm gửi xe. Anh ta không làm sai gì cả. Tôi kiếm cớ gây chuyện vậy thôi. Một vài người lạ lẫm trên đường tôi nhìn cũng chẳng vừa mắt. Tôi lái xe kiểu rất bố đời, tôi...
Chương 41
Trời nổi gió. Hàng cây bên đường theo đó mà ngả nghiêng. Từng tiếng sét đằng xa thỉnh thoảng lại rít lên cùng một ánh sáng xé tan bầu trời đêm tối.
Mưa lớn. Mưa rơi gào thét bên ngoài cửa sổ. Mưa rơi như một bản nhạc hỗn loạn, giằng xé không gian. Từng hạt đập xuống mặt đường vỡ tan...
Chương 40
Thế giới này có rất nhiều những điều kì lạ khiến con người ta không khỏi bất ngờ. Lí thuyết đôi khi lại không đúng như trong sách vở, thực tế vẫn luôn là sự thật chính xác nhất.
Điển hình như việc một cây vải có thể ra hoa kết quả giữa mùa Đông lạnh giá. Điều làm tôi phải lắc đầu mà...
Chương 39
Trần Hi mới có người yêu. Đó là một anh chàng rất ga lăng và lịch lãm tên là Trần Phong Vũ. Trần Phong Vũ hơn Trần Hi ba tuổi, là huấn luyện viên thể hình. Hai người họ bắt đầu quen biết nhau khi Trần Hi đăng kí một lớp học Yoga trong câu lạc bộ. Vẻ ngoài cuốn hút cùng với một tính...
Chương 38
Mẹ tôi và Tiểu Hồ hợp nhau lắm, y như là một cặp bài trùng vậy. Tôi đoán là do tính cách của hai người họ có sự tương đồng. Chính xác hơn thì hai người họ giống nhau như một.
Mẹ tôi lên đến Hà Nội vào lúc sáng sớm, bà còn mang theo rất nhiều đồ. Hai cái túi lớn xách hai bên, trên vai...
Chương 37
Đường phố đông đúc và ồn ào hơn trong giờ cao điểm. Từ lâu, tắc đường đã trở thành một nét đặc trưng không thể thiếu, đi kèm với những món ăn, những công trình lịch sử có từ lâu đời của Hà Nội.
Dừng xe trước một ngã tư đèn đỏ, tình cờ tôi nhìn thấy một cửa hàng bán hoa ở bên đường...
Chương 36
Tôi nằm dài trên ghế sau ca làm việc mệt mỏi, bàn tay vô thức vuốt ve bộ lông của con Mập đang nằm gật gù cạnh bên.
Đã được một thời gian khá dài từ khi Thất Thất bỏ đi. Cậu ta cố gắng lẩn tránh mọi người. Tôi thật sự rất sốt sắng, chỉ mong là cậu ta sẽ không làm ra điều gì ngu ngốc...