Một đêm mưa rả rích, trong lòng là một mớ bộn bề không nguôi. Hóa ra chúng ta lớn lên là sống với những trăn trở lo toan như thế này, vậy mà ngày bé cứ ước ao lớn thật nhanh. Thèm được ở nhà , trở thành đứa trẻ năm nào nằm trong vòng tay ấm của mẹ....
Truyện Tiếng va chạm cuối cùng bị ăn gậy kiểm duyệt, thôi thì cũng không trách diễn đàn, có lẽ do mình không đọc kỹ nội quy. Hứng thú sáng tác bị tuột dốc không phanh, nay gấp rút viết truyện Sáng tạo trong lề lối để tranh giải như dự định ban đầu.
Khi viết mình luôn tin rằng: Can đảm nhìn vào nơi tăm tối mới biết cái gì là ánh sáng đích thực. Với quan điểm đó chắc truyện của mình từ giờ sẽ ăn gậy dài dài..
"Nhiệm vụ của nhà văn không phải nói điều ai cũng nói được, mà là nói điều chúng ta không thể nói ra." - Anaïs Nin