Bạn được Claire2611 mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
Claire2611

Tường nhà Hoạt động Bài đăng Thông tin

  • Tối qua đọc một truyện đam tên là "Hãn Phỉ" của Hương Tiểu Mạch. Có câu khá thấm "Một người đơn phương nhớ về một người là hèn mọn, còn khi hai người cùng nhớ thương nhau, đó được gọi là tình yêu."
    30 tết rồi, mình sắp 21 tuổi rồi.Thời gian trôi nhanh quá. Năm mới với mục tiêu mới, cố lên Claire. Tiếp tục giảm cân lành mạnh và học ngoại ngữ chăm chỉ. "Theo đuổi sự ưu tú, thành công sẽ theo đuổi bạn." <3
    Câu hỏi cho ngày hôm nay: "Ăn kem nhiều có béo không? Nếu đã tập thể dục rồi thì sao?"HuHuHu...
    Hôm qua mới xem lại bộ phim "It's okay. That's love!" Có câu hỏi trong phim khá thú vị: Nếu một người tử tù được người quản ngục đem cho hai tờ giấy đều ghi một chữ "chết". Nhưng người quản ngục lại nói với tử tù rằng có một tờ giấy ghi "sống". Vậy làm sao để người tử tù tự cứu chính mình đây?
    Uất Phong
    Uất Phong
    J4F: nhưng cuối cùng người tử tù vẫn chết vì ngay từ ban đầu, người quản ngục đã không muốn cho anh ta sống. Cho anh ta sự lựa chọn cuối cùng, theo một cách nào đó cũng chỉ là trò chơi của người quản ngục thôi^^.
    Claire2611
    Claire2611
    @Uất Phong Sao nghe buồn thảm vậy bạn, mình không biết cái kết nó vậy luôn. Nghe bạn nói xong cảm thấy câu hỏi nó sâu sắc hơn hẳn!
    Uất Phong
    Uất Phong
    ^^ Tự nhiên lại nghĩ vậy thôi, cũng không khuyên bạn nghĩ theo hướng đó đâu nhé...
    Năm 16 tuổi bắt đầu tập tành viết truyện. Đến năm 19 tuổi vẫn đang tập tành viết truyện. Thật khâm phục những tác giả viết truyện, thật sự!
    Uất Phong
    Uất Phong
    Mà mình nói vậy thôi chứ truyện dài đầu tay của mình cũng vẫn đang "đắp chiếu" và lết lẹt đẹt từng chương^^. Viết một bộ truyện hoàn chỉnh với người mới thật khó khăn -.-
    Claire2611
    Claire2611
    ừm, bây giờ nhờ diễn đàn nên mình có động lực hơn rồi. Bất quá viết truyện cũng không phải là một việc dễ dàng. Bởi vậy, mình đang cố gắng đây. Then kiu bạn nha ^^
    Uất Phong
    Uất Phong
    Không có gì nha. Cùng nhau cố gắng và có khoảng thời gian vui vẻ trong diễn đàn nhé.
  • Đang tải…
  • Đang tải…
  • Đang tải…

Tìm thành viên

Thành viên trực tuyến

Nhật ký mới nhất

  • MTrang1102 Ột Éc MTrang1102 wrote on Ột Éc's profile.
    Chào bạn, phiền bạn chuyển lại bài này giúp mình nha, đã thêm lời đủ: [Lyrics] - Đâu Ai Yêu Nghệ Thuật Đến Thế - YC - Rhymastic
  • Sáng chủ nhật, tôi dậy sớm pha một ấm trà sen. Sau đó chuẩn bị bữa sáng cho mình và cho Kẹo.

    Thư thả ngồi nhâm nhi chén trà, cảm nhận hương sen quyện trong làn gió thu vấn vít
  • Nhưng

    Triệu Hỏa đã chết, Tiểu Phàn năm ấy cũng không còn

    Giang Đông hữu nhị Kiều, Hà Bắc Chân Mật tiếu

    Thiên hạ rộng lớn, nào chỉ có một vài giai nhân

    Hoa có gai nhọn, ở gần chẳng hay

    Đang kì xuân sắc, ấy là đẹp nhất

    Mao Tường tuy chết, vẫn còn muốn đọ sắc với Tây Thi

    Người con gái lúc đẹp nhất, trong vòng tay hắn

    Người con gái khi nằm xuống, lại vì hắn không chịu buông tay

    Để rồi

    Tôn Thục đến, hắn là người chờ chủ mẫu

    Để rồi

    Tôn Thục đi, hắn là kẻ đoạn hậu giúp tiểu thư

    Một mảnh tình của nữ nhân Giang Đông, vì bốn chữ Tại thủy nhất phương mà thấy lòng nhẹ nhõm

    Một tâm tráng chí anh hùng Trường Bản, dựa bốn chữ Sở vị y nhân mà giữ lại Tháp Thượng Long Trung

    Nói cho cùng,

    Lễ hội chỉ vui khi chưa bắt đầu, tình chỉ đẹp khi còn dang dở

    Nói cho cùng

    Quất sinh Hoài Nam tắc vi quất, sinh vu Hoài Bắc tắc vi chỉ

    Sau tất cả, hắn lại về bên cánh rừng ấy

    Nơi có bia mộ của phu nhân hắn và trượng phu của nàng..
  • Năm ấy Quế Dương thành, ba ngày chưa quá đủ

    Bây giờ Trường Giang khẩu, vài khắc bỗng hóa nhiều

    Lại nhớ ngày đó, lẫn trong dòng người xuôi Nam lánh Tào, ẩn giấu một vị vua thích khách

    Trằn trọc với suy tưởng thánh hiền, lại đau lòng với hiện thực tàn nhẫn

    "Giết Lưu Bị, chém Khổng Minh, ngươi vẫn có thể cùng công tử dựng gầy sự nghiệp"

    "Ở doanh Tào, vì Trọng Đạt, địa vị nào đã vững, há không cần một hòn đá tảng lót chân"

    Có lẽ, cái chết của Tiểu Mạnh buổi trước, cùng việc Tư Mã không cứu người mình, đã thành một vết thương khắc thật sâu vào lòng hắn, có xua thế nào cũng không tan

    Có lẽ, sự ra đi của Tiểu Phàn dạo nọ, gắn với sự đăng tháp đoạt thành, lại trở thành cứu cánh hời hợt cho một lối đi riêng, nói thế nào cũng là khiên cưỡng

    Tử Kính từng nói qua: Trăm ngàn câu nói hay không bằng một lời nói thật

    Nói câu thật lòng, đó là cảm giác không cam tâm

    "Thành ta sẽ lấy, người, trước giờ ta chưa từng buông bỏ"

    Hay thay, đa tình thay, rút cuộc chỉ để lại trong lòng một khoảng trống không gì lấp nổi

    "Đối với nàng, cũng như những người con gái khác ngủ chung, đều là nhiệm vụ"

    Buồn thay, tuyệt tình thay, tất thảy chỉ còn là hồi ức của một thời đi tìm mộng đẹp

    Hắn rời bỏ Tư Mã, quay lưng với Tàn binh, vì khoảnh khắc Ý mang người mình ra làm món quà tặng Tháo

    Hắn đi theo hoàng thúc, phụ trợ giúp Ngọa Long, lại vì Lượng thí họ Phàn để thành tựu cho con đường Thục Hán

    Đoạt quyền, thành chí lớn

    Tận hứng, nhớ bạn xưa
  • Lunarchen Kiều Quỳnh Mai Lunarchen wrote on Kiều Quỳnh Mai's profile.
    Mình thích câu chuyện của bạn, đọc hay lắm
  • Back